Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 16 tháng 8, 2017

GỬI Đỗ Minh Tuấn



Một quán cà phê ở huyện Bình Chánh mà thủ tướng cũng lên tiếng. Vậy mà cái trạm móc túi phi lý, phi nhân, phi luật lệ trắng trợn như ở Cai Lậy, ảnh hưởng trực tiếp tới cuộc sống của hàng vạn bà con, ảnh hưởng gián tiếp đến nền kinh tế của cả một vùng miền, sôi sục cả nước bao nhiêu ngày nay, các quan chức thi nhau ngụy biện, trơ mặt dối trá... thì thủ tướng... im lặng.
Một người bao nhiêu năm chính trường, làm đến thủ tướng, chắc cũng biết thừa đó là bọn ăn cắp, bọn móc túi trơ tráo...
Nhưng ông im lặng. Có lẽ vì thương dân, thương nước quá mà không biết phải làm thế nào?
Dân thì chỉ biết phản ứng đến thế thôi. Chúng giảm giá, đừng vội mừng. Sự móc túi trắng trợn vẫn còn nguyên vẹn, không hề suy suyển tí nào, không có tí "nhân nhượng" nào... Chúng y như một con đỉa, gỡ đầu này đầu kia nó lại bám chặt, hút máu dân không một phút ngưng nghỉ.
Càng nhiều trạm thu phí mọc lên, thì con đường sống của nhân dân càng thu hẹp lại.
Những người dân cùng quê với lũ quan chức kia, có thấy xấu hổ vì quê hương đã sản sinh ra lũ sâu mọt dối trá trắng trợn ấy hay không? Nếu biết xấu hổ thì hãy nhổ một bãi nước bọt, mỗi khi xe chúng chạy về làng.
Bố mẹ lũ ăn cắp kia, dù đã từng làm tới chức này chức nọ... Nay có thấy nhục nhã khi con cái mình đang là những con đỉa hút máu dân, bị dân thí cho những đồng bạc lẻ, mà vẫn cố sống cố chết bám lấy, để muôn đời đọa xuống địa ngục... Nếu biết nhục thì hãy khuyên chúng lập tức dừng lại, đừng tạo nghiệp ăn cắp thêm nữa.
Đỗ Minh Tuấn, tôi biết anh đau đáu hướng về dân, nên viết mấy dòng này gửi anh, muốn xin anh mấy lời chia sẻ.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: