Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 30 tháng 5, 2013

Lột ( TXH )

Miên kể với bọn chúng rằng Miên thường tự lột da mình.
“Tao làm miết, và làm ngon lành!”
Bọn chúng không tin có kẻ nào đó lại ngu đến nỗi tự đi lột da mình. Bọn chúng cho rằng đó chỉ là một cách nói ẩn dụ.
“Đệch! Ẩn dụ cái lềnh!”
Miên đứng dậy và ngay trước mắt chúng, lột phăng bộ da của mình như cởi một bộ đồ lặn. Bộ da còn hơi non nên một số chỗ bị rách. Miên ném phịch bộ da đó lên bàn. Bọn chúng đưa tay sờ mó vào bộ da, nhăn mặt nghĩ ngợi. Một số đứa sờ vào tấm thân trần truồng nóng hổi của Miên. Chúng ấn ấn vào những mạnh máu, có đứa còn kéo căng những sợi gân của Miên rồi thả chúng đánh bạch một cái vào da thịt.
“Đệch! Bọn mày đâu có đui?”
Chúng hỏi tại sao Miên phải tự lột da mình.
“Bọn đéo nào cũng hỏi câu ấy, ngu vãi banf” Miên nghĩ.
“Làm trò chơi vui!” Miên trả lời.
Bọn chúng nói rằng như thế thì thật ngu xuẩn, trừ khi Miên có một lý do nào khác. Mặt bọn chúng đần ra.
“Tao thà tự lột da mình, chứ đéo để bọn chó đẻ đó lột da tao!”
Chúng hỏi bọn chó đẻ nào thế.
“Bọn nào cũng chó đẻ hết, cả bọn mày. Bọn mày tưởng bọn mày ngon lắm hả? Bọn mày chỉ chăm chăm lột da tao, nhưng bọn mày sợ tao biết. Bọn mày muốn đợi lúc tao ngủ say.”
Chúng nói rằng chúng chẳng có lý do gì để lột da Miên cả. Chúng muốn làm bạn với Miên.
“Bạn bè cái đéo giề! Có khi bọn mày đã lột da cả trăm người rồi.”
Bọn chúng phản đối dữ dội. Bọn chúng thề có Chúa, bọn chúng chưa bao giờ lột da một người nào. Đây là lần đầu tiên chúng nghe đến chuyện đó.
“Vậy thì bọn mày cũng sẽ bị bọn chó đẻ lột da!”
Chúng sợ hãi. Chúng xúm lại quanh Miên và hỏi tại sao bọn chó đẻ đó lại muốn lột da chúng.
“Vì vợ con chúng khoái ăn những bộ da của người khác, và bọn chúng sẽ lột da bất cứ tên nào không phải là chó đẻ. Vậy đấy!”
Chúng hỏi Miên có cách nào để chúng có thể trở thành bọn chó đẻ.
“Cứ đi lột da người khác nhiều vào, bọn mày sẽ là chó đẻ, ngay lập tức!”
Chúng nói chúng không đủ can đảm.
“Đúng thật! Làm bọn chó đẻ đâu có dễ!”
Chúng hỏi có cách nào để vừa không phải làm bọn chó đẻ, lại vừa không phải tự lột da mình. Miên điên tiết với bọn chúng. Miên rít lên rằng chỉ một trong hai cách. Chúng hỏi Miên tự lột da như thế thì có đau không.
“Chẳng đau chút nào cả, khi biết cách. Nếu để bọn chó đẻ lột thì đau đến chết được, vì chúng toàn làm ẩu. Chúng dùng dao chứ chẳng dùng tay đâu! Tao đã bị một lần.”
Chúng hỏi nếu chúng tự lột da rồi thì bọn chó đẻ có tìm đến chúng nữa không.
“Không, nếu bọn mày lột thường xuyên. Bọn chúng sẽ chẳng còn cái đéo gì để lột cả.”
Chúng thừ người nghĩ ngợi. Rồi chúng lại hỏi thế có ai lột da bọn chó đẻ đó không.
“Chẳng có ai đụng đến bọn chó đẻ cả. Nhưng chúng sẽ chết ngạt trong những bộ da cũ rích và dai nhách. Chúng chỉ quen lột da người khác mà đéo biết rằng thỉnh thoảng chúng cũng nên tự lột da chính mình.”
“Tới lúc tao phải về.” Miên nói và với tay lấy bộ da trên bàn.
Một kẻ đến trước mặt Miên và khẩn khoản nhờ Miên bày cho hắn cách lột da. Miên chỉ cho hắn, và hắn tự lột da hắn một cách ngon lành, dù có lúc hắn cũng rên lên vì đau vì da nơi mặt và chỗ bìu dái của hắn mãi mới chịu bong ra. Miên nói rằng sẽ quen thôi. Những lần sau sẽ có cảm giác sung sướng. Hắn nói không ngờ lại dễ dàng đến thế. Hắn đã thấy sung sướng rồi, và nhẹ nhàng nữa. Miên cười. Một số kẻ khác cũng đang đưa tay lên đầu và bắt đầu lột da mình. Một số kẻ khác nữa thì hứa sẽ làm thử ở nhà. Miên biết rồi chúng sẽ làm, nếu chúng không muốn bị khốn đốn với bọn chó đẻ.
“Làm gì với những bộ da đã lột?” Chúng hỏi.
“Dùng chúng cho bữa tối. Tao vẫn thường làm vậy. Luộc hay trộn vả tuỳ thích.”
Chúng nói rằng chúng chưa ăn như thế bao giờ.
“Không thì đốt đi. Nhất quyết không được để bọn chó đẻ lấy mất, thế thì có khác gì bọn chó đẻ vẫn được ăn mà chẳng phải tốn chút công sức nào!”
Chúng gật đầu và cười thú vị. Miên cũng cười. Miên biết chúng tin lời Miên. Miên nói với chúng rằng Miên rất khoái khi nghĩ đến cái cảnh bọn chó đẻ trở về nhà mà không kiếm chác được gì. Có khi vợ chúng sẽ lột da chúng để làm bữa tối. Cả bọn cười rộ lên và vỗ tay tán thưởng.


Phần nhận xét hiển thị trên trang