Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 26 tháng 6, 2013

Quyền năng của Lương Thiện


InEmail
Tác giả: Minghui.ca   

Phía Bắc của Ấn-độ có một thôn trang, gọi là Cơ-y-ma. Đất đai ở đấy khô cằn, đời sống khốn cùng, đ đến việc ăn no cũng trở thành vấn đề. Người dân cũng muốn thay đổi hiện trạng, khổ nỗi không tìm ra được cách nào.
Cách thôn không xa, có một con đường, thuộc dạng con đường đơn giản, tình trạng con đường không được tốt, xe cộ đi ngang qua đó, thường hay xẩy ra tai nạn. Có một lần, một xe tải chở đồ hộp bị lật xuống cống, cả xe đồ hộp rơi rãi dưới đất. Người tài xế vì bị thương, nên đón nhờ một xe chạy ngang qua để đi đến nhà thương, không ai coi chừng số hàng đó. Người dân trong thôn thấy thế, liền trộm số đồ hộp đó về nhà, liên tục trong mấy ngày, nhà nhà đều có đồ hộp để ăn. Việc này gợi ý cho người dân trong thôn, tục ngữ có nói rằng, ở núi thì kiếm ăn từ núi, ở bên sông thì nhờ sông mà kiếm ăn, họ cũng hoàn toàn có thể nhờ con đường này mà kiếm ăn. Vì thế, họ thường đi lang thang trên con đường đó, hy vọng lại có xe chở thức ăn bị tai nạn trên con đường đó, để họ thừa cơ mà kiếm chác.
Nhưng dù sao thì tai nạn cũng không xẩy ra thường xuyên, nhìn thấy những xe chở thực phẩm chạy đến rồi lại chạy đi, mà họ thì không thu hoạch được gì cả, khiến cho họ rất không cam tâm. Vì thế, họ nghĩ ra một cách, thừa lúc ban đêm trên con đường không có ai cả, họ liền mang dụng cụ ra, đào bới trên con đường ấy. Vì làm như vậy, tỷ lệ tai nạn xe cộ được tăng lên. Cho dù xe cộ không bị tai nạn, nhưng vì mặt đường quá xấu, tốc độ của tất cả xe cộ chạy qua đó, đều phải giảm xuống, người dân trong thôn có thể chạy theo sau xe, thừa lúc tài xế không chú ý, mà trộm đi một số đồ mà họ cần từ trong xe.
Việc này tiếp tục diễn biến, ban đầu, họ chỉ ăn cắp một ít thực phẩm, sau đó, họ lấy cả các loại hàng hóa khác, lấy được rồi thì mang ra chợ bán để lấy tiền. Cứ thế mà tiếp tục phát triển, họ không chỉ là ăn cắp, mà lại ăn cướp công khai. Trong một thời gian, con đường đơn giản bên thôn, đã trở thành đoạn đường kém an toàn nhất, cục cảnh sát mỗi tháng đều nhận được vài vụ báo án, liên quan đến hàng hóa trên xe bị cước bốc. Cục cảnh sát phái cảnh sát đi phá án, họ đã bắt được 2 người dân trong thôn đang cướp hàng hóa ở hiện trường, và buộc tội 2 người dân trong thôn ấy.
Nhưng làm như vậy, cũng không thể uy hiếp những người khác trong thôn, trái lại, lại dạy cho người dân trong thôn, là khi gây án thì phải kín đáo và lanh lợi hơn, việc gây án của họ bắt đầu có tổ chức và có thứ tự hơn, có người chuyên môn lo việc canh phòng, hàng hóa cướp được đem giấu ở trong nhà, hay là thay đổi bao bì của hàng hóa, khiến cho cảnh sát đến điều tra, tìm không ra được vật chúng. Chính quyền nơi đó cũng đã nghĩ đến rất nhiều biện pháp, mong rằng người dân trong thôn dẹp bỏ cái hành vi cướp bốc hàng hóa phi pháp và không đạo đức ấy. Tiếc rằng, người dân trong thôn đã được lợi qua việc cướp bốc hàng hóa, họ đã trở thành thói quen trong cách sống không làm mà hưởng này. Do đó, việc cướp bốc hàng hóa đã xẩy ra nhiều lần ở bên thôn ấy.
Mùa đông năm ấy, vì chạy ngang qua con đường gần thôn Cơ-y-ma, thường hay bị đánh cắp hàng hóa, nên rất nhiều tài xế xe chở hàng, đã cố ý chạy vòng để tránh đi qua con đường ấy; cũng vì vậy, đã mấy ngày rồi mà người dân trong thôn không có thu hoạch gì. Có một hôm, cuối cùng cũng có một chiếc xe chở hàng chạy ngang qua đó, trên xe chở đầy những bao bột phốt-phát, đó là một loại bột dùng trong công nghiệp. Người dân trong thôn đều không có mấy học thức, nên họ cho rằng, bột phốt-phát là lương thực, có thể làm được đủ loại thức ăn ngon. Cho nên, họ đã hùa lại mà cướp đi hai mươi mấy bao bột phốt-phát.
Tài xế là một chàng trai trẻ, thấy có người cướp hàng của nó, liền ngừng xe lại, chạy đuổi theo sau lưng những người cướp hàng của nó và vào trong thôn. Vì làm như vậy, trái lại đã tạo cơ hội cho những người khác trong thôn, họ thông thả mà khiên hết những bao bột còn lại ở trên xe. Chàng tài xế trẻ đuổi vào trong thôn, khẩn cầu người dân trong thôn trả lại số hàng cho cậu ta, nhưng thôn dân đâu có dễ dàng mà trả lại những hàng hóa đã lọt vào trong tay, họ đều không thừa nhận là đã cướp lấy hàng của cậu ta, và đã triển khai các biện pháp đối phó. Chàng trai khẩn khoản đủ điều cũng đều vô dụng, vì thế cậu ta chỉ còn có nước là nói với người trong thôn, bột phốt-phát không phải là loại bột mì thông thường dùng để ăn, mà là loại bột dùng cho công nghiệp, có độc. Ăn vào sẽ chết người, họ có lấy đi thì cũng không thể dùng được. Lời chàng trai nói đều là sự thật, nhưng người dân trong thôn đều không tin cậu ta, bởi vì dựa theo màu sắc cũng như độ mịn của bột, không có sự khác biệt gì đối với bột mì dùng để ăn.
Chàng trai thấy người dân trong thôn không tin cậu ta, sợ quá không biết phải làm như thế nào. Vốn là cậu ta muốn đến trạm cảnh sát báo án, nhưng mà, cậu ta lại lo rằng, nếu cậu ta mà rời khỏi nơi đó, mà có người thật sự đã ăn loại bột đó, thì sẽ xẩy ra chuyện chết người. Tuy rằng có xẩy ra chuyện chết người, thì cậu ta cũng không bị trách nhiệm, nhưng mà cậu ta không thể đứng nhìn những người đó đi vào chỗ chết! Nên cậu ta chỉ còn một cách là đến từng nhà một mà nói rõ tình hình, thậm chí còn phải quì lạy những người trong thôn, yêu cầu với họ rằng: “Dù số bột đó, quí vị không trả lại cho tôi cũng không sao, cùng lắm là tôi chịu sự tổn thất, nhưng mà tôi khẩn khoản với quí vị rằng, tuyệt đối không nên ăn loại bột đó, ăn vào sẽ chết người đấy.”
Sự chấp trước của chàng trai, đã khiến cho người dân trong thôn, từ chỗ không tin, trở thành nữa tin nữa ngờ, có người liền dùng loại bột ấy cho gà ăn, để kiểm nghiệm lời nói của chàng trai là thật hay gỉa, kết quả, con gà ăn loại bột đó, chỉ sau một lát đã chết ngay. Vì thế, người dân trong thôn đều trở nên sợ hãi, sau đó lại cảm động thâm sâu. Họ đã cướp hàng của chàng trai, thì chàng trai đáng lý là phải oán hận họ, dù họ có ăn loại bột đó mà bị chết đi, thì họ cũng đáng tội chết. Nhưng mà chàng trai vì muốn cứu lấy mạng sống của họ, đã không ngại mà quì xuống khẩn khoản họ đừng nên ăn loại bột đó. Lòng yêu người như thế, lương thiện như thế, tấm lòng như thế, khiến họ cảm thấy xấu hổ vô cùng, cảm động vô cùng.
Người dân trong thôn tự động mang hết những bao bột công nghiệp giao trả lại chàng trai trẻ, đưa hết lên xe. Từ đó về sau, thôn dân Cơ-y-ma không còn cướp giật hàng hóa nữa, cho dù có người có ý nghĩ muốn cướp hàng của xe qua lại ở nơi đó, lập tức có người đứng ra và nói rằng: “Hãy nhớ tới con người tốt kia, chúng ta làm tổn thương cậu ta, mà cậu ta lại cứu hết tất cả sinh mạng của thôn chúng ta. Hãy nghĩ đến cậu ta, chúng ta còn mặt mũi nào mà còn tiếp tục làm những việc gây hại đến người khác nữa sao? Không lẽ chúng ta thật sự là ma quỉ rồi hay sao?”
Con đường gần thôn Cơ-y-ma đã trở nên thái bình. Sau khi được sự quản lý của cảnh sát, cùng sự hướng dẫn của chính phủ, cũng không thể đạt được kết quả gì, sự lương thiện của một chàng tài xế trẻ lại có thể thay đổi tất cả. Tập quán của con người là có thể thay đổi được, chỉ xem mình thay đổi nó như thế nào; Thiện niệm của con người là có thể đánh thức được, chỉ xem mình đánh thức nó bằng cách nào. Trong lòng của tất cả mọi người, thật ra đều có một giây đàn lương thiện, chì có lòng yêu thương mới có thể gẩy được nó. Muốn người khác trở nên lương thiện, trước tiên mình phải tỏ lòng yêu thương, dù cho người đó có ác đến đâu đi nữa, chỉ cần dùng lòng yêu thương của bạn, đều có thể đánh thức được sự lương thiện của người đó, khiến cho người đó bỏ hết ác niệm. ___Chúng tôi tin rằng, chỉ cần mọi người đều có một tấm lòng lương thiện, đều bỏ ra một chút lòng yêu thương, thì xã hội sẽ trở nên tốt đẹp trở lại!
Quyền lực của thiện là lớn lao. Trung quốc đang được sự giáo dục và tẩy nhuộm của nền văn hóa qua việc “giả, ác, đấu” và “Đặc quyền áp đảo mọi thứ”, nền đạo đức đã bị tuột dốc, tham nhũng tràn lan, mất hết nhân tính, coi thường nhân quyền, nẩy sinh ra các loại vấn đề xã hội, nhưng mà chúng tôi tin rằng, bản tính lương thiện của người dân Trung quốc vẫn còn đó, áng mây đen của nền văn hóa không thể ngăn cản được sự khao khát và sự hướng tới nhân tính lương thiện của con người. “Chân, thiện, nhẫn”  cái Pháp lý này của vũ trụ, cùng với sự truy cầu lương thiện của dung hòa được với bản tính lương thiện của con người, và biết rõ về chân tướng bức hại, đánh thức được thiện niệm của con người, cùng nhau tiến bước đến vị lai tốt đẹp.

Chú thích:
Dịch từ bản tiếng Hoa: http://minghui.ca/mh/articles/2007/6/15/156923.html
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: