Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 30 tháng 6, 2013

Nếu họ có văn hóa thì tôi sẽ theo

HH – Nếu xét về mặt ngôn ngữ thì cái tiêu đề trên không được chuẩn lắm. Vì ai mà chẳng có văn hóa. Ví dụ bọn lưu manh côn đồ cũng có văn hóa riêng của bọn chúng, tạm gọi là “văn hóa lưu manh”, hoặc chúng ta cũng có thể tùy từng ngữ cảnh mà sử dụng các cụm từ  như “văn hóa lúa nước” hay “văn hóa phương Tây”, “văn hóa ..v.v…
Bên dòng suối Yến
Nhưng với cách nói theo khẩu ngữ của người Việt hiện nay thì người ta gọi những người “có văn hóa” là những người có giáo dục tử tế, có nhân cách cao, là sự văn minh trong đối nhân xử thế, biết mình biết người, không tham lam, không độc ác, ưa chuộng sự công bằng, dân chủ…, nghĩa là có văn hóa theo các tiêu chuẩn văn minh nhất của loài người.
Tôi viết những dòng này vì hôm nay đọc được thông tin về Báo cáo chính trị của đảng Cộng sản Trung Quốc tại Đạị hội thứ 18 của họ do bác Dương Danh Dy cung cấp khi bác được BBC phỏng vấn (*), rằng : “…Cùng với việc tập trung sức xây dựng quân đội, họ (tức là Trung Quốc – HH) không coi nhẹ “tăng cường thực lực và sức cạnh tranh tổng thể của văn hoá” , “xây dựng cường quốc văn hoá” …
Vấn đề là “văn hóa” theo kiểu gì? Nếu là một “cường quốc văn hóa” theo các tiêu chuẩn văn minh của thế giới hiện nay chứ không phải một thứ văn hóa lưu manh côn đồ, văn hóa bành trướng bá quyền chuyên bắt nạt kẻ yếu thì ảnh hưởng của Trung Quốc đối với toàn thế giới, chưa nói gì đến các nước lân cận của họ, chắc chắn sẽ mạnh hơn gấp trăm ngàn lần so với việc họ trở thành một cường quốc quân sự mà vẫn là một cường quốc không thể nói là có văn hóa (theo khẩu ngữ của người Việt) như hiện nay. Một cường quốc vô văn hóa theo nghĩa đó thì sẽ không bao giờ có thể khuất phục được những Con Người  (vẫn coi mình là Người thực sự) trên thế giới này dù cường quốc ấy có vũ khí nguyên tử, vì họ không muốn cuối cùng cũng sẽ chết, hoặc sống như chết, như những tên nô lệ dưới ách cai trị bạo tàn của thế lực vô văn hóa đó nên chỉ còn cách chống lại, dù có chết thì thà chết cho xứng đáng hơn. Mà lịch sử đã chứng minh nếu buộc phải chống lại các cường quốc vô văn hóa ấy để tồn tại như những Con Người thì cuối cùng bao giờ phần thắng cũng thuộc về phần văn minh hơn của thế giới.(**)
Nhưng nếu Trung Quốc thực sự thay đổi, là cường quốc văn hóa thực sự theo đúng nghĩa của nó thì thiết nghĩ chúng ta chẳng sợ gì mà không tiếp nhận ảnh hưởng của nó một cách tâm phục khẩu phục.
Nhưng đúng là khó mà tin rằng thế hệ lãnh đạo đang tới của Trung Quốc “có văn hóa” hơn những kẻ mà họ kế nhiệm.
Nếu thế hệ lãnh đạo mới của Trung Quốc xây dựng được Trung Quốc thành một cường quốc văn hóa theo nghĩa ấy thì rất có thể lúc ấy tôi sẽ nằm trong số những người theo Trung Quốc đầu tiên. Và tôi cũng tin rằng nếu Trung Quốc là một nước như vậy thì các đại gia ở Việt Nam sẽ gửi con em họ đi  Trung Quốc du học chứ không phải đi Mỹ, Úc, Anh Quốc hay Hà Lan như hiện nay. Một thực tế hiện nay là rất nhiều gia đình khoe con em họ đã có công việc ở Úc, Pháp hay Mỹ hoặc đã có quy chế PR (quy chế định cư lâu dài) hay được cấp hộ chiếu của các nước này. Và nếu Trung Quốc mà cũng là một cường quốc văn hóa như  các nước ấy thì tôi tin nhiều sinh viên Việt Nam đang mơ có được tấm hộ chiếu của Úc bây giờ cũng sẽ mơ có được điều ấy từ Trung Quốc.
Có thể tôi sẽ bị “ném đá” khi phát ngôn như trên.
Nhưng có một thực tế phải thừa nhận là chúng ta đang sống trong một thế giới mà các đường biên về địa lý đang có xu hướng bị thay bằng các đường biên của văn hóa và sự văn minh. Và không gian của những thứ văn hóa không có nhân tính, những chủ nghĩa quái thai, lạc hậu đang bị thu hẹp lại trước khi không tránh khỏi phải nhường chỗ cho những gì tốt tươi và lành mạnh. Và chính người Việt Nam cũng nói “Đất lành thì chim đậu” (***). Tất nhiên, nếu đã sinh ra và lớn lên trên đất nước có tên là Việt Nam này, tôi tin rất nhiều người, cũng như tôi luôn ao ước quê hương đất nước mình thực sự là Đất Lành,  và mong được đóng góp công sức của mình để xây dựng nơi ấy nếu không phải là cường quốc thì cũng là nơi có văn hóa thực sự, nơi người ta thương yêu nhau và cư xử với nhau như những con người…, để không ai phải ao ước có được một tấm hộ chiếu của bất kỳ nơi nào khác.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: