My lại vứt chúng ra ngoài cửa sổ.
Đã một thời gian dài nàng không viết được một điều gì cả. Nàng thấy mình như một chiếc bóng bay. Trong sâu thẳm của My là nỗi sợ hãi.
Nàng điên tiết vứt chúng ra ngoài và đóng kín cửa lại. Mỗi ngày nàng làm việc đó mười hai tiếng. Mỗi tuần nàng làm việc đó sáu lần. Ngày chủ nhật nàng lại ngồi thừ ra và nghĩ ngợi. Nàng hút thuốc, uống cà-phê và nhìn lên những tấm hình của cha nàng. Những tấm hình chụp vào ngày ông bị bắn, rồi cái xác mềm oặt của ông đã bị chúng kéo lê trên đường ray. Những khi uất ức My lại thủ dâm.
Tối chủ nhật nào nàng cũng xem phim cuối tuần rồi mới đi ngủ. Bao giờ cũng thế, trong khi nàng ngủ chúng lại trở về. Chúng đứng trên những thanh sắt ở cửa sổ và nhìn My ngủ như một đứa trẻ. Rồi chúng ùa xuống rúc những chiếc đầu nhỏ bé của chúng vào từng lỗ chân lông của nàng. Chúng hút máu nàng và tái sinh.
Đôi khi chúng khóc và ca thán về những điều gì đấy. Chúng nhảy múa và vẽ lên da thịt My những vần thơ kỳ diệu bằng máu trong đêm.
Có khi chúng viết về bảy sắc cầu vồng và những ông già chơi diều trên gió. Những ông già chơi diều nhưng chẳng bao giờ cắt dây để thả những con diều về trời như bọn trẻ đã luôn làm như thế. Những ông già luôn hoảng sợ. Khi cao hứng, chúng vẽ những bông hoa trên vú của nàng, bên cạnh những đốm tàn nhang nhỏ bé và bên cạnh những vết xước dưới háng nàng, những vết xước tím bầm sau mỗi lần My thủ dâm.
Chúng bắc chiếc cầu bằng chữ để nối kết hai núm vú của My. Chúng di chuyển trên chiếc cầu đó và cười nắc nẻ. Khi nô đùa quá trớn, chúng rơi xuống và trượt đi trên da thịt nàng. Chúng chúi những chiếc đầu nhỏ bé ấy xuống lỗ rốn của nàng để tìm một cái gì đấy. Chúng cười khi nhìn thấy một bài thơ hình tam giác trên l.. nàng. Chúng đã tốn nhiều công sức để xếp những con chữ vào dưới những chiếc lông mềm mại đó.
Và rồi điều tuyệt vời ấy đã được làm nên.
Vào mỗi sáng thứ hai, khi thức giấc, My bắt đầu cho một ngày mới bằng cách xả nước rồi cọ xát lên cơ thể.
Những vần thơ máu trên da thịt nàng đã bị nước cuốn đi mà nàng không hề hay biết. Nàng nhìn thấy những nốt nhỏ đỏ tía trên da thịt và nàng nghĩ về những con muỗi khốn nạn trong đêm.
Những vần thơ tuyệt vời đã bị xóa.
Rồi nàng lại vật lộn trong một tuần mới để vứt chúng ra bên ngoài cửa sổ.
Ngày chủ nhật tới My lại nghỉ ngơi.
My sẽ hút thuốc, uống cà-phê và nhìn vào ảnh gia đình nàng trước khi họ bị giết, để mong viết được một vài điều hay ho nào đấy.
Và khi đêm xuống, những cây bút ấy sẽ trở lại hút lấy máu nàng rồi rạo rực sáng tạo trong đêm.
DT
|
Thứ Năm, 27 tháng 6, 2013
Đã một thời gian dài My không viết được một điều gì cả
Đăng ký:
Đăng Nhận xét (Atom)
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét