Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 23 tháng 1, 2020

Bạn cứ đọc để không cần hiểu gì cả!


Một truyện chưa được viết

Tôi đang định viết một truyện cực ngắn có nhan đề: cái chết của một nhà văn.
Nhân vật chính là một ông nhà văn có nhiều thứ bế tắc trong đời quá cho nên mỗi khi viết thì ông trút hết mọi ẩn ức đen tối vào những con chữ. Mỗi lần viết xong như vậy, ông thấy nhẹ cả người cứ như chưa từng có điều gì là không thông suốt trong đời ông hết cả. Thế rồi một đêm, ông mơ ba giấc mơ liền nhau. Giấc mơ đầu, ông thấy mình nằm chết trên đỉnh một ngọn núi và có cả một bầy quạ mà nhìn từ xa như một khối khói đen ngòm đang bay tới rỉa từng thớ thịt mình ra. Ở giấc mơ thứ hai, ông mơ thấy mình chết và bị vùi xác xuống đất, rồi sau đó có một đàn kiến đen nhung nhúc tới rỉa rói xác thịt ông. Trong giấc mơ cuối cùng, ông thấy mình bị một nhóm người treo xác lên trên cành cây rồi thi nhau bắn vào ông những mũi tên nhọn hoắt đen sì. Sau khi tỉnh dậy, ông cười phá lên vì thấy mình vẫn sống và xác thịt còn nguyên vẹn. Thế rồi ông ngồi vào bàn, chậm rãi viết lại những giấc mơ kia thành một truyện cực ngắn.
Truyện chỉ có vậy, nhưng cuối cùng thì có lẽ, nó sẽ không bao giờ được tôi viết ra.


Ảo giác

Đang ngồi trong phòng đọc sách bỗng nhiên hắn thấy những con chữ bay lên trần nhà rồi hoá thành một dải hơi nước mỏng như sương mù. Tiếp đó là cuốn sách và chiếc giá sách cũng bay hơi lên rồi hoá thành một phiến mây đen phủ kín một góc phòng. Vài giây sau, tới lượt toàn bộ đồ nội thất cũng bị bay hơi: bàn ghế, tủ treo quần áo, chiếc giường gỗ. Sau cùng, cả căn phòng cũng bắt đầu bay hơi; ban đầu là trần nhà rồi sau đó là bốn bức tường và nền nhà. Hơi nước được tạo thành từ đồ đạc và căn phòng ngưng tụ lại trên đầu hắn thành một đám mây đen lớn và những hạt mưa bắt đầu rớt xuống từ đó. Những hạt mưa rơi xuống không hề làm hắn bị ướt.
Mưa cứ đổ xuống như trút rồi tự động bám dính vào nhau để tạo hình căn phòng và những đồ đạc như trước khi bị bay hơi. Khi cơn mưa tạnh hẳn, một làn hơi nước mỏng len lỏi vào cuốn sách trên tay hắn, trả lại những con chữ đen trên trang giấy trắng.
Gấp cuốn sách lại, hắn lắc mạnh đầu rồi tự tát nhẹ lên má, sau đó khởi sự giở ra trang sách vừa đọc. Trên trang giấy là một đoản văn về mưa.


-------------

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: