Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Hai, 11 tháng 1, 2016

chưa thấy công an ở đâu dã man, tàn bạo và thâm thù người VN như công an TQ ở Quảng Đông.

SỰ TÀN BẠO VÔ NHÂN TÍNH
CỦA CÔNG AN QUẢNG ĐÔNG- TRUNG QUỐC
Thời gain gần đây. Việc người Việt Nam sang TQ làm ăn ngày càng nhiều.Nhất là ở tỉnh Quảng Đông (Trung Quốc), nơi giáp giới với Việt Nam. Nhiềuchủ kinh doanh TQ đã mướn người lao động VN sang làm cho mình mà không cần hộ chiếu hay giấy tờ hợp pháp khác (có lẽ để trốn thuế cùa nhà nước TQ. Đây là trường hợp vi phạm pháp luật thông thường vốn thường xảy ra ở các nước có chung đường biên giới hoặc không. Trường hợp này đúng ra người lao động nước ngoài sẽ bị trục xuất, chủ thuê bị phạt. Người lao đông bất hợp pháp bị bắt tạm giam trước khi phải trục xuất.
Các nước và vùng lãnh thổ như Hàn Quốc, Đài Loan, Hồng Công cũng có tình trạng người lao động bất hợp pháp vi phạm pháp luật của nước sở tại.
Việc bắt tạm giam những người lao động bất hợp pháp ở Hồng Công hay nhiều nơi khác nói chung không có vấn đề gì đáng nói.Công an Hồng Công và nhà giam Hồng Công là nơi mà “đạo đức tư bản chủ nghĩa” hoành hành đã đối xử rất nhân đạo với người lầm lỡ. Họ được đối xử tử tế. Ăn uống và sinh hoạt tốt. Khi trao trả cho đại diện nước ta, họ còn được cấp một khoản tiền để về nước. Chỉ chủ thuê lao động là bị phạt nặng.
Trường hợp tương tự ở lục địa TQ sẽ ra sao?
Một người lao động bất hợp pháp tại Quảng Đông đã kể về việc công an TQ đã đối xử với anh ta và những người VN cùng bị bắt : không bằng con chó.
Anh ta kể:
có lẽ do chỉ điểm nên khi đang ở một quán ăn, 15 người VN chúng cháu và chủ TQ bị đúng 16 công an TQ ập đến bắt. Họ dùng 8 cái còng để còng tay 2 người một còng. Loại còng tay của TQ rất đặc biệt Cứ càng cựa quậy là nó càng thít lại đau điếng.
Chúng cháu bị giam tại một trại giam ở Quảng Đông. Trại giam này có phòng dành để giam cả người TQ và VN. Mỗi phòng giam 40 người. Tất cả đều bị lột hết áo, mặc quần đùi. Điện thoại di động và tất cả các vật trong người cũng như tiền nong đều bị tịch thu không trả lại. Phòng giam có một sạp ghép gỗ bẩn thỉu ,hẹp. 40 người chen chúc trên đó. Người nào muốn nằm ngửa thì phải giữ yên tư thế như thế suốt đêm. Nếu giở mình nằm ngiêng là cả đêm sẽ phải như vậy. Phòng không có chiếu, chăn, màn. Do muỗi nhiều nên khi muỗi no máu đậu đen trên tường. Chỉ cần đập tay lên tường là in cả một bàn tay máu đỏ lòm do muỗi bị đập vỡ bụng máu.
Một ngày người ta đưa cơm qua lỗ nhỏ chừng 30x20cm. Họ vất những cục cơm mỗi người chỉ được một cục nhỏ hơn nắm tay. Họ như vất như cho chó ăn. Hầu như cơm rơi xuống đất, tù phải nhặt lên ăn. Họ không cho chúng cháu ăn hạt muối nào. Thức ăn thì một ngày 40 người chỉ được quẳng vào 37 hay 35 quả trứng vịt luộc. Nghĩa là mỗi người không đủ 1 quả. Cũng không có muối. Khi đầu gấu ăn mất hai quả thì mỗi người chỉ còn nửa quả. Có người không được ăn. Cũng có khi họ cho ăn canh.Nhưng cả 40 người ăn xong cũng không biết đó là canh gì, chỉ trong như nước lã không có chút cái nào. Có lẽ cân rau họ nấu cho hơn 100 người ăn nên chỉ người ăn đáy nồi mới biết đó là bầu hay rau cải.
Công an TQ thường xuyên đánh đập, hành hạ người bị giam. Họ dùng cực hình tàn bạo với người bị giam mặc dù tội danh đã rõ ràng, không cần tra hỏi. Họ thường dùng gậy đánh hành trăm gậy vào dóng chân, khớp gối ngang đùi người bị giam cho đến khi người ấy bầm tím khắp người mới thôi.
Chúng cháu thường được người dân TQ ở bên thương tình vất muối và bật lửa vào cho. Tuy nhiên, bật lửa phải dấu vào trong hậu môn mới tránh được khám xét. Nếu công an thấy được sẽ đánh đập rất tàn bạo.
Do hai người bị còng chung nên việc đi lại hay đại tiện, tiểu tiện đều cả hai cùng đi. Đại tiện ngay tại một cái hố trong phòng không có tự hoại, mùi hôi thối sặc sụa.
Người VN có thể bị giam như vậy tới nửa năm và hơn. Nếu chủ thuê làm phải nộp tiền chuộc mới được thả ra. Lần ấy, 9 người chúng cháu công an TQ bắt chủ nộp 30 vạn tệ( khoảng hơn một tỷ tiền Việt) nên chủ không thể cứu được chúng cháu. Chủ chỉ bảo người nhà nộp 15 vạn tệ cứu chủ thôi.
Công an TQ tàn bạo nhưng người dân lại tốt. Nhiều người thương tình vứt muối vào cho chúng cháu. Có người còn mua cả kiện quần áo gửi vào cho người bị giam.
Khi thả về Việt Nam thì công an TQ cũng không thả một cách bình thường. Họ tiếp tục hành hạ bằng cách thả vào khu vực biên giới hẻo lánh, giữa rừng rậm không người, không đường đi, lối lại. Bị bắt ở gần Móng Cái thì họ đem lên biên giới Cao Bằng, Lạng Sơn để thả. Người bị bắt không tiền, không phương tiện phải chui rừng rậm mà tìm về.
Trên đường đến biên giới thì 12 giờ họ mới dừng xe cho phạm nhân đi vệ sinh…
Người kể bảo: Cháu chưa thấy công an ở đâu dã man, tàn bạo và thâm thù người VN như công an TQ ở Quảng Đông.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: