“Kinh tế Việt Nam lún sâu vào phụ thuộc Trung Quốc”
Đó là tiêu đề bài viết trên KinhteSaigonOline hôm nay 27/11/2019 của các tác giả Nguyễn Quang Thái – Bùi Trinh.
Các tác giả đã đưa ra các bảng số liệu so sánh cán cân thương mại giữa Việt Nam – Trung Quốc, phân tích & và đi đến kết luận:
“Việt Nam đã lún sâu vào sự phụ thuộc trong quan hệ thương mại với Trung Quốc từ rất nhiều năm nay. Đến thời điểm này ý niệm “thoát Trung” về mặt kinh tế dường như là không hiện thực. Như vậy, thâm hụt thương mại giữa Việt Nam và Trung Quốc, cơ bản do Việt Nam hầu như KHÔNG CHỊU THAY ĐỔI GÌ trong nhiều năm qua, sản xuất luôn phụ thuộc vào nhập khẩu làm đầu vào, đầu vào là sản phẩm của Việt Nam cơ bản là điện, nước, bao bì và các chi phí dịch vụ mà thôi”.
Phần đề pô của bài báo nhấn mạnh: “Trung Quốc là nền kinh tế lớn thứ hai thế giới và có chung đường biên giới dài 1.281km với Việt Nam. Quan hệ thương mại giữa hai nước như một sự tất yếu và NẾU CÓ CHÍNH SÁCH ĐÚNG thì có lợi cho sự phát triển của cả hai nước”.
Tuy nhiên, với những phân tích của bài báo, cho rằng, “Kinh tế Việt Nam lún sâu vào phụ thuộc Trung Quốc”, thì nghĩa là chính sách Kinh tế của chúng ta từ lâu đã “có vấn đề” ?
Vậy, Chính phủ Việt Nam, dưới sự lãnh đạo sáng suốt của Đảng và có những chuyên gia tư vấn về kinh tế vĩ mô cho Thủ tướng, có kế sách gì để cứu nền kinh tế Việt Nam bớt sự phụ thuộc, sớm khắc phục sự “lún sâu”?
Bởi nếu càng ngày càng “lún sâu kinh tế phụ thuộc vào Trung Quốc”, thì liệu chúng ta có giữ được nền độc lập, có mất chủ quyền về chính trị và lãnh thổ khi phải lệ thuộc kinh tế vào Trung Quốc?
Tôi tin rằng, đây là điều lo ngại không của riêng ai.
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét