Bài đọc liên quan: Loạt 4 bài cúm
Tại sao lạ có cái tựa liên quan giữa siêu vi rút, hacker mũ đen và phóng xạ? Một là thuộc về vi sinh hữu cơ, còn 2 vật kia là hạt nhân của vô cơ, nhưng tạo hóa luôn vĩ đại khi cho vật chất nhỏ nhất có cùng một cơ chế hoạt động gần như giống nhau hoàn toàn, chỉ khác nhau về cách chúng dùng cái gì để hoạt động là, do 1 siêu vi rút sống như một cơ thể sống nên cần thức ăn, và có thể bị sức đề kháng con người tiêu diệt, còn chất phóng xạ không cần ăn để sống, mà sức đề kháng con người càng ngày bị chất phóng xạ vắt cho cạn kiệt mà thôi.
Như trong một bài viết của tôi cách đây 4 năm, siêu vi không thể tự đẻ đái được, vì nó chỉ có 1 chuỗi ADN - Acid Deoxyribo Nucleic - hoặc ARN - Acid ribonucleic. Tùy theo loại mà chúng chọn một mô đích để sống. Ví dụ, con siêu vi viêm gan thì chọn tế bào gan để sống và sinh sản, con cúm thì chọn tế bào niêm mạc đường hô hấp để sống và sinh sản, etc. Siêu vi không sống ở ngoài tế bào được, nó phải sống trong nhân của tế bào. Khi vào nhân của tế bào động vật, con siêu vi gắn chuỗi ADN hay ARN của nó vào chuỗi nhiễm sắc thể của tế bào và sai khiến đẻ dùm. Cứ 1 con siêu vi vào một tế bào và sinh sôi nẩy nở cho đến khi tế bào chất bị nó ăn, và điều khiển sinh sản ra hàng triệu con siêu vi con, thì chúng phá màng tế bào và vào máu, rồi hàng triệu con đó lại chui vào hàng triệu tế bào khác để sinh sản tiếp tục. Nó như một phản ứng hạch tâm của bom nguyên tử.
Cũng giống thế, chất phóng xạ được đưa vào cơ thể động vật cũng có hoạt động như phản ứng hạch tâm của bom nguyên tử. Nhưng những phân tử hạt nhân thì không cần chất liệu di truyền là nhiểm sắc thể như siêu vi để làm nên phản ứng hạch tâm. Ngoài ra, chất phóng xạ nó không chừa bất cứ mô đích nào để tiêu diệt, nếu nó không là đồng vị phóng xạ phục vụ cho y học dùng để tấn công mô đích.
Sau này, khi công nghệ thông tin ra đời, các hacker viết phần mềm, họ viết những đoạn mã để gắn và một phần mềm điều khiển phần mềm chính thống của các hãng lớn dùng cho hệ điều hành máy tính cung cấp thông tin bảo mật. Cơ chế này giống như cơ chế con siêu vi rút điều khiển hệ điều hành sao chép tế bào của bộ nhiễm sắc thể để sinh sản con cái, cháu chắt cho mình. Nên từ đó, công nghệ thông tin đã vay mượn từ virus của y học để diễn tả những mã độc cho hệ điều hành máy vinh do các tin tặc gây ra.
Sau này, khi công nghệ thông tin ra đời, các hacker viết phần mềm, họ viết những đoạn mã để gắn và một phần mềm điều khiển phần mềm chính thống của các hãng lớn dùng cho hệ điều hành máy tính cung cấp thông tin bảo mật. Cơ chế này giống như cơ chế con siêu vi rút điều khiển hệ điều hành sao chép tế bào của bộ nhiễm sắc thể để sinh sản con cái, cháu chắt cho mình. Nên từ đó, công nghệ thông tin đã vay mượn từ virus của y học để diễn tả những mã độc cho hệ điều hành máy vinh do các tin tặc gây ra.
Trong y học, người ta dùng chất đồng vị phóng xạ có đời sống phân hạch ngắn hạn rồi sau đó ngưng hoạt động phản ứng hạch tâm để điều trị bệnh. Nên trong thời gian trị bệnh bằng phóng xạ cho các bệnh lý ung thư, đòi hỏi liều lượng, mật độ khu trú đến mô đích phải rất nghiêm ngặt. Vì nếu chỉ quá liều 2 yếu tố này sẽ dẫn đến suy đa cơ quan và tử vong.
Chiếc Curiosity thế hệ mới 2012 của NASA thám hiểm sao Hỏa. Nếu đem Curiosity so với thế hệ Spirit và Opportunity vào năm 2004 chỉ có đời sống chỉ nhiều ngày, trong khi đó, Curiosity có đời sống và hoạt động lâu đến 10 năm, và pin hạt nhân của nó có đời sống đến 20 năm
Nhưng trong kỹ thuật quân sự, và kỹ thuật hạch tâm phục vụ công nghệ như tạo ra điện năng, thì chất phóng xạ có đời sống phản ứng hạch tâm càng dài càng tốt. Ví dụ như, nhà máy tạo ra điện cho chiếc xe tự hành Curiosity mà NASA mới phóng lên sao Hỏa hồi tháng 8 năm 2012 thì cục pin bằng năng lượng hạt nhân có đời sống 20 năm để đảm bảo vận hành chiếc xe với thời hạn 10 năm theo tính toán là thiết bị của xe sẽ hư hỏng!
Trong hoạt động tình báo chất phóng xạ hạt nhân cũng thường hay được sử dụng để thủ tiêu đối thủ khi cần thiết. Một ví dụ điển hình là việc ông Putin bị nghi ngờ là chủ mưu thủ tiêu bạn đồng môn thời còn làm ở cơ quan tình báo trung ương Liên Xô cũ - KGB - ông Alexander Litvinenko bị chết bất thường năm 2006 tại Anh, vì bị thủ tiêu bằng Polonium-210. Gần đây, mối quan hệ không êm đẹp giữa Nga và Anh cũng như phương Tây, thì Anh lại quyết định công khai điều tra lại cái chết đã được cho là ông Litvinenco đã uống 1 ly cà phê có đồng vị phóng xạ Polonium-210.
Chất phóng xạ hủy diệt không có tế bào chọn lọc như virus. Nó đến tế bào nào thì hủy diệt tế bào ấy. Nếu nhiễm phóng xạ qua đường hô hấp thì cái chết sẽ đến cấp kỳ chỉ trong tích tắc. Có nhiều cái chết đột ngột của các chính khách ở các quốc gia có chế độ chính trị không minh bạch, cũng vì bị ngộ độc phóng xạ qua đường hô hấp. Nhiễm phóng xạ qua đường tiêu hóa thì cái chết có chậm hơn, vì nó sẽ được hấp thu vào máu, rồi đến làm suy tủy xương không còn khả năng sinh sản tế bào máu, bệnh nhân sẽ chết vì bệnh cảnh như người bị AIDS - Acquired Immuno-deficiency Syndrome: Hội chứng suy giảm miễn dịch mắc phải - của người nhiễm con siêu vi HIV.
Nhưng siêu vi thì ngày nay có nhiều thuốc chữa trị, đi kèm với một lối sống lành mạnh để nâng sức đề kháng của cơ thể, thì kéo dài đời sống của người bệnh đến hơn 5 năm, có trường hợp đến 10 năm, còn với nhiễm phóng xạ hạt nhân vì thủ tiêu, hay vì do sự cố hạt nhân như vụ nhà máy Chernobyl hay Fukushima thì hầu như chỉ chờ chết, vì chất phóng xạ đã vào cơ thể rồi thì không thể thải ra, mà nó ở đó để thực hiện hành trình phản ứng hạch tâm của mình cho đến hết đời sống mà nó được quy định.
Asia Clinic, 16h01' ngày thứ Hai, 29/9/2014
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét