Hà nội ùn tắc kinh hoàng. Có cảm giác là mọi người đang tháo chạy khỏi một cuộc chiến bại chứ không phải tham gia một cuộc giao thông.
Lỗi vẫn được đổ cho ô tô - xe máy nhưng hỡi ôi chúng chỉ là những khối cơ khí vô tri. Quy hoạch đô thị và hạ tầng giao thông như ccc cùng với ý thức công dân ngang với âm hộ mới là bố tướng.
Chúng ta không có văn minh đô thị nhưng lại thừa mứa những lề thói làng xã nhiêu khê. Đừng ngạc nhiên khi người ta đun than tổ ong ở chung cư và đốt đống nhấm trên vỉa hè sưởi ấm. Và cũng đừng hoảng loạn khi làng xã ngập ngụa những khối nhà bê tông cùng những bát ngát cánh đồng gái góa.
Với chiến lược lấy l. trâu làm thước ngắm và tầm nhìn không quá 10km như dự báo thời tiết trên VTV thì vĩnh viễn không có gì tươi mới xảy ra trong tương lai gần cả. Có chăng thì cũng chỉ là bóng dáng của con tắc kè hoa biến màu đổi sắc để tồn tại nhằm đạt được tuổi thọ tối ưu mà thôi.
Với năng suất lao động chỉ bằng 7% của người Sing và thua kém cả người Ai-lao thì độ hoang tưởng và huyễn hoặc về phẩm chất dân tộc đã đạt đỉnh cực đại. Lười biếng và thiếu kỷ luật cùng những vô vàn quái thai của thể chế thì cá chép mãi chỉ là phương tiện cho Táo Quân chầu giời chứ hóa rồng hóa phượng thế đóe nào được.
Khởi thủy của dân tộc này là một bọc trứng. Cái gọi là đồng bào ngay lập tức đã bị chia phôi. Kẻ lên rừng đã vung rìu chặt hết cây, người xuống biển đã giã cào xong tiệt cá. Về cơ bản là hoàn thành xuất sắc nhiệm vụ mẹ Âu Cơ giao cho và vượt cả chỉ tiêu mà bố Long Quân phó thác. Đất nước thế là trọn niềm vui.
Và cái bánh chưng của ông Lang Liêu bỗng đâu thành cái bánh vẽ to tổ bố để quốc dân cấu véo ăn dần.
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét