Lời bàn: Bạn bè có tốt mới nói, bác nên trân trọng.
Phạm Đình Trọng
Hàng chữ số 0438 229 894 trên màn hình chiếc điện thoại đang rung chuông cho tôi biết rằng cuộc gọi từ Hà Nội. Nhưng không ngờ cuộc gọi từ số 9 phố Nguyễn Đình Chiểu, trụ sở hội Nhà Văn Việt Nam. Lại càng không ngờ cuộc gọi đó là của ông bạn lính từ thời những thiếu úy, trung úy viết văn, làm thơ từ khắp các quân khu, quân chủng, binh chủng vừa bước ra từ cuộc chiến tranh về gặp nhau ở tạp chí VNQĐ (Văn Nghệ Quân Đội). Từ đó, ông bạn lính này đã cùng đơn vị với tôi suốt hơn mười năm. Ba năm cùng ở tạp chí VNQĐ. Ba năm tiếp theo vẫn ở tạp chí VNQĐ nhưng cùng cắp sách theo học khóa I trường Viết Văn Nguyễn Du. Mười năm cùng ở Ban Kí sự Lịch sử Quân sự rồi Xưởng Phim Quân đội. Ông bạn lính đó bây giờ là ủy viên ban chấp hành hội Nhà Văn Việt Nam. Có việc gì mà hơn 5 giờ chiều, hết giờ làm việc rồi ông bạn tôi vẫn còn ở cơ quan, dùng điện thoại cơ quan gọi cho tôi nhỉ?
Đầu tiên, ông bạn lính ngày xưa, ông ủy viên ban chấp hành hội Nhà Văn Việt Nam hôm nay nhắc tới truyện ngắn Mảnh Vườn Cớm Nắng của tôi viết về vài gương mặt quen thuộc ngoài đời trong cuộc sống chụp giật không còn biết đến đạo lí hôm nay. Ông bạn lính bảo: Giữa những người chả ra gì đó nhưng Trọng viết về mình rất ưu ái. Ông đọc bốn câu thơ Nguyễn Trọng Tạo viết tặng tôi khi tôi gửi thư ngỏ cho Thủ tướng kiến nghị dừng dự án khai thác bô xít Tây Nguyên: Tưởng câm hết rồi không nói được / Bỗng từ tim óc phọt lên lời / Chuông vàng cất kín giăng tơ nhện / Trọng đã gõ rền tiếng Nước ơi!
Ông bạn lính, bạn văn của tôi bảo: Các bài viết của anh Trọng, mình đều đọc. Thế mà ông lại hỏi: Anh Trọng vẫn sinh hoạt đảng đấy chứ? Hỏi vậy tức là ông chả đọc gì của tôi cả. Chán thế! Chả đọc gì của tôi nên ông mới hồn nhiên nói với tôi về Văn Đoàn Độc Lập với giọng của tuyên giáo, giọng của an ninh chính trị: Văn Đoàn Độc Lập chẳng vì văn chương gì đâu, cũng chỉ là chính trị thôi! Anh Trọng nên tránh xa nó ra. Cao Duy Thảo cũng tham gia Văn Đoàn Độc Lập nhưng đã rút ra rồi. Mình sẽ gọi cho Ngô Thị Kim Cúc. Chỉ là chính trị thôi. Tránh xa nó ra anh Trọng nhá! Tháng sau mình đi với đoàn nhà văn viết về đồng bằng sông Cửu Long. Vào trong đó, mình sẽ gặp anh Trọng nói chuyện thêm. Đó, mục đích cuộc điện thoại của ông bạn lính, bạn văn gọi cho tôi đó. Gọi từ cơ quan hội Nhà Văn Việt Nam là hội Nhà Văn Việt Nam phân công cho ông bạn tôi làm việc này.
Cảm ơn lời khuyên rất chân thành của ông bạn lính, bạn văn hiền lành, tốt tính của tôi. Vì thế tôi không nêu tên ông ra đây.
Ảnh: Ông bạn lính, bạn văn của tôi có trong ảnh này cùng Chủ tịch hội Nhà Văn Việt Nam Hữu Thỉnh và tôi
P.Đ.T.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét