Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Bảy, 30 tháng 11, 2019

Đà Nẵng, nơi những “con kền kền” ăn trên xác người (Kỳ 5)


Quế Hương
Tiếp theo kỳ 1 — kỳ 2 — kỳ 3 và kỳ 4
Từ Bệnh viện Phụ nữ của vợ Lê Thị Quý…
Quay trở lại Bệnh viện Phụ nữ, nơi giết chết hai sản phụ và làm hôn mê một sản phụ khác, nơi mà ĐBQH “kền kền” Ngô Thị Kim Yến đang ra sức “bảo kê”. Nguyễn Bá Thanh lập Hội Bảo trợ Phụ nữ nghèo và Trẻ em bất hạnh, theo mô hình của TP HCM vào ngày 8/11/2002, tất nhiên Thanh là Chủ tịch Hội.
Ấp ủ giấc mơ quyên tiền của thiên hạ, xây BV cho vợ mình cai quản ở trong tầm tay. Bệnh viện Phụ nữ khánh thành ngày 19/5/2009, kinh phí 90 tỷ đồng, hầu hết tài sản của BV Phụ nữ đang quản lý, sử dụng như đất đai, nhà cửa, máy móc thiết bị y tế… đều là tiền dân góp, cộng với tiền ngân sách do Hội Bảo trợ mua sắm, đứng tên chủ sở hữu. Thế là Hội lập ra Cty TNHH MTV Bệnh viện Phụ nữ, do Nguyễn Thị Vân Lan làm chủ tịch HĐTV.
Theo báo cáo số 2989 ký ngày 16/12/2016 của Sở Tài chính TP, cho thấy, năm 2008, UBND TP ứng từ ngân sách 35 tỷ đồng để xây bệnh viện. Năm 2010, Trần Văn Minh mới hợp thức hoá bằng Quyết định 9198/QĐ-UBND cấp 35 tỷ cho Hội Bảo trợ.
Giai đoạn 2007-2008, Hội Liên hiệp Phụ nữ TP ép mỗi hộ dân góp ít nhất 50.000 VNĐ, mỗi hội viên phụ nữ góp 100.000 VNĐ để xây dựng bệnh viện. Tổng số tiền góp được là 39,6 tỷ. Còn các tập đoàn, công ty, ngân hàng, tổ chức từ thiện… thì nhiều lắm, riêng Vinacapital đã ủng hộ 1 triệu đô la, theo hồ sơ chúng tôi có được.
Sau khi “kền kền” Vân Lan “kiếm” được một khách sạn 7 tầng trên đường Trần Phú và hai căn biệt thự ven biển trị giá hàng trăm tỷ, bà ta xin thôi chủ tịch Hội Bảo trợ. Huỳnh Văn Hoa, cựu Bí thư các cơ quan Dân chính Đảng, lên thay. Nếu ỏi ông về tài chính đầu tư bệnh viện ra sao? Ông ta chịu, không biết, vì không có hồ sơ bàn giao.
Mang tiếng “Bệnh viện phụ nữ nghèo” nhưng giá dịch vụ y tế hầu hết đều cao hơn từ 10 đến 20 lần so với giá dịch vụ ở bệnh viện công lập và cao gấp 2 lần so với Bệnh viện tư nhân Tâm Trí, Hoàn Mỹ. Và bệnh nhân vào đây, không thể là dân nghèo.
Thông tư liên bộ số 08 ngày 5/6/2007 của Bộ Nội vụ và Bộ Y tế, thì bệnh viện này có 50 giường hạng II, tương ứng khoảng 55-71 lao động, nhưng Lê Thị Kim Quý tuyển 105 người. Lương họ lãnh cao ngất ngưỡng, người thấp nhất 10 triệu, có người lương cao khoảng 50-60 triệu.
Theo các bác sĩ từng cộng tác ở đây, lãnh ròng là không đếm xuể. Số tiền này vào túi ai? Túi cô y tá Nông trường sông Kôn, Quảng Nam ngày nào, Lê Thị Quý chứ còn ai khác.
Nguyễn Thị Vân Lan và Lê Thị Quý. Photo Courtesy
Hốt bạc, được miễn thuế hoàn toàn. Vậy mà biên bản làm việc ngày 28/12/2016 của Đoàn kiểm tra liên ngành do Sở Tài chính TP chủ trì, có nội dung:
– Năm 2009 và 2010, bệnh viện lỗ hơn 6,9 tỷ.
– Từ năm 2013 đến 2015, bệnh viện chỉ lãi… 2,4 tỷ (!)
Bù lãi sang lỗ đến 31/12/2015 còn lỗ hơn 5,2 tỷ đồng.
Lê Thị Quý còn chỉ đạo lập quỹ “khấu hao tài sản” hàng tỷ đồng, trong khi quy định của Bộ Tài chính thì, tài sản cố định của nhà nước cấp, không cần quỹ khấu hao.
Tài sản của nhà nước, của dân, bỗng chốc rơi vao tay gia đình Nguyễn Bá Thanh.
BV Phụ nữ đến nay đã “thuê mướn” ba đời Giám đốc. Tiến sĩ Phan Gia Anh Bảo, người được Nguyễn Bá Thanh cho 2 lô đất, Lê Thị Quý trả lương 60 triệu/tháng, cũng không chịu được tính khí gia trưởng, áp đặt và can thiệp vô lối… của bà Quý, nên xin bỏ bệnh viện mà đi.
Giám đốc thứ hai là bác sĩ Võ Xuân Phúc và người thứ ba mới đến năm 2019 là Phạm Chí Kông, cũng vậy.
Đến Bệnh viện Ung thư của chồng Nguyễn Bá Thanh
Sau khi lo cho vợ có “cơ ngơi” ổn định, hái ra tiền, là BV Phụ nữ, Nguyễn Bá Thanh tính tiếp công việc cho mình khi nghỉ hưu với cái chức Chủ tịch Hội “Bảo trợ phụ nữ và trẻ em nghèo bất hạnh”. Gọi tắc là Hội Bảo trợ.
Nguyễn Bá Thanh bắt đầu “đánh” vào lòng trắc ẩn của nhân dân và sự cả tin của những lãnh đạo cấp cao, bằng thư kêu gọi xây dựng Bệnh viện Ung thư cho khu vực miền Trung. Nhân dân, doanh nghiệp, các tổ chức thiện nguyện trong và ngoài nước ồ ạt ủng hộ tiền và trang thiết bị. Trung ương cũng nghĩ đây là mô hình BV nhà nước, nên sẵn sàng cho kinh phí.
Như vậy kinh phí xây dựng bệnh viện từ nhiều nguồn, gồm: ngân sách, trái phiếu Chính phủ và đóng góp của các doanh nghiệp, nhà hảo tâm và các hộ dân đóng góp trước đó.
Ngày khánh thành 19/01/2013, có nhiều Uỷ viên Trung ương tham dự. Điều bất ngờ là BV không trực thuộc Sở Y tế quản lý. Nguyễn Bá Thanh giao BV về Hội Bảo trợ quản lý. BV từ tiền của nhà nước và nhân dân, BV ngày nào tuyên truyền “từ thiện” cho người bệnh ung thư miền Trung, nay trở thành Cty TNHH MTV do tư nhân quản lý, với ngành nghề kinh doanh là hoạt động bệnh viện, dịch vụ y tế, theo Luật doanh nghiệp.
Nguyễn Bá Thanh, Trần Văn Minh, Nguyễn Thị Kim Tiến… ngày khánh thành BV. Photo Courtesy
Chủ tịch HĐQT Công ty là bà Nguyễn Thị Vân Lan. Bà Lan sinh 17/9/1950, quê Điện Thọ, Điện Bàn, Quảng Nam. Bà Lan từng học cao cấp chính trị đảng Cộng sản, ĐBQH khoá 11, Ủy viên Ủy ban đối ngoại QH; cựu Ủy viên BTV Thành uỷ, chủ tịch Hội LHPN Đà Nẵng. Vân Lan là “tay hòm chìa khoá” số 1 của Nguyễn Bá Thanh.
Ngày 2/7/2014 Sở Tài chính báo cáo tổng kinh phí xây dựng công trình + thiết bị là 1.305 tỷ.
– Ngày 8/7/2014, Tờ trình của UBND TP cho biết, kinh phí xây dựng BV từ ngân sách trung ương và địa phương là 1.104,9 tỷ.
– Ngày 01/6/2015, Báo cáo số 1012 của Sở KH-ĐT gửi UBND TP lại đưa ra con số khác: Tổng mức đầu tư BV là 1.448 tỷ đồng, trong đó, nguồn vận động từ các tổ chức, nhân dân góp là 95 tỷ 570 triệu, còn lại 1.352 tỷ 430 triệu là do ngân sách nhà nước rót.
– Ngày 01/6/2015, báo cáo của Hội bảo trợ Phụ nữ và trẻ em cho thấy: tổng vốn đầu tư là 1.596 tỷ 822 triệu VNĐ. Tổ chức và nhân dân góp 505 tỷ 036 triệu; ngân sách rót 1.091 tỷ 785 triệu.
Những con số mập mờ và không ai giám sát. Tiền ngân sách chi ra, mà không ai nắm rõ, thật vô lý và khôi hài.
Hoạt động từ 19/01/2013, BV báo cáo kinh doanh năm 2013 lỗ 26 tỷ, năm 2014 lỗ 20 tỷ. Trong khi đó, mỗi năm, ngân sách TP chi cho bệnh viên 20 tỷ để trả lương cho đội ngũ y bác sĩ và quản lý.
  • Ngày 21/5/2015, Hội Bảo trợ báo cáo TP, suốt 12 năm (từ 8/11/2002) thành lập Hội, quỹ tiền kêu gọi được là 279 tỷ.
  • Ngày 01/6/2015, Hội lại báo cáo là số tiền kêu gọi được cho BV Ung thư là 504 tỷ 600 triệu VNĐ.
Báo cáo cho biết:
– Doanh thu năm 2014 là 110 tỷ 155 triệu (có một báo cáo khác ghi 113 tỷ 886 triệu). Tổng chi hết 130 tỷ 155 triệu. Thiếu đúng bằng số tiền 20 tỷ của TP hỗ trợ.
Mô hình BV không giống ai, tài chính nhập nhằng, mập mờ, không minh bạch… là hiện trạng nhức nhối dư luận xã hội. Nhân dân phẫn nộ, ngân sách TP “hỗ trợ” BV tư nhân lại càng sai luật. Thu hồi BV về cho nhà nước, thì gặp phản ứng quyết liệt của “kền kền” Nguyễn Thị Vân Lan và bộ sậu trong Hội Bảo trợ của bà ta.
Trước sức ép của dư luận xã hội, chịu hết nổi, ngày 15/8/2015, UBND TP ra quyết định số 5898/QĐ-UBND sẽ công lập hoá, đổi tên thành BV Ung bướu từ ngày 1/9/2015 và tiếp nhận nguyên trạng tổ chức bộ máy, người lao động, trụ sở, cơ sở vật chất, trang thiết bị, tài chính, tài sản của Bệnh viện Ung thư từ Hội Bảo trợ và giao về Sở Y tế quản lý.
Thông báo số 208/TB-VP ngày 20/8/2015 của Văn phòng UBND Thành phố, trong đó có nội dung chấm dứt hoạt động của Công ty TNHH MTV Bệnh viện Ung thư Đà Nẵng. Chủ tịch TP đề nghị Hội Bảo trợ giao cho UBND TP 47 sổ đỏ của 47 lô đất, mà Hội Bảo trợ đã chi 37 tỷ VNĐ để mua.
Theo báo cáo của Giám đốc Sở Tài Chính, số tiền các “mạnh thường quân” trong và ngoài nước tài trợ cho BV qua tài khoản của Hội Bảo trợ, còn chưa chuyển sang BV là 187 tỷ. Tiền tại tài khoản BV là 40 tỷ đồng. Hội Bảo trợ chỉ nộp lại cho Sở Tài chính 147 tỷ. Còn BV thì không nộp lại.
Ngày 31/8/2015, một ngày trước khi giao BV cho nhà nước, GĐ Bệnh viện Trịnh Lương Trân (cựu GĐ Sở Y tế) đã ký chuyển 37 tỷ 200 triệu VND cho Ngân hàng Liên Việt, nội dung “trả lại tiền tài trợ”.
Người ta cho vô điều kiện, sao không xài lại trả? Sau này bị khởi tố, “kền kền” Trân khai với Cơ quan CA, rằng do Nguyễn Thị Vân Lan, chủ tịch Hội Bảo trợ, chỉ đạo. Ý kiến của bà Nguyễn Thị Hường (cựu Bí thư đảng uỷ, GĐ sở Tài chính) chủ tịch HĐQT Cty MTV Bệnh viện Ung thư cũng nhất trí. Trân bèn chỉ đạo Hồ Thị Diễm Phương, kế toán trưởng BV, cũng là “bồ nhí” của Nguyễn Bá Thanh, chuyển tiền trả Ngân hàng.
Con số 37 tỷ mà bọn chúng xem như ổ bánh mì, không cần dùng thì ném trả. Mà tiền ngân hàng tư nhân, cho bệnh nhân ung thư, có cho bọn chúng đâu. Thì ra, những “con kền kền” không ăn được, cũng không muốn con khác mới đến, xơi mồi.
BV Ung thư và phiếu trả lại tiền cho Ngân hàng
***
Dư luận nhân dân Đà Nẵng kêu gọi “con kền kền” Lê Thị Quý nên từ bỏ lòng tham, trả BV Phụ nữ về cho dân, giao UBND TP quản lý. Các cấp chính quyền Đà Nẵng cũng phải mạnh tay ra quyết định thu hồi, như đã thu hồi BV Ung thư, trả nó về công lập và chịu sự giám sát đồng bộ của ngành y tế và chế tài của pháp luật. Có như thế, những cái chết oan nghiệt của phụ nữ thai sản như vừa qua, mới thôi xảy ra.
Chúng tôi chỉ chuyển tải một phần nhỏ, những thông tin có được từ đồng bào, những người đóng BHXH và BHYT, về bọn người khoác áo blouse nhưng đã bán mình cho quỷ sứ. Nhiệm vụ “giăng lưới” những “con kền kền” là trách nhiệm của Ủy ban Kiểm tra, của Thanh tra và cơ quan CA… chứ không phải của người cầm bút. Có như thế, may ra, chúng mới không còn ăn trên những… xác người, và những công dân vô tội mới không còn phải trải qua những cái chết “đúng quy trình”.
Câu chuyện về “lũ kền kền” trong ngành y tế Đà Nẵng, ở Hội Bảo trợ Phụ nữ nghèo và Trẻ em bất hạnh, ở “Thần tượng” Nguyễn Bá Thanh và gia đình, sẽ không bao giờ kể hết trong phạm vi những bài báo. Chỉ riêng với “Thánh Ba”, ai có lương tri cũng đã đủ giật mình, kinh sợ. Thủ đoạn mị dân thâm hậu đến tuyệt chiêu, mưu sự độc ác và khát máu, tham lam và dục vọng không bến bờ… Dùng quyền lực để sắp xếp cả ngàn đệ tử dưới quyền, răn đe, đối phó, khủng bố, ăn trên mồ hôi, nước mắt và cả máu của những người dân lao động vốn nghèo khổ, khốn cùng.
Ra tay tàn bạo với ai chống lại mình, thu phục hàng trăm cây bút “lưu manh” ngợi ca, tuyên truyền, xây kịch bản nâng bi và vẽ cho ra một bức “chân dung thần tượng” là tận cùng của khốn nạn.
Kỳ thị tôn giáo, lôi kéo cả bậc chân tu trụ trì Linh Ứng tự, phải đắc tội với Trời, Phật khi tiếp tay cho mình rửa tiền qua cửa thiền môn… như “lãnh chúa miền Trung” đã làm, là điều đất Trời không dung thứ.
Thần tượng là ca sĩ, nghệ sĩ, chính trị gia… nhiều lắm. Hàng ngàn nam thanh nữ tú có thể dầm mưa để đón “thần tượng” ca sĩ, diễn viên điện ảnh của mình xuống sân bay, cũng gấp trăm lần con số như thế, sẽ khóc ngon lành khi “thần tượng” bỗng nhiên chết.
Tội ác như Dung Hà, Năm Cam cũng có người thần tượng. Dân lao động TP HCM cũng từng thần tượng Bí thư thành uỷ Đinh La Thăng.
Đô đốc Nguyễn Văn Hiến, Trung tướng AH LLVT Phan Văn Vĩnh… ăn không chừa thứ gì, bảo kê tội phạm, cũng khối kẻ một thời thần tượng.
Một cục gạch vô tri sần sùi rơi ra từ hố xí, ai lỡ nhìn cũng thấy buồn nôn, ghê sợ. Nếu đem nó ra ven đường, nơi ngã ba, ngã tư, thắp vài cây nhang, mọi người đi qua, lại khép nép, cúi đầu. Bạn che tạm thêm cho cục gạch một miếu thờ, khối người đến kính cẩn, nghiêng mình sụp lạy. Nếu được những cây bút “lưu manh” bịa ra lai lịch “cục gạch” ra sao? Đến từ đâu? Nó giúp ích cho đời, nó thần bí, linh nghiệm thế nào, rồi đưa lên mặt báo, bảo đảm khách ba miền Bắc – Trung – Nam sẽ đổ về hành hương và cúng dâng tiền công đức.
“Thần tượng” ở đất nước này, dạng đó, nhiều lắm. Nó lừa bịp được cả đám đông cuồng tín, dại khờ, lú lẫn và ngu muội.
Tiếng Dân


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Sáu, 29 tháng 11, 2019

UỐNG RƯỢU VỚI TẢN ĐÀ


Cụ hâm rượu nữa đi thôi 
Be này chừng sắp cạn rồi còn đâu
Rồi lên ta uống với nhau
Rót đau lòng ấy vào đau lòng này.
Tôi say? Thưa trẻ chưa đầy
Cái đau nhân thế thì say nỗi gì
Đường xa ư cụ? Quản chi
Đi gần hạnh phúc là đi xa đường.
Tôi là nắng - Cụ là sương
Tôi bừng dậy sớm, cụ nương bóng chiều
Gió mưa tóc cụ đã nhiều
Lòng còn gánh nặng bao nhiêu khối tình.
Huống tôi mái tóc đang xanh
Vâng, tôi trăm thác ngàn ghềnh còn đi
Với đời một thoáng say mê
Còn hơn đi chán về chê suông đời.
Rót đi, rót rót đi thôi!
Rót cho tôi cả mấy mươi tuổi đầu
Nguồn đau cứ rót cho nhau
Lời say sưa mới là câu chân tình.
Ngã Tư Sở, 1938
Trần Huyền Trân
YOUTUBE.COM
Mọi thư từ bài vở trao đổi với nghệ sĩ Ngọc Sang xin gửi qua: + facebook: https://www.facebook.com/nghesingocsang + email nghesingocsang@gmail.com + đt +84 9...


Phần nhận xét hiển thị trên trang

TRUMP, CAO TAY!


Trần Thái Hưng
Sau khi Trump ký thông qua Dự luật Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kong. Như mọi khi, Tập không biết phải làm gì, ngoài mạnh miệng nói sẽ trả đũa Trump.
Với những gì mà Mết quan sát Trump từ lúc Trump lên làm Tổng thống Mỹ đến nay, Mết kết luật Tập sẽ không bao giờ trả đũa, mà nếu có thì cũng không bao giờ trả đũa đượcTrump. Lý do: Trump chỉ ăn bằng nĩa và dao!
Giờ thì... nghiêm túc một chút: Mấy ngày qua, Tập đang phải trải qua 2 cái lo lắng. Cái lo lắng đầu tiên và cũng là to nhất, chính là Hồng Kong; cái thứ 2 là Campuchia. Cái đầu tiên đang là vấn đề nóng nên có vẻ lấn át cái thứ 2.
Khi Tập và dư luận bị chú ý vào bàn làm việc của Trump đã được đặt Dự luật Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kông để đợi Trump ký. Thì Trump gửi cho Thủ tướng Campuchia Hun Sen lá thư, nội dung đại loại là "rủ" Campuchia chơi lại sau vài chục năm gần như quay lưng nhau.
Và, (lại) trong lúc Tập và dư luận tập trung vào tin Trump đã đặt bút ký thông qua Dự luật Dân chủ và Nhân quyền Hồng Kong, thì Trump mỉm cười với lá thư hồi âm của Thủ tướng Campuchia Hun Sen. Ông Hun Sen đồng ý với gợi ý của Trump!
Trump vừa đi hai nước cờ vây rất hay!
Hồng Kong tịnh tiến dần với tiến trình tự do dân chủ. Campuchia, sau bao nhiêu năm bị Trung Quốc chi phối đã nhận ra sự nguy hại và nay muốn xoay trục sang Mỹ. Nói nôm na là Trung Quốc vừa nhận thất bại kép.
Sau hai nước cờ vây cao tay của Trump, Tập có ý kiến gì không?

nhận xét hiển thị trên trang

ĐỊNH KIẾN CHÍNH TRỊ THÀNH PHẢN VĂN HÓA


Chu Mộng Long
Tôi không ngạc nhiên khi 12 nhà sử-chính trị ký đơn phản đối Đà Nẵng đặt tên đường lấy tên hai giáo sĩ phương Tây: Francisco de Pina và Alexandre de Rhodes. Vì lẽ đơn giản, định kiến chính trị đã từng làm cái việc thay, xóa tên đường cũ thành tên đường mới, chủ yếu đường hiện nay dành đặt tên gắn với những người có công với cách mạng.
Đọc nguyên văn cái đơn này thấy rất rõ định kiến chính trị đã ăn sâu vào trong não những người được gọi là nhà khoa học.

Trong đơn chỉ có một nội dung đúng. Đó là phủ nhận Alexandre de Rhodes là "ông tổ" của chữ quốc ngữ. Nhưng cái đúng này trẻ con cũng nói được, vì làm gì có chuyện một cá nhân sáng chế ra cả kho tàng ngôn ngữ, dù chỉ là chữ viết. Ngôn ngữ được xem là kỳ quan hàng đầu của các cộng đồng người, qua giao tiếp hàng triệu năm mà thành. Riêng chữ viết, hiện nay trên thế giới chỉ có chưa tới 10 hệ ký tự được dùng chung cho cả trăm quốc gia, dân tộc. Khi sử dụng một hệ ký tự nào đó, đố biết ai là tổ ghi hình hay ghi âm cho ngôn ngữ của dân tộc mình. Bất cứ từ điển nào cũng chỉ ghi lại những gì đã có, tức tổng hợp từ sản phẩm của nhiều người và được cộng đồng thừa nhận như một tài sản chung. Chính Alexandre de Rhodes đã nói rõ điều đó trong cuốn Từ điển Việt - Bồ - La mà ông biên soạn chứ không tự nhận mình là "ông tổ".
Các nghiên cứu được trích dẫn trong đơn thật thừa thãi khi trẻ con cũng biết cái chân lý ấy.
Chỉ công lần đầu tập hợp biên soạn cuốn từ điển đó đã đủ vinh danh Alexandre de Rhodes và Francisco de Pina.
Chưa nói sự ngụy tạo lời của Alexandre de Rhodes, việc luận tội truyền giáo hay gián điệp cho thực dân cướp nước ta mà xóa công lao của 2 giáo sĩ này đủ thấy định kiến chính trị đã sinh ra một thứ nhãn quan phản văn hóa không nên có ở nhà khoa học.
Nếu cho việc truyền bá chữ quốc ngữ với mục tiêu xâm lược hay nô dịch mà phủ nhận sạch trơn thì có lẽ cả ngàn năm trước cha ông ta đã từ chối chữ Hán chứ không để cho đến nay nó đã Hán hóa ngôn ngữ Việt đến hơn 70%. Và cho rằng chữ Latin đã làm ta nô dịch Tây (thực chất chỉ mượn ký tự để ghi tiếng nói của dân tộc chứ không phải như chữ Hán trước đó) thì cha ông ta đầu thế kỷ 20 đã tẩy chay hay vứt cuốn từ điển của Alexandre de Rhodes vào sọt rác chứ không thể có phong trào truyền bá chữ quốc ngữ rầm rộ và ca khúc khải hoàn bởi chiến thắng của nền văn hóa mới!
Nếu vẫn giữ cái đầu định kiến chính trị như ta, có lẽ phương Tây, và cho đến nay gần như toàn cầu, cũng không dùng bảng chữ cái Latin. Bởi vì sự ứng dụng rộng rãi chữ Latin gắn liền với sự bành trướng của đế chế La Mã và việc truyền giáo của Giáo hội Rome. Nếu muốn luận tội thì đế chế La Mã và Giáo hội Rome thời trung cổ tội ác chất chồng, luận ba ngàn trang sách cũng không hết. Nhưng việc nào ra việc nấy, người Âu - Mỹ vẫn tôn trọng và biết ơn cả một nền văn hóa mà đế chế La Mã và Giáo hội Rome đã hình thành như một nền tảng thứ hai sau thời cổ đại Hy Lạp.
Sẽ thật thú vị khi nghiên cứu sâu về nguồn gốc chữ viết của nhân loại. Một điều dễ hiểu là gần như chữ viết ra đời gắn liền với hoạt động tôn giáo. Tôn giáo là hoạt động văn hóa đầu tiên của nhân loại. Nhu cầu truyền bá tôn giáo đòi hỏi phải có chữ viết để ghi chép chính xác những bộ kinh được cho là thánh truyền. Tất cả các loại chữ, kể cả chữ Hán, đều ra đời từ chép kinh. Mục tiêu này được phát triển rộng ra thành hoạt động giáo dục và diễn giải triết học, khoa học.
Nói Alexandre de Rhodes chỉ thực hiện mục tiêu xâm lăng hay truyền giáo nên phủ nhận công lao truyền bá chữ viết mới cho người Việt thì chỉ có thể là cách nói của trẻ trâu vô văn hóa, trong khi 12 người ký tên kia lại là những "sử gia" hay người giảng dạy chính trị.
Nên nhớ, chính cuộc khai thác thuộc địa của chủ nghĩa thực dân đã kéo theo một kết quả nằm ngoài mục tiêu thực dân. Cùng với những nhà tư sản, nhà buôn đi tìm kiếm thị trường ở thế giới mới là các nhà truyền giáo, các nhà khoa học đã khai hóa thật sự cho dân tộc các nước thuộc địa. Trong khi nhà tư sản, nhà buôn dựa vào chính quyền để khai thác thuộc địa bằng vơ vét tài nguyên vật chất, kể cả kỳ thị chủng tộc, thì chính các nhà truyền giáo, nhà khoa học tiến bộ đã mang đến cho người bản xứ những giá trị tinh thần mới: tín ngưỡng mới, khoa học tự nhiên, y học, kể cả tư tưởng tự do, dân chủ và bình đẳng. Hàng ngàn công trình khoa học, nhân chủng học, cấu trúc luận... với tư tưởng chống thực dân, chống kỳ thị chủng tộc ra đời ngay trong lòng chủ nghĩa thực dân. Nhiều nhà truyền giáo, nhà khoa học đã lăn lộn, đối mặt với gian khổ và hiểm nguy ở các nước thuộc địa, ở vùng thổ dân hoang dã mới có những công trình vĩ đại đó. Cái di sản khổng lồ ấy đã góp phần san phẳng hố sâu ngăn cách giữa các dân tộc. Trong khi các dân tộc trên thế giới dù đấu tranh giành độc lập nhưng đều biết ơn những di sản đó, lẽ nào trừ người Việt?
Chính trị gieo rắc định kiến và hố sâu thù địch vì tính lợi ích của nhóm cầm quyền. Nhưng văn hóa thì khác. Với những giá trị tinh thần, văn hóa đi tìm tiếng nói chung và hóa giải quan hệ thù địch. Một nền chính trị tốt phải dựa vào nền tảng văn hóa chung, nếu chỉ nhìn kẻ khác bằng con mắt thù địch thì muôn đời chẳng sống được với ai. Độc lập theo cách tự cô lập thì chỉ có thể là một dân tộc bệnh hoạn trước khi tự sát.
Không ngẫu nhiên mà các bộ sử cổ đều ghi công Triệu Đà về việc tạo ra thuần phong mỹ tục Việt, ghi công Sĩ Nhiếp về chữ viết và nền văn hóa Hán học. Không hiểu sao, đến thời cộng sản, các sử gia lại gạt phăng tất cả ra ngoài. Nay lại nuôi máu thù địch luôn với mấy ông Tây truyền bá chữ quốc ngữ để chứng tỏ mình có lập trường độc lập.
Trước năm 1975, giới cầm quyền Việt Nam cộng hòa đặt tên đường Quang Trung Nguyễn Huệ và các danh tướng triều đại Tây Sơn, họ cũng đặt tên đường Gia Long Nguyễn Ánh, Tự Đức, Minh Mạng và các bậc khai quốc công thần của nhà Nguyễn. Cách làm đó có ý nghĩa sâu sắc trong việc hóa giải quan hệ thù địch trong quá khứ để hướng tới hòa điệu trong tương lai. Sau 1975, những gì liên quan đến nhà Nguyễn bị xóa sạch một cách cực đoan theo chủ nghĩa anh hùng trẻ trâu.
Hãy học Homer, chiến tranh thành Troia đổ nát, nhưng còn lại gì? Còn tấm gương cả hai phe chiến nhau: Achilles và Hector mà Odysseus, người còn sống sót sau cuộc chiến, ngẩng mặt tự hào vì những người anh hùng đó đánh nhau, giết nhau mà vẫn tôn trọng, không thù địch nhau một cách hèn hạ.
Chiến nhau với thực dân đã hơn một thế kỷ rồi mà vẫn thù vặt, thù dai thì liệu có trở thành người lớn được không?
Tôi chỉ cần nói vậy đủ thấy 12 sử - chính trị gia kia, trong đó có những người là bạn thân của tôi, tự thấy nhân cách và trình độ của mình ở đâu so với văn hóa của nhân loại và của cha ông.


Phần nhận xét hiển thị trên trang

ĐỒNG TÂM CHƯA ĐỒNG THUẬN:


VỤ ĐỒNG TÂM: LẠI LÀ VTV
Lâu rồi không xem Thời sự VTV nên có người gửi link tôi mới biết hóa ra hôm 25/11 Hà Nội mời cụ Kình lên nghe thông báo của Thanh tra Chính phủ vào buổi trưa thì đến tối Thời sự VTV phát một bản tin chi tiết.
Bản tin khẳng định chính quyền Hà Nội đúng, khi mà (1) chính quyền có đầy đủ bản đồ/văn bản xác nhận toàn bộ diện tích khu đất tranh chấp là đất quốc phòng, (2) các hộ dân canh tác đã nhận tiền đền bù và vui vẻ trả đất, (3) chỉ một thiểu số dân làng Đồng Tâm bị xúi giục làm càn, chứ đa số đều ủng hộ chủ trương của chính quyền thành phố.
Đầu tiên, xét về nghiệp vụ báo chí đây là một bản tin kém cỏi. Trong một sự việc tranh chấp có hai quan điểm bất đồng nhau mà chỉ đưa có một quan điểm thì khác nào bịt mồm một bên để cho bên kia thoải mái nói, sao mà khách quan cho được?
Tiếp nữa, ở cả ba điểm bản tin nêu, đào sâu vào đều thấy nhiều khúc mắc:
Về chuyện bản đồ/văn bản, câu hỏi đầu tiên là vì sao phải hơn 2 năm sau sự kiện Đồng Tâm mới trưng ra? Các bản đồ/văn bản này tạo lập khi nào? Nếu dân làng yêu cầu giám định tuổi mực để xác định thời điểm tạo lập có được không? Thế rồi ngay cả khi bản đồ là thật đi chăng nữa, tức là khu đất tranh chấp từng nằm trong một quy hoạch nào đó của chính quyền vài chục năm trước đi chăng nữa, vẫn chưa đủ cơ sở để nói khu đất đã được giao cho chính quyền. Phải thông qua một quá trình gồm ra quyết định thu hồi, tiến hành bồi thường hỗ trợ, rồi lập biên bản bàn giao, cắm mốc giới. Vậy giải thích sao đây khi mà năm 1980 chính quyền thu hồi Khu đất phía Đông (47ha, không tranh chấp) có quyết định, biên bản, mốc giới đầy đủ, nhưng giờ đến Khu đất phía Tây mà dân gọi là Đồng Sênh (59ha, hiện đang tranh chấp) lại không trưng ra được những văn bản tương tự?
Tới chuyện 14 hộ dân nhận tiền, trả đất. Nhận tiền, mà đến cả tỷ bạc, dĩ nhiên phải hoan hỉ thôi. Nhưng thật kỳ lạ, nếu đây đúng là đất quốc phòng như chính quyền Hà Nội khăng khăng bấy lâu, các hộ dân lấn chiếm lẽ ra phải bị phạt chứ sao còn được bồi thường? Tương tự, vì sao trước đó chính quyền Hà Nội lại thông qua phương án bố trí tái định cư cho các hộ này dù lâu nay nhất mực cho rằng đây là đất quốc phòng bị lấn chiếm, để rồi khi mọi chuyện ầm ĩ lên thì mới hủy bỏ? Hóa ra cứ lấn chiếm đất quốc phòng thì sau sẽ được bồi thường hỗ trợ, may mắn thì còn được bố trí tái định cư hay sao? Hà Nội đang muốn tạo tiền lệ gì cho cả nước?
Cuối cùng, dân làng đứng về phía cụ Kình là thiểu số hay đa số, cứ nhớ lại những gì đã xảy ra trong cuộc cưỡng chế năm 2017 cũng như những buổi kỷ niệm sự kiện Đồng Tâm hai năm vừa qua là rõ. Còn nếu chưa rõ thì cứ thử lấy ý kiến dân làng công khai xem sao?
Đứng ngoài quan sát cũng đã thấy quá nhiều vấn đề như trên, huống gì người trong cuộc như cụ Kình và các luật sư của dân làng, chắc chắn còn có thể bóc tách ra nhiều nữa. VTV có dám cho họ lên sóng trình bày quan điểm không? Hay cứ giữ mãi thân phận cái loa của chính quyền như lâu nay?
-2:35

  • AB Bùi Quân đội ơi lo mà giữ biên cương , hải đảo , tranh chấp mấy tý đất với nhân dân làm gì , khi mà chính những người dân đó đang ngay đêm lao động để đóng thuế nuôi quân đội ..😔😔😔
  • Thê Dân Tư Cái bọn ăn cướp nầy đến ngày hôm nay vẫn dùng chiêu thức tuyên truyền, bao che cho hành động chiếm cướp, ruộng đất của người dân ha....ha.....ha chuyện xưa rồi.
    5
  • Song Dong Lu Người cần giải quyết thì không làm, phỏng vấn ông Viễn làm cái quái gì cho người ta nghi ngờ. Đưa tin kiểu bố láo. Ai biết đất này có tranh chấp không? Hay đất tranh chấp thuộc chỗ khác?
    4
  • Dinh Hiep (việc A) Sự thực là 14 hộ thuê đất quốc phòng ở phần phía đông trả lại đất thì hợp lý thôi. (việc B) Bà con Đồng Tâm chỉ quan tâm phần phía tây Đồng Sênh không bị lấy thôi. Thế còn VTV đưa tin việc A cứ như thể bà con đã sai trong việc B là đưa tin kiểu bố láo. 

    https://www.facebook.com/tuannguyendkher55/posts/1655019274640760

Phần nhận xét hiển thị trên trang