28/06/2006 , 04:45
Có chứng cứ ngoại phạm vẫn bị tù chung thân
TP - Bị kết án tù chung thân vì tội giết người đã gần 3 năm nay và đang thi hành án tại Vĩnh Phúc nhưng bị cáo Nguyễn Thanh Chấn cùng vợ con ở quê nhà vẫn ngày ngày gửi đơn kêu oan…
Gia đình Nguyễn Thanh Chấn vẫn trông chờ các cơ quan pháp luật giải oan cho anh (trong ảnh mẹ, vợ và con anh Chấn) |
Khoảng 22 giờ ngày 15/8/2003, người ta phát hiện chị Nguyễn Thị Hoan ở thôn Me (xã Nghĩa Trung, Việt Yên, Bắc Giang) đã bị giết.
Sau khi vụ án xảy ra 42 ngày, Cơ quan Cảnh sát điều tra đã kết luận thủ phạm là anh Nguyễn Thanh Chấn (SN 1961), người cùng xóm, vì cưỡng dâm không thành đã giết chị Hoan.
Những điểm mâu thuẫn và bất hợp lý
Lật giở hồ sơ vụ việc, những căn cứ mà các cơ quan tố tụng tỉnh Bắc Giang kết tội bị cáo Nguyễn Thanh Chấn có khá nhiều mâu thuẫn. Anh Chấn khai hôm xảy ra vụ án, anh có đi lấy nước cho vợ vào khoảng 19 giờ.
Từ lời khai này, toà cho rằng chậm nhất là 19 giờ 15 bị cáo Chấn đã phải về tới nhà nhưng theo nhân chứng khai thì 19 giờ 30 Chấn vẫn múc nước ở nhà chị Viển, gần nhà chị Hoan.
Vậy khoảng thời gian hơn 20 phút (từ 19 giờ 05 đến 19 giờ 25) Chấn đi đâu, làm gì, với ai? Toà án cho rằng điều này Chấn không chứng minh được. Mà chính thời điểm đó chị Hoan bị giết.
Đáng lưu ý, toà căn cứ vào lời khai của nhân chứng là chị Viển rằng Chấn múc nước ở nhà chị lúc 19 giờ 30 để buộc tội Chấn nhưng lại bỏ qua những nhân chứng khác. Cụ thể, chồng chị Viển khẳng định Chấn đến múc nước là 20 giờ kém.
Cũng tại Toà, chính chị Viển lại khai đồng hồ nhà chị hôm đó hết pin. Trong khi đó, bà Phạm Thị Nhâm - 60 tuổi ở thôn Me có giấy xác nhận “19 giờ 20 tối hôm đó tôi ra quán nhà anh Chấn để mua kẹo thì gặp anh Thực vào gọi điện và chính anh Chấn là người bấm máy cho anh Thực gọi, lúc đó có ông Quyền mua mắm cũng biết”.
Bảng kê điện tử tự động thanh toán tiền điện thoại của nhà anh Chấn cũng thể hiện cuộc gọi đi số 566075 của anh Thực ngày 15/8 gọi từ 19: 19’51 đến 19: 20’31. Vậy nếu thời gian chị Hoan bị giết là từ 19 giờ 05 đến 19 giờ 25 thì thời điểm này bị cáo Chấn đã ở tại quán bán hàng của nhà mình.
Như vậy thời gian Chấn múc nước ở nhà chị Viển mà nhân chứng nêu chỉ mang tính ước lượng, chưa chính xác.
Bị ép nhận tội?
Toà kết luận Chấn giết chị Hoan là vì “bị cáo tự thú, tự khai ra hành vi phạm tội của mình, trước tòa, y còn nhận thức được tội giết người là phải chịu hình phạt cao nhất”, cũng chưa có cơ sở và không hợp lý.
Trong hồ sơ thể hiện, vụ án xảy ra ngày 15/8/2003 sau đó Chấn có bị CA gọi đến làm việc và có biên bản các ngày 30/8, 24/9, 25/9 và 27/9. Đến tận ngày 27/9 (sau khi xảy ra vụ án 42 ngày) trong bản tường trình viết tay của mình, Chấn vẫn không hề nêu việc liên quan đến vụ án. Nhưng đến ngày hôm sau (28/9/2003), Chấn có tờ tự thú.
Tuy nhiên sau đó, tại phiên toà sơ thẩm và phúc thẩm và đến nay khi đã phải thi hành án gần 3 năm, bị cáo một mực kêu oan, không nhận tội giết chị Hoan.
Về tờ tự thú của mình, tại toà cũng như trong những lá đơn kêu oan sau này Chấn đều khẳng định mình đã bị dọa nạt, đánh đập đến mức buộc phải nhận tội để chờ ngày ra toà kêu oan.
Bỏ qua chứng cứ quan trọng nhất
Đặc biệt, theo biên bản khám nghiệm hiện trường vụ án thì có rất nhiều dấu vết như: Nhiều dấu vết chân dưới sàn nhà, dấu tay có vết máu trên cửa và dấu vân tay trên chiếc gối đậy mặt chị Hoan, vân tay trên cánh cửa, thanh sắt cài cửa hậu, trên công tắc điện… Nhưng những vân tay, vết chân trên hiện trường với vân tay, vết chân của bị cáo lại không được đánh giá và kết luận một cách minh bạch.
Tại phiên toà phúc thẩm, sau khi luật sư nêu vấn đề này thì được toà cho biết: “So sánh và đối chứng với kết quả xác định dấu chân của Nguyễn Thanh Chấn thuộc diện nghi vấn, về kích thước cơ học của 2 dấu bàn chân bên phải và bên trái gần đúng kích thước những dấu vết để lại tại hiện trường vụ án”.
Gần đúng nghĩa là chưa đúng. Vậy còn dấu vân tay thì sao? Đây sẽ là chứng cứ quan trọng, đáng tin cậy nhất vì sao cơ quan điều tra có thể bỏ qua và kết luận Chấn đã giết người?
Tòa cho rằng: “Bị cáo không đưa ra được những chứng cứ để chứng minh cho hành vi không phạm tội của mình, lời nại của bị cáo tại phiên toà chỉ nhằm trốn tránh trách nhiệm hình sự”.
Điều 63 Bộ Luật Tố tụng hình sự đã quy định rõ: “Khi điều tra, truy tố và xét xử vụ án hình sự, Cơ quan điều tra, Viện kiểm sát và Tòa án phải chứng minh có hành vi phạm tội xảy ra hay không, ai là người phạm tội…”. Vì thế nghĩa vụ chứng minh không thuộc về bị cáo mà là trách nhiệm của cơ quan tiến hành tố tụng.
Ai là thủ phạm đã giết chị Hoan? Chấn có phải là thủ phạm giết chị Hoan hay không? Câu hỏi này vẫn chờ câu trả lời thỏa đáng từ phía các cơ quan pháp luật.
NHÓM PVPL
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét