Với học thuyết nổi tiếng của Marx lợi nhuận được biểu hiện bằng dấu P. Marx cắt nghĩa P sinh ra từ nhiều lĩnh vực như thương nghiệp, công nghiệp, ngân hàng… Và khi bàn về P nhà sáng lập chủ nghĩa Cộng sản này đã có nhiều câu để đời. Trong lĩnh vực thương nghiệp( chủ nghĩa trọng thương) ông cắt nghĩa một cách giản dị “ lợi nhuận là do lĩnh vực lưu thông trao đổi sinh ra, nó là kết quả của việc mua ít bán nhiều, mua rẻ bán đắt….Dân tộc này làm giầu bằng cách hi sinh lợi ích của dân tộc khác. Trong trao đổi phải có một bên thua để bên kia được thắng”. Câu nổi tiếng của Marx dưới đây luôn luôn trở thành tiếng chuông cảnh báo cho xã hội khi không biết tác hại của mục tiêu lợi nhuận bất chính với an sinh xã hội “nếu tỉ suất lợi nhuận tăng đến 300% thì nhà tư bản dám làm mọi thứ dù có thể bị treo cổ ”. Những dòng trên có trong trước tác của Marx từ những năm 40 của thế kỉ 19 khi nghiên cứu thời kì tích luỹ nguyên thuỷ của giai cấp Tư bản. Tôi không ngờ hiện nay nó lại đang trở thành hiện thực buồn ở đất nước này. Với bản chất của một quốc gia theo cơ chế CNXH nên nhà nứơc ta đã từng có giai đoạn kéo dài hàng vài chục năm trong thời kì quan liêu bao cấp đã quan niệm lợi nhuận không có trong nền sản xuất XHCN.
Bài viết này tôi không muốn nói đến tệ nạn tham nhũng đang ngày càng lan rộng, phát triển như một quốc nạn làm băng hoại nền kinh tế cũng như lòng tin của nhân dân vào chế độ mà tôi chỉ muốn nói “mục tiêu lợi nhuận” nhất là lợi nhuận bất chính đang trở thành cơn sóng lan toả từ bất cứ ngành nghề, cơ sở kinh doanh, sản xuất đến bất kì một người dân nào. Nếu thặng dư cũng như lợi nhuận gia tăng trong lĩnh vực sản xuất công nghiệp thì có thể xem là điều đáng mừng để đến năm 2020-2015 nứơc ta trở thành một quốc gia công nghiệp hiện đại. Nhưng đáng buồn thay. Trong khi nền công nghiêp đang đình trệ, khủng hoảng so với trứơc đây thì mục tiệu lợi nhuận này lại đang phát triển rầm rộ trong môi trường thương nghiệp, ngân hàng y hệt như trong giai đoạn chủ nghĩa trọng thương đang là trọng tâm cách đây hai thế kỉ. Mục tiêu lợi nhuận bất hợp lý và cả bất chính này đang phá hoại kinh tế nứơc ta. Công ty dịch vụ Sân bay Quốc tế Nội Bài do nhà nứơc quản lý nâng giá một bát mì ăn liền lên 50 nghìn đồng tức là gấp gần 10 lần giá mua một gói mỳ ăn liền loại ngon. Gửi ô tô tại sân gửi xe của nhà ga này bốn ngày khách hàng Nguyễn Thị Tuyết Nhung( Từ Liêm- Hà Nội) phải thanh toán tới 1.035.000 đồng.. Cũng vì lợi nhuận mà Công ty dịch vụ Nội Bài bất chấp lệnh của Bộ Trưởng Bộ GTVT khi ông yêu cầu đến ngày 15/8 phải ngừng thi hành những loại giá dịch vụ trên trời thì ngày 20/8 khách hàng đi máy bay Nguyễn Toàn vẫn phải thanh toán giá một bát mì ăn liền tại đây là 45 ngìn đồng…. Ở một cơ sở kinh doanh nhà nứoc còn thế trách chi những kẻ buôn lậu không tìm đủ mọi mánh khoé để kiếm lợi bằng những mặt hàng làm hại đến sức khoẻ của người tiêu dùng, tiêu diệt sức sản xuất trong nứơc
Đứng hàng đầu trong việc thu siêu lợi nhuận bất chính phải kể đến buôn bán ma tuý. Một bánh Hê rô in mua tại gốc từ 8 đến 10 ngàn USD nhưng về đến Thành phố Vinh ( Nghệ an) được bán trao tay từ 16 đến 20 nghìn USD. Nếu chia lẻ ra để bán cho các con nghiện thì một bánh hê rô in thu được từ 24 đến 40 ngàn USD. Với lợi nhuận bất chính khủng như vậy nên tính từ khi đất nứơc ta bứơc vào cơ chế thị trường, hội nhập với thế giới thì tỉ lệ người nghiện ma tuý tăng tỉ lệ thuận với tỉ lệ người mua bán ma tuý. Theo báo cáo của Bộ Lao động-Thương Binh xã hội thì đến tháng 6 /2011 số người nghiện ma tuý cả nứơc ta đã là 149900 người, tăng 2,7 lần so với 1994 Bình quân một năm số người nghiện tăng 6000 người. Số người nghiện ma tuý có mặt ở 63/63 tỉnh, thành phố với tỉ lệ 90% quận, huyện, 60% xã phường, thị trấn…Với một lượng cung như vậy cùng với sự hấp dẫn của siêu lợi nhuận sẽ kéo theo việc kinh doanh, buôn bán trái phép thứ hàng hoá tử thần này bất chấp sự truy lùng ráo riết của các lực lượng chức năng và hình phạt khắc nghiệt đối với tội mua bán ma tuý. Năm 2008 số ma tuý bắt được mới là 156 kg, đến năm 2012 con số này là 692 kg. Riêng sự gia tăng của năm 2012 so với năm 2011 đã là một con số đáng sợ với 192 kg, cùng với 500 viên ma tuý tổng hợp. Dường như không tuần nào, tháng nào không có các vụ buôn bán, các cơ sở sản xuất ma tuý bị phá, bị bắt.( tính đến tháng 5/2013 có hơn 20 cơ sở sản xuất ma tuý bị triệt phá), nhưng tình hình buôn bán chất quốc cấm này ngày càng gia tăng. Các băng đảng, đường giây mua bán ma tuý ngày càng lộng hành và kéo theo các thành phần rộng rãi trong gia đình, trong xã hội. Cha con. Vợ chồng. Kẻ thất nghiệp cho đến trí thức, thầy giáo.. thậm chí có cả các nhân viên trong bộ máy công quyền nhà nứơc, người nứơc ngoài…Hình tượng buôn bán ma tuý là những cái vòi bạch tuộc đang vươn dài, toả rộng quả là không sai và hậu quả là đến tháng 12/2012 cả nứơc ta đã có 135000 người mắc HIV cùng biết bao tệ nạn, vụ án sinh ra xung quanh thứ hàng độc hại này.
Gần đây nứơc ta lại phải căng mình ra để ngăn chặn một mặt hàng buôn bán lậu sinh ra siêu lợi nhuận xếp hàng sau ma tuý. Đó là gà thải độc hại của Trung Quốc chảy qua biên giới.Thứ gia cầm thường được xem là một trong những mặt hàng thực phẩm truyền thống của dân ta. Giá gốc của loại gà này chỉ từ 5 đến 10 nghìn đồng kg. Nhưng khi lọt qua biên giới nứơc ta thì càng vào sâu trong nội địa thì sự siêu lợi nhuận này càng tăng lên. Một kg gà thải loại, độc hại này tăng từ 20 đến 60 nghìn đồng. Đến Hà Nội và các thành phố thì một kg gà này lên đến 80 nghìn đồng. Người ta tính mỗi chuyến buôn gà thải độc hại này gian thương mang trung bình từ 1000 đến 1200 kg thì khi tiêu thụ xong kẻ buôn lậu đã có lãi từ hàng chục đến hàng trăm triệu đồng. Ngày 15/8 Công an huyện Hải Hà phối hợp với đồn biên phòng,hải quan Quảng Ninh đã bắt 10 tấn gà thải loại Trung Quốc. Mặc dù có những đợt chống gà thải độc hại do nhà nứoc ta cử hẳn một Phó thủ tướng đứng ra chỉ đạo nhưng vì sự siêu lợi nhuận nên dòng chẩy của thứ gà thải độc hại này vẫn liên tiếp tràn vào Việt nam đến độ. Bình quân một ngày riêng thủ đô Hà Nội tiêu thụ tới 3 tấn gà nguy hiểm này. Với kẻ buôn lậu ham siêu lợi nhuận bất chính thì với ba tấn gà thải loại đó thu về cho bạc tỉ nhưng cái hại lâu dài cho người tiêu dùng thì vô kể. Cùng với gà thải gần đây cá tầm, cá trê, ếch Trung Quốc cũng với giá rẻ bằng một nửa, một phần ba các mặt hàng nội địa đồng loại cũng ồ ạt lan toả chợ lớn, nhỏ và cả các siêu thị của nứơc ta. Cũng vì ham lợi nhuận bất chấp sức khoẻ của người tiêu dùng Việt nam ngành ngoại thương còn cho nhập gà thải Hàn Quốc dùng làm thức ăn gia súc để đưa vào các siêu thị bán với giá 34-35 nghìn đồng một kg. Người tiêu dùng VN bị nhiễm độc ngay trên bàn ăn của mình và nghề chăn nuôi của nứơc ta thì bị thua lỗ, phá sản trầm trọng.
Ngày 28/8 vừa qua đoàn kiểm tra chức năng đã bắt xe công te nơ của Bùi Văn Thanh ở Thị xã Dĩ An- Bình Dương vận chuyển 11 tấn xương trâu, bò, óc bò thiu thối. Từ đó đã phát hiện ra cả một đường dây chuyên vận chuyển và buôn bán loại mặt hàng đáng sợ này để tung ra thị trường chế biến thành các loại thực phẩm. Theo lời khai của mấy gã gian thương vô lương tâm này thì đây cũng là một mặt hàng đáng xếp vào hàng siêu lợi nhuận. Thứ mặt hàng hôi thối, chỉ đáng làm phân ruộng sau khi trừ giá gốc tung ra thị trường sẽ lãi từ 1500 đến 2000 đồng một kg. Đường dây buôn bán thứ thực phẩm đáng sợ này bắt đầu kinh doanh từ 4/2012.Theo lời khai của chúng mỗi tháng tung ra thị trường khoảng 20 tấn thu lợi nhuận về hàng tỉ đồng. Chưa hết từ đầu năm 2013 đến nay nhiều lò mổ “siêu bẩn” ở huyện Bình Chánh, TPHCM liên tục bị kiểm tra và tiêu huỷ hàng chục lần việc mổ các lại lợn chết, lợn mắc đủ thứ bệnh để chế biến thành thực phẩm bán ra thị trường. Mỗi con lợn chết bán cho lò mổ này là 1 triệu, nếu nặng hơn một tạ sẽ được mua với giá hơn 4 triệu. Vậy mà khi mang ra thị trường những cân thịt lợn bệnh tật này trộn lẫn với thịt lợn lành bán với giá bình thường. Lợi nhuận bất chính mỗi còn lợn hàng chục triêụ đồng rơi vào tay kẻ vô đạo còn dân ta thì nhiễm đủ mọi thứ bệnh tật. Công nhân các khu công nghiệp tại Bình Dương có tỉ lệ ngộ độc thực phẩm gần đây tăng vọt phải chăng cũng có nguyên nhân vì ăn những loại thịt lợn mang đầy mầm bệnh này.
Vì siêu lợi nhuận bất chính kẻ buôn lậu nước ta sẵn sàng tìm mọi cách vượt qua cái chết được định trước trong hình phạt của toà án. Sẵn sàng nhẩy vào buôn bán động vật hoang dã- món hàng mang lại lợi nhuận cao chỉ sau buôn bán ma tuý và vũ khí. Từ sừng tê giác Ja va, Nam Phi, rùa vàng, cá cảnh, chim cành ra nứơc ngoài. Việt nam trở thành một trong những quốc gia trọng điểm của vùng Đồng Nam Á- Trung tâm buôn bán động vật hoang dã của thế giới.
Vì lợi nhuận bất chính các làng nấu rượu nổi tiếng một thời như làng Vân( Bắc Giang) sẵn sàng dùng men hoá chất độc hại của Trung Quốc để chế biến rượu. Người bán rau quả dùng thuốc kích thích độc hại để làm giá ăn, ép chín các loại quả. Dùng phẩm công nghiệp, thuốc phản quang có chất gây ung thư để tẩy trắng bún, bánh phở, nhuộm mầu cho các loại bánh….Người bán hàng đồ chơi thì thoải mải bán các loại đồ chơi Trung Quốc có tẩm các chất gây ung thư và vô sinh cho trẻ em…
Thật tàn nhẫn và đáng lên án với những kẻ buôn bán vô lương tâm vì lợi nhuận bất chính mà kinh doanh những mặt hàng độc hại gây bệnh tật cho người tiêu dùng. Không phải ngẫu nhiên, thời gian gần đây Việt nam ta trở thành nứơc đứng đầu thế giới về tỉ lệ có người mắc bệnh ung thư, bệnh vô sinh và các thứ bệnh lạ khác.
Cũng thật đáng trách khi cơ quan chức năng, chính quyền địa phương chưa làm hết bổn phận của mình để ngăn chặn hiểm hoạ cho dân, để cho dân được sống an toàn. Để tiêu huỷ gà độc hại nhập lậu phải mất quá nhiều thủ tục. Tại sao không có hình phạt thật xứng đáng cho những kẻ buôn xương, thịt thối, mổ gà, lợn chết, bệnh tật…Mà chỉ là những hình thức phạt hành chính “phạt để tồn tại”
Phải chăng các cơ quan chức năng, chính quyền địa phương cũng đang bị “mục tiêu siêu lợi nhuận bất chính “ điều khiển, giật dây làm mất hiệu lực ?
Nhà văn Nguyễn Hiếu
Bài viết này tôi không muốn nói đến tệ nạn tham nhũng đang ngày càng lan rộng, phát triển như một quốc nạn làm băng hoại nền kinh tế cũng như lòng tin của nhân dân vào chế độ mà tôi chỉ muốn nói “mục tiêu lợi nhuận” nhất là lợi nhuận bất chính đang trở thành cơn sóng lan toả từ bất cứ ngành nghề, cơ sở kinh doanh, sản xuất đến bất kì một người dân nào. Nếu thặng dư cũng như lợi nhuận gia tăng trong lĩnh vực sản xuất công nghiệp thì có thể xem là điều đáng mừng để đến năm 2020-2015 nứơc ta trở thành một quốc gia công nghiệp hiện đại. Nhưng đáng buồn thay. Trong khi nền công nghiêp đang đình trệ, khủng hoảng so với trứơc đây thì mục tiệu lợi nhuận này lại đang phát triển rầm rộ trong môi trường thương nghiệp, ngân hàng y hệt như trong giai đoạn chủ nghĩa trọng thương đang là trọng tâm cách đây hai thế kỉ. Mục tiêu lợi nhuận bất hợp lý và cả bất chính này đang phá hoại kinh tế nứơc ta. Công ty dịch vụ Sân bay Quốc tế Nội Bài do nhà nứơc quản lý nâng giá một bát mì ăn liền lên 50 nghìn đồng tức là gấp gần 10 lần giá mua một gói mỳ ăn liền loại ngon. Gửi ô tô tại sân gửi xe của nhà ga này bốn ngày khách hàng Nguyễn Thị Tuyết Nhung( Từ Liêm- Hà Nội) phải thanh toán tới 1.035.000 đồng.. Cũng vì lợi nhuận mà Công ty dịch vụ Nội Bài bất chấp lệnh của Bộ Trưởng Bộ GTVT khi ông yêu cầu đến ngày 15/8 phải ngừng thi hành những loại giá dịch vụ trên trời thì ngày 20/8 khách hàng đi máy bay Nguyễn Toàn vẫn phải thanh toán giá một bát mì ăn liền tại đây là 45 ngìn đồng…. Ở một cơ sở kinh doanh nhà nứoc còn thế trách chi những kẻ buôn lậu không tìm đủ mọi mánh khoé để kiếm lợi bằng những mặt hàng làm hại đến sức khoẻ của người tiêu dùng, tiêu diệt sức sản xuất trong nứơc
Đứng hàng đầu trong việc thu siêu lợi nhuận bất chính phải kể đến buôn bán ma tuý. Một bánh Hê rô in mua tại gốc từ 8 đến 10 ngàn USD nhưng về đến Thành phố Vinh ( Nghệ an) được bán trao tay từ 16 đến 20 nghìn USD. Nếu chia lẻ ra để bán cho các con nghiện thì một bánh hê rô in thu được từ 24 đến 40 ngàn USD. Với lợi nhuận bất chính khủng như vậy nên tính từ khi đất nứơc ta bứơc vào cơ chế thị trường, hội nhập với thế giới thì tỉ lệ người nghiện ma tuý tăng tỉ lệ thuận với tỉ lệ người mua bán ma tuý. Theo báo cáo của Bộ Lao động-Thương Binh xã hội thì đến tháng 6 /2011 số người nghiện ma tuý cả nứơc ta đã là 149900 người, tăng 2,7 lần so với 1994 Bình quân một năm số người nghiện tăng 6000 người. Số người nghiện ma tuý có mặt ở 63/63 tỉnh, thành phố với tỉ lệ 90% quận, huyện, 60% xã phường, thị trấn…Với một lượng cung như vậy cùng với sự hấp dẫn của siêu lợi nhuận sẽ kéo theo việc kinh doanh, buôn bán trái phép thứ hàng hoá tử thần này bất chấp sự truy lùng ráo riết của các lực lượng chức năng và hình phạt khắc nghiệt đối với tội mua bán ma tuý. Năm 2008 số ma tuý bắt được mới là 156 kg, đến năm 2012 con số này là 692 kg. Riêng sự gia tăng của năm 2012 so với năm 2011 đã là một con số đáng sợ với 192 kg, cùng với 500 viên ma tuý tổng hợp. Dường như không tuần nào, tháng nào không có các vụ buôn bán, các cơ sở sản xuất ma tuý bị phá, bị bắt.( tính đến tháng 5/2013 có hơn 20 cơ sở sản xuất ma tuý bị triệt phá), nhưng tình hình buôn bán chất quốc cấm này ngày càng gia tăng. Các băng đảng, đường giây mua bán ma tuý ngày càng lộng hành và kéo theo các thành phần rộng rãi trong gia đình, trong xã hội. Cha con. Vợ chồng. Kẻ thất nghiệp cho đến trí thức, thầy giáo.. thậm chí có cả các nhân viên trong bộ máy công quyền nhà nứơc, người nứơc ngoài…Hình tượng buôn bán ma tuý là những cái vòi bạch tuộc đang vươn dài, toả rộng quả là không sai và hậu quả là đến tháng 12/2012 cả nứơc ta đã có 135000 người mắc HIV cùng biết bao tệ nạn, vụ án sinh ra xung quanh thứ hàng độc hại này.
Gần đây nứơc ta lại phải căng mình ra để ngăn chặn một mặt hàng buôn bán lậu sinh ra siêu lợi nhuận xếp hàng sau ma tuý. Đó là gà thải độc hại của Trung Quốc chảy qua biên giới.Thứ gia cầm thường được xem là một trong những mặt hàng thực phẩm truyền thống của dân ta. Giá gốc của loại gà này chỉ từ 5 đến 10 nghìn đồng kg. Nhưng khi lọt qua biên giới nứơc ta thì càng vào sâu trong nội địa thì sự siêu lợi nhuận này càng tăng lên. Một kg gà thải loại, độc hại này tăng từ 20 đến 60 nghìn đồng. Đến Hà Nội và các thành phố thì một kg gà này lên đến 80 nghìn đồng. Người ta tính mỗi chuyến buôn gà thải độc hại này gian thương mang trung bình từ 1000 đến 1200 kg thì khi tiêu thụ xong kẻ buôn lậu đã có lãi từ hàng chục đến hàng trăm triệu đồng. Ngày 15/8 Công an huyện Hải Hà phối hợp với đồn biên phòng,hải quan Quảng Ninh đã bắt 10 tấn gà thải loại Trung Quốc. Mặc dù có những đợt chống gà thải độc hại do nhà nứoc ta cử hẳn một Phó thủ tướng đứng ra chỉ đạo nhưng vì sự siêu lợi nhuận nên dòng chẩy của thứ gà thải độc hại này vẫn liên tiếp tràn vào Việt nam đến độ. Bình quân một ngày riêng thủ đô Hà Nội tiêu thụ tới 3 tấn gà nguy hiểm này. Với kẻ buôn lậu ham siêu lợi nhuận bất chính thì với ba tấn gà thải loại đó thu về cho bạc tỉ nhưng cái hại lâu dài cho người tiêu dùng thì vô kể. Cùng với gà thải gần đây cá tầm, cá trê, ếch Trung Quốc cũng với giá rẻ bằng một nửa, một phần ba các mặt hàng nội địa đồng loại cũng ồ ạt lan toả chợ lớn, nhỏ và cả các siêu thị của nứơc ta. Cũng vì ham lợi nhuận bất chấp sức khoẻ của người tiêu dùng Việt nam ngành ngoại thương còn cho nhập gà thải Hàn Quốc dùng làm thức ăn gia súc để đưa vào các siêu thị bán với giá 34-35 nghìn đồng một kg. Người tiêu dùng VN bị nhiễm độc ngay trên bàn ăn của mình và nghề chăn nuôi của nứơc ta thì bị thua lỗ, phá sản trầm trọng.
Ngày 28/8 vừa qua đoàn kiểm tra chức năng đã bắt xe công te nơ của Bùi Văn Thanh ở Thị xã Dĩ An- Bình Dương vận chuyển 11 tấn xương trâu, bò, óc bò thiu thối. Từ đó đã phát hiện ra cả một đường dây chuyên vận chuyển và buôn bán loại mặt hàng đáng sợ này để tung ra thị trường chế biến thành các loại thực phẩm. Theo lời khai của mấy gã gian thương vô lương tâm này thì đây cũng là một mặt hàng đáng xếp vào hàng siêu lợi nhuận. Thứ mặt hàng hôi thối, chỉ đáng làm phân ruộng sau khi trừ giá gốc tung ra thị trường sẽ lãi từ 1500 đến 2000 đồng một kg. Đường dây buôn bán thứ thực phẩm đáng sợ này bắt đầu kinh doanh từ 4/2012.Theo lời khai của chúng mỗi tháng tung ra thị trường khoảng 20 tấn thu lợi nhuận về hàng tỉ đồng. Chưa hết từ đầu năm 2013 đến nay nhiều lò mổ “siêu bẩn” ở huyện Bình Chánh, TPHCM liên tục bị kiểm tra và tiêu huỷ hàng chục lần việc mổ các lại lợn chết, lợn mắc đủ thứ bệnh để chế biến thành thực phẩm bán ra thị trường. Mỗi con lợn chết bán cho lò mổ này là 1 triệu, nếu nặng hơn một tạ sẽ được mua với giá hơn 4 triệu. Vậy mà khi mang ra thị trường những cân thịt lợn bệnh tật này trộn lẫn với thịt lợn lành bán với giá bình thường. Lợi nhuận bất chính mỗi còn lợn hàng chục triêụ đồng rơi vào tay kẻ vô đạo còn dân ta thì nhiễm đủ mọi thứ bệnh tật. Công nhân các khu công nghiệp tại Bình Dương có tỉ lệ ngộ độc thực phẩm gần đây tăng vọt phải chăng cũng có nguyên nhân vì ăn những loại thịt lợn mang đầy mầm bệnh này.
Vì siêu lợi nhuận bất chính kẻ buôn lậu nước ta sẵn sàng tìm mọi cách vượt qua cái chết được định trước trong hình phạt của toà án. Sẵn sàng nhẩy vào buôn bán động vật hoang dã- món hàng mang lại lợi nhuận cao chỉ sau buôn bán ma tuý và vũ khí. Từ sừng tê giác Ja va, Nam Phi, rùa vàng, cá cảnh, chim cành ra nứơc ngoài. Việt nam trở thành một trong những quốc gia trọng điểm của vùng Đồng Nam Á- Trung tâm buôn bán động vật hoang dã của thế giới.
Vì lợi nhuận bất chính các làng nấu rượu nổi tiếng một thời như làng Vân( Bắc Giang) sẵn sàng dùng men hoá chất độc hại của Trung Quốc để chế biến rượu. Người bán rau quả dùng thuốc kích thích độc hại để làm giá ăn, ép chín các loại quả. Dùng phẩm công nghiệp, thuốc phản quang có chất gây ung thư để tẩy trắng bún, bánh phở, nhuộm mầu cho các loại bánh….Người bán hàng đồ chơi thì thoải mải bán các loại đồ chơi Trung Quốc có tẩm các chất gây ung thư và vô sinh cho trẻ em…
Thật tàn nhẫn và đáng lên án với những kẻ buôn bán vô lương tâm vì lợi nhuận bất chính mà kinh doanh những mặt hàng độc hại gây bệnh tật cho người tiêu dùng. Không phải ngẫu nhiên, thời gian gần đây Việt nam ta trở thành nứơc đứng đầu thế giới về tỉ lệ có người mắc bệnh ung thư, bệnh vô sinh và các thứ bệnh lạ khác.
Cũng thật đáng trách khi cơ quan chức năng, chính quyền địa phương chưa làm hết bổn phận của mình để ngăn chặn hiểm hoạ cho dân, để cho dân được sống an toàn. Để tiêu huỷ gà độc hại nhập lậu phải mất quá nhiều thủ tục. Tại sao không có hình phạt thật xứng đáng cho những kẻ buôn xương, thịt thối, mổ gà, lợn chết, bệnh tật…Mà chỉ là những hình thức phạt hành chính “phạt để tồn tại”
Phải chăng các cơ quan chức năng, chính quyền địa phương cũng đang bị “mục tiêu siêu lợi nhuận bất chính “ điều khiển, giật dây làm mất hiệu lực ?
Nhà văn Nguyễn Hiếu
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét