**
Lần đầu mình đến quán của em là bởi do sếp.
Nếu “Giám” không đưa tới mình cóc biết chỗ này là chỗ quái nào
đâu? Một là không có “xiền”, hai là lo lắng công việc, chả dám đi đâu xa. Quanh
quẩn ngày ngày bên hai chân cầu, sợ thằng nào vô phúc phá hoại, trộm cắp gì đó
thì gay.
Công trình chưa hoàn thiện đã bàn giao được với “cơ quan chức
năng” nào đâu? Trông coi chủ yếu vẫn hai thằng mình
Chín giờ tối “giám” đột xuất đến! Đây là kiểu kiểm tra bất ngờ
chưa từng có trong lịch sử quản lý nhân viên công ti mình.
May, mình lúc ấy đang soi đèn “kiểm tra kho bãi”. “Giám” có vẻ
hài lòng. Lão ấy nói:
- Tinh thần các cậu thế là tốt. Tớ chả mang theo gì. Bây giờ hai
cậu lên xe, ra quán thích gì tớ đãi một chầu!
Lão để tài xế ở lại trông lán thay mình, tự tay lái xe. Hai
thằng lộc ngộc lên xe. Bấy giờ mình mới để ý đến cái xe của lão. Không phải
“con” bóng mượt, long lanh trước kia. ( “Con ấy” mấy tỷ kia chứ không ghẻ như
con này! ). “Con” bây giờ như “xe bà già”, đời cũ lắm rồi. Có lẽ “giám” đã đổi
xe để “xén” ra tý vốn?
Mình nghĩ thế nhưng không dám hỏi. Lão bực, điên lên chả hay gì
vào lúc này. Người ta không nên gợi câu chuyện buồn những khi không phải lúc!
Dầu sao vẫn là đi “xế hộp”, không phải đi bộ là được rồi.
Mấy khi được sếp ưu ái, đãi ngộ như này?
Chả cứ công ty mình, chỗ quái nào cũng vậy. Phần nhiều nhân viên
đãi sếp. Mấy khi sếp đãi nhân viên? Chả hóa ra là “đãi ngược” à? “Giám” đãi
nhân viên như này là trời “để chân” ra ngoài!
Hiếm có lắm!
( Còn nữa..)
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét