Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 2 tháng 10, 2016

Họa phương Bắc chẳng bằng nạn nội chiến



FB Quang Phan
Các bạn có thể dẫn giải rằng 1000 năm qua người Trung Quốc chưa khi nào nguôi ngoai ý định xâm lược Việt Nam, biến Việt Nam thành quận huyện. Ngày trước vậy, đến bây giờ vẫn vậy!

Nhưng thực tế lịch sử lại khác!

Một ngàn năm (tính từ 938), giữa phương Bắc và phương Nam có 8 lần chiến tranh: cuộc kháng Tống của Lê Hoàn (cuối năm 980), cuộc kháng Tống của vua tôi nhà Lý (1075 – 1077), ba lần chống Mông – Nguyên (1258 – 1288), cuộc chiến kháng Minh (1407 – 1428), Chiến tranh Kỷ dậu Quang Trung đánh bại quân Thanh (1789) và cuộc chiến biên giới phía Bắc 1979 với dư âm dai dẳng đến năm 1991.

Trong 8 cuộc chiến tranh thì ba lần kháng chiến chống Mông Nguyên, người Việt chống lại thế lực của người Mông Cổ trước và khi họ thống trị Trung Hoa; hai lần thật tiếc thay người Việt rước giặc vào nhà: Minh Thành Tổ lấy cớ quý tộc Trần cầu xin phát binh xâm lăng Đại Ngu - Quốc hiệu Việt Nam dưới thời nhà Hồ (1400 - 1407). Lê Chiêu Thống cầu xin nhà Thanh khởi binh tiêu diệt Nguyễn Huệ, khôi phục nhà Lê.

Một ngàn năm, 8 lần chiến tranh, bình quân 120 năm có một cuộc chiến, lâu dài và liên tục nhất là cuộc chiến kháng Minh diễn ra trong khoảng 20 năm (1407 – 1428). Chừng ấy không phải là dài khi so với cuộc chiến trăm năm Anh – Pháp (1337 – 1453), hay “mối thù Pháp – Đức” từ 1793 (khi Liên quân Áo – Phổ xâm lăng nước Pháp cách mạng đến hết Thế chiến thứ II (1945).

Và họa từ trong nhà lớn hơn họa ngoại xâm từ phương Bắc. Nam – Bắc Triều (Lê – Mạc) đánh nhau 60 năm (1533 – 1592), Trịnh Nguyễn phân tranh đánh nhau ròng rã 45 năm (1627 – 1672) cuối cùng chia đôi Đàng Ngoài - Đàng Trong chiến tranh tàn khốc đến nỗi dọc bờ sông Gianh không còn tiếng chó cắn, gà kêu; Tây Sơn khởi loạn 30 năm, Nguyễn Nhạc trả thù Hoa Kiều tại Chợ Lớn, Nguyễn Huệ khủng bố trắng tại Hà Tĩnh, anh em trong nhà chia ba đất nước đánh lộn lẫn nhau …

Sau khi kết thúc những cuộc chiến chống lại phương Bắc, hai bên hữu hảo, biên giới yên bình hàng trăm năm. Nhưng sau khi kết thúc nội chiến là tàn sát, là giam cầm đầu lâu của kẻ chiến bại.  sau chiến thắng là trả thù di họa đến cả trăm năm con cháu!

Một ngàn năm đã qua đi, một trăm năm cũng sắp qua đi, dân ta giờ vẫn sẵn sàng chém giết, treo cổ lẫn nhau chỉ vì những lý do chả đâu vào đâu. Cho nên cái ta cần sợ là chính ta, chứ chẳng phải là Trung Quốc gì cả.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: