Nhân việc bác tôi đi Mẽo, tôi bốt bài về Tàu, thế mới đau hehe. Bài được biên bởi Chung Nguyễn aka Phú lé phố cổ, một con nở đá ống bơ và ất ơ mọi nhẽ. Như thường lệ, tít tôi lại rút trông quần ra, khà khà...
***
Cách đây khoảng nửa năm, khi phong trào chống Tàu đang ở mức đỉnh của hình sin, mình đã vận dụng trí lực của bản thân để cho ra đời một thiên Phú luận mà đến giờ vẫn còn nguyên giá trị thời sự. Nay nhân thời điểm cao trào của một đợt sóng bài Hoa nguy hiểm mới, mình xin mang di cảo lên cho những bạn chưa được thưởng thức có cơ hội suy ngẫm:
"Cần lao các bạn luôn ghét Tàu một cách vô cớ, điều này không hẳn xấu, tuy nhiên để nó chi phối mọi suy nghĩ, hành động là rất nguy hiểm. Quan từ dân mà ra, dân căm thù mù quáng sẽ dẫn đến quan chức cận thị về tầm nhìn chiến lược và lãnh đạo đất nước theo kiểu bần nông. Đáng sợ thay.
Cách đây vài hôm, một tờ báo ế khách với cái tên cực kỳ trí tuệ nhưng trình độ phóng viên hoàn toàn không liên quan đến tên của nó, đã ra một loạt bài phóng sự với mục đích rõ ràng, lộ liễu là đập một cơ sở kinh doanh vịt quay trên đường Trường Chinh. Ngoài việc vin vào một lý do rất mới thách thức mọi chuyên gia về vật lý đó là cơ sở này đã bơm hơi vào vịt để "tăng trọng lượng" thì còn một lý do nữa đó là nhà hàng này đã sử dụng nguyên liệu ướp vàng "có xuất xứ từ Trung Quốc". Chỉ cần mấy chữ "có xuất xứ từ Trung Quốc" thôi là đủ để gây sóng gió. Dân ta là vậy, nhiều người tuyên bố tẩy chay tất cả mọi thứ từ phía bên kia biên giới, nhưng dường như lại chưa từng lật mặt sau chiếc iPhone sành điệu đang dùng xem nó sản xuất ở đâu.
Chúng ta rỉ tai nhau nguy cơ công ty Huawei làm gián điệp ăn cắp thông tin người dùng, nhưng lại sẵn sàng khai sạch từ size quần chíp, tên người yêu cho đến quán ăn quen thuộc cho Facebook.
Chúng ta đổ lỗi mọi bệnh tật và các vấn đề về sức khỏe cho thực phẩm Tàu, nhưng lại lờ đi sự thật rằng Việt Nam là quốc gia tiêu thụ rượu bia, thuốc lá hàng đầu thế giới.
Để triệt để hơn trong việc bài Tàu, tôi gợi ý các bạn về quê gặp ông trưởng họ và hỏi mượn cuốn gia phả, gì chứ đã quét là phải quét cho bằng sạch, có phỏng?
Phần Lan là một quốc gia xinh đẹp và có nền kinh tế phát triển ở trình độ cao, ngoài là quê hương của hãng điện thoại Nokia trứ danh, đất nước này có thể được coi là một bài học mẫu mực trong việc tồn tại bên cạnh một nước lớn.
Với hoàn cảnh không khác nhiều Việt Nam, đều là một nước nhỏ tách ra từ một siêu cường, nhưng thành tựu của Phần Lan sau gần 100 năm tách khỏi Đế Chế Nga, khiến đất nước Việt Nam chúng ta, sau hơn 1000 năm độc lập từ Đế Chế Trung Hoa, phải suy nghĩ.
Họ cũng đã từng giống chúng ta, từng căm thù, từng sống mái với người láng giềng khổng lồ vì những lý do không đáng, nhưng họ hơn chúng ta ở chỗ đã sớm nhận ra điều đó là sai lầm và sửa chữa. Chúng ta thì không.
Trong chiến tranh thế giới thứ hai, Liên Xô đã xâm lược và gây nhiều đau thương cho nhân dân Phần Lan, vì lý do an ninh quốc gia Phần Lan đã trở thành một đồng minh của nước Đức. Nhưng họ chưa từng lấn thêm một tấc lãnh thổ nào của đối thủ mặc dù có cơ hội để làm điều đó, họ chỉ tham chiến để lấy lại vùng đất Karelia bị Liên Xô chiếm trước đó vài năm
Mặc dù sau chiến tranh, Liên Xô đã dễ dàng lấy lại vùng đất này, nhưng người Phần Lan cũng sẵn sàng gác lại tranh chấp để làm ăn với Liên Xô. Điều này đã mang lại lợi thế to lớn cho kinh tế Phần Lan trong suốt Chiến Tranh Lạnh khi giao thương Đông-Tây Châu Âu bị hạn chế. Phần Lan vui vẻ làm ăn với cả hai bên, những khu rừng bạt ngàn, tài nguyên khoáng sản vô tận của nước Nga cùng hàng hóa, trình độ quản lý, khoa học kỹ thuật của phương Tây đã giúp Phần Lan trở thành một quốc gia thịnh vượng mà chẳng phải đối đầu với bất kỳ ai. Có đáng học tập không?
Nhìn những giáo sư, tiến sĩ sử học của chúng ta đang cố gắng chứng minh Lưỡng Quảng, Hải Nam là của Việt Nam và lên gân tinh thần dân tộc như muốn nhắn nhủ con cháu mai sau phải lấy lại cho bằng được, mà thấy lo cho tương lai nước Việt. Một quốc gia nhỏ tỏ ra cực đoan trong đối ngoại với một nước láng giềng khổng lồ thì kết cục sẽ trở thành bãi chiến trường. Ukraine đang là ví dụ sắc nét cho điều đó.
Hãy coi sự trỗi dậy của Trung Quốc là một con sóng. Đừng né nó, càng không nên cố gắng đương đầu chống lại nó, mà hãy tập cách lướt trên nó.
Tin hay không tùy bạn, tương lai của đất nước, dân tộc chúng ta, phụ thuộc vào cách chúng ta "chơi" với Trung Quốc như thế nào.
Và đương nhiên, kẻ bẩn tính, cực đoan, trong bất kỳ cuộc chơi nào, sẽ không bao giờ có quà."
"Cần lao các bạn luôn ghét Tàu một cách vô cớ, điều này không hẳn xấu, tuy nhiên để nó chi phối mọi suy nghĩ, hành động là rất nguy hiểm. Quan từ dân mà ra, dân căm thù mù quáng sẽ dẫn đến quan chức cận thị về tầm nhìn chiến lược và lãnh đạo đất nước theo kiểu bần nông. Đáng sợ thay.
Cách đây vài hôm, một tờ báo ế khách với cái tên cực kỳ trí tuệ nhưng trình độ phóng viên hoàn toàn không liên quan đến tên của nó, đã ra một loạt bài phóng sự với mục đích rõ ràng, lộ liễu là đập một cơ sở kinh doanh vịt quay trên đường Trường Chinh. Ngoài việc vin vào một lý do rất mới thách thức mọi chuyên gia về vật lý đó là cơ sở này đã bơm hơi vào vịt để "tăng trọng lượng" thì còn một lý do nữa đó là nhà hàng này đã sử dụng nguyên liệu ướp vàng "có xuất xứ từ Trung Quốc". Chỉ cần mấy chữ "có xuất xứ từ Trung Quốc" thôi là đủ để gây sóng gió. Dân ta là vậy, nhiều người tuyên bố tẩy chay tất cả mọi thứ từ phía bên kia biên giới, nhưng dường như lại chưa từng lật mặt sau chiếc iPhone sành điệu đang dùng xem nó sản xuất ở đâu.
Chúng ta rỉ tai nhau nguy cơ công ty Huawei làm gián điệp ăn cắp thông tin người dùng, nhưng lại sẵn sàng khai sạch từ size quần chíp, tên người yêu cho đến quán ăn quen thuộc cho Facebook.
Chúng ta đổ lỗi mọi bệnh tật và các vấn đề về sức khỏe cho thực phẩm Tàu, nhưng lại lờ đi sự thật rằng Việt Nam là quốc gia tiêu thụ rượu bia, thuốc lá hàng đầu thế giới.
Để triệt để hơn trong việc bài Tàu, tôi gợi ý các bạn về quê gặp ông trưởng họ và hỏi mượn cuốn gia phả, gì chứ đã quét là phải quét cho bằng sạch, có phỏng?
Phần Lan là một quốc gia xinh đẹp và có nền kinh tế phát triển ở trình độ cao, ngoài là quê hương của hãng điện thoại Nokia trứ danh, đất nước này có thể được coi là một bài học mẫu mực trong việc tồn tại bên cạnh một nước lớn.
Với hoàn cảnh không khác nhiều Việt Nam, đều là một nước nhỏ tách ra từ một siêu cường, nhưng thành tựu của Phần Lan sau gần 100 năm tách khỏi Đế Chế Nga, khiến đất nước Việt Nam chúng ta, sau hơn 1000 năm độc lập từ Đế Chế Trung Hoa, phải suy nghĩ.
Họ cũng đã từng giống chúng ta, từng căm thù, từng sống mái với người láng giềng khổng lồ vì những lý do không đáng, nhưng họ hơn chúng ta ở chỗ đã sớm nhận ra điều đó là sai lầm và sửa chữa. Chúng ta thì không.
Trong chiến tranh thế giới thứ hai, Liên Xô đã xâm lược và gây nhiều đau thương cho nhân dân Phần Lan, vì lý do an ninh quốc gia Phần Lan đã trở thành một đồng minh của nước Đức. Nhưng họ chưa từng lấn thêm một tấc lãnh thổ nào của đối thủ mặc dù có cơ hội để làm điều đó, họ chỉ tham chiến để lấy lại vùng đất Karelia bị Liên Xô chiếm trước đó vài năm
Mặc dù sau chiến tranh, Liên Xô đã dễ dàng lấy lại vùng đất này, nhưng người Phần Lan cũng sẵn sàng gác lại tranh chấp để làm ăn với Liên Xô. Điều này đã mang lại lợi thế to lớn cho kinh tế Phần Lan trong suốt Chiến Tranh Lạnh khi giao thương Đông-Tây Châu Âu bị hạn chế. Phần Lan vui vẻ làm ăn với cả hai bên, những khu rừng bạt ngàn, tài nguyên khoáng sản vô tận của nước Nga cùng hàng hóa, trình độ quản lý, khoa học kỹ thuật của phương Tây đã giúp Phần Lan trở thành một quốc gia thịnh vượng mà chẳng phải đối đầu với bất kỳ ai. Có đáng học tập không?
Nhìn những giáo sư, tiến sĩ sử học của chúng ta đang cố gắng chứng minh Lưỡng Quảng, Hải Nam là của Việt Nam và lên gân tinh thần dân tộc như muốn nhắn nhủ con cháu mai sau phải lấy lại cho bằng được, mà thấy lo cho tương lai nước Việt. Một quốc gia nhỏ tỏ ra cực đoan trong đối ngoại với một nước láng giềng khổng lồ thì kết cục sẽ trở thành bãi chiến trường. Ukraine đang là ví dụ sắc nét cho điều đó.
Hãy coi sự trỗi dậy của Trung Quốc là một con sóng. Đừng né nó, càng không nên cố gắng đương đầu chống lại nó, mà hãy tập cách lướt trên nó.
Tin hay không tùy bạn, tương lai của đất nước, dân tộc chúng ta, phụ thuộc vào cách chúng ta "chơi" với Trung Quốc như thế nào.
Và đương nhiên, kẻ bẩn tính, cực đoan, trong bất kỳ cuộc chơi nào, sẽ không bao giờ có quà."
***