Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 13 tháng 3, 2013

Chú em Phọt phẹt nói lăng quăng:

Phọt phẹt: Ong Vo Ve

18-09-20122nhận xét

Với Blogger: "...mỗi chú đặt cho mình mỗi một slogan thật kêu “ Một góc chích khác” “ Đường xa chích hết lấy gì mà chơi“ “ Cho ta gởi nhờ mấy ống kim” “ Em yêu hòa binh cho những tổ ong” “ Hãy dành kim chích” “ Càng đi xa, càng thấy mình như những cái kim”…"

Với báo chí: "Còn chú nào hót bằng lương tâm nghề nghiệp thì chú đó bị vặt cổ cho vào lò thôi. Ở một “ khu rừng” mà vẹt làm thông tin phản ảnh mọi sinh hoạt của nó, thì “ khu rừng “ đó sẽ có rất có trật tự, nhưng là trật tự của những con vật cúi đầu mà thôi. Vui lắm thay!".


Dưới đây là Ong Vo Ve được Hantimes đăng lại từ Phẹt Liệt

Ong chích

Ong vo ve

Phong trào người người làm báo, nhà nhà làm báo chưa bao giờ sôi sục như trong thời đại internet này. Ai cũng muốn có chút ít tiếng nói, tâm tư, nguyện vọng , … và chia sẻ với những người khác. Từ đó đẻ ra nào web, nào blog. Báo mạng như những chú ong cần cù chăm chỉ mong góp một phần sức mình làm thay đổi các bất công, trì trệ của đất nước, nhằm làm cho đất nước ngày càng tươi đẹp hơn. Thế nhưng có được như vậy không mới là vấn đề.

Có một số chú ong lo cần cù xây tổ, ngày ngày tìm hoa hút mật, làm cho hoa càng thơm cỏ càng đẹp. Các chú tần mần tỉ mỉ cho ra đời các loại mật ngày càng ngon hơn, bổ dưỡng hơn, xây tổ càng ngày càng đẹp hơn, hiên đại hơn.

Có nhiều chú ong ăn rồi đi hóng hớt châm hết chú ong này đến chú ong khác, chỉ cần biết chú ong nào không cùng tổ với mình, không cùng quan điểm với mình, không cùng lập trường với mình. Các chú chích từ thượng vàng tới hạ cám không chừa ai cả, từ ong chúa, ong đực cho tới ong thợ, thậm chí cả con nhộng ong cũng chích. Và từ ngữ của các chú lúc thì đầy vẽ thanh cao nhưng chua chát, lúc thì hàm hồ như những bà bán cá, lúc thì chua cay như những cô điếm đứng đường, lúc thì mất dạy như đám giang hồ mới lớn … thôi thì đủ cả với mọi văn chương chửi có trên thế giới này. Chú này chích chú kia, chú kia chích chú nọ, rồi các chú thành lập ra các hội “ ong chích” nhằm trệt hạ uy tin nhau, và mỗi chú đặt cho mình mỗi một slogan thật kêu “ Một góc chích khác” “ Đường xa chích hết lấy gì mà chơi“ “ Cho ta gởi nhờ mấy ống kim” “ Em yêu hòa binh cho những tổ ong” “ Hãy dành kim chích” “ Càng đi xa, càng thấy mình như những cái kim”…

Có những chú ong chuyên môn đi phá tổ của người khác, các chú ong này lập luận, oánh thì oánh thẳng và đám ong chúa, viết gì cũng được, bịa chuyện cũng được, miễn sao đánh trúng vào thị hiếu đang khát thông tin bầy đàn. Các chú này liều mạng cứ chui thẳng vào tổ để tấn công bắt cho được ong chua, nếu không được thì ăn cắp mật càng nhiều càng tốt, ăn cắp nhộng càng nhiều càng tốt. Thứ gì cũng lấy. Các chú này không cần liêm sĩ, khiến cho các chú ong hóng hớt tức nổi điên, không biết nó lấy thông tin “ dự báo thời tiết “ ở đâu ra mà tài vậy. Thế là các chú đoán già đoán non, chắc là phía “ tổ ong “láng giềng, chắc là một “ đệ tử “ nào đó của ong chúa…. Những chú ong này chọc phá “cục bộ” phe này chọc phá phe kia, loạn.

Chích thì các chú cứ chích, nhưng khi có một chú Ong Chua ra lệnh dẹp các ống kim chích Đảng và nhà nước Ong, hình như mấy chú co vói và đoán mò coi nó dẹp ai và cầu nguyện nó đừng đẹp mình, còn nó dẹp con ong nào thì kệ mịa nó.

Các chú ong ơi: xây tổ, lấy mật, thụ phấn và chích là nhiệm vụ cao đẹp của các chú, dù các chú là giống ong nào đi nữa thì làm cho tổ ong đẹp hơn, hiện đại hơn là điều các chú phải hướng tới, chứ các chú chích nhau lung tung thì chả được gì cả, chỉ làm cho những cái ổ ong này náo loạn lên thôi. Các chú nên xem một tổ ong thật sự mà học tập và làm việc, bỏ qua sự tranh giành, cùng nhau nhìn về một hướng đó là phương châm để các chú đi tới.

Nhà báo và con Vẹt

Vẹt là loài lông vũ, có hình thức đẹp và tất cả hầu như có một biệt tài là bắt chước, nói theo và…

Truyền thông của “ khu rừng” bao gồm : truyền hình, truyền thanh, báo viết, báo mạng. Và tất cả được viết bởi một chính danh mang tên : NHÀ BÁO.

Có hai anh nhà báo thu thập được các thông tin ngoài luồng, cũng như trong luồng phát hiện ra một vụ tham nhũng tại bộ “ cầu đường”. Như một quả bom, báo chí cính thống đăng tải ầm ầm, hy vọng đây là một mũi dao nhọn đánh vào những quan tham. Tuy nhiên, chỉ được mấy kỳ không báo nào lên tiếng nữa. Dư luận thì cho rằng chắc là để điều tra tiếp, nhưng những người hiểu thì biết có sự chỉ đạo của “ trển”. Bỗng nhiên, hai nhà báo bị bắt với những lý do không đâu vào đâu cả. Hê hê, các chú vẹt được chỉ đạo đánh hai nhà báo này. Thế là dàn đồng ca vẹt cất lên. Nào là...

Có một người ,” con ông, cháu cha”, chắc bị đì, (không biết vì lười biếng hay cao ngạo), đang làm chân chạy việc ở bộ “ bắt tay". Ảnh nghỉ mình có một trình độ lý luận và hiểu biết luật pháp tốt, một mối quan hệ mà ai nhìn vào cũng them chảy rỏ dãi nên cố gắng giúp những dân oan, thôi vậy cũng được đi( ý tốt mà). Được một vài vụ ảnh nhảy qua lĩnh vực khác, lĩnh vực “ dân chủ”. Lần này anhr viết lung tung” đòi đa nguyên đa đảng” “ Thư gởi thủ tướng “ “ … và được phỏng vấn bởi các đài gọi là “ “phản động”. Ảnh nghĩ mình nếu có thay đổi chế độ sẽ làm thủ tướng là chắc.”

Ngắm bầu trời qua ô cửa” là điều tất yếu. Báo chí được chỉ đạo” uýnh “. Một dàn đồng ca vẹt được dựng lên và một đám vẹt ăn theo dàn đồng ca. Nào lợi dụng tự do báo chí để bôi nhọ, tuyên truyền chống nhà nước … Nhưng đau nhất moi luôn cả đời tư của ảnh ra bôi nhọ: lợi dụng cha nuôi, chửi cha ruột, giành đất của gia đình, kiêu ngạo không tham gia sinh hoạt khu phố, chửi bới hàng xóm vv và vv….Và những con vẹt đựơc dịp khai thác thông tin đời tư và mắng chửi thoải mái

Biểu tình tuần hành, chống đối ông bạn láng giềng xâm chiếm biển đảo, một hình tức biểu hiện tình yêu nước mà. Nhưng rồi bắt bớ, đánh đập người biểu tình. Sôi động như vậy, lý tưởng như vậy mà hàng ngàn chú vẹt nhà ta im phăng phắc ngồi đợi chỉ thị . Các chú vẹt im lặng và đợi có “ luật biểu tình “ để lên tiếng gỡ gạc, nhưng hình như tới tết “ Ma rốc “ mới có.

Lại có hai nhà báo thuộc cơ quan báo chí trung ương, được phân công đi thực tế ở vùng nhạy cảm về vấn đề đất đai. Cơ quan chức năng tưởng là dân quấy rối thế là bị đánh te tua. Cứ tưởng lần này, các chú vẹt sẽ có tiếng nói đích thực vậy mà im re. Được lệnh cấm hót và cấm bắt chước hót, thế là các chú vẹt nhà ta phát biểu: nhầm thôi mà, vả lại theo báo cáo “Không có người Dân nào bị thương trong vụ cưỡng chế” mà các chú có phải là dân đâu.

Lại có một nhà báo, khhông biết vì danh hay vì lợi, lon ton xông và bộ “ bắt người” tìm vết. Tác nghiệp sai, chú lãnh đạn. Ai cũng tội nghiêp chú, các chú vẹt nhà ta cũng vậy nhưng có chú nào dám mở miệng đâu, chỉ biết thì thầm “ Nó không chịu làm vẹt, nên nó chết là phải”.

Một chú lên chùa, nằm mơ thấy thần phật mượn bút làm thơ, về nhà suy nghĩ và nhờ cái hội “ thợ thơ ” làm hội thảo và dự giải NOBEM. Chú vẹt trưởng tâng bốc” thơ hay đến lạnh người”, hàng trăm chú vẹt con được dịp tâng bốc lên tận trời xanh. Đùng một cái, có một chú “thầy cãi” chứng minh thơ đó là đồ ăn cắp. Hehe từ vẹt chúa tới vẹt con im thin thít không dám đính chính, phản biện, thanh minh. Chỉ tội nghiệp cho chú kia, không biết vất cái mặt mo đi đâu nữa, chắc về nhà vô toilet “ soi gương”.

Các chú vẹt được nuôi trong lồng, được cho ăn uống đầy đủ, còn được mang một cái tên tuy không cao sang gì nhưng cũng được mọi ngưởi vị nể. Cho nên các chú không bắt chước, không làm theo sự chỉ đạo của chủ mới là lạ. Còn chú nào hót bằng lương tâm nghề nghiệp thì chú đó bị vặt cổ cho vào lò thôi. Ở một “ khu rừng” mà vẹt làm thông tin phản ảnh mọi sinh hoạt của nó, thì “ khu rừng “ đó sẽ có rất có trật tự, nhưng là trật tự của những con vật cúi đầu mà thôi. Vui lắm thay.

Xin lỗi các nhà báo có lương tâm nghề nghiệp nhé. Nhưng anh Phẹt đéo xin hehe

Không có nhận xét nào: