TN
Đi dự đám cưới con trai Nguyễn Quang Thiều tại KS Melia, ngồi cùng mâm với các văn nhân khả kính: Nguyễn Hiếu, Hà Phạm Phú, Mối chúa Tạ Duy Anh, Trần Anh Thái, Đăng Sâm, Nguyễn Hoa, Lê Bá Thự...và một cô giáo. Gần tàn bữa Tạ Duy Anh bảo Đây là cô giáo trường Mỗ Lao tên Bạch Ngọc, bạn Thiều. Cô nói hay vào trannhuong.com và còn nhớ thơ Trần Nhương. Mình hỏi ngay nhớ bài gì cô giáo. Cô giáo đọc luôn "Anh đi tìm em, anh đi tìm em...". À bài thơ BÀI THƠ TÌNH CỦA LÍNH, mình viết hồi 1979 đánh Tàu trên biên giới, Sướng ơi là sướng, bèn cầm li rượu đến bên và nhờ Hà Phạm Phú chụp cho tấm ảnh. Ông Phú tay run nên bấm ảnh nhòe quá. Được bạn đọc nhớ thơ mình còn hơn Giải quốc gia, (mà gần 40 năm rồi nhá)
Nhân đây đưa lại bài thơ ấy
Nhân đây đưa lại bài thơ ấy
BÀI THƯ TÌNH CỦA LÍNH
Anh đi tìm em, anh đi tìm em
Cô gái trồng rừng ở giữa rừng rộng quá
Rừng vẫn quen mà sao thấy lạ
Gió tìm cây lòng anh bỗng rì rào
Anh đi tìm em, anh đi tìm em
Cô gái trồng rừng ở giữa rừng rộng quá
Rừng vẫn quen mà sao thấy lạ
Gió tìm cây lòng anh bỗng rì rào
Em ở nơi nào, em ở nơi nào
Rừng lắm suối, suối đâu cũng chảy
Qua rừng quế, rừng hồi chẳng thấy
Đến rừng tre mong một sự tình cờ
Rừng lắm suối, suối đâu cũng chảy
Qua rừng quế, rừng hồi chẳng thấy
Đến rừng tre mong một sự tình cờ
Người ngẩn ngơ đường cũng ngẩn ngơ
Ơ dáng núi lại làm anh dịu mát
Gặp một nhịp cầu hình như mới bắc
Mối lạt giang ai buộc vẫn chưa khô
Ơ dáng núi lại làm anh dịu mát
Gặp một nhịp cầu hình như mới bắc
Mối lạt giang ai buộc vẫn chưa khô
Nước chảy lơ thơ
Ước gì được về nhà dối mẹ
Rừng ơi rừng nỡ mênh mông thế
Cây liền cây anh vẫn một mình
Ước gì được về nhà dối mẹ
Rừng ơi rừng nỡ mênh mông thế
Cây liền cây anh vẫn một mình
Bảo anh si tình, ừ cũng si tình
Trách gì lính qua những ngày nắng lửa
Em lên chốt đạn vây bốn phía
Bàn tay mềm vết thương anh đỡ đau
Trách gì lính qua những ngày nắng lửa
Em lên chốt đạn vây bốn phía
Bàn tay mềm vết thương anh đỡ đau
Bây giờ em đang ở đâu?
Sau trận ấy em không lên chốt nữa
Cô gái trồng rừng ươm cây thương nhớ
Xanh bâng khuâng trận địa một vùng
Sau trận ấy em không lên chốt nữa
Cô gái trồng rừng ươm cây thương nhớ
Xanh bâng khuâng trận địa một vùng
Anh đi tìm em khó nhọc vô cùng
Cánh chim lạc giữa bốn bề cây lá
Còn em đến cứ như phép lạ
Súng vừa vang mái tóc đã ùa lên
Cánh chim lạc giữa bốn bề cây lá
Còn em đến cứ như phép lạ
Súng vừa vang mái tóc đã ùa lên
Giá mà anh tìm được nơi em
Anh sẽ đón em về với chốt
Vết thương lành băng anh vẫn buộc.
Bởi chưa ai cởi được... lòng mình...
8/1979.
Anh sẽ đón em về với chốt
Vết thương lành băng anh vẫn buộc.
Bởi chưa ai cởi được... lòng mình...
8/1979.
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét