Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 4 tháng 5, 2017

SẾP GỚM THẬT


Vương Đình Trung






Từ ngày vợ chết, sếp về quê ở, nơi có đủ vườn rau ao cá, sân vườn thênh thang. Sếp về hưu lâu rồi, nhưng người ta vẫn cứ gọi sếp là sếp , âu đó cũng là cái danh giá của sếp giữ lại được.
Mấy đứa con sếp cũng giống như thiên hạ , chúng phân công nhau mỗi đứa phục vụ sếp một tháng, bằng cách là cử người về quê ở cùng với sếp. Nhưng cách ấy lích kích quá, chúng bàn nhau thuê cho sếp một Ô sin để phục vụ sếp. Sếp bảo việc ấy cứ để sếp tự lo. Thực ra sếp đã có kế hoạch cả rồi. Cô thư ký thuở xưa của sếp cũng mới ly dị chồng. Sếp và cô ấy vẫn thường xuyên giao lưu với nhau. Nay là cơ hội quá tốt để hai người về với nhau.
Cô thư ký của sếp tuổi cũng chưa tới năm mươi, vẫn còn mặn mòi lắm. Khi nghe sếp ngỏ lời thì dành hẳn một tuần để suy nghĩ và đồng ý. Lũ con của sếp mừng lắm. Chúng bảo: Đúng là con chăm cha không bằng bà chăn ông, à quên , bà chăm ông. Chúng mau mắn gọi bà là dì luôn.
Cô thư ký đòi sếp phải đi đăng ký kết hôn đàng hoàng, nhưng sếp bảo: Đăng ký chỉ là thủ tục, anh với em tình nghĩa sâu nặng đã bao lâu, giờ có gì có thể chia cắt được nữa mà phải lo ràng buộc.
Nhưng cô thư ký dứt khoát đòi phải đăng ký kết hôn.
Cuối cùng thì sếp cũng đồng ý.
Cô thư ký của sếp về với sếp không thuần túy là tình yêu của cô với sếp, mà còn vì cô rất yêu phong cảnh đồng quê, nhất là cái cơ ngơi nhà ngói cây mít, một khu biệt thự kiểu làng quê của sếp nữa.
Sếp được hưởng thụ những ngày cuối đời thật mãn nguyện với nhịp điệu rất sôi động. Hàng ngày sếp được ăn những món sơn hào hải vị, sếp thường xuyên được dùng các loại biệt dược để kích hoạt bản lĩnh đàn ông của sếp không ngừng nghỉ.
Tất cả diễn ra rất nhanh, vì chỉ chưa đầy một năm cô thư ký về nâng khăn sửa túi cho sếp thì sếp đã quy tiên.
Cô thư ký thông báo tin sếp quy tiên cho các con của sếp bằng giọng hơi lộ vẻ vui vui của kẻ vừa làm xong một nhiệm vụ. Lũ con sếp nghe tin cha chết thì cũng không tỏ ra đột ngột gì. Chúng biết cha chúng sinh hoạt như thế mà được những gần một năm là quá siêu rồi.
Chưa hết "tuần năm mươi ngày" của sếp, cô thư ký đã rao bán khu" biệt thự " vườn của sếp. Vì cô nghĩ chương trình của mình đã hoàn thành một cách nhanh chóng và mĩ mãn. Nhưng cô đã nhầm, lũ con sếp giờ không gọi cô là dì nữa, chúng ân cần cảm ơn cô vì đã chăm sóc bố chúng, cho bố chúng hưởng thụ cuộc sống những ngày cuối đời thật tuyệt vời. Chúng thông báo cho cô ngày giờ dọn ra khỏi nhà để chúng từ nay có thể tự hương khói thờ sếp được rồi.
Cô thư ký nói rằng cô là vợ hợp pháp của sếp, cô phải có quyền thừa kế tài sản của chồng cô chứ.
Lũ con sếp noí rằng bố chúng chả đứng tên bất cứ một thứ tài sản nào sất, từ ngày còn đương chức, bố chúng kê khai tài sản chỉ có một căn hộ được nhà nước cấp, lúc về hưu đã trả lại cơ quan rồi. Sở hữu của bố chúng chỉ có mỗi sổ hưu mà thôi.
Cô thư ký lủi thủi ra đi , thầm trách mình không chịu nhớ rằng hồi sếp làm bản kê khai tài sản, chính cô cũng giúp sếp làm tờ tường trình tài sản. Thế là một kế hoạch không thành.Cô thành đầy tớ không công cho nhà sếp.
Sếp gớm thật!
Vương Đình Trung

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: