Petrotimes đưa bài PV một kẻ "ất ơ" Người Buôn Gió chọc tức TBT Trọng
So với các TBT khác, Nguyễn Như Phong có thâm niên ngành công an nên có quan hệ rộng, sâu với nhiều quan chức cao cấp với ngành này nên nắm được nhiều thông tin thuộc diện thâm cung bí sử, được cái tự tin: nói có người nghe, đe có ngưới sợ…Thế nhưng ở đời ai đoán được chữ ngờ, đi đêm lắm có ngày ắt gặp ma. Không ai khi ngờ phẩm chất “phò chính thống” của Nguyễn Như Phong, bởi có lần chính Nguyễn Như Phong đã tự nhận nghề làm báo không khác gì thân phận con chó; nhờ sự cúc cung tận tụy với nghề “phò chính thống” mà Phong có vai vế trong làng báo…Thế nhưng giờ đây tất cả đã lộn nhào, sau cú đột quỵ này Nguyễn Như Phong chỉ còn về hưu là nhẹ, không cẩn thận Phong còn khả năng ăn đòn lao lý…
Chuyện của Phong suy cho cùng cũng chỉ nhằm mục đích tỏ ra ta là anh chị trong làng thông tin, câu view, tỏ ra nhanh nhạy thông tin, coi trời bằng vung nên đã thò đầu vào tử địa…
Phong đưa lại bài phỏng vấn Người buôn gió, tác giả của loạt bài đang làm lộn tiết một số phe nhóm Việt Nam qua vụ Trịnh Xuân Thanh bỏ trốn; bài phỏng vấn của một tờ báo Việt Kiều mặc dù đã cắt gọt, thêm nếm nhưng đã lộ ra sự ngông nghênh về nhận thức thời thế, tưởng mình “chân cứng rễ bền”, “ô dù” hoành tránh cóc biết sợ ai; căn bệnh chung của dân police…Ở các nước người ta rất hạn chế cho dân Police có báo riêng vì ông được trang bị súng, dùi cui rồi mà ông có thêm báo nữa thì trời bằng vung thật...
Phong đưa lại thông tin này khác nào gián tiếp vinh danh, xác nhận thông tin của Gió, trong khi Gió chỉ nhận mình là là "kẻ chém gió" ất ơ, trúng đâu thì trúng...
Theo người viết bài này Nguyễn Như Phong đã rơi vào các tử địa sau đây mà rất nhiều blog lề dân đã tỉnh táo không xông vào:
1/ Chuyện của Người buôn gió tung lên mạng chưa biết thật giả đến đâu nhưng chắc chắc là những “tấn muối” gieo vào lòng TBT Nguyễn Phú Trọng người đích đanh chỉ đạo đích danh vụ Trịnh Xuân Thanh đã bị đẩy vào bẫy việt vị của ai đó? Trịnh Xuân Thanh trốn là một sự kiện gây mất điểm ghê gớm với uy tín của Nguyễn Phú Trong trong sự ngiệp “ đả chuột, diệt ruồi”… Vụ này gây tạo dư luận nghi ngờ về sự chia rẽ, mất lòng tin giữa phe đảng và phe an ninh; một thời cái sự liên minh này đã nâng thành khẩu hiệu, phương châm xử thế: Còn đảng còn mình…
Thành ra các cây bút lề dân ở trong nước chỉ đứng xa xa mà xem cơ trời vận nước xoay vần đến đâu chứ không đụng bút vào hùa với Gió bởi đề phòng chuyện ăn đòn giận cá chém thớt…
2/ Qua vụ Trịnh Xuân Thanh blogger lề dân cũng lờ mờ nhận ra đổ bể cuộc chiến phe nhóm, thành ra mình thò bút vào không cẩn thận bị coi là ăn tiền của nhóm này để chơi nhóm kia. Một trong những lý do Trương Duy Nhất, Phạm Viết Đào bị nhập kho là do bị nghi là ăn tiền của phe nhóm Y. tấn công phe nhóm X. Thế nhưng, khi người ta lần theo từng cái “giải rút” của từng cái quần lót của 2 blogger này và không phát hiện thấy một dấu vết, một đồng tiền của nhóm lợi ích nào tài trợ cho 2 blogger này…
Riêng Phạm Viết Đào không một cú điện thoại nào kể cả gọi cho em út bằng sim rác cũng bị sờ nắn tới; Ra tù hơn 2 năm rồi mà thỉnh thoảng vẫn có đuôi theo…
3/ Nguyễn Như Phong là người bên an ninh, là người ăn tiền dầu khí, vậy Năng lượng mới (Petro Times); dù muốn hay không người ta vẫn tin cái “ đạo lý” đồng tiền: ăn cây nào rào cây ấy; đưa chuyện của Trịnh Xuân Thanh, đưa Người buôn gió lên thành chuyện của công luận thì khác gì dỡn mặt phe nhóm đang tìm cách bắt trị Thanh, làm sôi máu những ông đang thần hồn nát thần tính, đang muốn tùng xẻo Trịnh Xuân Thanh ?
4/ Nguyễn Như Phong chắc chắn sẽ bị xử nặng bởi đây cũng còn là cái cớ để giết gà dọa khỉ; “Con gà” Nguyễn Như Phong rất có thể trở thành món cúng “ động thổ” cho chiến dịch “tảo thanh” nội bộ, “giải phóng mặt bằng”…
Đó là 4 lý do, “tứ tử” do Nguyễn Như Phong tự thò đầu vào thế “ chết không kịp ngáp”, “ hối không kịp hận”…Các ô chắc cũng chẵng dại xòe ra che đỡ cho Nguyễn Như Phong trong hình thế sự đang như “nước sôi lửa bỏng”…
Sau vụ này Nguyễn Như Phong chắc chắn rơi vào cảnh ê chề của cái thân phận “ hàng thần lơ láo phận mình sao đâu”; trở về lề dân chắc là không được; phò chính thống thì người ta cạch mất đường rồi, đành phải ôm, gặm nhấm một “ nỗi căm hờn trong cũi chó ?!
Nỗi ê chề của Nguyễn Như Phong âu cũng là bài học cho những cây bút “ phò chính thống” mỗi khi thất cơ lỡ vận, điều ít ai tránh hết trong cõi đường đời ?!
Phò nhân dân mới là sự nghiệp vạn đại vì không ai chiến thắng được nhân dân; một đúc kết của quan chức văn hóa Hà Nội khi hồi hưu...
Phúc Lộc Thọ
(Blog Phạm Viết Đào)
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét