thơ Vũ Phương Trang
Vũ Phương Trang
Anh Khải về rồi... Các anh biết tin chưa?
Anh còn mải kiếm tìm chi nữa?
Anh Khải về, lặng im nghe đất thở...
Ngóng các anh .... Sao anh mãi chẳng về?
Anh Khải về rồi... Các anh thấy tin chưa?
Trên truyền hình... Người ta đưa nhiều lắm!
Anh Khải về... Giữa trùng khơi muôn dặm...
Ngủ giấc dài.... Sau mệt mỏi bão giông...
Anh Khải về rồi.... Anh đừng cố ngóng trông...
Đừng kiếm tìm... Đừng lo đồng đội nữa...
Anh ấy về rồi...trái tim còn ấm lửa
Đợi các anh về....siết thật chặt chiếc ôm...
Anh Khải về rồi... Anh ấy bảo : "Mấy hôm,
Trời biển động ... Anh em tìm vất vả...
Thương đồng đội trên casa mệt lả
Giữa sóng bạc đầu... Nên anh tự về thôi!"
Anh Khải về rồi... Nụ cười vẫn trên môi...
Dù cuốn chặt .... Làm chăn... Anh đỡ lạnh....
Không đói đâu... Lương khô còn nguyên mảnh...
Anh Khải về rồi... Về thật đó ! Anh ơi!
Anh Khải về rồi ... Sao anh vẫn chưa thôi?
Về đi chứ? Đất nước mình đang gọi...
Đồng đội chờ anh... Sợ anh bay mệt mỏi...
Cứ về đi... Anh Khải ổn rồi mà !!!
Anh về đi ... Hỡi cánh sắt casa
Thương đồng đội... Nhưng đủ rồi anh ạ!
Kìa anh Chính, anh Chu, anh Đình, rồi anh Mạnh,
Cả anh Toàn , anh Hảo, anh Thế, với anh Lam
Anh Thái nữa...về đi.... Chớ bi quan!
Anh Khải về rồi... Không phải lo nữa nhé!
Các anh về đi .... Tổ quốc mình vồ vễ
Dạo biển khơi... Đêm lạnh... Để làm gì....?
Về đi anh .... Đất nước lệ đẫm mi...
Mong các anh.... Từng giây, từng phút đó!
Về đi nhé, tiếng dân mình đang ngỏ,
Đây là MỆNH LỆNH... Các anh có nghe không?
Vũ Phương Trang
0h45p.18.6.2016.
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét