Chúng ta luôn hô hào nói thẳng, nói thật, thường xuyên phê và tự phê... nhưng đã có ai nói thẳng những gì mình nghĩ trong đầu, mình hiểu, mình biết, mình thấy...
Có rất nhiều nguyên nhân, ngại cũng có, sợ cũng có, khinh bỉ cũng có...
Nhưng có một thứ làm mọi người gần như tụt hết nhuệ khí, im lặng không có ý kiến, hoặc có là chỉ xì xào đâu đó, ấy là khi người ta lợi dụng sự cao cả, những điều thiêng liêng... để thực hiện lợi ích của mình.
Cho đến khi cái tin Sơn La quyết định xây tượng đài ông cụ với 1.400 tỉ đồng thì tất cả những gì âm ỉ lâu nay, của dân, của cán bộ... mới bùng ra, phẫn nộ có, mỉa mai có, thương xót có...
Hầu như tất cả các báo chí chính thống, và tất nhiên tràn ngập các trang mạng xã hội, người ta nói về việc này. Mỗi người một ý, nhưng tựu chung là người ta phản đối, quyết liệt phản đối việc này.
Hôm qua tôi quăng lên facebook một stt ngắn: " TÔI kiến nghị Bộ chính trị phải hết sức cân nhắc trước khi quyết định cho tỉnh thành nào đó tiếp tục xây tượng đài ông cụ. Chừng ấy (đã có) đã là quá nhiều. Yêu nhau không phải là cứ tượng đài ngàn tỉ. Nhà thơ Cách mạng ròng Tố Hữu từng mỉa mai: Mong manh áo vải hồn muôn trượng/ Hơn tượng đồng phơi những lối mòn. Thực ra, tôi biết, những người tỏ ra yêu quý ông cụ phần lớn là lợi dụng ông cụ đấy. Ngàn tỉ vào cái tượng đài trong khi dân còn đói, lụt bão liên miên, nợ công ngút ngát...
Có rất nhiều nguyên nhân, ngại cũng có, sợ cũng có, khinh bỉ cũng có...
Nhưng có một thứ làm mọi người gần như tụt hết nhuệ khí, im lặng không có ý kiến, hoặc có là chỉ xì xào đâu đó, ấy là khi người ta lợi dụng sự cao cả, những điều thiêng liêng... để thực hiện lợi ích của mình.
Cho đến khi cái tin Sơn La quyết định xây tượng đài ông cụ với 1.400 tỉ đồng thì tất cả những gì âm ỉ lâu nay, của dân, của cán bộ... mới bùng ra, phẫn nộ có, mỉa mai có, thương xót có...
Hầu như tất cả các báo chí chính thống, và tất nhiên tràn ngập các trang mạng xã hội, người ta nói về việc này. Mỗi người một ý, nhưng tựu chung là người ta phản đối, quyết liệt phản đối việc này.
Hôm qua tôi quăng lên facebook một stt ngắn: " TÔI kiến nghị Bộ chính trị phải hết sức cân nhắc trước khi quyết định cho tỉnh thành nào đó tiếp tục xây tượng đài ông cụ. Chừng ấy (đã có) đã là quá nhiều. Yêu nhau không phải là cứ tượng đài ngàn tỉ. Nhà thơ Cách mạng ròng Tố Hữu từng mỉa mai: Mong manh áo vải hồn muôn trượng/ Hơn tượng đồng phơi những lối mòn. Thực ra, tôi biết, những người tỏ ra yêu quý ông cụ phần lớn là lợi dụng ông cụ đấy. Ngàn tỉ vào cái tượng đài trong khi dân còn đói, lụt bão liên miên, nợ công ngút ngát...
Đã đến lúc cần phải nói thật. Lâu nay chúng ta cứ húy kỵ, đụng đến húy kỵ là tránh xa, nên một số người cứ gắn mác rồi bày ra hết việc này đến việc kia mà không ai dám phản đối. Khi còn sống cụ giản dị bao nhiêu thì giờ con cháu bày ra bắt cụ xa hoa lộng lẫy bấy nhiêu...
Đây là phát biểu chân thành, có trách nhiệm, đề nghị không comment xúc phạm hoặc chửi bới bậy bạ, chủ phây sẽ del...". Chỉ trong vòng 8 tiếng đồng hồ đã có "2,5 nghìn lượt thích279 bình luận111 lượt chia sẻ". Và không chỉ fb của tôi, hầu như số like, comment tăng vọt trên tất cả các trang mạng, chứng tỏ sự quan tâm của nhân dân đến vấn đề này.
Lâu nay chúng ta hay dùng từ "thể theo nguyện vọng của nhân dân...". Nhưng thực ra nhân dân có được hỏi bao giờ đâu. Có chăng hỏi qua HĐND, nhưng phần lớn là việc đã rồi, bởi trước khi đưa ra hội đồng thì thường trực đã quyết, hội đồng chỉ... giơ tay.
Nhưng có một lần một hội đồng đã phủ quyết 1 việc lớn.
Ấy là tỉnh GL, sau khi làm xong cái tượng đài ông cụ hết mấy trăm tỉ, "thừa thắng xông lên" xây thêm một khu liên cơ thứ 2. Mọi việc đã chuẩn bị xong, mấy cơ quan đã được chỉ địa điểm "di tản", đã đóng gói đồ đạc tài liệu, thuê xe vận chuyển... thì kỳ họp HĐND tỉnh khai mạc. Mọi việc tiến triển như mọi cuộc họp khác, cho đến khi có một ý kiến chất vấn về việc có cần thiết xây thêm khu hành chính liên cơ không, trong khi các trụ sở cũ còn mới, đất đai cũng không phải thiếu vân vân và vân vân. Cuối cuộc họp thì chủ tịch đoàn tổ chức biểu quyết, và, chuyện bất ngờ và lạ nhưng vô cùng đúng đắn đã xảy ra: HĐND tỉnh GL phủ quyết việc xây khu liên cơ thứ 2. Khỏi nói CBCNV mấy cơ quan phải chuyển mừng thế nào, họ lại mở tài liệu đồ đạc đã đóng gói ra, tiếp tục làm việc...
Khi nhân dân được hỏi thật sự thì họ mới thể hiện được nguyện vọng. Cái chuyện HĐND tỉnh GL phủ quyết việc xây liên cơ khi việc hầu như "đã rồi", bởi một mặt nó là nguyện vọng của dân, mặt khác, nó lộ liễu và phi lý quá.
Tình cảm là không thể đong đếm, nói như đồng chí cán bộ nào đó của tỉnh Sơn La, nhưng là tình cảm của ai, của một số đồng chí cán bộ hay toàn thể nhân dân. Thôi chả cần nhắc cái việc tỉnh Sơn La đang còn bao nhiêu hộ đói nghèo, bao nhiêu huyện đói nghèo, ngay ở tỉnh GL có cái tượng hoành tráng kia dân nào cũng đã khá giả hơn đâu, nhưng rồi tượng vẫn được dựng, kéo theo những hệ lụy...
Lâu nay cứ cần đến một việc gì đấy, người ta lại vin vào một cái cớ thiêng liêng nào đấy, trong khi thiêng liêng nhất, là đời sống của dân, tâm tư nguyện vọng của dân, thì người ta lại lơ là.
Học tập ông cụ, hãy học tập từ những điều nhỏ nhất mà cụ làm, cụ thích, cụ ao ước, và hãy làm đúng tâm nguyện của cụ. Chúng ta hiện đang học tập cụ rất rầm rộ, nhưng có vẻ như lại toàn đi ngược những điều cụ nói...
Thực ra, gõ một hồi, tôi thấy cái tít của entry này lớn quá, bởi trong bài này tôi cũng đã nói thẳng nói thật gì được đâu?
Đây là phát biểu chân thành, có trách nhiệm, đề nghị không comment xúc phạm hoặc chửi bới bậy bạ, chủ phây sẽ del...". Chỉ trong vòng 8 tiếng đồng hồ đã có "2,5 nghìn lượt thích279 bình luận111 lượt chia sẻ". Và không chỉ fb của tôi, hầu như số like, comment tăng vọt trên tất cả các trang mạng, chứng tỏ sự quan tâm của nhân dân đến vấn đề này.
Lâu nay chúng ta hay dùng từ "thể theo nguyện vọng của nhân dân...". Nhưng thực ra nhân dân có được hỏi bao giờ đâu. Có chăng hỏi qua HĐND, nhưng phần lớn là việc đã rồi, bởi trước khi đưa ra hội đồng thì thường trực đã quyết, hội đồng chỉ... giơ tay.
Nhưng có một lần một hội đồng đã phủ quyết 1 việc lớn.
Ấy là tỉnh GL, sau khi làm xong cái tượng đài ông cụ hết mấy trăm tỉ, "thừa thắng xông lên" xây thêm một khu liên cơ thứ 2. Mọi việc đã chuẩn bị xong, mấy cơ quan đã được chỉ địa điểm "di tản", đã đóng gói đồ đạc tài liệu, thuê xe vận chuyển... thì kỳ họp HĐND tỉnh khai mạc. Mọi việc tiến triển như mọi cuộc họp khác, cho đến khi có một ý kiến chất vấn về việc có cần thiết xây thêm khu hành chính liên cơ không, trong khi các trụ sở cũ còn mới, đất đai cũng không phải thiếu vân vân và vân vân. Cuối cuộc họp thì chủ tịch đoàn tổ chức biểu quyết, và, chuyện bất ngờ và lạ nhưng vô cùng đúng đắn đã xảy ra: HĐND tỉnh GL phủ quyết việc xây khu liên cơ thứ 2. Khỏi nói CBCNV mấy cơ quan phải chuyển mừng thế nào, họ lại mở tài liệu đồ đạc đã đóng gói ra, tiếp tục làm việc...
Khi nhân dân được hỏi thật sự thì họ mới thể hiện được nguyện vọng. Cái chuyện HĐND tỉnh GL phủ quyết việc xây liên cơ khi việc hầu như "đã rồi", bởi một mặt nó là nguyện vọng của dân, mặt khác, nó lộ liễu và phi lý quá.
Tình cảm là không thể đong đếm, nói như đồng chí cán bộ nào đó của tỉnh Sơn La, nhưng là tình cảm của ai, của một số đồng chí cán bộ hay toàn thể nhân dân. Thôi chả cần nhắc cái việc tỉnh Sơn La đang còn bao nhiêu hộ đói nghèo, bao nhiêu huyện đói nghèo, ngay ở tỉnh GL có cái tượng hoành tráng kia dân nào cũng đã khá giả hơn đâu, nhưng rồi tượng vẫn được dựng, kéo theo những hệ lụy...
Lâu nay cứ cần đến một việc gì đấy, người ta lại vin vào một cái cớ thiêng liêng nào đấy, trong khi thiêng liêng nhất, là đời sống của dân, tâm tư nguyện vọng của dân, thì người ta lại lơ là.
Học tập ông cụ, hãy học tập từ những điều nhỏ nhất mà cụ làm, cụ thích, cụ ao ước, và hãy làm đúng tâm nguyện của cụ. Chúng ta hiện đang học tập cụ rất rầm rộ, nhưng có vẻ như lại toàn đi ngược những điều cụ nói...
Thực ra, gõ một hồi, tôi thấy cái tít của entry này lớn quá, bởi trong bài này tôi cũng đã nói thẳng nói thật gì được đâu?
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét