Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Ba, 16 tháng 8, 2016

TIẾT LỘ NHỎ: MÌNH ĐÃ SANG MỸ NHỜ... VĂN HỌC




Sau bốn tháng trời rời nhà in, cuốn sách gần nhất mới tới được tay mình, lòng không khỏi có chút ngùi ngùi, thương đứa con “lưu lạc” vì chính cha nó... đang lưu lạc! Cái nghề văn, mình luôn muốn “chơi” cùng nó sao cho thanh thản. Khi viết cũng thanh thản, khi “gánh vác” nó trên vai cũng rất thanh thản. Và ngay cả khi, nếu phải chia tay với nó cũng vẫn thanh thản vậy thôi. Với cá nhân mình, văn chương không có chi quá ư “trầm trọng”, nó đơn giản như bao công việc khác trên đời. Hay nói một cách máu thịt nhất, nó cũng như vợ mình, con mình, thân thiết đó, nhưng cũng chẳng có gì... huyền bí hơn... vợ con người khác. Hầu như ai trên đời cũng vậy. Từ góc độ ấy, mình thấy văn chương đã đem lại cho mình nhiều thứ. Một cái đầu cân bằng hơn (chứ không phải... lảo đảo hơn), bởi khi có việc gì căng thẳng, mình lại nghĩ, à, bên cạnh mình vẫn còn trang viết. Văn chương cũng đem lại cho mình nhiều người bạn, sống ở Sài Gòn nhưng lên cực bắc của tổ quốc, ra hải đảo, mình cũng vẫn có những bạn bè biết nhau qua trang viết. Ra nước ngoài, sang châu Âu, hay Mỹ, tự nhiên nhận được những inbox, nhắn nhe “gặp một chút” vì đã từng “biết” nhau. Đặc biệt, khi qua Mỹ, nhiều cô chú, anh chị đã chủ động gọi mình, sẵn lòng giúp đỡ, vì “biết nó qua trang viết”. Cảm động rưng rưng. Như một “đề xuất” nhỏ từ phía xuất bản, để bạn đọc có thể giao lưu cùng người viết, trên bìa gấp sách mình thường có địa chỉ email, trong những ngày vừa qua, mình vẫn nhận được những email ấm áp từ quê nhà, của các bạn, các cô chú, anh chị... Quê nhà mù xa bỗng trở nên gần lạ.
Nhưng có một điều, thực sự mình không muốn nói ra chi cho nó... trầm trọng- bằng cớ, mình cũng đã im lặng lâu rồi, nhưng có nhiều bè bạn ở xa khá bất ngờ khi biết mình sang Mỹ, inbox hỏi mình đi diện nào, vì sao... Thôi thì nhân dịp này, mình “báo cáo” luôn, mình sang Mỹ cả gia đình cũng chính là nhờ... văn học. “Bọn” Mỹ nó có một quy định, với 10 điều khoản, dành cho các đối tượng khoa học kỹ thuật, văn học nghệ thuật... mọi quốc gia, nếu đạt được khoảng 7 tiêu chí trên 10 điều khoản ấy, “chúng” sẽ cho cả gia đình định cư Mỹ. Bà xã mình dân luật, cũng chịu khó mày mò, tìm được diện đó trên mạng, “soi” thử mình thấy... có vẻ được, bèn gửi hồ sơ, cùng tác phẩm cho sở di trú Mỹ. “Chúng” ngâm cứu và... cấp visa định cư luôn, với một khoảng thời gian nhanh... siêu tưởng. Vụ này là của chồng, công vợ. Nhiều khi nghĩ lại cũng bật cười, cái nghề văn rất ư... vớ vẩn, ông bà còn dặn “lập thân tối hạ thị văn chương”, nhưng chẳng ngờ nó lại thay đổi cuộc đời mình, gia đình mình theo kiểu này. Bạn bè nào muốn tìm hiểu thêm có thể liên hệ mình. Đây hoàn toàn là việc thuần túy văn học, không dính dáng gì tới chính trị chính em. Diện đi ấy là EB1A, các bạn có thể tìm hiểu thêm về nó trên mạng, để chứng thực những điều mình vừa nói trên đây.
Điều cuối cùng, mình muốn... nói thêm ở stt này, đó là bữa nay đúng sinh nhật tuổi chẵn của bà xã mình. Thân chúc bà xã luôn mạnh khỏe, trẻ trung, yêu chồng con. Và cảm ơn bà xã vì đã “khai quật” cái nghiệp văn của chồng, biến nó thành cái thứ tưởng... vứt đi mà lại xài được cho vụ này! 
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: