Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 14 tháng 8, 2016

Em dạo này


“Em dạo này có đi xa cuối tuần
Em dạo này có gặp Vy và Xuân
Hàng đêm em có nghe hát xa xăm
Từ quán ăn phù du ngoài sân”

Những câu hát nhẹ nhàng trong bài hát “Em dạo này” của band Ngọt.
Ngọt ngào và tinh tế và hóm hỉnh. Nhớ người yêu cũ mà không dám gọi hỏi thăm. Muốn tình cờ gặp người yêu cũ ở trà đá Hồ Gươm mà chỉ dám kín đáo nói vòng qua nẻo khác.
“Anh dù không muốn tình cờ gặp lại nhau lần nữa
Nhưng em có đi trà đá Hồ Gươm?
Dạo này em có đi trà đá Hồ Gươm?”

*
Anh Châu khi không muốn nói về chính trị, là một anh Châu giống như người thanh niên trong Ngọt. Nhà anh ấy ở Hàng Bài, chỉ nhảy lò cò là tới trà đá Hồ Gươm. Anh ngọt ngào với các cô gái, chân thành với bạn bè, và dí dỏm khi chế diễu chính phủ: “Yếu bóng vía, nhìn đâu cũng thấy ma”.
Ít ra là anh Châu cho đến khi nhận giải Fields, là một người thanh niên như thế.
*
Đất nước mình, ngày xưa ấy, có hàng ngàn thanh niên như thế.
Có một trí thức tên là Đệ. Ngày ấy học giỏi, tốt nghiệp Luật ở Đại học Đông Dương, hơn kém Giáp vài khóa. Đệ còn là hướng đạo sinh, khi Trần Trọng Kim dựng chính quyền, Việt Minh gài Đệ vào làm tri huyện ở Hà Trung, một vùng giáp ranh Thanh Hóa – Ninh Bình.
Sau Cách mạng tháng 8, Đệ lên chiến khu với Trường Chinh. Chính là Tạ Quang Đệ, em ruột Tạ Quang Bửu.
Lên chiến khu, Đệ dịch các trước tác của Mao, để Trường Chinh đưa các lãnh tụ khác đọc, và học, và thấm nhuần ít nhất cũng phải gần được như Chinh. Ai cũng phải đọc, phải thấm nhuần, kể cả ông Cụ. Các trước tác ấy là “Thực tiễn luận (实践论)”, “Luận trì cửu chiến (论持久战)” – luận về trường kỳ kháng chiến. Hai cuốn sách của Mao xuất bản năm 1937 và 1938.
Trước đó, Chinh dẹp sạch những người đã phát động và tổ chức thành công “Cách mạng tháng 8” là Nguyễn Khang (Hà Nội) và Trần Văn Giàu (Sài Gòn), giành trọn công lao và hào quang của “Cách mạng cướp chính quyền” về Xứ ủy bắc kỳ do Chinh cầm chịch.
Sau khi tự mình viết “Kháng chiến nhất định thắng lợi” oách như Mao đăng trên Sự Thật (tháng 3 – tháng 8 năm 1947), trong hai năm tiếp theo 1948-1949 Chinh sử dụng Đệ (bút danh Quang Đạm) lên Sự Thật viết loạt bài chống Tư Pháp Độc Lập để đập lại quan điểm của luật sư Vũ Trọng Khánh. Luật sư Khánh là  Bộ trưởng Bộ tư pháp đầu tiên (trong chính phủ lâm thời), và là người soạn thảo Hiến pháp 1946. Lúc này Khánh là Giám đốc tư pháp chiến khu, luôn gây ra xung đột với bên Đảng do cố gắng giữ hoạt động của Tòa án độc lập với Đảng chuyên chính (một việc mà cho tới ngày nay vẫn còn như là mơ với tư pháp Việt).
Đây là những tính toán bài bản và lọc lõi để dọn đường cho lý luận và hành động Mao-ít tràn vào Việt Nam. Giai đoạn này kết thúc năm 1951, khi ông Cụ lên báo nói như Mao phán trong “Thực tiễn luận”:“Thực hành sinh ra hiểu biết! Hiểu biết tiến tới lý luận! Lý luận lãnh đạo thực hành”.
Kể từ đó, mọi sự xảy ra, cho đến tận ngày nay, đều có gốc rễ từ giai đoạn tư tưởng của Mao do Chinh kín đáo reo mầm và bón phân trong Đảng, từ chiến khu rồi loang như ốc bươu vàng ra toàn miền bắc.
Và đổi mới của mấy chục năm sau nữa, đều phải nhìn vào những sự kiện này để mà phân tích.
Để hiểu tại sao sau 30 năm đổi mới, tất cả thành ra một đống như ngày nay.
*
Vũ Đình Hòe, bộ trưởng tư pháp cho biết sau này chính Quang Đạm (tức Tạ Quang Đệ) đã phải thú nhận sai lầm của mình: “Quyền lực của tư pháp và lập pháp là hữu danh vô thực; bên trên ba quyền lực, bao gồm cả quyền hành pháp, là một thứ siêu quyền lực có thể quyết định tất cả, đó là cấp ủy”.
Những sai lầm ấy, chính dân tộc này, trong đó có cả người trí thức Quang Đạm phải trả giá.
Ngày nay, những người như anh Châu tự biết mình không được phép sai lầm như thế.
Và đấy là lý do anh viết những status với khẩu khí của chính mình.
Việc một thứ siêu quyền lực, đứng trên tất cả, mà lại không dám dùng uy tín hiện tại của mình, trí óc đương đại của mình, để đối đầu với hiện thực, với sự phẫn nộ của quần chúng; mà phải bấu víu vào hình ảnh và tư tưởng của một lãnh đạo đã qua đời từ trước cả khi đất nước này thống nhất, là một việc cần phải phản đối. Phản đối để ít ra lãnh tụ chết rồi vẫn được ngủ yên và toàn vẹn thân xác.
Đó là một việc cần phải làm, vậy mà dường như chỉ có anh Châu dám nói.
*
Trong lúc đó, Ngọt, chàng trai dí dỏm và ngọt ngào vẫn nhớ, và lo, và nhắn người thương muôn năm cũ:
“Và em có  tình yêu và tình yêu và tình yêu mới
Dạo này người mới có khiến em cười
Và tiền tiêu và quần áo và đồ chơi mới
Xin em nhớ nuông chiều làm ta lười hơn”.
*
Không có gì quý hơn (tư pháp) độc lập và tự do (cá nhân).
Hẹn anh Châu và các bạn gái (hehe) một ngày nào ở trà đá Hồ Gươm.
*

5xu Blgr

Phần nhận xét hiển thị trên trang

1 nhận xét:

PHAN NGỌC HẢI nói...


Sáng nào cũng dành vài mươi phút dừng lại ở XĐMTB, trước khi bắt tay vào công việc hàng ngày.
NH kính chúc anh HG tuần mới SỨC KHỎE & năng lượng dồi dào trên TRANG VIẾT!