Từng chứng kiến nhiều doanh nghiệp trở thành nạn nhân chính trị; thậm chí vẫn bị ám ảnh sau gần hai mươi năm chứng kiến sự kiện thi hành án tử hình hai doanh nhân, Tôi rất muốn nhắc những người đang làm các "sân sau", khi có xung đột lợi ích chính trị thì quý vị chắc chắn trở thành đích ngắm. Đừng vì kiếm tiền mà trở thành vật hy sinh của những người gần như đã "điều tiết" hết tiền lời của các bạn.
Tôi không bao giờ coi những người như Đinh La Thăng là doanh nhân. Có một số người đứng đầu doanh nghiệp nhà nước cũng là doanh nhân giỏi; nhưng phần lớn họ là quan chức. Tại sao đã đứng trước vành móng ngựa, Hà Văn Thắm vẫn xin nhận hình phạt cao nhất cho những sai phạm ở OceanBank; trong khi, ngay từ lúc trên đỉnh cao quyền lực những quyết định liên quan đến tiền, Đinh La Thăng lại dùng tiểu xảo để đẩy tội cho em út. Phẩm chất một thủ lĩnh, một doanh nhân không bao giờ như thế. Nếu sợ đối diện với các hình phạt, ngay từ đầu họ đã phải dẫn dắt anh em tránh con đường bất chính; nếu đã lỡ nhúng chàm, họ không bao giờ đẩy hết tội cho những người thừa hành lệnh của mình.
Nhiều người từng tiếp xúc có thể khoái cung cách suồng sã cả rượu chè lẫn tiền bạc của Đinh La Thăng, nhưng (chưa tính đó là tiền dân) khi đánh giá một con người có thực sự nhân nghĩa hay không, phải xem, họ đã đưa những người đồng hành tới chỗ thành công mà an toàn hay nhà tù.
Gần 200 con người của PVN gần hai năm qua mất ăn, mất ngủ, có lẽ thấm thía hơn chúng ta rất nhiều về điều đó. Chẳng mong Đinh La Thăng có chút tinh thần nghĩa hiệp của Bầu Kiên, Hà Văn Thắm, Dương Tự Trọng... Chỉ hy vọng, ông còn chút tình người. Đinh La Thăng biết rõ, 246 tỷ đồng Nguyễn Xuân Sơn gửi qua Ninh Văn Quỳnh vào túi ai; đừng nghĩ để họ lãnh án tử hình thì Thăng có thể ngủ yên phần đời còn lại.
Huy Đức
(FB Trương Huy San)
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét