Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Ba, 15 tháng 10, 2019

LÀM THẾ NÀO ĐỂ CẢN PHÁ "MỤC TIÊU ĐIÊN CUỒNG" CỦA TRUNG QUỐC Ở BÃI TƯ CHÍNH? NGUYỄN NGỌC CHU - CHU THỊ XUYẾN


Văn hóa Nghệ An, thứ ba, 15 Tháng 10/ 2019 15:09
(LTS - Trích)....Trung Quốc dường như đang muốn bắt cả dân tộc Việt Nam làm “con tin” cho chính sách bành trướng của họ. Trong chuyên mục Khách mời Tạp chí số 396 ngày 10/9, VHNA đã có cuộc trao đổi với Tiến sỹ Đinh Hoàng Thắng - Phó Viện trưởng Viện Các vấn đề phát triển (VIDS), Thư ký “Chương trình Minh triết làm chủ Biển Đông” về ý đồ của Trung Quốc trong việc kéo dài khủng hoảng quanh khu vực Tư Chính, khả năng bảo vệ chủ quyền của Việt Nam và một số kiến nghị liên quan đến cuộc đấu tranh ngoại giao và pháp lý với Trung Quốc. Tiếp theo câu chuyện này, khách mời của VHNA kỳ này là Tiến sỹ Toán học Nguyễn Ngọc Chu.
-------------------------
Chu Thị Xuyến: Chào Tiến sỹ, dù không muốn bàn chuyện chính sự nhưng đã là con dân đất Việt, không ai có thể thờ ơ trước việc chủ quyền biển đảo của Tổ quốc đang bị xâm phạm. Theo Tiến sỹ, Việt Nam cần có sách lược gì để giải quyết khủng hoảng ở Bãi Tư Chính?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu: Muốn có sách lược đúng về Bãi Tư Chính cần phải nhìn xuyên thấu tâm can của Trung Quốc không chỉ ở Bãi Tư Chính, không chỉ ở Biển Đông Nam Á, mà còn là ở mộng bá chủ toàn cầu. Càng nhìn xa được về chủ đích của Trung Quốc càng có đối sách thích hợp. Trong đó quan trọng hàng đầu là thiết lập các quan hệ chiến lược.
Chu Thị Xuyến: Ý ông muốn nói, mục tiêu của Trung Quốc không chỉ ở Bãi Tư Chính?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu: Đúng vậy!Mục tiêu xuyên suốt và không khoan nhượng của Trung Quốc là chiếm trọn Biển Đông Nam Á. Để làm việc này thì phải biến đường lưỡi bò từ nét bút viển vông của kẻ điên thành biên giới lãnh hải thực tế của Trung Quốc. Từ đó, Trung Quốc sẽ trở thành chủ nhân toàn bộ vùng biển và vùng trời ở Biển Đông Nam Á. Trung Quốc sẽ khai thác tài nguyên, thủy sản, và kiểm soát lưu thông trên biển và trên trời toàn bộ khu vực Biển Đông Nam Á.
Bãi Tư Chính là điểm xa nhất của đường lưỡi bò so với điểm cực nam của đảo Hải Nam. Trung Quốc xem Bãi Tư Chính là tiền đồn của đường lưỡi bò, là nơi mở rộng xa nhất lãnh thổ của Trung Quốc. Cho nên Trung Quốc không khoan nhượng ở Bãi Tư Chính. Có thể nói đó là “Trận chiến (Battle) Bãi Tư Chính”.
Trong trường hợp Trung Quốc không thành công ở Bãi Tư Chính, thì Trung Quốc buộc phải giành giật ở điểm lân cận kế tiếp Bãi Tư Chính.
Chu Thị Xuyến: Cả 3 nước Đông Nam ÁlàPhillipines, Malaysia và Việt Nam đều nằm trong mưu đồ xâm chiếm của Trung Quốc. Theo ông, nước nào là mục tiêu số 1 của Trung Quốc? Vì Sao?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu: Tuy Philippines và Malaysia cùng là nạn nhân bị mất biển như Việt Nam khi Trung Quốc độc chiếm Biển Đông Nam Á, nhưng cái gai phải nhổ số 1 của Trung Quốc là Việt Nam chứ không phải là Philippines hay Malaysia. Đây là nhận thức xuyên suốt của Trung Quốc. Vì sao vậy? Theo tôi, có 3 lý do chính:
Thứ nhất là bởi vì, khi Trung Quốc chiếm trọn đường lưỡi bò, thì Việt Nam là nước chịu mất mát lớn nhất trong ba nước đã nêu: Về lãnh thổ, biển đảo, vùng trời, tài nguyên, thủy sản, không gian sinh tồn, lối ra với thế giới, và tương lai phát triển.
Thứ hai, là hơn thế nữa, Việt Nam là lô cốt cản trở đầu tiên và khó vượt qua nhất trên con đường bành trướng xuống Đông Nam Á của Trung Quốc.
Thứ ba là thêm vào đó, Việt Nam là nước có tiềm lực nhất trong các nước Đông Nam Á để các đối thủ của Trung Quốc có thể liên minh chống lại sự mở rộng thống trị toàn cầu của Trung Quốc.
Tóm lại, Việt Nam là mục tiêu số 1 mà Trung Quốc phải khuất phục trên con đường độc chiếm Biển Đông Nam Á.
Chu Thị Xuyến: Sách lượcgiải quyết khủng hoảng ở Bãi Tư Chính, như trên ông đã nói - quan trọng hàng đầu là thiết lập các quan hệ chiến lược. Vậy, theo ông, ai là liên minh số 1 của Việt Nam trong cuộc chiến chống lại Trung Quốc độc chiếm Biển Đông Nam Á?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu: Sau Việt Nam thì Philippines và Malaysia là hai nước có thiệt hại trực tiếp lớn nhất khi Trung Quốc chiếm trọn đường lưỡi bò. Vì cả hai nước Philippines và Malaysia đều có vùng biển lớn bị Trung Quốc khoanh vào đường lưỡi bò mà Trung Quốc nhất quyết thôn tính.
Tuy vậy, đồng minh số 1 của Việt Nam trong thành lũy cản ngăn Trung Quốc độc chiếm Biển Đông Nam Á là Hoa Kỳ chứ không phải là Philippines hay Malaysia. Tất nhiên, sau Hoa Kỳ còn có các đồng minh khác, tôi sẽ đề cập sau.
Chu Thị Xuyến: Tiến sỹ có thể cho biết những mục đích chính của Trung Quốc ở Bãi Tư Chính?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu:Chưa nói đến các mục tiêu về lãnh thổ, thủy sản, hàng hải, hàng không, quan hệ quốc tế, thì Trung Quốc có 4 mục đích rất rõ ràng ở Bãi Tư Chính về tài nguyên lòng biển.
Một là, cản trở triệt để hoàn toàn không cho Việt Nam tự khai thác dầu khí.
Hai là, cản trở tối đa công cuộc khai thác dầu khí của Việt Nam với liên doanh nước ngoài. Cản trở tối đa có thể dẫn đến cản trở triệt để hoàn toàn - khi đối tác liên doanh của Việt Nam là đối tác yếu.
Ba là, buộc Việt Nam chỉ có thể khai thác chung với Trung Quốc trong sự áp đặt của Trung Quốc.
Bốn là, Trung Quốc tự khai thác, bất chấp Việt Nam và phản ứng quốc tế.
Từ những mục đích đó có thể kết luận rằng “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc là
là tìm mọi cách đặt cho bằng được dàn khoan tại Bãi Tư Chính.
Chu Thị Xuyến: Theo như ông nói thìBãi Tư Chính được xem là cứ điểm không thể lùi?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu: Đúng vậy! Đây là vấn đề tối quan trọng đối với Việt Nam. Việt Nam phải cản trở bằng được “Mục tiêu điên cuồng” đặt dàn khoan của Trung Quốc tại Bãi Tư Chính. Thất bại trong việc ngăn cản “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc là Việt Nam mất thêm biển đảo cho Trung Quốc.
Chu Thị Xuyến: Vậy, làm thế nào để cản phá “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu:Xác định được mục tiêu của Trung Quốc ở Bãi Tư Chính, Biển Đông Nam Á, và trên toàn cầu - sẽ cho phép Việt Nam lựa chọn được giải pháp ứng phó thích hợp.
Trong các “Bảo bối” để ngăn cản “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc ở Bãi Tư Chính, có thể kể đến 10 “Bảo bối” sau đây:
1. “Bảo bối” pháp lý: Phải kiện Trung Quốc ra Tòa án quốc tế về Bãi Tư Chính.
Đây là điều cực kỳ quan trọng và phải gấp rút tiến hành. Chọn vấn đề gì và kiện ở đâu là chuyện của các nhà chuyên môn sẽ bàn sau. Nhưng nhất thiết phải kiện Trung quốc ra Tòa án quốc tế. Bởi vì: Một là, không bao giờ giải quyết song phương được với Trung Quốc về Bãi Tư Chính; Hai là, sự phán xét của tòa án quốc tế sẽ chứng minh cho toàn thế giới - trong đó nhất là nhân dân Trung Quốc - thấy rõ hành động phi nghĩa của Trung Quốc. Lý lẽ rằng Trung Quốc bất chấp mọi phán xét công lý của quốc tế, nên kiện ra tòa án quốc tế không có giá trị, là lý lẽ mê muội và che dấu bản chất sợ hãi trước Trung Quốc. Chúng ta có chính nghĩa được thừa nhận bởi tòa án quốc tế thì sức mạnh của chúng ta được nhân lên gấp bội, còn Trung Quốc thì trong lòng yếu đi, dẫu ngoài miệng có ngàn lần lớn tiếng.
2. “Bảo bối” thứ hai: Thành lập liên minh quốc tế lên án Trung Quốc về Bãi Tư Chính. Đây là mặt trận ngoại giao.
3. Phải tìm cách thông tin cho nhân dân Trung Quốc biết sự thật về Bãi Tư Chính. Đây là mặt trận truyền thông quan trọng hàng đầu. Khi nhân dân Trung Quốc biết được sự thật thì sức mạnh của nhà cầm quyền Trung Quốc và quân đội Trung Quốc bị suy giảm.
4. Thiết lập đồng minh hạt nhân chống sự xâm lược của Trung Quốc ở bãi Tư Chính, ở Biển Đông Nam Á, và mưu toan thống trị thế giới. Hợp tác toàn diện về quân sự và tập trận chung với các đồng minh hạt nhân quan trọng. Hợp tác kinh tế toàn diện với các nước đồng minh hùng mạnh, trong đó có khai thác tài nguyên ở vùng đặc quyền kinh tế Việt Nam.
Đồng minh chia thành 5 lớp. Tính “hạt nhân” đi từ lớp 1 trở ra. Đồng minh hạt nhân lớp 1: Mỹ. Đồng minh hạt nhân lớp 2: Nhật, EU, Ấn Độ, Úc, Anh, Canada, Israel, Hàn Quốc, Nga. Và đồng minh hạt nhân lớp 3: Malaysia, Philippines (đây là đồng minh tuy không mạnh về quân sự và có khi thất thường trong đường hướng quan hệ với Trung Quốc, nhưng có chung biển đảo bị Trung Quốc xâm chiếm trực tiếp, nên có nhiều điểm chung). Đồng minh lớp 4: Các nước chủ chốt trong Asean, các nước khác là thành viên NATO. Đồng minh lớp 5: Một số nước chọn lọc khác còn lại.
Nga là trường hợp đặc biệt. Vì bị cô lâp nên ông Putin phải “liên minh” với Trung Quốc, tuy nhiên trong lòng thì tê tái. Nga biết sự nguy hiểm của Trung Quốc. Khi Nga hết bị Mỹ và EU cô lập thì Nga sẽ giữ quan hệ bình thường với Trung Quốc. Nga có quyền lợi mật thiết và quan hệ truyền thống với Việt Nam. Ngoài mặt Nga có thể trung lập, mà bên trong thì ngầm hỗ trợ - vì quyền lợi hợp tác với Nga và vì ngầm kiềm chế Trung Quốc bởi Trung quốc cũng là đối thủ nguy hiểm trực tiếp của Nga.
Tùy quan hệ song phương, mà một nước có thể di chuyển thay đổi trong các nhóm lớp đồng minh 2,3,4,5.
Thành lập đồng minh hạt nhân là một quá trình. Cần thiết lập tức thì là đồng minh hạt nhân lớp 1 và 2.
5. Nguyên tắc dựa vào công nghệ khắc chế. Đây là điều cực kỳ quan trọng. Muốn làm thất bại việc khai thác dầu khí của Trung Quốc tại Bãi Tư Chính là phải dựa vào công nghệ khắc chế. Cũng như muốn làm giảm uy lực sức mạnh quân sự của Trung Quốc là phải dựa vào công nghệ khắc chế.
6. Đẩy mạnh sự đồng thuận trong Asean, nhất là với Malaysia, Philippines, Indonesia, Singapore, Thái Lan để chống lại sự thâu tóm đường lưỡi bò của Trung Quốc.
7. Kêu gọi sự hiện diện trực tiếp của cảnh sát biển và hải quân Mỹ và các nước khác có mặt tại Biển Đông Nam Á để bảo vệ tự do hàng hải. Tạo điều kiện cho hải quân các nước được sử dụng cơ sở và dịch vụ của Việt Nam trong việc tuần tra tại Biển Đông Nam Á.
Nhờ vào viện trợ kỹ thuật, phương tiện và công nghệ để cản phá Trung Quốc đặt giàn khoan tại Bãi Tư Chính. Nhờ vào viện trợ thông tin để đối phó với Trung Quốc trên biển.
8. Tự cường: Bằng mọi giá, gấp rút tăng cường lực lượng cảnh sát biển, dân quân biển, hải quân và quân đội. Với phương tiện thiết bị thì dựa trên nguyên tắc mua và viện trợ. Tập trung lực lượng quân sự để chuẩn bị cho trường hợp đối đầu xấu nhất ở Bãi Tư Chính, trên biển, và trên đất liền.
9. Gấp rút đổi mới về nhân sự. Trước hết là nhân sự lãnh đạo chủ chốt của Nhà nước và lãnh đạo Bộ Quốc phòng, sao cho người thực tài được lên nắm quyền.
10. Cải cách thể chế, cải cách quân đội, giải phóng nội lực - để đất nước nhanh chóng hùng mạnh.
Chu Thị Xuyến: Ông có tin Việt Nam có thể cản phá thành công “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc?Và trách nhiệm này trước hết thuộc về ai?
Tiến sỹ Nguyễn Ngọc Chu: Phải khẳng định rằng, Việt Nam có khả năng cản phá thành công “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc vào thời điểm hiện tại. Vấn đề là ai sẽ đại diện cho Việt Nam đứng ra dẫn đầu để làm điều này? Đây là lúc cần xuất hiện vai trò cá nhân lịch sử, chứ không phải là tập thể lãnh đạo. Nhưng phải “khắc cốt ghi tâm” rằng càng để lâu càng khó chống lại “Mục tiêu điên cuồng” của Trung Quốc đặt dàn khoan tại Bãi Tư Chính. Nên nhớ rằng trong thập niên 90 của thế kỷ trước, Trung Quốc đến rồi phải rút khỏi Bãi Tư Chính là vì lực chưa đủ mạnh, chưa có khả năng đặt giàn khoan và không thể bảo vệ. Còn hiện nay, Trung Quốc có thể đặt được giàn khoan tại Bãi Tư Chính nhưng đang khó khai thác và đang khó bảo vệ. Chỉ vài năm nữa thôi, Trung Quốc sẽ đặt giàn khoan mà vừa dễ bảo vệ lại vừa có thể khai thác. Cho nên, phải hành động ngay bây giờ khi mà Trung Quốc chưa sở hữu công nghệ khai thác dầu khí hoàn hảo, chưa đủ phương tiện để duy trì việc khai thác dầu khí ở xa và ở độ sâu của đại dương, chưa đủ sức mạnh quân sự vượt trội để bảo đảm thắng lợi tuyệt đối khi một cuộc đối đầu quân sự trên biển xẩy ra.
Hành động muộn là phải mất một phần Bãi Tư Chính cho Trung Quốc. Từ đó sẽ mất thêm rất nhiều vùng đặc quyền kinh tế nữa cho Trung Quốc.
Phải “khắc cốt ghi tâm” rằng nếu Trung Quốc liều lĩnh mang quân tấn công trên bộ thì Trung Quốc sẽ phải nhận lấy thất bại. Nhưng càng phải “khắc cốt ghi tâm” rằng không có đồng minh thì không thể nào cản ngăn được Trung Quốc chiếm thêm biển đảo.
Chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc là muôn đời thiêng liêng. Khi chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc bị xâm phạm thì trách nhiệm không chỉ ở người cầm quyền mà là trách nhiệm của toàn dân. Chỉ toàn dân mới có đủ trí tuệ và lực lượng để bảo vệ toàn vẹn chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc. Toàn dân là tất cả chúng ta. Ai cũng phải có trách nhiệm đóng góp trí tuệ, sức lực, của cải, và cả sinh mạng để bảo vệ chủ quyền lãnh thổ của Tổ quốc. Vì thế, ai nói rằng đã có Bộ Chính trị, Đảng, và Nhà nước lo thì đó chính là kẻ trốn tránh trách nhiệm.
Chu Thị Xuyến: Xin cảm ơn Tiến sỹ về cuộc trao đổi hôm nay!

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: