Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 26 tháng 12, 2018

THƯƠNG CHO THÂN PHẬN NÀNG KIỀU


Chu Mộng Long 

Trong Tư bản luận, Marx vạch ra quan hệ biện chứng giữa cầu và cung. Cầu quyết định cung. Quy luật này không loại trừ vấn đề mại dâm khi người ta xem thân xác con người là một thứ hàng hóa. Marx cũng vạch rõ, sự khốn nạn tột cùng của nhân loại là biến thân xác thành hàng hóa. Nhưng sự khốn nạn này lại tồn tại dai dẳng nhất trong lịch sử nhân loại, bắt đầu từ thời chiếm hữu nô lệ. Khi con người kiệt cùng, không còn gì để mua bán, trao đổi thì thân xác là cái vốn cuối cùng để làm kế sinh nhai.
Thời gian qua, cơ quan chức năng đã triệt phá không ít đường dây môi giới mại dâm "gắn mác" sinh viên. Ảnh: CAHT
"Có học và sang trọng" gì khi con người phải biến thân xác mình thành hàng hóa cho người khác trọn quyền sử dụng? Có chăng là đám quan chức, đại gia muốn chơi sang nên đã biến học sinh, sinh viên thành đồ chơi "siêu sạch".

Lỗi tại đâu?
Tôi không bao giờ quy lỗi cho các em học sinh, sinh viên. Phải đến mức cùng cực các em mới bán thân xác để làm mồi cho kẻ có quyền và tiền.
Như các em học sinh trường dân tộc nội trú bị ép buộc bú cặc hiệu trưởng để kiếm 20 đến 30 ngàn đồng mỗi lần cho bữa cơm.

Như các em sinh viên ngoài giờ lên lớp phải đi làm đủ thứ việc. Có điều kiện thì bán hàng trên mạng, bán cafe, tiệm nhậu. Và cùng cực thì phải bán thân xác để nuôi thân và đóng học phí.
Học phí càng tăng cao thì đời sống của học sinh, sinh viên càng cùng cực và tất yếu nhiều em phải bán thân.
Đau đớn lắm!
Nhưng người ta vẫn đổ tội lỗi trên đầu các em học sinh, sinh viên. Trong khi kẻ có quyền, có tiền vẫn hả hê sống trên thân xác các em, thậm chí không được nhắc đến như một đối tượng gây tệ nạn.
Theo tôi, giải pháp căn cơ cho vấn nạn học sinh, sinh viên bán dâm là giải quyết vấn đề học phí và đạo đức của những kẻ sống trên thân xác của người khác. 

Nhiều quốc gia văn minh đã và đang tiến đến miễn giảm học phí hoàn toàn cho công dân của họ. Thu học phí từ con em chúng ta khác nào vắt kiệt tài nguyên đất nước?
Một khi các phụ huynh đã đóng đủ các loại thuế phí cho nhà nước thì con em của họ phải mặc nhiên được hưởng các loại phúc lợi, trong đó có vấn đề viện phí và học phí.
Nguồn lợi của giáo dục phải lấy từ bên ngoài hoặc các doanh nghiệp chứ không phải móc túi dân.

Và giải pháp rốt ráo cho một xã hội lành mạnh là cắt hẳn cái cầu không lành mạnh, vô đạo đức của quan chức và kẻ có tiền. Trò ăn chơi, bỏ tiền ra mua hàng "siêu sạch" của đám đại gia, quan chức giàu có là trò bẩn thỉu nhất của loài người. Hãy xử trảm bọn sống trên thân xác trẻ em chứ không phải mang các em ra bêu xấu như một tệ nạn!

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: