Người Việt bây giờ rất dũng cảm, nhưng dũng cảm … với nhau!
FB Phạm Hồng Thắm 23-12-2018
- Đây là hình ảnh phía sau của 1 trong 2 “chàng”, suýt UÝNH nhau, trong lúc xếp sổ, chờ được gọi tên vào phòng khám tại bệnh viện Hữu Nghị – một BV được xếp loại dành riêng cho “cán bộ trung – cao cấp” hiện nay.
Câu chuyện chẳng có gì mà phải suýt thượng cẳng tay hạ cẳng chân, giữa “chàng” này (dưới 80 tuổi) và một “chàng” tuổi 83 (chàng ta tự khai lúc trước). Chỉ là chuyện đặt cuốn sổ khám bệnh trên hay dưới của cả một chồng sổ đã cao ngất ngưởng lúc đó. Vậy mà, cả đám đông các cụ phải can ngăn, khi “chàng 83” hét lên: Đừng có láo, ông sẽ cho mày biết tay… Còn “chàng dưới 80” thì: Mày thử xem nào? Mày dám à…
Có tiếng một cụ nào đó lẩm bẩm: Thế mà cũng là cán bộ trung – cao cấp đấy…
Ngồi một xó, chứng kiến cái sự hùng hổ, máu me, gân guốc của “thể loại” CÂY CAO BÓNG CẢ, TUỔI CAO GƯƠNG SÁNG này mà ngẫm đau cho cả một thế hệ từng tự hào ĐÁNH THẮNG 2 ĐẾ QUỐC TO; nay cũng đang rất sẵn sàng lao vào nhau, chỉ vì một chút quyền lợi vu vơ, chả ảnh hưởng gì nhiều đến cuộc sống thực sự của họ… Liệu hai người này có dám kể lại câu chuyện suýt UÝNH NHAU của họ với con cháu không nhỉ?
Ngẫm thêm, càng thấy đau hơn, khi cái QUYỀN THỰC SỰ của con người đang bị chà đạp, cướp trắng, thì hầu hết đều im lặng cúi đầu, đau đáu lo cho cái suất hưu bị mất…
ÔI, cái sự DŨNG CẢM của người Việt, thấy mà xót làm sao! Người ta sẵn sàng lao vào nhau, sẵn sàng xỉa dao vào nhau, sẵn sàng đốt nhà nhau, sẵn sàng đổ thuốc độc vào bể nước của nhau, sẵn sàng… sẵn sàng… sẵn sàng…
Nhưng… họ lại cúi đầu câm lặng trước cái ác, trước mọi tệ đoan là hậu quả của thể chế độc quyền; câm lặng trước sự khốn nạn của những kẻ bán nước và cướp nước…
Ôi… sự DŨNG CẢM CỦA NGƯỜI VIỆT chúng ta…
Có tiếng một cụ nào đó lẩm bẩm: Thế mà cũng là cán bộ trung – cao cấp đấy…
Ngồi một xó, chứng kiến cái sự hùng hổ, máu me, gân guốc của “thể loại” CÂY CAO BÓNG CẢ, TUỔI CAO GƯƠNG SÁNG này mà ngẫm đau cho cả một thế hệ từng tự hào ĐÁNH THẮNG 2 ĐẾ QUỐC TO; nay cũng đang rất sẵn sàng lao vào nhau, chỉ vì một chút quyền lợi vu vơ, chả ảnh hưởng gì nhiều đến cuộc sống thực sự của họ… Liệu hai người này có dám kể lại câu chuyện suýt UÝNH NHAU của họ với con cháu không nhỉ?
Ngẫm thêm, càng thấy đau hơn, khi cái QUYỀN THỰC SỰ của con người đang bị chà đạp, cướp trắng, thì hầu hết đều im lặng cúi đầu, đau đáu lo cho cái suất hưu bị mất…
ÔI, cái sự DŨNG CẢM của người Việt, thấy mà xót làm sao! Người ta sẵn sàng lao vào nhau, sẵn sàng xỉa dao vào nhau, sẵn sàng đốt nhà nhau, sẵn sàng đổ thuốc độc vào bể nước của nhau, sẵn sàng… sẵn sàng… sẵn sàng…
Nhưng… họ lại cúi đầu câm lặng trước cái ác, trước mọi tệ đoan là hậu quả của thể chế độc quyền; câm lặng trước sự khốn nạn của những kẻ bán nước và cướp nước…
Ôi… sự DŨNG CẢM CỦA NGƯỜI VIỆT chúng ta…
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét