Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 3 tháng 11, 2016

THÁNG 9 VÀ THƠ ĐA MI


DOI KHI LAM UBER-DAMI-BW
Đôi khi làm Uber - ảnh Đa Mi


H Ế T T H Á N G T Á M M Ư Ờ I B A

Không còn mùa xuân nữa phải không em?
anh đã chán đồng loại mình vô cớ
chiều không cho màu lá vàng lá đỏ
thiên đàng anh rụng xuống dưới thung sâu

kem cốm chi một nhiệm màu
người Chu Va về suối Chu Va mất
đêm đổ đốn trong cái buồn rất thật
cái hồn nhiên giết mất cái tự nhiên!

Không còn mùa xuân nữa
mình có đưa tay chào
hay nắm níu cái ngàn năm về trước
hiển nhiên xuân thì xanh
hiển nhiên em và anh
buồn đến khóc mùa Chu Va đã mất!

Những đồng loại vẫy nhau thành đồng lõa
nên hiển nhiên lời đồng thoại lên trời!

Không còn mùa xuân nữa phải không em
anh đi trốn
trong muôn trùng đồng loại!



NGAY TH. BỎ PHỐ

Không tiễn nhe
chuyến xe về 
miền bán sơn địa
đón thêm một tiếng cười
Phố anh sẽ vắng
đi đi
cái bìm tóc ngúng nguẩy
bữa tựa vai anh
buồn ướt một vạt người
Anh đã muốn say
không bằng lời thách đố
tán đổ em đi bằng ngập ngụa men anh
chỉ muốn thôi buồn
Không tiễn nhe
nhắn một cái tin lên trời
mà hát bánh ngọt mình mời ăn nhớ chăng củ khoai ngon...
về thôi
đừng bệu hình hài đem bán
Anh sẽ tìm em
mỗi khi ôm cây đàn thổ tả
hát như điên
cho nhân loại lên đồng
Về đi nhe
không tiễn
sẽ không buồn
 


"thôi em đừng bối rối, trong ta chiều đã tàn" - (tcs)
V I Ế T L Ạ I T A N T H E O Y Ê U D Ấ U
(dĩ nhiên là của Tím)



à em, chiều tàn lâu rồi
chúng ta đi đứng nằm ngồi khác nhau
ồ em, trưa cũng lợt màu
không ai đói, vẫn thèm câu nhớ nhiều
ừ em, đất rỗng trời treo
chân đi hẫng. ngựa qua đèo cũng thương
ôi em, phố ống con đường
đất anh chật. hẹp. thôi. nhường hình nhân
đôi khi nhớ nụ thanh tân
vỡ ra lớp lớp tầng tầng chiếm bao
cười thanh xuân. khóc thanh cao
khóc cười đo được lòng nao hở người?
tóc em bay ngọn gió trời
da anh triệu vết khắc ngời ngời đau


B À I C Ủ A R I Ê N G
(cho Tím)

chiều ni trời anh không cơn mưa
sợi tóc nào cheo neo thiếu thừa
vuốt mặt. ngó mây trời đễnh đoãng
anh hỏi mình cần chi ơn mưa
cái bóng buồn thôi trên biển cũ
dấu chân trũng xuống một phiến sầu
khi bàn tay héo rồi hoa nụ
cuộc tình rồi đi đâu về đâu
cuộc tình rồi đi xa ta không
chiều ni nắng trũng nặng trong lòng
anh cũng cần cơn mưa giải hạn
dẫu biết mưa là buồn mênh mông
ngồi đây nhớ con đường trên núi
mình đi tìm thần tiên chốn người
mỗi bước chân là một lầm lỗi
chơi vơi. ừ. chơi vơi. chơi vơi
nhớ thương thì về. thì muôn thuở
như người yêu tìm kiếm người yêu
chiều ni lặng lẽ nghe nước mắt
thay mưa mà ướt trọn cơn chiều
(nghe nhé. bài kinh thương rất cũ
vẫn anh chuông mõ tụng cho người!)

BUỒN THƠM MÀU CHI

Thơm màu chi hở nỗi buồn ơi? 
Màu lặng lặng 
Chiều ngưng trên tấm gió?
Màu huyễn dụ trong bốn ngăn nho nhỏ? 
Hay màu anh chết lặng buổi kinh trầm?
Thơm màu chi 
Lòng còn đoái ngày Dâng 
Thức cỏ dại đi hoang 
lòng mộ cũ
Dáng ẩn lan? Dáng đồng bằng? Dáng núi? 
Trăm câu hỏi khi không cũng chạy về
Trời lạnh lạnh 
Lòng rưng cả u mê 
Thơm rất lâu 
Nỗi buồn Kinh cúng Ngọ
Hình như anh cũng phai màu từ đó 
Thèm luồn tay 
tóc cũ 
một hương người!
_________________
11.08
ĐAMI

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: