Vẫn biết có những thứ không phải lúc nào cũng có thể cập nhật công khai, ví dụ tình trạng sức khỏe của nguyên thủ quốc gia. Các hoàng đế, vua chúa Trung Hoa ngày xưa, nhiều khi giả ốm mà giải quyết được ối việc hệ trọng, chứ nếu chỉ khỏe bình thường thì sẽ không đi đến đâu.
Nhưng khổ nỗi thời buổi bây giờ những sự đồn đoán rất tai hại, có thể đẩy tới nhiều chuyện không ngờ. Để chấm dứt sự tò mò tọc mạch thóc mách nghi ngờ phán đoán..., cách tốt nhất là cứ nên công khai ra, càng sớm càng tốt. Dân yên lòng đã đi một nhẽ, ngay cả kẻ thù cũng không lợi dụng được.
Càng giấu diếm, càng phải che chắn, bất an, ở không yên ổn, ngồi không vững vàng.
Lại nhớ hồi cuối tháng 8, đầu tháng 9 năm 1969, dân tình cứ xao xác cả lên, người ta thì thào, ghé vào tai nhau, nói chỉ vừa đủ con kiến nghe, trông ai cũng cứ như quân phản động, gián điệp đang âm mưu gì bậy bạ. Tới trưa 3.9, sau khi sự thực được công khai, tỏ tường, biết tin cụ qua đời, thế là hết nửa kín nửa hở, ai khóc cứ khóc, ai đi làm cứ đi làm, không còn cảnh thì thào vào tai nhau nữa.
Vậy nên, tình trạng sức khỏe cụ chủ tịch hiện nay, cứ cử ông bà nào đó lên tivi thông báo, khỏe thì bảo rằng khỏe, yếu thì nói rằng yếu, nguy thì cho là nguy, an thì bảo là an. Thế là xong, chả sợ đứa thù địch nào lợi dụng, mạng miếc bớt eo sèo.
Trong lúc chưa được coi tivi, lão Maddox hàng xóm nhà tôi mò sang thì thào hỏi một câu rất vô duyên, này, liệu có xây lăng không. Tôi bảo lăng cái đầu ông ấy, vớ vẩn, cảm nắng thì có gì mà lăng. Hồi xưa còn bé tôi đi đày nắng, mỗi năm chả bị cảm mấy lần, thày tôi mắng cho chứ ở đó mà đòi xông lá hương nhu hay uống thuốc cảm Xê đa.
Còn bọn con trai con gái bi giờ, chúng mà nói "cảm nắng, say nắng" thì coi chừng, chúng đòi cưới nhau đấy, chứ chả đùa.
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Nhưng khổ nỗi thời buổi bây giờ những sự đồn đoán rất tai hại, có thể đẩy tới nhiều chuyện không ngờ. Để chấm dứt sự tò mò tọc mạch thóc mách nghi ngờ phán đoán..., cách tốt nhất là cứ nên công khai ra, càng sớm càng tốt. Dân yên lòng đã đi một nhẽ, ngay cả kẻ thù cũng không lợi dụng được.
Càng giấu diếm, càng phải che chắn, bất an, ở không yên ổn, ngồi không vững vàng.
Lại nhớ hồi cuối tháng 8, đầu tháng 9 năm 1969, dân tình cứ xao xác cả lên, người ta thì thào, ghé vào tai nhau, nói chỉ vừa đủ con kiến nghe, trông ai cũng cứ như quân phản động, gián điệp đang âm mưu gì bậy bạ. Tới trưa 3.9, sau khi sự thực được công khai, tỏ tường, biết tin cụ qua đời, thế là hết nửa kín nửa hở, ai khóc cứ khóc, ai đi làm cứ đi làm, không còn cảnh thì thào vào tai nhau nữa.
Vậy nên, tình trạng sức khỏe cụ chủ tịch hiện nay, cứ cử ông bà nào đó lên tivi thông báo, khỏe thì bảo rằng khỏe, yếu thì nói rằng yếu, nguy thì cho là nguy, an thì bảo là an. Thế là xong, chả sợ đứa thù địch nào lợi dụng, mạng miếc bớt eo sèo.
Trong lúc chưa được coi tivi, lão Maddox hàng xóm nhà tôi mò sang thì thào hỏi một câu rất vô duyên, này, liệu có xây lăng không. Tôi bảo lăng cái đầu ông ấy, vớ vẩn, cảm nắng thì có gì mà lăng. Hồi xưa còn bé tôi đi đày nắng, mỗi năm chả bị cảm mấy lần, thày tôi mắng cho chứ ở đó mà đòi xông lá hương nhu hay uống thuốc cảm Xê đa.
Còn bọn con trai con gái bi giờ, chúng mà nói "cảm nắng, say nắng" thì coi chừng, chúng đòi cưới nhau đấy, chứ chả đùa.
Nguyễn Thông
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét