Những tỷ phú đô-la của Việt Nam hầu như đều có điểm chung là giàu lên nhờ bất động sản và tài nguyên quốc gia.
Đất đai, khoáng sản, tài nguyên quốc gia ở VN theo luật là sở hữu toàn dân do nhà nước quản lý.
Giới doanh nhân làm giàu trên các tài nguyên này muốn hay không luôn phải là những người có mối quan hệ "thân hữu" với giới quyền lực. Hình thành những "nhóm lợi ích" để chia sẻ quyền lực và lợi ích dựa trên các đặc quyền sử dụng, khai thác, mua bán... đất đai và tài nguyên quốc gia.
Họ giàu lên nhanh chóng bằng những con đường rất bí ẩn, những phi vụ thiếu minh bạch mà hầu hết là bằng các thủ đoạn chiếm đoạt tài sản quốc gia, tài sản được cho là của toàn dân, trong đó không ít vụ chiếm đoạt trực tiếp từ những người dân thấp cổ bé họng, nghèo khổ, bằng sự lũng đoạn chính quyền.
Họ chẳng có bằng sáng chế, phát minh hay đóng góp gì cho sự phát triển công nghệ, các giá trị vô hình của nền kinh tế đất nước.
Họ là sản phẩm của thể chế, của chủ nghĩa tư bản thân hữu đang trong thời kỳ phát triển hoang dã. Sự giàu có của họ không mang lại nền tảng hạnh phúc cho những người lao động chân chính, sống bằng mồ hôi, trí tuệ thật sự của mình và nộp đủ mọi loại thuế cho nhà nước hàng ngày.
Họ không xứng đáng để được so sánh hay xếp ngang hàng với Bill Gates, Mark Zuckerberg, Larry Ellison hay Elon Musk...
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét