Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Chủ Nhật, 25 tháng 2, 2018

Thơ Nguyễn thị Bạch Vân


LỤC BÁT NGUYỄN THỊ BẠCH VÂN
Sóng - photo NTBV

Xưng tội với đêm
Tôi đi làm lễ hai ngôi 
Chúa không ban phép cho người thứ ba 
Người vừa xưng tội thưa cha 
Trên môi bánh thánh lòng tà dương say
Ngón nào đeo nhẫn vào đây 
Xoè tay mười ngón buồn ngây ngất buồn 
Dấu chân chạm ngõ hoàng hôn 
Mưa sương trãi ngọn tóc hờn lẽ đôi
Làm sao người trả lại tôi 
Cơn đau dốc ngược một thời xuân xanh 
Bao nhiêu năm lễ phục sinh 
Chúa sống lại, chỉ có mình tôi chôn
Nhà thờ một gốc cây buồn 
Đưa tay làm dấu sinh tồn cho ai 
Ba trăm sáu mươi lăm ngày 
Năm mười hai tháng đọa đày chúa ơi
Nguyễn thị Bạch Vân


bài thơ muộn
Hôm nay soi mặt trong gương 
Giật mình mới thấy mình thương lấy mình 
Mái đầu rụng hết bình minh 
Đôi môi đôi mắt thình lình xám trơ
Sớm mai lịch xé một tờ 
Trên vầng trán cũng đậm mờ vết chim 
Bàn tay gân guốc nằm im 
Nghe từng đường chỉ nối liền cơn đau
Năm nay mà hỏi năm sau 
Bao nhiêu con giáp sẽ vào thiên thu 
Gối đầu một giấc phù du 
Sao còn vương vấn lời ru muộn màng
Chiều chiều nhớ cữ lang thang 
Phố đi theo phố ,mình hoang với mình. 
Làm thơ con chữ thất tình 
Vỗ tay vào giữa cõi khinh bạc người
Ngẩng cao đầu hỏi ông trời 
Bao giờ mây sẽ qua đời hỡi ông 
Bao giờ mưa nắng thay lòng 
Và bao giờ nữa mình không là mình
Nguyễn thị Bạch Vân

Độc thoại với thơ
Đông về gọi gió hồ nghi 
Lạnh lùng chăn gối vô tri lạnh lùng 
Đêm nay nghe nhớ vô cùng 
Cái đêm rượu rót tương phùng mềm môi
Sầu tôi cũng kịp ra đời 
Dã tràng vun mãi tình tôi dã tràng 
Vòng tay như thể ơn ban 
Mắt môi mở cổng đa đoan tôi vào
Chiêm bao lạc dấu tìm nhau 
Đớn đau tôi chỉ đớn đau một mình 
Đêm sâu trở giấc tội tình 
Thắp hương độc thoại cho mình bài thơ
Tôi ru tôi đến bao giờ 
Tháng năm hờ hững có chờ đợi đâu 
Tôi chờ đói rách đêm thâu 
Nồng hương ngày ấy đã lâu Không còn

Nguyễn thị Bạch Vân


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: