Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Hai, 31 tháng 12, 2012

Thơ Nguyễn Quý



Râu tôi mọc hoang mang. Tiễn năm cũ về trời.

Nguyễn Quý 寫於 2012年12月31日17:45 ·
Phương trời tôi nói với phương trời ngày lông tơ dài ra như tổ quạ không lề lối.
Chúng tổ chức hội họp.
Tôi đậy lại buồn phiền năm cũ rồi vứt đi.
Một bầy phi lí đi ngang qua buổi chiều. Rét buốt không mở miệng một câu nào.
Chúng ngập tràn thành phố.
Chiều cuối năm, mẹ tôi ra đồng. Ruộng nương bát ngát lạnh.
Vườn hoang vắng cỏ mọc. Lưng chừng heo may đi.
Những ngón tay tôi. Chúng ngủ gật mơ màng.
Cuống họng tôi. Ho hen từ đầu mùa.
Lưng tôi. Cái chứng thiếu canxi của tuổi già.
Tôi phớt lờ thời gian, mặc chúng đến vắng vẻ hay vội vàng và tôi im lặng.
Đôi mắt tôi thiếu tình. Nó hư vô bất chợt.
Phương trời này hoàng hôn cứ quay về dù lòng mình chẳng muốn.
Chúng đi qua phố phường rồi mất hút. Trái núi thật cô đơn.
Tây Nguyên thật rỡn đực. Thiếu nữ bay lên trời còn tôi và bóng tối.
Bóng tốii chẳng nói gì. Căn phòng thật khô hạn. Bàn phím thành thổn thức.
Tôi đậy lại tim tôi.
Mây phương nào trôi qua. Bóng lẻ con đường lẻ. Người lẻ bàn chân lẻ. Phố lẻ mưu sinh lẻ. Tình lẻ bàn tay lẻ. 
Tôi lẻ.
Và suy tư.
Những vần thơ đứt gãy giữa chiều. Chúng gấp khúc và nén chặt.
Tôi bị một cuộc trộm. Chúng cắp thời gian đi.
Dự báo một trận buồn. Râu tôi mọc hoang mang.
Tiễn năm cũ về trời.
讚好 ·  · 分享

1 nhận xét:

Nặc danh nói...

It's an remarkable paragraph in favor of all the internet people; they will get benefit from it I am sure.
My blog post :: english premier league transfer news chelsea