Bạn ở ngoài vòng
nói và viết thế nào chẳng được?
nhưng đừng cho rằng tất cả chúng tôi
chỉ đáng làm món cầy tơ bẩy món
khi viết rằng:
" Bảo ra đường
- ra đường
- bảo chui gầm giường
- chui gầm giường
bảo sủa
sủa
bảo im,
im.."
nói và viết thế nào chẳng được?
nhưng đừng cho rằng tất cả chúng tôi
chỉ đáng làm món cầy tơ bẩy món
khi viết rằng:
" Bảo ra đường
- ra đường
- bảo chui gầm giường
- chui gầm giường
bảo sủa
sủa
bảo im,
im.."
vẫn biết thời hổ lốn
không thiếu chi chuyện tầm thường!
nhưng không phải là tất cả
đều là tôi mọi,
bất lương..
không thiếu chi chuyện tầm thường!
nhưng không phải là tất cả
đều là tôi mọi,
bất lương..
Ở xứ thiên đường
không thiếu người nhẫn nại
có thể sống nghèo
không để ai coi thường
không thiếu người nhẫn nại
có thể sống nghèo
không để ai coi thường
cầm bút là khi không thể nhịn
viết ra với cả tấm lòng
chiết ra từ con tim khối óc
đâu phải chuyện mánh mung
viết ra với cả tấm lòng
chiết ra từ con tim khối óc
đâu phải chuyện mánh mung
đâu phải "Cầy tơ bảy món"
ai yêu thì cứ việc dùng?
Chuyện này lẽ ra không nói
lỡ nghe
lòng bực vô cùng
ai yêu thì cứ việc dùng?
Chuyện này lẽ ra không nói
lỡ nghe
lòng bực vô cùng
vài dòng ngàn trùng gửi bạn
lỡ khi chạm vết thường lòng
câu nói có khi đọi máu,
ta đánh mất mình như không!
lỡ khi chạm vết thường lòng
câu nói có khi đọi máu,
ta đánh mất mình như không!
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét