Hà Văn Tiện
(Tác giả gửi Blog Hahien)
(Tác giả gửi Blog Hahien)
Dạo mấy vị cựu quan chức phạm kỉ luật bị cách mấy cái chức thời chưa về hưu, mụ xã nhà mình tự dưng lẩm cẩm hỏi rằng cách mấy cái “nguyên” thì có ý nghĩa gì, mình bí qua không biết nói thế nào. Hôm trước mở trang Dân Trí, thấy đưa tin ngày 27/9 Chủ tịch Nguyễn Thị Kim Ngân tiếp xúc với cử tri Huyện Phong Điền – Cần Thơ, đọc xong thấy mình được mở mang đầu óc, liền bảo mụ :
– Bà không được mời đi tiếp xúc với lãnh đạo, nhưng đã có người thắc mắc hộ bà. Một ông cử tri Cần Thơ hỏi y như bà hỏi tôi dạo nọ, Chủ tịch Kim Ngân đã trả lời rồi. Báo đăng đây này, bà ra mà đọc.
Mụ đang chọc ngoáy lọ mắm tép, bảo rằng đang bận, ông đọc hộ cho tôi nghe.
– Đây này, bà Ngân bảo nó có ý nghĩa ở chỗ đó là cái danh dự, cái uy tín của bản thân cán bộ đó. Bởi vì cái chức mà về hưu đó còn gắn với một số chính sách nữa.Cán bộ tùy cấp, Nhà nước có quy định cấp cán bộ nào sau khi già mất thì lễ tang cấp Nhà nước hay Quốc tang hay lễ tang cấp cao…
– Ờ ờ, chết rồi mà được làm ma to, nhiều người đến khóc thì cũng sướng một đời ông nhỉ.
– Không phải chỉ lúc chết thôi đâu, lúc còn sống phiền hà lắm đấy. Bà Ngân giải thích rằng khi anh mà bị cách cái chức vụ đó thì trở về người bình thường, kể cả tiêu chuẩn khám chữa bệnh hay đi dự mấy hội nghị không còn được giới thiệu là người nguyên giữ chức đó nữa thậm chí cũng chẳng được mời nữa.
Mụ ngẩn ra, lấy cái đũa gõ gõ vào đầu. Rồi chợt nhớ ra, mụ bảo:
– Cái này có lần tôi đã nghe, hồi có ông bộ trưởng bị kỉ luật hình như có ông tướng nào về hưu nói rằng từ nay tay này chẳng được ai mời dự lễ này hội nọ nữa cho biết thân. Phen này mấy vị bị cách cái “nguyên” mà lăn ra ốm, đi nằm viện phải lo phong bì vặt để được y tá tiêm đỡ đau, rồi hai người phải nằm chung một giường, lúc ấy mới thấm thía cái phận dân thường.
Mụ này tưởng chỉ tầm phào thế mà nhớ dai phết. Mình bảo rằng vẫn chưa hết ý nghĩa. Bà Ngân còn diễn giải rằng có một ý nghĩa nữa đau lắm, chứ không phải đơn giản, mặc dù đã không còn chức đó nữa nhưng về hưu mà bị truy cách chức đó, đau khổ lắm. Chúng ta hiểu những đồng chí đó không đơn giản chút nào, bao nhiêu quan hệ từ gia đình, con cái, thân bằng quyến thuộc, đồng chí, đồng nghiệp, anh em, chưa nói tới làng xóm, thậm chí đi chợ người ta còn nói cái ông này sai phạm bị cách chức nó đau khổ lắm.
Lần này thì mụ nhớ ngay, mụ bảo bà Ngân nói giống như đồng chí Tổng Bí thư, rằng bị cách cái “nguyên” như thế “đã đủ đau chưa”. Tôi mà bị như thế thì đau lắm đấy.
Mụ này là phó thường dân lẹt đẹt, lại cứ đi ví mình với quan chức. Xong nhiệm vụ giải thích cho mụ, mình nói lảng sang chuyện khác :
– Bà Ngân nói giống Tổng Bí thư cũng phải thôi. Hồi trẻ bà ấy theo học Đại học Văn Khoa Sài Gòn, tuy không hết khóa nhưng cũng là ngành học ngày trước của đồng chí Tổng Bí thư đấy.
Mụ xã nhà mình ngừng ngoáy lọ mắm. Ngẩng cao đầu, mụ bảo người ta học văn chương cũng có khác. Bà Ngân tuy là người miền Nam nhưng cũng có lý luận, đâu có kém gì người miền Bắc.
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét