nhớ bao giờ hết mùi biển
tôi đào một cái hố trên bãi biển
một cái miệng, siết chặt như ốc vít
bóng tối tràn ra từ các khe nứt của bờ cát mặn
đêm trôi qua
cơn khát nở gai
lớp muối khô trên tóc
đêm trôi qua
đám rong dập dềnh giữa sải chân
những con còng gió đang run rẩy
đêm trôi qua
hàng ngàn ngôi sao lấp đầy mắt
chúng sẽ bốc cháy
lao xuống trước cột buồm
mỗi con chim là một mặt trời đêm
loé lên mùa tới
đĩa đơn nghe lúc hoàng hôn
mùa đông tôi hoá đá
trong các tường rào đã trở thành
hố cá nhân trú ẩn
và đường chân trời
bị đẩy lùi bởi sự trống trải
đàn bò của tôi sẽ lang thang
đi theo đám cháy rừng
bỏ lại cánh đồng yên tĩnh, xỉn tro
khu rừng khói
xám như mặt biển
nơi tôi đã nếm cái chết như một món ăn thanh nhã
các vị thần cứu tinh trong đĩa rau trộn
và sự cô đơn, mùi tử vong
trở thành một ốc đảo xa lánh
một con tàu không bến cảng
những ngày này dài
giỏ của tôi đầy lên
kho báu của khải huyền
những ngọn lửa đốm đen
như một con nhện nhiều mắt
và rừng, giống như buổi dã ngoại
những đoạn phim hẹp của hang động
màu đỏ gây sửng sốt
trên con đường trống
lũ trẻ phơi ngoài nắng
những con chuột bẩn cả ngày
lầy lội, quẫy đạp, bốc cháy vào buổi tối
tháng ba, đám ruộng rỗng gió thổi
một con cua ló ra ngoài miệng hang
những ngón chân lấm láp như rừng ngập mặn
giữa trùng vây
họ cấm tàng trữ thơ
vì thơ là một tôn giáo
tôi cất thơ
như loài nấm hương mọc sâu dưới lòng đất
như bộ lạc giữ bí mật các phép thuật
bạn đọc tôi, như tôi đọc cho bạn
số phận của chúng ta
của tình yêu chết
con đường đến đây
chiều dài máu qua tĩnh mạch đất đai
nhún nhảy những thân cây rỗng
mỗi hơi thở thoát khỏi nơi tối tăm
bằng cách tàng hình
những gốc rễ mạnh như một lời nguyền
thò ra, há hốc
trên ngọn đồi chó hoang
họ khai quật kho báu của bọn cướp biển
thơ sẽ mọc lên lần nữa
lông rậm đen trong đá phiến xám
cái chết và sự phục sinh
như một mật mã, một hành lang
trong bóng tối thẳng đứng
những gã đội mũ trùm đầu
và đám côn đồ đường phố
những kẻ bắt nạt vô danh
những ngôi sao mờ rắc rối
cúi xuống đếm số phận
bên dưới sự im lặng của bầu trời không mây
những chậu thuốc ướt đượm với đống củi và ánh đèn dầu
những con giun đất làm tôi bình phục
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét