Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 2 tháng 1, 2019

Thơ ngoài luồng mà nhức ở trong tim:


Bùi Chí Vinh là chàng thơ ngang tàng nhất Đại Cồ Việt. Có cảm giác chàng làm thơ dễ như thò tay vào trong túi lấy ra... hư không. Ngày trước chỉ có Nguyễn Bính mới làm được như vậy.
Bài thơ sau đây của chàng có một chi tiết không đúng về Mạc Đăng Dung. Song không vì chi tiết ấy mà giảm đi sự tuyệt hay của bài thơ.
Tôi copy về bài thơ này, thay cho nén nhang thắp cho các nạn nhân vừa bị thiệt mạng ở Bến Lức - Long An.
Thơ Bùi Chí Vinh
Đất nước nghèo mạt hạng
Anh bó xác em vào manh chiếu cột sau xe
Bọn quý tộc đỏ tiền muôn bạc vạn
Mở mắt mà coi chân người chết xanh lè
Mở mắt mà coi dân chúng chửi thề
Có đánh bắt xa bờ, cá cũng không ăn được
Vua quan hàng ngày tẩm bổ nhân sâm
Trong khi con nít ốm đau không có thuốc
Đất nước biến thành chư hầu Trung Quốc
Lũ Mạc Đăng Dung quỳ mọp trước thiên triều
Đám Lê Chiêu Thống xem dân như thù địch
Gò Đống Đa đồng nhân dân tệ phủ xanh rêu
Đất nước nghèo bởi một bầy sâu
Gặm tất cả tài nguyên đem dâng giặc
Thân xác Việt Nam mà hồn vía tận nước Tàu
Có biến cố là quay đầu phương Bắc
Đất nước quá nghèo nên anh bó xác
Chở em đi lủng lẳng khóc cuộc đời
Bọn quý tộc đỏ quá giàu nên không dư nước mắt
Chúng dại gì cho nước bốc thành hơi…
BCV
Bình luận

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: