Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 2 tháng 11, 2018

Chín bài thơ màu xanh nhưng không có chữ “biển”

 
1.
 
các anh
màu xanh
đã nhập vào hoang vắng
 
 
2.
 
như đám khói
không phải màu xanh
mây của các loài chim
không bao giờ bay
hay
mất
 
 
3.
 
mặt trăng tái, hoa hồng vàng, bầu trời tim tím
hoàng hôn vệt son
như giọt máu
màu đỏ sương mù
 
chỉ các anh
nằm ngổn ngang trên đất
màu xanh
 
 
4.
 
một cái cây cô đơn
đứng im trong bóng tối
nó rùng mình vẫy tất cả lá
màu xanh
trong gió
 
nó sợ
các ngôi sao, như các anh
vẫn còn đang trôi, ôi, màu xanh
bay, lạnh, heo may run rẩy
 
 
5.
 
tháng hai năm ấy
con gà con heo con trâu con bò
cũng bỏ
chạy
 
 
6.
 
hoa mà gió đã lung lay
xanh thêm lần nữa
trong mưa
 
vì vậy, con tim anh
đầy nước mắt
màu xanh
không phải bị lừa
các anh
đổ máu
màu đỏ
cho Mẹ
 
và những kẻ
bây giờ các anh biết, chúng nhận là con
của Mẹ
để làm thơ
và để giả vờ
xanh...
 
 
7.
 
các anh
bài thơ
một đống thịt mềm
một mái tóc
chưa kịp chải
 
dưới xương sườn các anh
máu chảy
khi hết bốn lít
các anh bắt đầu thấy lạnh
 
các anh đã pha trộn thân mình với cuộc chiến
như mỗi sớm người ta pha thêm đường vào ly
cà-phê nóng
 
các anh đã pha trộn thân mình trong cuộc chiến
như người ta trộn rau trong bữa ăn tối
nhiều khi hơi vội, nên đã liếm
thêm que kem, thời tiết khá nóng
khi hết đạn, các anh vẫn còn một con dao găm
đào bới hy vọng
làm ngọn lửa
sưởi ấm
che chắn
cho mọi người
 
phe nào bắn thì dân đều chết
không có chiến tranh không có chiến tranh
 
phe nào đốt thì dân đều cháy
không chiến tranh không có chiến tranh
 
phe nào xạo thì dân đều hết gạo
không có chiến tranh không chiến tranh
đất nước cuối cùng chỉ thành
nước mắt
 
 
8.
 
mặt trăng
bây giờ trong đêm chỉ còn như vết nứt
nhấp nháy
 
một bàn tay
bịt miệng
 
sự im lặng
của bàn phím
những con chữ mù mờ đom đóm
bóng tối, những người biểu tình quanh xóm nghèo
đốt lửa
 
chỉ còn chút ánh sáng từ màn hình
mà người ta không dám soi lên
không như các sư đoàn đã từng diễu hành
dưới cờ, giữa trưa tháng hai
nắng chiếu lên máu
màu rực rỡ
 
nụ cười của họ
sự im lặng của bạn
hoá ra
vinh quang
đời đời vinh quang
đã thành quên lãng?
 
hơi thở của họ như nụ hôn
trên làn da bạn
làm thế nào bạn cứ sợ
bạn cứ làm mờ
bằng cách tắt dần ánh sáng
 
bây giờ, con dấu màu đỏ
không phải máu
trên những văn bản cấm cả cơn đau
bạn muốn nghiến nát những con chữ
mà bạn sợ chúng sẽ lảm nhảm
quăng bạn ra xa
 
nhưng, cha mẹ ôi
bạn an ủi rằng
bạn đã gõ bàn phím
chỉ tại màn hình
không dám
hiện ra
 
khi ánh sáng mờ dần
trên các đường mòn qua khe núi
của một thời khe máu
bạn chờ
đom đóm toả sáng để tưởng nhớ
giấc ngủ
của các anh
 
và bạn đi bộ
trở về với bóng đêm
bạn nói thêm
là mình
cũng không thể ngủ
bạn xanh mù
như đom
đóm
 
 
9.
 
bạn trở về với những đêm không ngủ
mắc kẹt ở ô cửa sổ
sau tấm rèm cửa
bụi giữa các nếp gấp
 
và con gái của bạn cũng không còn nhớ số
điện thoại của bạn
khi bạn nghe
gió bên ngoài cửa sổ
 
những cây nến chưa thắp đã ố vàng
một bài hát trong máy tính chưa mở
của quên
và nhớ
 
tấm ảnh cũ và gần
như kỷ niệm, bóng
đen như ly cà-phê
không có ai mang thai nơi khung cửa
ngôn ngữ của mưa
vẫn vang vào phòng bạn
từ mùa xuân năm ngoái
 
bụng bạn phồng to vì sợ quả bóng sắp vỡ
bạn biết tốc độ
nó như một viên đạn
 
không ai có thể ngờ
và tin
viên đạn
như giàn khoan
 
nó tự dưng
bay
rồi chui vào
bụng bạn
một cách lãng mạn
dã man...
 
 
 

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không có nhận xét nào: