Nhà thám hiểm thường khi đơn độc
Rất ít khi có mặt chốn đông
người
Trong cuộc phiêu lưu
kiếm tìm kể như vô vọng
Bạn quanh năm với nắng gió
mây trời
Bản hợp đồng kí với thượng đế
không bao giờ thay đổi
Không thể bổ sung
hay thêm bớt điều nào
Đường sinh tử mặc định từ
kiếp trước
Dẫu có luân hồi cũng chỉ vậy
thôi!
Họ chẳng có gì ngoài trái tim
nhạy bén
Đôi mắt nâu chan chứa nhân
tình
Hành trang mang theo là những
nỗi lo ám ảnh
Không phải cho mình
Mà cho mai sau
Lạ một nỗi vua chúa thường
không thích
Với đám người kia
tệ hơn gái chung chồng
Vua chúa sợ những tìm tòi một
buổi chiều nào đó
Làm nghiêng đi chao đảo ngai
vàng
Nhà thám hiểm trở thành tội
nhân gớm giếc
Dù anh ta chẳng thủ đoạn âm
mưu
Không gài bom,
chẳng hề mang độc dược
Đánh cắp niềm tin hay định
thoán ngôi cao..
Nỗi cô đơn của họ làm người
đời e sợ
dù cũng không may
Không hạnh phúc bao giờ
Hình như bây giờ họ xa
lắm..nơi nào trong vũ trụ?
Trên mặt đất này thành thử
lắm hoang vu..
Kẻ sáng tạo
|
Gửi Phan Quỳnh Trâm và Thận Nhiên
Kẻ sáng tạo tự giết mình xong, hắn bước qua xác của hắn và hỏi: ‘Xác của ai đấy nhỉ?’
Kẻ sáng tạo thích làm những điều mọi người nghĩ rằng hắn không thể nào làm được.
Kẻ sáng tạo di chuyển bằng một chân và một cánh. Hắn không hẳn đi và cũng không hẳn bay. Hắn đi bay. Hắn bay đi.
Kẻ sáng tạo nhắm mắt lại và thấy mọi điều rõ ràng hơn thay vì nhìn bằng đôi mắt mở.
Kẻ sáng tạo thích đứng trần truồng dưới mưa bão và hát những bài ca về tình yêu.
Kẻ sáng tạo có lần quên mất tên của mình. Hắn cố nhớ lại khi có người hỏi tên của hắn, nhưng hắn không thể nào nhớ nổi. Hắn đành xin lỗi và nói rằng hắn không có tên.
Kẻ sáng tạo thường vụng về và ngu ngốc một cách khó hiểu.
Kẻ sáng tạo thường thích đứng một mình giữa đám đông.
Sydney Tết Quý Tỵ 2013
|
Không có nhận xét nào:
Đăng nhận xét