Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Bảy, 1 tháng 8, 2015

Đàm phán TPP tại Hawaii đổ vỡ!

 
Bất chấp những bước tiến đã đạt được, các bên vẫn không thể đi đến một thỏa thuận chung sau bốn ngày đàm phán
Các nước tham gia đàm phán Hiệp định Đối tác Xuyên Thái Bình Dương đã không thể đi đến một thỏa thuận chung sau vòng đàm phán kéo dài 4 ngày ở Hawaii, hãng thông tấn Reuters đưa tin.
Các điểm bất đồng chính bao gồm xuất xứ xe hơi xuất khẩu của Nhật Bản và vấn đề bảo vệ dữ liệu dùng để phát triển thuốc sinh học.
Bên cạnh đó, New Zealand cũng không chấp nhận ủng hộ một thỏa thuận không mở cửa đáng kể các thị trường sữa.
Tuy nhiên, các bộ trưởng từ 12 nước tham gia đàm phán TPP, vốn chiếm khoảng 40% nền kinh tế thế giới, tin rằng một thỏa thuận "vẫn nằm trong tầm tay".
"Quý vị có thể thấy là chỉ còn một hay hai vấn đề vô cùng nan giải. Một trong số đó là thị trường sữa", Bộ trưởng Thương mại New Zealand Tim Groser nói.
Bộ trưởng thương mại Úc Andrew Robb đổ lỗi cho nhóm 'bộ bốn' nền kinh tế lớn, Hoa Kỳ, Canada, Nhật Bản và Mexico.
"Điều đáng buồn là 98% nội dung thỏa thuận đã được chốt lại", ông nói.
Thất bại trong việc đạt được một thỏa thuận sẽ gây trở ngại cho chính quyền Tổng thống Barack Obama, vốn xem TPP là một phần quan trọng trong chính sách chuyển trục sang châu Á nhằm đối trọng với tầm ảnh hưởng của Trung Quốc trong khu vực.
Vòng đàm phán lần này, với sự góp mặt của 650 nhà đàm phán, được xem là cơ hội cuối cùng để chính phủ Hoa Kỳ chốt lại TPP và trình ra trước Quốc hội trong năm nay, trước cuộc bầu cử tổng thống vào năm 2016.
Hoa Kỳ và Nhật Bản là hai nền kinh tế quan trọng nhất trong nhóm các nước tham gia đàm phán TPP
Kết quả đã làm nản lòng nhiều nhà đàm phán, vốn đã thảo luận xuyên đêm để giải quyết các mâu thuẫn còn tồn đọng, Reuters cho biết.
Bất chấp những bước tiến đã đat được, các bên đã không thể đi đến một thỏa thuận chung sau bốn ngày thảo luận.
New Zealand nói nước này sẽ không ủng hộ một thỏa thuận không mở cửa đáng kể các thị trường sữa, nhất là tại Hoa Kỳ, Nhật Bản, Canada và Mexico.
Bộ trưởng các nước cũng chưa thể nhất trí về thời gian bảo vệ các thông tin sử dụng để chế tạo thuốc sinh học.
Các nhà sản xuất dược phẩm tại Hoa Kỳ muốn 12 năm, nhưng Úc lại chỉ muốn 5 năm và Chile không muốn năm nào.
"Hoa Kỳ đứng ở một bên, trong khi tất cả những nước khác ở bên còn lại ... không bên nào chịu nhượng bộ", đại diện của một trong các quốc gia tham gia đàm phán, nói.
Nhật Bản và Hoa Kỳ đã thống nhất hầu hết các quy định về xuất xứ của xe hơi, vốn xác định khi nào một sản phẩm được cho là xuất xứ từ bên trong vùng tự do thương mại và không phải chịu thuế.
Tuy nhiên điều này lại không có được sự ủng hộ từ Canada và Mexico.
Bộ trưởng Kinh tế Mexico Ildefonso Gualardo nói Mexico là nhà xuất khẩu xe lớn thứ tư thế giới và ông không có gì phải hối tiếc về việc bảo vệ cho lợi ích của nước mình.
Các nhà sản xuất xe hơi của Nhật sử dụng nhiều linh kiện nhập từ Thái Lan, một nước không nằm trong TPP.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Không nên giả vờ ngẩn ngờ nữa các đồng chí ạ! Hỏi khó nhau làm gì?



"MỘT CÂU HỎI LỚN KHÔNG LỜI ĐÁP"?
Gần đây, trong một đại hội, nhà thơ Nguyễn Hữu Quý đã đặt vấn đề xin làm rõ cụm từ "Kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa" (ở nước ta). "Kinh tế thị trường" thì ai cũng biết. Nhưng "định hướng xã hội chủ nghĩa", thực chất là gì, thì nhiều người băn khoăn.
Cũng gần đây, đọc tạp chí Phansipăng, tình cờ thấy bài viết của nhà báo Nguyễn Ngọc Dương có đề cập đến điều này, xin chép một đoạn ra đây:
"... Một ngày cuối năm 2013, Bộ trưởng Bộ Kế hoạch và Đầu tư Bùi Quang Vinh được mời đến nói chuyện về các vấn đề kinh tế ở Học viện Chính trị quốc gia Hồ Chí Minh. Thính giả là lãnh đạo của hầu hết các tỉnh, thành phố. Kết thúc buổi nói chuyện, nhiều người hỏi Bộ trưởng, thế nào là thể chế kinh tế thị trường định hướng xã hội chủ nghĩa. Ông đáp: "CHÚNG TA CỨ NGHIÊN CỨU MÔ HÌNH ĐÓ, MÀ MÃI CÓ TÌM RA ĐÂU. LÀM GÌ CÓ CÁI THỨ ĐÓ MÀ ĐI TÌM". Gần ba mươi năm trước, khi theo học lớp lí luận cao cấp tại Học viện này, ông Vinh cũng đã hỏi câu hỏi đó với các thầy là các nhà lí luận, nhưng không được trả lời. Nay, câu hỏi đó vẫn còn bỏ ngỏ" (Tạp chí Phansipăng, số 171, tháng 5 - 2015).
Xin gửi nhà thơ Nguyễn Hữu Qúy đoạn trích trên để đọc tham khảo. Trang cá nhân không bình luận.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

" Cái gì dân cần, ta làm, dân không cần, ta không làm"


LẠI CHUYỆN NHỎ TO 
Bảo tàng Hà Nội - công trình chào mừng kỷ niệm Thăng Long 1000 năm, có diện tích 54.000m2, tiêu tốn khoảng 2.300 tỷ đồng, hoàn thành và đưa vào sử dụng từ năm 2010. 
Bảo tàng to, cổ vật nhỏ nên "VẮNG NHƯ CHÙA BÀ ĐANH", khách tham quan lèo tèo vì chẳng có gì để xem. Công trình này hiện đã xuống cấp. Mỗi trận mưa to, bảo tàng lại dột từ nóc dột xuống. Ai ở Hà Nội chắc cũng được chứng kiến "ngôi nhà lộn ngược" này"
Vậy mà... TW lại tiếp tục lập dự án xây dựng bảo tàng Quốc gia với tổng phí trên 11.000 tỷ đồng, lại giao cho Bộ Xây dựng lo từ A đến Z mà không màng đến "cái ruột" của bảo tàng. Cái võ càng to, cái ruột càng nhỏ, Bảo tàng càng to, cổ vật càng nhỏ. Những bài học trước mắt về chuyện xây nhà bảo tàng ở các tỉnh, thành lồ lộ ra đó (được hình dung bằng hai từ điển hình nhất là 'ĐÌU HIU". Mà sao ta cứ tiếp tục như không biết gì để thò bút vào ký duyệt công trình, dự án kiểu này chứ

TW ơi, Quốc hội ơi, Thủ tướng ơi... Ơi hết quan chức nhỏ to. 11.000 tỷ đồng này xây dựng được hằng trăm chiếc cầu "đàng hoàng" phục vụ dân sinh thiết thực nhất cho các vùng miền còn đang thiếu đấy.
Quý vị học tập Bác Hồ kiểu gì đây! Bác đã từng nói " Cái gì dân cần, ta làm, dân không cần, ta không làm"
Chỉ một Bảo tàng Hà Nội cũng thừa đủ để dung chứa mọi cổ vật của quồc gia rồi (mà đang trơ trơ quạnh hiu như hiện giờ), hằng cớ gì ta phải xây thêm một Bảo tàng nữa
Hay thực tế đúng như câu tổng kết của một quan chức nào đó "KHÔNG CÓ DỰ ÁN, CẠP ĐẤT MÀ ĂN À". Sinh ra dự án nghìn tỷ này để cácbên tha hồ xà xẻo kiếm cơm thêm hàng chục, hàng trăm tỷ đồng tiền "hoa hồng".
Chẳng thế mà có người đề nghị, nên chọn "HOA HỒNG" làm quốc hoa của Việt Nam
Ôi!!! XÓT CỦA NHÂN DÂN QUÁ. Vì đó là tiền thuế của nhân dân, trong đó có tôi. Hic!!!
Hình này là bảo tàng hà Nội đấy quý vị ạ
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Hay gì mà hay? Có khác gì tặng lược cho sư? Tặng bài hát cho hội người điếc? Tặng xe đua cho hội người què? Tặng vv và vv? ( Phan van Thi ) đề nghị: Mọi người hãy tìm hiểu cho rõ sự việc trước khi bình luận


Mình luôn hình dung, phàm là bí thư thì phải khác người, và té ra, hình dung của mình là đúng. Nếu có thể, đề nghị bác bí thư này tặng vé xem "Hồ Thiên nga" cho hội người mù luôn...
Hy vọng ảnh này không bị photoshop.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Một cách tìm lại tự do trong mất tự do


* VƯƠNG TRÍ NHÀN
Sau đây là bài thơ của nhà thơ Mỹ Maya Angelou(1928-2014)
TÔI BIẾT TẠI SAO CON CHIM NHỐT TRONG LỒNG VẪN HÓT 
Chú chim đang bay nhảy tự do
lơ lửng lượn qua lượn lại
thi thoảng đôi cánh chú buông lơi
như thách thức cả bầu trời
đang rực rỡ một màu cam
ráng chiều ngập nắng
Nhưng chú chim đâu biết rằng vẫn có kẻ rình mò
nên cuối đường bay, nó
rơi vào lồng chật hẹp
chỉ có thể nhìn đời
qua những chiếc song tre thếp son cay đắng
cánh của nó bị cắt bớt và
chân của nó không còn bay nhảy
nó chỉ còn biết mở cổ họng của mình ra
để hót

Chú chim trong lồng vẫn hót
với nỗi khiếp sợ đang rền rĩ trong cổ họng
có khi bật máu
của những điều chưa biết
nhưng vẫn mong cho
những lời ca của nó được nghe
trên ngọn đồ xa xôi có một chú chim bị cầm tù
trên ngọn đồ xa xôi
có một chú chim
bị cầm tù
đang hát bài ca tự do
vang lên khắp khắp

Chú chim tự do thì tha hồ nghĩ về mây gió
cơn gió mềm mại thổi qua ngọn cây
thành những lời thở dài dịu dàng
rì rào rì rào
và đợi chờ những con sâu múp míp
khi ánh bình minh hé sáng
gọi tên bầu trời: ơ ơi…
như trời xanh kia chỉ riêng
của nó

Nhưng con chim trong lồng đành chịu chết trên ngôi mộ của giấc mơ
hình bóng của nó vẫn kêu thất thanh
như ban ngày ta gặp cơn ác mộng
cánh của nó vẫn bị cắt bớt và chân của nó vẫn nhảy loi choi
những bước chân tù túng
cái đập cánh tuyệt vọng
do đó nó đã phải mở to cổ họng của mình
để hót

Con chim trong lồng vẫn hót
những lời ca bật máu cuống họng
những lời ca rền rĩ, run sợ
của những điều chưa biết
nhưng vẫn mong cho
giai điệu của nó được nghe
giai điệu của nó
được nghe
nghe
nghe
trên ngọn đồi xa xôi
có chú chim trong lồng
vẫn ca hát tự do
đến chết


Người dịch:Lê Vĩnh Tài. Dịch từ nguyên tác “I Know Why the Caged Bird Sings”, trong cuốn tự truyện cùng nhan đề của Maya Angelou. Nguyên văn bài thơ tiếng Anh đăng trên PoemHunter.com.
nguon:tienve.org

Một tiểu sử kỳ lạ
Mãi tới tháng 5-2014, lúc M.Angelou qua đời, tôi mới được đọc bài thơ Tôi biết vì sao những con chim trong lồng lại hát này.
Rồi sự tò mò lại đến để buộc một người không hiểu gì về thơ Mỹ đương đại như tôi phải theo dõi về nhà thơ. Cú hích ấy khởi động từ một chi tiết sau trong tiểu sử bà.

Người da đen lớn lên trong bất hạnh thì nhiều, nhưng bất hạnh như M.Angelou thật khủng khiếp. Tám tuổi cô bé đã bị một người bạn của mẹ hiếp.
Tiếp theo, một chi tiết gọi là bất ngờ chưa đủ, phải gọi là ít ai tưởng tượng nổi. Do Angelou đã tố cáo hành động đồi bại nói trên, người đàn ông kia bị đám đông đánh chết. Một bước chuyển đột ngột đã đến với M.Angelou “Logic của một đứa trẻ 7 tuổi rưỡi nói rằng lời nói của tôi đã giết chết ông ta. Vì thế tôi quyết định câm lặng trong gần 6 năm" – sau này bà kể lại.

Hồi học cấp hai hệ học 10 năm, tôi từng được nghe giảng về truyện Thạch Sanh, trong đó có mấy chi tiết liên quan tới sự câm lặng:
+ cô công chúa bị con chim đại bàng bắt, giam dưới hang sâu
+ Thạch Sanh cứu cô và hai người đã “thề nguyền phu phụ”
+ Lý Thông lấp hang cướp công của Thạch Sanh
+Thạch Sanh gẩy đàn nói lên nỗi lòng mình.
Bản Thạch Sanh tôi học lúc ấy viết thành thơ nên dễ nhớ. Còn nhớ đến hôm nay là hai câu tả tiếng đàn Thạch Sanh:
Đàn kêu tích trịch tình tang
– Ai đem công chúa dưới hang lên trần

Và hai câu dẫn lời công chúa:
-- Vì con tìm chẳng thấy chồng
Trong lòng luống những giận lòng nên câm


Công chúa hóa câm, nhưng chỉ là câm trong chốc lát vài ngày.
Quay trở lại chuyện M.Angelou. Nay cô bé câm những sáu năm. Không thể tưởng tượng nổi. Tôi hiểu đây là một cá tính mạnh, một nhân cách mãnh liệt.

Bài học thứ nhất về nghề văn.
Vấn đề vươn lên đỉnh cao của trí tuệ


Những năm sau mươi của thế kỷ trước, ở Hà Nội, tôi đã được đọc một số nhà văn nhà thơ da đen. Tới những năm tám mươi chín mươi thì còn làm biên tập và viết lời giới thiệu cho hai tiểu thuyết dịch Nếu phố Bill biết nói của James Baldwin và Chú nhóc đen của Richard Wright.
Nhằm phục vụ mục đích chống Mỹ, một số nhà nghiên cứu văn học người Nga khi giới thiệu các tác phẩm ấy chỉ nhấn mạnh tới tài năng và sự sáng tạo của các nhà văn da đen nhằm để tố cáo tệ phân biệt chủng tộc.
Nhưng đọc vào tiểu sử của chính các nhà văn ấy, tôi thấy một sự thực là cuộc sống của những người da đen cũng đục ngầu bản năng, nên hết sức tối tăm thấp kém, lòng căm thù là thứ tình cảm thường trực ở con người họ khiến mỗi người luôn làm khổ mình và những người quanh mình. Họ sống thiếu ánh sáng của trí tuệ, bởi vậy, cứ trong tình trạng tăm tối mãi.
Từ đó đã hình thành những thành kiến về người da đen, nhiều khi nó được coi là đồng nghĩa với khái niệm người vô học.

Đây chính là khía cạnh tôi muốn liên hệ tới tình hình sáng tạo ở Việt Nam.
Các nhà văn thế hệ đàn anh của tôi cũng có nhiều người rơi vào hoàn cảnh khó khăn, tương tự như M.Angelou.
Chỉ nhờ có năng khiếu và quyết tâm sống mà họ bước được vào văn chương, nơi trước đó, là lãnh địa riêng của những người giàu có và được học hành đến nơi đến chốn.
Nhưng điểm lại, thấy nhiều người chỉ có một ít tác phẩm ban đầu. Rồi trong hoàn cảnh VN, khi người ta muốn nâng đỡ họ bằng cách chiếu cố họ, tức không có yêu cầu cao về họ, thì các nhà văn dưới đáy này không phát triển được nữa.
Trường hợp Nguyên Hồng tác giả Bỉ vỏ cung cấp một ví dụ rõ nhất.
Đối chiếu với nhà văn Mỹ đang nói.
Đọc tiểu sử M.Angelou tôi biết bà đã trải qua đủ nghề cùng cực. Như các nhà văn ở những tầng lớp dưới đáy, bà đã phải làm các nghề khác nhau kể cả những nghề dễ làm cho người ta trở nên đồi bại.

Mở đầu bài NGƯỜI PHỤ NỮ PHI THƯỜNG đưa trên trên trang mạng Đọt chuối nonPhạm Văn Tuấn viết:
“Maya Angelou là một ngôi sao sáng nhiều mặt, bà là một nhà thơ nữ, nhà văn, người viết tiểu sử, nhà sử học, giảng sư, nhà báo, nhà làm phim, ca sĩ , diễn viên, người kể chuyện. Do là một người đa tài và nhiều năng lực, Maya Angelou đã vượt qua nhiều hàng rào ngôn ngữ, biết nói các tiếng Pháp, Ý, Tây Ban Nha, Ả Rập, Serbo-Croatian, Fanti và đây là một thổ ngữ của xứ Ghana. Các tác phẩm của bà Maya Angelou thuộc loại bán chạy nhất (bestseller) và đã được dịch sang 10 ngôn ngữ quan trọng của Thế Giới".

Đọc tiếp một tài liệu khác lại thấy nói là “dù chưa từng học đại học, nhưng bà đã được trao tặng hơn 30 bằng tiến sĩ danh dự từ các trường đại học của Mỹ và các nước trên thế giới.”

Dường như ở đây có sự bùng nổ để tạo nên mối liên hệ giữa những cực khác nhau.
Ở khía cạnh tự học, M.Angelou đã tự sáng tạo ra mình. Như lời bà đã nói đại ý, mỗi chúng ta có quyền, có khả năng phát triển chính mình.“Nếu một người không tự sáng tạo ra mình, người ấy sẽ bị rập khuôn để trở thành y hệt người khác. Hãy đủ can đảm để làm cái việc tự sáng tạo khôn ngoan này.”

Mọi chuyện tiếp theo đã diễn ra theo cái hướng lý tưởng nhất.
Nếu nói tình trạng thấp kém ban đầu là một định mệnh hoặc một điều cấm kỵ thì phải nhận M.Angelou đã can đảm chống lại những điều cấm kỵ.
Năm 42 tuổi, bà viết cuốn sách đầu tiên mang tính hồi ký, nó có tên gọi trùng với bài thơ nói trên Tôi biết vì sao con chim nhốt trong lồng vẫn hót.
Chủ đề của tác phẩm này là một con người có thể sống còn trong một thế giới thù nghịch và vươn lên nhờ lòng can đảm và nhân cách.
Tác giả khái quát về lẽ sống của mình “đầu tiên người đời phải học cách chăm sóc chính mình để rồi có thể chăm sóc người khác. Đó là lý do làm cho chim trong lồng hót”.
Báo chí viết rằng với cuốn tự truyện này, Maya Angelou được xem là một trong những phụ nữ Mỹ gốc Phi đầu tiên dám đưa ra công luận đời riêng của mình.
Trên đường đời vốn ở đâu cũng nhiều tai vạ, khả năng văn chương của Angelou đã chiến thắng những kẻ cố gắng vùi dập bà và văn chương của bà. Bởi bà đã luôn yêu cao về mình nên có thể nói chiến thắng một cách oanh liệt."Tôi muốn viết thật hay để một người phải say sưa đọc từ 30 - 40 trang sách của tôi, trước khi họ nhận ra mình đang nghiến ngấu tác phẩm" - Angelou kể, với giọng tự hào không che giấu.

Các nhà văn lớn thường ảnh hưởng tới các nhà văn khác không chỉ qua các tác phẩm. Mà qua những thể nghiệm bản thân, còn giúp họ tìm ra cách tồn tại của mình.Theo nghĩa đó, có thể nói ngày hôm nay các tác phẩm văn chương của Angelou, đặc biệt là cuốn Tôi biết vì sao con chim nhốt trong lồng vẫn hót, vẫn giúp hàng thế hệ các nhà thơ, văn thuộc nhiều nền văn hóa, khám phá cuộc sống và con tim của họ.
Muốn tự khám phá ư? Trước tiên hãy lo hoàn thiện trí tuệ.

Bài học thứ hai của nghề văn.
Vấn đề tự do

Nếu bài học trên rút ra từ toàn bộ cuộc đời của M. Angelou thì bài học dưới đây có liên quan đến bài thơ mà ở trên chúng tôi đã chép.
Thoạt nhìn mọi chuyện ở đây tưởng như rất đơn giản. Cái mô-típ tiếng hát của con chim đã được bao nhiêu người nhắc tới để ca ngợi tự do.
Sự khác biệt chỉ bắt đầu khi M.Angelou, nhắc tới cái tình thế xuất hiện tiếng hót đó.
Chim không còn thong dong ở giữa bầu trời.
Chim đây là chim trong lồng.
Tiếng hót lúc này như là hình thức duy nhất còn lại của sự sống thực sự, mà cũng là hình thức duy nhất của tự do. Nhà thơ hiện đại đã tìm thấy một hình thức mới mẻ hoàn toàn cho lời ca ngợi tự do mà trước đó đã bao người thực hiện. Chỉ hoàn cảnh đặc biệt của bà mới cho phép bà phát hiện ra một định nghĩa mới về tự do như chúng ta đã thấy.

Với những người viết văn ở một xã hội như xã hội VN sau 1945 tới nay, sau khi đọc bài thơ trên, tôi muốn nhấn mạnh mấy điểm:
-- sự hiểu biết về tự do nói chung con người nói chung ở chúng ta thường dừng lại ở mức quá đơn giản. Ai là người cầm bút chẳng khao khát tự do? Nhà thơ Petofi nói rằng vì tự do người ta cần phải hy sinh cả tình ái. Ta cũng sẵn sàng nói theo như vậy.
-- Một thời gian dài các tác giả VN – đây tôi nói những đồng nghiệp của tôi ở Hà Nội -- chỉ được dạy một thứ tự do phiến diện. Tự do là nói theo sự hướng dẫn sẵn có, là viết theo sự gợi ý và cả thúc ép của bên ngoài. Có phải từ bỏ chính mình cũng ráng chịu, vì mỗi người không là gì cả.
Nghĩ theo lối đó, tức là tự mình chối bỏ trách nhiệm với mình. Cộng với những kém cỏi trong học vấn tri thức, lẽ tự nhiên là người ta chỉ đẻ ra những sáng tác ở trình độ thấp.
--Tới khi trưởng thành nên một chút, ta mới hiểu rằng ta mất tự do thật sự. Nhưng sự mất tự do quá lâu khiến chúng ta không bao giờ trở lại với nhận thức đúng về tự do nữa. Điều này khởi đầu cho mọi tai vạ.
Niềm tự tin và sự hiểu biết về chính mình không còn. Những thất bại trong sáng tác được đổ tất cả là do mất tự do.
Rồi liền đó lại nẩy sinh cái ảo tưởng rằng chỉ cần có tự do là chúng ta có tất cả.
Tự do lúc này được hiểu là quyền làm mọi thứ một cách bừa bãi láo lếu bất chấp thói thường bất chấp đạo lý.
Một số chán chường sinh ra kiểu viết giống như phá bĩnh, hót lên líu lo những giai điệu lộn xộn.
Một số khác lý trí hơn, cho rằng đời mình đáng để dành phần lớn vào việc đấu tranh cho tự do, chừng nào chưa có tự do thì có viết cũng vô nghĩa.
Nói theo ẩn dụ của M.Angelou, tức là những con chim trong lồng khi biết rằng mình bị giam, liền phản ứng một cách tuyệt vọng, là chim nhưng không chịu hót nữa.

Đặt vào hoàn cảnh đó, thì bài thơ của M.Angelou đưa ra một định hướng suy nghĩ khác. Tôi tạm diễn giảng như sau:
Tôi hiểu cái tình thế của tôi là mất tự do.
Nhưng tôi lại hiểu là ngoài cái tự do bên ngoài đó, còn có cái tự do bên trong mà không ai lấy được của tôi.
Tôi hoàn toàn chia sẻ với tâm trạng đau đớn của những kẻ im lặng .
Nhưng là những con chim tại sao ta lại không cất lên tiếng hót?
Không phải mọi tiếng hót chỉ là kết quả của hồ hởi say đắm.
Mà tiếng hót có thể là những lời ca bật máu từ cuống họng
Có vẻ đẹp sinh ra trong cao rộng thanh thoát bao la
Nhưng cũng có vẻ đẹp sinh ra trong tù túng bất hạnh đau khổ
Đến chết cũng không bao giờ tôi từ bỏ tiếng hót.
Trong hoàn cảnh của tôi, tôi sẽ lên tiếng ngay trong cái lồng chật hẹp này.
Miễn là tôi không phải cất tiếng hót theo mệnh lệnh của kẻ khác.
Miễn là tôi vẫn được cất lên những âm thanh trong trẻo ngân lên từ trái tim tôi.


Bài thơ trên – và cách tồn tại của M.Angelou nói chung -- giúp tôi khẳng định một cách sống cách viết mà lâu nay tôi mang máng cảm thấy là đúng. Người ta phải biết tôn trọng mọi cách sống và cách viết khác. Lại còn phải luôn luôn biết ơn những người đang đấu tranh cho tự do. Nhưng người ta phải có cách tồn tại riêng của mình. Hoàn toàn có thể tìm ra tự do trong hoàn cảnh mất tự do. Miễn là ta biết nâng mình lên, biết khao khát, không sợ hãi không than van trách móc.
Nói theo một cách nói hơi điệu đàng một chút, tôi cho quan niệm về tự do của M.Angielou “không tồi chút nào”.
Nó là một cách định nghĩa về văn chương về sự sống mà ta nên chấp nhận để noi theo.

VTN

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Báo Nga: Thủ tướng Anh đến Việt Nam để "chạy đua" với Mỹ


Việt Nam là một trong những nước mà Anh muốn đầu tư và mở rộng hợp tác bởi nền kinh tế Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, là một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất tại châu Á.

Với tiêu đề “Cameron bán hàng hóa Anh cho phía bên kia thế giới”, Báo Độc lập (Nga) có bài bình luận về chuyến công du Đông Nam Á của Thủ tướng Anh David Cameron và cho rằng London quyết cạnh tranh tại thị trường đầy hứa hẹn này.
Theo báo Độc lập, lần đầu tiên trong lịch sử Thủ tướng Anh David Cameron thăm Việt Nam và chuyến đi của người đứng đầu chính phủ Anh đến Đông Nam Á lần này  là nhằm mở rộng hợp tác kinh tế và chính trị với khu vực “đầy năng động” này.
Do những bất đồng với Liên minh châu Âu (EU) ngày càng gia tăng và nền kinh tế của Trung Quốc đang có chiều hướng phát triển chậm lại, London muốn chuyển hướng, tăng cường đầu tư vào nền kinh tế Indonesia, Việt Nam, Malaysia để bắt kịp Mỹ và các đối thủ cạnh tranh châu Âu khác, chính những quốc gia đã “vượt mặt” Anh trong cuộc cạnh tranh tại thị trường Đông Nam Á.
Theo tờ báo, do Thủ tướng Anh David Cameron hiện đang công khai ngăn chặn nạn tham nhũng và tuân thủ các chuẩn mực về dân chủ, cho nên các cuộc đàm phán giữa Anh với các quốc gia Đông Nam Á chắc chắn sẽ gặp rất nhiều khó khăn, đặc biệt là với Malaysia bởi Thủ tướng nước này đang bị cáo buộc tham nhũng.
Trong chuyến công du Đông Nam Á lần này, tháp tùng Thủ tướng David Cameron có 30 nhà lãnh đạo của các công ty lớn ở Anh. Mục đích chính chuyến công du lần này là nhằm mở rộng hợp tác thương mại với các quốc gia Đông Nam Á.
Tờ Daily Telegraph (Anh) khẳng định: "Việt Nam là một trong những nước mà Anh muốn đầu tư và mở rộng hợp tác thương mại bởi nền kinh tế Việt Nam, dưới sự lãnh đạo của Đảng Cộng sản, là một trong những nền kinh tế phát triển nhanh nhất tại châu Á, tầng lớp trung lưu ngày càng gia tăng mạnh".
           Trong chuyến thăm Việt Nam lần này, Thủ tướng Cameron cam kết sẽ tiến hành những biện pháp cụ thể để ngăn chặn nạn buôn người.
Thứ nhất, các công ty lớn của Anh hàng năm sẽ cần phải báo cáo những hoạt động mà họ đã triển khai nhằm hạn chế việc cung cấp lao động bất hợp pháp vào công ty của mình.
Thứ hai, vào mùa Thu này, Ủy viên Anh phụ trách vấn đề đấu tranh với nạn nô lệ sẽ đến thăm Việt Nam. Trong chuyến thăm này, ông sẽ tiến hành tham vấn với các quan chức Việt Nam về việc ngăn chặn hoạt động buôn người.
EU hiện là đối tác thương mại chính của Vương quốc Anh. Tuy vậy, nước này không hài lòng với việc Brussels thiết lập các quy tắc thương mại nghiêm ngặt và cứng rắn.
Liên quan tới Trung Quốc, do đà tăng trưởng kinh tế chậm lại và những bất ổn trên thị trường chứng khoán của nước này… đó là những yếu tố khiến Trung Quốc hiện trở nên kém hấp dẫn đối với các nhà đầu tư nước ngoài hơn so với Indonesia và Việt Nam.
Ngoài ra, đến năm 2030, khu vực Đông Nam Á có thể sẽ trở thành thị trường lớn thứ 4 trên thế giới. Cho nên, ngay trước thềm chuyến công du Đông Nam Á lần này, Thủ tướng Cameron đã kêu gọi các doanh nghiệp nước này tìm kiếm thị trường cho hàng hóa của mình ở phía bên kia thế giới.
Trong chuyến công du Đông Nam Á lần này của Thủ tướng Cameron, Anh cũng dành cho Indonesia một khoản tín dụng trị giá 1 tỷ bảng Anh, khoản tiền này sẽ dành cho các dự án có sự tham gia của Anh.
           Các chuyên gia cho rằng, điểm đến khó khăn nhất đối với Thủ tướng Anh David Cameron  trong chuyến công du Đông Nam Á lần này là Kula Lumpur bởi người đồng nghiệp của mình - Thủ tướng Malaysia Najib Razak đang dính líu tới một vụ scandal liên quan đến tham nhũng.
Theo các phương tiện truyền thông, 700 triệu USD đã được chuyển từ quỹ đầu tư quốc gia vào tài khoản cá nhân của Thủ tướng Najib Razak. Hôm thứ Ba (28/7) vừa qua, ông Najib Razak đã sa thải cấp phó của mình do đã dám lên tiếng chỉ trích Thủ tướng liên quan đến các cáo buộc tham nhũng. Các công tố và điều tra viên vụ việc này cũng chịu chung số phận với Phó Thủ tướng nước này.
           Ngoài ra, 2 tờ báo và trang web cũng đã bị tạm thời cấm phát hành do tiết lộ những thông tin liên quan đến vụ bê bối này. Một nghị sĩ nổi tiếng của Phe đối lập đã bị cấm xuất cảnh.
          Tại Malaysia, người ta đặt ra câu hỏi là liệu Thủ tướng David Cameron có nêu chủ đề này trong cuộc hội đàm với Thủ tướng Najib Razak hay không? Tại một cuộc họp báo ở Singapore, Thủ tướng Cameron cho biết sẽ không bỏ qua chủ đề chống tham nhũng và nhân quyền trong cuộc hội đàm với ông Najib Razak.
Nội dung được thực hiện qua tham khảo nguồn tin từ tờ báo Độc lập, một trong những tờ báo có lượng truy cập lớn nhất tại Nga.
Đức Dũng/Infonet

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Sáu, 31 tháng 7, 2015

Mềnh thích hoàn hồ mỗi đồng chí Đát!




QUAN HỆ VIỆT – TRUNG
KHÔNG BAO GIỜ THAY ĐỔI
Thứ trưởng Bộ Quốc phòng Nguyễn Chí Vịnh khẳng định:” Quan hệ Việt - Trung không bao giờ thay đổi và Trung Quốc luôn là ưu tiên hàng đầu trong chính sách đối ngoại của Đảng”. Ông Vịnh đã phát biểu như vừa nói vào tối 28/7 vừa qua, nhân dịp Đại sứ quán Trung Quốc tại Hà Nội tổ chức chiêu đãi kỷ niệm 88 năm ngày thành lập Quân đội Giải phóng Nhân dân Trung Quốc.
Thật là chính xác. Đồng chí thứ trưởng BQP, thượng tướng Nguyễn Chí Vịnh nghĩ ở cạnh một nước lớn như TQ mà không giữ vững tình hữu nghị thì gay go to. Đồng chí cũng từng nói “Việt Nam không nên nghiêng hẳn về bên nào (TQ hoặc Phương Tây), nếu nghiêng hẳn về một bên thì sẽ rất nguy hiểm cho đất nước”. Như thế ta vẫn phải duy trì nghệ thuật đi dây nhưng nên nghiêng nhiều về phía TQ?
Tối 27/7 trong cuộc giao lưu trực tuyến tại hội trường Bộ Quốc phòng, bàn dân thiên hạ đã nghe “quốc ca thứ hai” của TQ vang lên hùng tráng khi chủ tịch nước Trương Tấn Sang phát biểu. Không biết đây là nhầm lẫn hay cố tình mà một số vị tướng đã cực lực phản đối.
Theo tôi, tấu bản nhạc đó lên và cùng phát biểủ của thượng tướng Nguyễn Chí Vinh tối 28/7 nói lên sự gắn bó keo sơn giữa ta và người anh em Trung Quốc. Việc TQ tập trận ở Hoàng Sa, đưa quân áp sát biên giới ta, mở rộng và xây dựng lớn căn cứ quân sự ở Trường Sa thuộc chủ quyền Việt Nam chắc là giúp ta bảo vệ Biển Đông yên bình hơn. Ta với TQ có một số gay cấn về chủ quyền trên bộ, trên biển chẳng qua chỉ là sự hiểu lầm giữa anh em ruột thịt trong nhà thôi (lời đồng chí PQT). Anh em trong nhà ai lại chiếm đất của nhau. Tin rằng vào thời điểm nào đó, Trung Quốc sẽ trả Hoàng Sa và những đảo đã chiếm ở Trường Sa cho Việt Nam. Quan hệ hai bên theo đúng “16 chữ vàng và bốn tốt” mà lãnh đạo hai bên đã cam kết. Quân đội hai nước càng phải gắn bó chặt chẽ hơn để bảo vệ chế độ. Nếu được như thế, thì công lao của đồng chí Phùng Quang Thanh và đồng chí Nguyễn Chí Vịnh đối với dân tộc, với đất nước là rất lớn, rất lớn...
Tôi hy vọng tình hình sẽ phát triển theo chiều hướng như thế.
Hoan hô đồng chí Nguyễn Chí Vịnh và đồng chí Phùng Quang Thanh!
----

Phần nhận xét hiển thị trên trang