Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 21 tháng 12, 2017

Câu hỏi


Suốt 3 tháng nay bắt bớ trừng trị tràn lan, cả xã hội trong cơn khủng hoảng, điên loạn, người ta cứ mỗi sáng lại hỏi nhau đã bắt thêm ai chưa. 

Điều đáng ghi nhận nhất là gần như không mấy vụ bắt dân (bởi dân có tội gì mà bắt), chỉ bắt cán bộ đảng viên (tội nhiều hơn trúc Lam Sơn). Tức là đã xảy ra cuộc khủng hoảng, suy sụp ở thượng tầng, ở bộ máy cai trị. Bản thân cán bộ từ trung ương tới địa phương bị suy thoái thê thảm, bộ máy lãnh đạo bị mục ruỗng, phe phái đánh nhau, mạnh được yếu thua, kẻ thất cơ lỡ vận, kẻ thừa thắng xông lên, kẻ ôm mối căm hờn, kẻ chờ cơ phục hận, v.v.. 

Thể chế cai trị như sân khấu kịch, đủ cả bi hài, hỉ nộ ái ố. Dân chúng hằng ngày chứng kiến các vai diễn, lặng lẽ theo dõi, vỗ tay, hỉ hả, nghi ngờ, với tâm trạng của dân làng Vũ Đại "thằng ấy chết, còn thằng khác, chúng mình cũng chả lợi tí gì đâu".

Bi kịch nhất là cả một đất nước, một dân tộc, một khối nhân dân gần trăm triệu người đầy khát khao vươn tới cuộc sống no ấm, hạnh phúc, yên bình lại cứ bị cuốn vào những cuộc tranh giành xôi thịt khốn nạn ấy (với chiêu bài chống tham nhũng), để rồi loay hoay luẩn quẩn trong đói nghèo, cùng quẫn, tội ác. Những thế lực hắc ám cứ ngự trên đầu trên cổ dân không biết đến bao giờ?

Nguyễn Thông

Phần nhận xét hiển thị trên trang

sự thật



Nguyễn Nhân Trí
clip_image002
Sự thật là gì?
Sự thật (có khi còn gọi là “chân lý”) nói chung là những gì được một người, hay nhóm người, cho là “tuyệt đối đúng”.
Ai cũng muốn tìm thấy, và đạt đến, sự thật. Sự thật do đó vô cùng quan trọng và quý báu. Tuy vậy, có câu nói “Sự thật sẽ giải thoát bạn, nhưng trước khi đó nó sẽ làm bạn vô cùng khổ sở!”
Để thử tìm hiểu sự thật là gì, tôi xin mời bạn nghĩ đến một điều gì đó mà bạn tin là chắc chắn và tuyệt đối đúng. Suy nghĩ kỹ rồi giữ ý nghĩ ấy ở đó.
Thật ra khi đứng trước câu hỏi nầy, nhiều người sẽ lúng túng trước khi họ có thể trả lời. Và có lẽ họ càng lúng túng hơn khi họ chợt nhận thấy họ đang lúng túng trước một câu hỏi có vẻ giản dị như vậy. Có người trả lời “Tôi tin chắc chắn là tôi đang đứng đây trò chuyện với anh.” Có người trả lời “Tôi tin chắc chắn tôi là một con người và tôi đang sống.” Có người ngước mặt nhìn trời, “Tôi tin tuyệt đối có Thiên Chúa trên cao.” Có người lãng mạn hơn, “Tôi tin tưởng tuyệt đối vào tình yêu, nhất là tình yêu giữa hai chúng tôi”, cô ấy chỉ vào một anh chàng đang đứng bên cạnh.
Chân lý là nền tảng của phương cách sống của mỗi người. Dù có nhận biết điều nầy hay không, chúng ta ai cũng có những cái nhìn rất khẳng định về một số khía cạnh của đời sống. Chúng ta dựa tất cả mọi thứ trong cuộc sống chúng ta lên những cái nhìn đó. Chúng ta cảm thấy an tâm vì chúng ta có những nền tảng đó để làm khuôn khổ căn bản cho mọi điều hành cá nhân của chúng ta. Và chúng ta sẽ đứng lên bảo vệ những nền tảng đó nếu có ai xúc phạm đến chúng.
Tuy nhiên, sự thật có thể rất khó xác định. Thay vì là những núi đá sừng sững bất di bất dịch, quan niệm sống chúng ta thay đổi theo thời gian và hoàn cảnh. Cái nhìn của chúng ta chỉ là một dòng sông liên tục bồi, lỡ, đầy, cạn không ngừng. Kinh nghiệm sống và những bằng chứng mới tiếp nhận tuy có khi củng cố các niềm tin sẵn có của chúng ta nhưng cũng nhiều khi phá nát tan những thành trì mà chúng ta đã từng tưởng là bất khả xâm phạm. Vì thế có nhiều khi, những chân lý cột trụ trong suốt cuộc đời của chúng ta đến một lúc nào đó có thể đột nhiên hoàn toàn sụp đổ.
Và cũng có những khi chúng ta trực diện với chân lý của người khác. Có những chân lý khác biệt, ngay cả hoàn toàn đối nghịch, với chân lý của chúng ta. Thế thì chân lý nào đúng? Của chúng ta hay của những người đó? Và những người đó có chắc chắn tin vào các chân lý của họ giống như chúng ta chắc chắn tin vào các chân lý của chúng ta không?
Thế thì làm sao chúng ta tuyệt đối biết được rằng chân lý của chúng ta đúng?
Có lẽ chúng ta cần xét đến vấn đề nầy từ góc cạnh triết lý. Xưa nay, các triết gia vẫn thường dành một phần lớn thời giờ để khảo nghiệm về cái mà chúng ta gọi là chân lý hay sự thật, cũng như về khả năng của chúng ta trong việc nhận hiểu chân lý hay sự thật đó.
Một triết gia Pháp đã đẩy vấn đề khảo nghiệm sự thật nầy đến mức độ tột cùng. Đó là René Descartes ở đầu thế kỷ 17. Descartes muốn tìm ra một gốc ngọn của mọi sự thật, một cái gì đó mà chúng ta có thể tin tưởng tuyệt đối là đúng. Để đạt đến mục tiêu nầy, ông đưa ra một phương pháp khảo nghiệm sự thật dựa vào nghi vấn. Nguyên tắc của phương pháp nầy là nghi vấn tất cả và bất cứ thứ gì có thể nghi vấn được. Phương pháp nầy ngày nay gọi là phương pháp Descartes.
Descartes khởi đầu bằng câu hỏi “Chúng ta có thể tin tưởng tuyệt đối vào những cảm nhận về cái thế giới chung quanh chúng ta không?” Nói cách khác, ông hỏi “Chúng ta có thể tin tưởng vào cảm quan của chúng ta không?”
Khi bắt đầu đặt nghi vấn về tất cả mọi sự vật chung quanh, càng lúc Descartes càng nhận thấy ông không thể nào tìm ra một thứ gì mà ông hoàn toàn không thể nghi vấn gì cả. Ông không thể tin tưởng tuyệt đối vào những kiến thức thu thập được từ xưa nay. Trong lịch sử đã có biết bao nhiêu kiến thức tưởng như hoàn toàn và tuyệt đối đã bị thay thế bởi những kiến thức trái biệt khác? Trong đời mỗi người đã có bao nhiêu lần những ý tưởng, quan niệm thay đổi liên tục với thời gian? Và không có gì bảo đảm được những kiến thức nhân loại và ý niệm cá nhân hiện tại sẽ không tiếp tục thay đổi nữa.
Descartes cũng thấy ông không thể tin tưởng tuyệt đối vào những gì ngũ quan cho phép ông cảm nhận. Thí dụ như ông đang ngồi trong thư viện nhưng ông không thể nào quả quyết được ông có thật sự đang ngồi đó hay không. Đó là vì, ông giải thích, có những khi chúng ta nằm mơ, chúng ta “thấy” rõ ràng chúng ta đang ở đâu đó, đang làm việc gì đó nhưng thật ra chúng ta đang nằm ngủ, và chúng ta chỉ nhận biết đó là giấc mơ sau khi chúng ta đã tỉnh dậy. Vì thế nên ngay khi ngũ quan ông cho ông biết ông đang ở thư viện nhưng làm sao ông biết ông không chỉ đang nằm mơ? Từ đó, tất cả các cảm xúc buồn vui, thương ghét, nóng lạnh, đau đớn, sung sướng của mỗi cá nhân đều nằm trong phạm trù có thể ngờ vực cả.
Descartes còn đặt nghi vấn về sự hiện hữu của thượng đế. Ông lý luận rằng biết đâu có một siêu quỷ vương đầy ma thuật thượng thừa muốn bóp méo mọi cảm nhận của con người về thế giới thật sự chung quanh họ? Nếu việc đó xảy ra thì tất cả những gì con người cảm nhận đều chỉ là ảo giác của ma thuật và hoàn toàn không đúng với sự thật.
Vấn đề là không ai, kể cả Descartes, có thể chứng minh rằng quỷ vương trên không hiện hữu. Và như thế thì tất cả mọi thứ, mọi sự vật, mọi sự việc trong đời chúng ta đều có thể bị nghi vấn.
Năm 1999 có một phim tựa đề “The Matrix”.
Nhân vật chính trong phim, Neo, một ngày nọ khám phá rằng tất cả mọi thứ anh biết trên đời đều là giả tạo. Thay vì là một chuyên viên điện toán làm việc trong thành phố, thực tế anh chỉ là một thể xác nằm ngâm trong hóa chất dinh dưỡng được gắn dính vào một máy siêu điện toán và máy nầy liên tục nạp những tín hiệu vào não bộ của anh để tạo ra ảo giác về cái thế giới chung quanh anh. Tất cả những trải nghiệm, kiến thức, khái niệm từ xưa đến nay trong suốt cuộc đời Neo về bản thân anh, về mọi người, về thế giới chung quanh anh đều là những ảo giác giả tạo được sản xuất bằng máy siêu điện toán đó.
Có lẽ một số không ít người sau khi xem phim The Matrix rồi sẽ ngẫm nghĩ “Nếu tất cả mọi thứ chung quanh tôi hiện giờ cũng là ảo giác thì làm sao tôi có thể biết được?” Cũng không khác gì Descartes đã từng suy nghiệm với nghi vấn về siêu quỷ vương của ông ấy.
Có nghĩa là, giống như nhân vật Neo trong The Matrix, với ngũ quan và nhận thức của chúng ta, không ai có đủ phương tiện để có thể quả quyết chắc chắn chúng ta hiện không đang nằm trong một dạng máy siêu điện toán. Hoặc chúng ta hiện không đang nằm dưới ma thuật của siêu quỷ vương của Descartes. Hoặc chúng ta đang nằm mơ. Không ai có thể khẳng định 100% điều đó.
Và nếu thế thì câu hỏi chúng ta cần tự hỏi là “Có sự việc gì trên đời chúng ta có thể khẳng định 100% không?” Theo Descartes thì có. Theo ông, một điều mà ông có thể khẳng định 100% được là sự kiện ông đang nghi vấn về mọi sự vật khác. Nói cách khác, sự nghi vấn đó là một dạng trải nghiệm, kiến thức, khái niệm đặc biệt. Sự nghi vấn đó hiện hữu, bất kể tất cả mọi sự vật khác có hiện hữu hay không. Và do đó người nghi vấn ấy cũng hiện hữu.
Từ đó, câu nói nổi tiếng của Descartes: “Tôi suy nghĩ, do đó tôi hiện hữu” (“Cogito ergo sum”).
Vấn đề là, tư duy “nghi vấn tất cả mọi thứ” đó của Descartes mang đến một bất lợi lớn. Tư duy nầy đặt tất cả trải nghiệm, kiến thức, khái niệm của mỗi cá nhân, và của toàn thể nhân loại, vào trạng thái nghi vấn. Kể cả sự hiện hữu vật chất của mọi sự vật và mọi sinh vật, kể cả con người, khác chung quanh. Có nghĩa là tất cả và tất cả mọi thứ đều không có giá trị gì cả ngoại trừ sự nghi vấn trong tâm thức của chính mình.
Đây cũng là nền tảng của chủ thuyết triết lý gọi là “duy ngã” (solipsm). Chủ thuyết duy ngã thành hình vì quả thật là hầu như nếu lấy bất kỳ kiến thức, niềm tin, khái niệm nào ra để phân tích cặn kẽ đầy đủ thì chúng đều có những lỗ hổng không toàn vẹn. Tuy nhiên chủ thuyết duy ngã một cách cực đoan có thể đưa người ta vào một vi thế tự cô lập ở mức độ tuyệt đối. Và đây cũng là một vị thế đầy khủng hoảng và cô đơn. Đi theo chủ nghĩa duy ngã cực đoan có nghĩa là không có gì để tin, không có gì để dựa vào để sống, để có một sự ổn định và bình an tâm thần cả. Dĩ nhiên đây không phải là một quan niệm hữu ích để sống, hay để sống còn, trong thế giới nầy.
Có một cách để giải quyết việc nầy. Đó là đừng, và không cần phải, tin hay không tin bất cứ điều gì một cách tuyệt đối cả. Nói một cách khác, chúng ta có thể cùng một lúc tin vào hai sự việc khác biệt nhau, tuy nhiên ở hai mức độ tin khác nhau.
Thí dụ bạn có thể tin rằng bạn đang ngồi xem phim trong một rạp hát (vì bạn cảm nhận mình đang ngồi trong một rạp hát xem phim). Đồng thời bạn cũng có thể tin rằng trời đang mưa bên ngoài (vì trước khi bạn bước vào bên trong rạp hát thì trời đã đang mưa và có vẻ như sẽ còn tiếp tục mưa rất lâu). Hai chuyện nầy hoàn toàn khác biệt nhau và không liên quan đến nhau. Và dĩ nhiên là bạn có thể, và nên, tin ở sự việc thứ nhất (đang ngồi xem phim trong rạp hát) nhiều hơn so với sự việc thứ hai (trời đang mưa bên ngoài) dựa vào suy luận của bạn.
Nói cách khác, bạn có thể gán một mức độ tin vào mọi thứ bạn tin. Hay một dạng xác suất đáng tin. Thí dụ như những thứ bạn nghĩ rất khó có thể xảy ra sẽ được gán cho xác suất đáng tin 1% hay 2% hay 3%, trong khi những thứ bạn nghĩ rất có thể xảy ra sẽ được cho xác suất đáng tin 95% hay cả đến 99%. Hai cực điểm là 0% (tuyệt đối chắc chắn không thể xảy ra) và 100% (tuyệt đối chắc chắn xảy ra) không nên dùng đến vì lý do sẽ nói đến ở phần sau của bài viết nầy.
Còn khi đứng trước một niềm tin khác biệt và đối nghịch với niềm tin của chúng ta thì sao? Việc nầy xảy ra thường xuyên hàng ngày. Chúng ta bất đồng ý kiến về cách nấu một món ăn, về cách dạy con cái, về chủ trương bảo vệ môi trường, về chính sách tị nạn và di dân, về tổ chức kinh tế, quan điểm chính trị, tín điều tôn giáo, v.v.
Lấy thí dụ như khi thảo luận với một người khác về chính sách tị nạn và di dân chẳng hạn; nếu người đó và bạn cùng đều có những tin tức và dữ kiện giống nhau, cùng có một trình độ học thức và kinh nghiệm xã hội tương đương với nhau; thế nhưng người đó và bạn đi đến hai nhận xét và quan điểm khác biệt và đối nghịch nhau. Trong trường hợp nầy, bạn có thể gạt bỏ quan điểm của người đó qua một bên để cho rằng chỉ có quan điểm của bạn là đúng. Hoặc bạn cũng có thể dẹp quan điểm của mình đi để chạy theo quan điểm của người đó. Tuy nhiên thống kê cho thấy phần đông chúng ta có khuynh hướng dung hòa giữa hai niềm tin khác biệt và đối nghịch nhau để đi đến một quan điểm mới nằm khoảng giữa. Nói cách khác, ở đây nhiều người chúng ta trở thành một dạng “bất khả tri” (agnostic) về vấn đề tị nạn và di dân.
Khuynh hướng sẵn sàng trở thành bất khả tri trong những trường hợp nầy dẫn đến việc chúng ta dễ trở thành “ba phải”. Chúng ta dễ trở thành một người khi đứng trước những quan điểm khác biệt và đối nghịch với mình về các vấn đề gia đình, đạo đức, xã hội, kinh tế, chính trị, tôn giáo (nói cách khác, mọi khía cạnh quan trọng trong đời sống) thì sẽ nhún vai lắc đầu “Tôi không biết, tôi không có ý kiến, tôi thấy cái nào cũng đúng, tôi không biết cái nào đúng hơn…”
Dĩ nhiên là có những trường hợp mà kết luận “tôi thấy cái nào cũng đúng” trên là kết luận thích đáng duy nhất chúng ta có thể, và phải, chấp nhận. Tuy vậy, không phải tất cả mọi hoàn cảnh, mọi trường hợp đều là như vậy.
Nếu như trong những trường hợp chúng ta có các dữ kiện chính xác và lý luận khách quan vững chắc đã được thực tế kiểm chứng nhiều lần thì sao? Nếu vậy thì tại sao chỉ vì có sự bất đồng ý kiến với một người khác, và nhất là nếu người nầy có vẻ như ở một vị thế kiến thức tương đương với chúng ta, thì chúng ta cảm thấy cần phải dung hòa hai quan điểm khác biệt và đối nghịch với nhau. Khi làm việc nầy, chúng ta vô tình hạ cấp những dữ kiện chính xác và lý luận khách quan vững chắc lúc đầu của mình xuống một cách không cần thiết và vô lý.
Và nếu như vậy thì chúng ta cần phải làm gì?
Như đã nói ở trên, con người ai cũng muốn có những nền tảng tình thần như lề thói xã hội, đạo đức, kiến thức, v.v. để dựa vào làm khuôn khổ căn bản cho mọi điều hành cá nhân của mình. Thái cực ngờ vực mọi thứ theo phương pháp Descartes dẫn đến một nỗi bất an vì chúng ta sẽ trở thành cô lập và không còn có nền tảng gì để dựa vào cả. Trái lại, áp dụng cái nhìn bất khả tri lên mọi thảo luận sẽ làm chúng ta trở thành lang thang không định hướng một cách nhu nhược.
Chúng ta cũng không muốn trở thành bảo thủ luôn luôn khăng khăng giữ vững những quan điểm, những niềm tin của mình ngay cả khi có các dữ kiện, các bằng chứng có vẻ ảnh hưởng đến những quan điểm, những niềm tin đó. Chúng ta cần phải khiêm nhường về giá trị của quan điểm của mình và chủ tâm mở rộng tầm nhìn của mình để khảo xét khách quan về quan điểm của người khác.
Thực hiện được điều trên thật ra không dễ dàng chút nào hết, nhất là khi chúng ta đã rất tự tin vào quan điểm của mình qua một thời gian lâu dài. Do đó chúng ta cần phải thường xuyên tạo điều kiện để tự nhắc nhở mình về việc nầy.
Muốn làm chuyện nầy, chúng ta phải tránh đặt giá trị tuyệt đối lên mọi quan điểm và mọi niềm tin của mình. Bất cứ chúng dựa trên bất cứ nền tảng nào qua một thời gian bao lâu. Chúng ta cần phải tự tin vào nhận xét và lý luận của mình nhưng đồng thời không nên quả quyết rằng những quan điểm và niềm tin của chúng ta sẽ hoàn toàn và luôn luôn đúng. Đây là cách dành ra lối thoát cho chính chúng ta khi có những dữ kiện và bằng chứng mới có thể làm thay đổi những quan điểm và niềm tin nầy.
Ngoài những thói quen tốt như khiêm nhường và sẵn sàng khảo nghiệm những quan điểm khác biệt vừa nói, chúng ta cũng cần tập cho mình thói quen kiểm chứng với nhiều nguồn độc lập khác nhau trước khi đi đến kết luận. Với phương tiện internet ngày nay, việc kiểm chứng về bất cứ sự kiện gì có thể đạt được rất nhanh chóng và dễ dàng, nhưng đồng thời cũng có thể rất nguy hiểm nếu sử dụng những nguồn kiểm chứng không độc lập với nhau. Rất nhiều tài liệu khi thoáng nhìn qua có thể nghĩ rằng chúng đã được trích dẫn từ nhiều nguồn khác nhau. Tuy nhiên nếu tìm đến từng nguồn ấy và kiểm nghiệm cẩn thận thì có khi tất cả những nguồn có vẻ rất độc lập trên đều chỉ là “con cháu” xuất phát qua nhiều thế hệ từ một nguồn chính duy nhất nào đó. Trong trường hợp nầy các nguồn đó không phải độc lập. Kết luận dựa trên các nguồn nầy chỉ là kết luận một chiều dựa trên một tài liệu nguồn từ một quan điểm của một tác giả mà thôi.
Khi biên soạn về một đề tài, chúng ta cũng cần tập thói quen chủ tâm tìm đọc những tài liệu của những tác giả mà chúng ta tiên đoán sẽ có những lập luận và kết luận đối ngược với lập luận và kết luận của chúng ta. Làm điều nầy sẽ mở rộng tầm nhìn của chúng ta hơn là chỉ luôn luôn tìm đọc những tài liệu hay thảo luận với những tác giả đồng ý với quan điểm với chúng ta.
Có tìm hiểu về những quan điểm khác biệt và thảo luận với những tác giả đối nghịch thì chúng ta mới có cơ hội nhìn thấy những cái đúng của họ và, quan trọng hơn nữa, những cái sai của mình. Những cái đúng của họ sẽ sửa đổi những cái sai tương ứng của chúng ta. Ngay cả những cái sai của họ cũng ích lợi vì chúng cũng thường giúp chúng ta nhìn thấy và tránh rơi vào những cái sai tương tự trong chính chúng ta.
Hơn nữa, tìm đọc những gì khác biệt với quan điểm của mình thường thú vị hơn nhiều so với lúc nào cũng tìm đọc những gì mình đã biết, đã hiểu, đã đồng ý.
Trong phim “The Matrix”, Neo được một nhân vật bí hiểm tên Morpheus giải thích cho biết mọi thứ trong đời anh đều là giả tạo. Morpheus sau đó đưa ra hai viên thuốc, một viên màu xanh một viên màu đỏ, và mời Neo lựa uống một trong hai. Nếu uống viên thuốc màu xanh thì Neo sẽ thức dậy và tiếp tục sống trong thế giới ảo giác như từ trước đến giờ, tiếp tục tin vào những gì cái máy siêu điện toán muốn anh ta tin. Đây là một lối thoát và một cách hiện hữu dễ dàng, nhẹ nhàng và an toàn nhất. Còn nếu uống viên thuốc màu đỏ thì Neo sẽ ở lại với Morpheus trong một thế giới thực sự nằm ngoài vòng kềm tỏa của máy siêu điện toán. Tuy lựa chọn nầy cho phép Neo một đời sống thực sự và tự chủ nhưng đồng thời nó cũng sẽ đầy gian khổ và nguy hiểm. Và một khi đã uống rồi, hoặc viên thuốc màu xanh hoặc màu đỏ, thì không bao giờ có thể đổi ý được nữa. Morpheus nói: “Nên nhớ, ở đây tôi chỉ mời tặng anh sự thật. Có vậy thôi”.
Neo chọn viên thuốc màu đỏ. Có những người sẽ chọn viên thuốc màu xanh, vứt bỏ những nhận xét và suy luận cá nhân để thả xuôi dòng theo một đời sống dễ dàng, nhẹ nhàng và an toàn.
Tuy nhiên, nếu chúng ta thật sự không thể nào phân biệt được mình hiện đang sống trong một thế giới ảo tưởng của máy siêu điện toán hay không (vì như đã cho thấy ở trên, không ai trong chúng ta có khả năng phủ nhận hay xác nhận được điều đó) thì có khác biệt gì giữa việc lựa chọn viên thuốc màu xanh hay màu đỏ?
Có những người sẽ cho rằng khác biệt rất lớn. Có những người sẽ cho rằng khác biệt không đáng kể, ở những mức độ khác nhau.
Thực tế thật ra không chỉ giản dị như vậy. Đó là vì đời sống có nhiều phạm trù khác nhau: kiến thức, chính trị, doanh thương, đạo đức, tín ngưỡng, trách nhiệm, tình cảm, giao tế, xã hội, gia đình, v.v. và v.v. Trong mỗi phạm trù sẽ có hai viên thuốc hoặc xanh hoặc đỏ để chúng ta lựa chọn. Vì vậy trong đời sống hàng ngày chúng ta sẽ gặp gỡ nhiều Morpheus khác nhau. Mỗi Morpheus có những viên thuốc xanh và đỏ của riêng họ để mời tặng chúng ta. Vì thế trong thực tế có muôn vạn những viên thuốc xanh và đỏ khác nhau để chúng ta lựa chọn. Và chúng ta không phải chỉ chọn lựa một lần trong đời mà thôi; chúng ta còn phải thường xuyên làm điều nầy mỗi khi đứng trước những vấn đề quan trọng khác nhau.
Cộng thêm vào đó, trong mỗi phạm trù sẽ có một số người cùng lựa chọn một viên thuốc giống nhau, và những người nầy sẽ tạo thành một tập thể chung. Có vô số tập thể như vậy, bên trong mỗi tập thể sẽ có một sự thật giống nhau, hay ít nhất là tương tự nhau, nhất. Và những tập thể càng to lớn, giàu mạnh thì những sự thật của họ càng được xem là “thật” hơn.
Nhiều khi trong thực tế cũng không hề có Morpheus nào đưa ra sẵn hai viên thuốc xanh và đỏ để chúng ta lựa chọn. Có những lúc chính chúng ta phải tự nhìn thấy có một sự lựa chọn trước khi có thể suy nghĩ đến việc lựa chọn cái nào.
Thế thì khi việc nầy xảy ra cho bạn, hoặc vì có một Morpheus mời tặng hoặc vì bạn tự nhìn thấy có hai viên thuốc xanh và đỏ thì bạn sẽ chọn viên thuốc màu nào?

Phần nhận xét hiển thị trên trang

ở cuối con đường




có một thế giới khác với thế giới này 
thế giới không có gương soi 
không có ảo ảnh 
người không có bóng 
vật không có bóng 
cỏ cây không có bóng 
chỉ duy nhất mình đối diện với chính mình 
chỉ duy nhất nó đối diện với chính nó
đi đến cuối con đường 
đi đến tận cùng của sự vật 
sự trơ tráo tận cùng 
sự nhố nhăng tận cùng 
một biến thể khác 
lờ mờ hiện ra
ở cuối con đường 
tận cùng của thế giới hân hoan bi lụy 
gồng mình một ngã ba 
của ý thức thăm thẳm huênh hoang 
hoặc không có gì cả 
mọi thứ phẳng lỳ không hình thù không đường nét 
không nhập nhoạng đi về 
một chút hồi quang

Phần nhận xét hiển thị trên trang

SHADOWLESS (tên tây nhưng chắc là người ta ) viết về BÙI TÍN:

SỰ XUYÊN TẠC CỦA BÙI TÍN



SHADOWLESS
Chắc chắn bạn đọc không còn lại gì nhân vật có tên Bùi Tín, nguyên từng là Đại tá Quân đội nhân dân Việt Nam, phó Tổng Biên tập Báo Nhân dân, từ những năm 1990 đã có những bài viết tuyên truyền xuyên tạc tình hình nội bộ Đảng Cộng sản Việt Nam và phải sống cuộc đời lưu vong, trốn chạy giai đoạn sau đó tính đến thời điểm hiện tại. Quá khứ như vậy nhưng chưa khi nào nhân vật này có ý định từ bỏ mục đích xuyên tạc nội bộ Đảng và Nhà nước một cách hằn học thông qua những bài viết, phát ngôn trên mạng Internet. Một người đã từng trải qua chiến tranh, con một “khai quốc công thần” của nước Việt Nam ta, từng công tác trong quân đội, xuất bản, báo chí ắt hẳn là một người có tài. Và Bùi Tín không phải là không có những tố chất đó. Tuy nhiên, tố chất nó chỉ dừng lại ở tài mà thôi vì khi không dùng tài của mình đúng mục đích chính nghĩa, cao đẹp và có một tư tưởng, đạo đức phản động thì sự nguy hiểm đó là không thể lường trước. Bùi Tín là con người như vậy.
Bùi Tín
Chân dung nhân vật Bùi Tín, ảnh: internet
Mặc dù đã đi khỏi quê hương sang xứ người sống một cuộc sống được cho là “vinh hoa phú quý” theo ý hiểu của mình nhưng Bùi Tín vẫn rất thích viết bài xuyên tạc tình hình nội bộ của Đảng và Nhà nước theo từng thời kỳ. Nếu như ngày trước, khi vẫn còn đang công tác trong Quân đội hay Báo Nhân dân, viết ra những tác phẩm như “Hoa xuyên tuyết” thì có thể cộng đồng mạng, bạn đọc còn cảm thấy có những điểm đáng tin, hoài nghi về tương lai số phận của đất nước khi tiếp cận một góc nhìn của người trong cuộc nhưng khi thời điểm hiện nay, người đó viết ra suy nghĩ, đánh giá của mình trong tưởng tượng mà chúng ta không đặt ra sự nghi vấn về mục đích của tác giả đó khi viết bài thì đúng là không sáng suốt một tý nào. Hơn nữa, đó còn là những bài viết có tính quy chụp một chiều, khai thác những thông tin không chính thống và phản động từ các trang mạng, báo chí nước ngoài từ lâu đã có những quan điểm, mục tiêu rõ ràng là chống phá đến cùng thể chế chính trị hiện tại của Việt Nam.
Một trong những chủ đề dạo gần đây mà nhân vật họ Bùi này khai thác một cách triệt để đó chính là Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng. Bằng những luận điệu xuyên tạc của mình, đối tượng này tập trung những sự kiện chống tham nhũng của Tổng Bí thư để hình thành trong lòng người đọc đó là một cuộc thanh trừng nội bộ. Và mặc dù là thanh trừng nội bộ lại là phục vụ mục đích của Trung Quốc, coi người đứng đầu của Đảng Cộng sản Việt Nam bán nước cho Trung Quốc. Thật không thể chấp nhận được lối viết bài cẩu thả với mục đích đê hèn như vậy. Không cần phải nói nhiều thì bạn đọc cũng biết rất rõ ràng đó là chính vì sự nguy hiểm khi mà niềm tin của nhân dân vào Đảng đã giảm sút vì những cái gọi là tham ô, tham nhũng, lợi ích nhóm… nên mới cần phải có những bước đi xử lý triệt để như vậy. Từ đó, mới có thể lấy lại niềm tin của nhân dân vào Đảng, vào chính quyền, hoàn toàn không giống như những gì Bùi Tín hay những kẻ có tư tưởng chống đối lại Việt Nam đang hàng ngày, hàng giờ xuyên tạc trên mạng.
Cuối cùng, có thể khẳng định rằng, bản chất của Bùi Tín kể từ khi chạy trốn khỏi Việt Nam đến khi sang trời Tây là hoàn toàn rõ ràng và mọi người ai cũng biết. Chỉ có điều, trước đây như vậy còn khi sắp vào cái tuổi gần đất xa trời rồi thì có khi nào y mong muốn mình trở lại quê hương trước lúc nhằm mắt xuôi tay hay không?

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Ai chống lưng cho sai phạm của FLC?


VŨ PHƯƠNG






















(GDVN) - Chây ì nộp tiền trúng đấu giá; Xây dựng khi chưa có giấy phép; Ép cư dân nhận nhà khi công trình còn ngổn ngang; “Nuốt” đất nông nghiệp làm dự án…

Những đại dự án ngàn tỷ đồng mắc nhiều sai phạm

Liên tiếp trong thời gian gần đây những vụ việc liên quan đến sai phạm của Tập đoàn FLC - một công ty tư nhân nổi lên với hàng loạt các dự án bất động sản, resort, sân golf... nhưng cũng đầy tai tiếng bởi cách làm gây bức xúc dư luận.

Câu hỏi được dư luận đặt ra: Phải chăng FLC đang được chống lưng nên coi thường dư luận, thách thức pháp luật?

Vào giữa tháng 7 vừa qua, Thanh tra Bộ Xây dựng đã công bố kết luận số 265/KL-TTr đối với hai đại dự án ngàn tỷ đồng của Công ty cổ phần Tập đoàn FLC mắc nhiều sai phạm.

Cụ thể, hai đại dự án tại Sầm Sơn (Thanh Hóa) và dự án Nhơn Lý (Quy Nhơn, Bình Định) của FLC trong việc thực hiện công tác xây dựng theo quy hoạch, quản lý chất lượng công trình xây dựng và hoạt động kinh doanh bất động sản có nhiều sai phạm.

Điều đáng nói, những vi phạm của Công ty cổ phần Tập đoàn FLC xảy ra trong thời gian dài, nhưng không được các cơ quan chức năng phát hiện và xử lý kịp thời, gây bức xúc trong dư luận.

Báo cáo dài 7 trang chỉ rõ những sai phạm của Ủy ban nhân dân tỉnh Thanh Hóa, tỉnh Bình Định cũng như chủ đầu tư là Tập đoàn FLC ở các dự án này.

Theo đó, một loạt sai phạm xảy ra tại quần thể du lịch nghỉ dưỡng sinh thái FLC Sầm Sơn của Tập đoàn FLC. Dự án có tổng mức đầu tư hơn 10.000 tỷ đồng.

Đối với dự án của FLC tại Thanh Hóa, Thanh tra Bộ Xây dựng cho biết, từ năm 2013, UBND tỉnh này đã phê duyệt quy hoạch sân golf, trước khi được Thủ tướng đồng ý bổ sung vào quy hoạch tới 11 tháng.

Ủy ban nhân dân tỉnh Thanh Hóa cũng cho phép chuyển đổi mục đích sử dụng hơn 11ha đất rừng phòng hộ làm sân golf là vi phạm quy định của Thủ tướng.

Cơ quan này còn cho phép chuyển đổi mục đích sử dụng hơn 11ha đất rừng phòng hộ để thực hiện dự án FLC Sầm Sơn khi chưa có đủ điều kiện quy định của Chính phủ về thi hành Luật bảo vệ và Phát triển rừng.

Tỉnh Thanh Hóa cũng không ban hành quyết định phê duyệt quy hoạch 1/500 đối với dự án sân golf và khu đô thị sinh thái của chủ đầu tư này tại Quảng Cư.

Có 2 công trình thuộc dự án FLC Sầm Sơn và 2 công trình thuộc dự án FLC Sầm Sơn Gofl Links đã thi công hoàn thành nhưng thời điểm thanh tra chưa có giấy phép xây dựng.

Đối với dự án quần thể sân golf, resort, biệt thự nghỉ dưỡng và giải trí cao cấp tại Nhơn Lý (Bình Định), cơ quan thanh tra cũng cho biết Ủy ban nhân dân tỉnh Bình Định đã phê duyệt quy hoạch chi tiết xây dựng tỷ lệ 1/500 không phù hợp với đồ án 1/2000.

Ban Quản lý Khu kinh tế tỉnh Bình Định cấp phép cho 7 công trình thi công đã hoàn thành thuộc dự án này. Còn 5 công trình khác đã hoàn thành nhưng chưa có giấy phép xây dựng.

Trước đó, vào hồi tháng 4/2017, người dân xã Vĩnh Thịnh và An Tường (Vĩnh Tường - Vĩnh Phúc) đã viết đơn cầu cứu Thủ tướng Chính phủ về dự án của Tập đoàn FLC. Hàng trăm hộ dân lo ngại siêu dự án của FLC “nuốt” trọn đất nông nghiệp.

Theo đó, kể từ năm 2013 đến nay, Công ty cổ phần Tập đoàn FLC liên tục xây dựng công trình kiên cố trên diện tích đất có nguồn gốc là đất nông nghiệp và tự ý lấn chiếm mương tưới tiêu phục vụ cho sản xuất khiến người dân bức xúc.

Cũng trong lĩnh vực xây dựng, vào đầu năm 2017, Công ty Cổ phần Đầu tư Địa ốc Alaska (thuộc Tập đoàn FLC) cũng được biết đến là doanh nghiệp ngang nhiên xây cả tòa nhà 18 tầng giữa Thủ đô mà không có giấy phép.

Theo đó, tòa nhà không phép trên là chung cư HH-01 cao 18 tầng thuộc Dự án khu chức năng đô thị Đại Mỗ (quận Nam Từ Liêm, Hà Nội).

Ngay sau đó, Thủ tướng Chính phủ cương quyết chỉ đạo xử lý dự án trên, đồng thời chuyển hồ sơ tòa nhà không phép sang Công an Hà Nội để điều tra làm rõ.

Tuy nhiên, đến nay đã gần một năm trôi qua, nhưng vụ việc vẫn chưa được xử lý dứt điểm, cơ quan chức năng vẫn nợ dư luận câu trả lời về hành vi vi phạm pháp luật của FLC có làm được không hay là bao che. 

Liên quan đến chủ đầu tư là Công ty Cổ phần Đầu tư Địa ốc Alaska (thuộc Tập đoàn FLC) mới đây bị hơn 40 hộ dân phản ánh về việc ép người mua nhà nhận nhà khi chưa nghiệm thu phòng cháy chữa cháy, nhiều hạng mục còn đang thi công dang dở, vật liệu ngổn ngang như một đại công trường. 

Theo đó, chủ đầu tư cam kết quý I/2017 sẽ bàn giao nhà dự án HH2 - FLC Garden City (Đại Mỗ, Nam Từ Liêm, Hà Nội), nhưng vì chậm tiến độ nên chủ đầu tư lại tự ý chuyển sang quý IV mới bàn giao nhà.

Thi công theo kiểu rùa bò, chủ đầu tư tòa nhà lại ép khách hàng nhận nhà khi những điều kiện tối thiểu chưa đảm bảo, cũng như các quy định về pháp luật.

Chây ì nộp tiền trúng đấu giá

Đáng nói là vụ việc gần đây được dư luận quan tâm là việc FLC chây ì nộp đủ số tiền trúng đấu giá. Không ít người đặt dấu hỏi nghi ngờ có sự bảo kê, bao che hay bất lực của Sở Tài nguyên và Môi trường Hà Nội trước sai phạm của FLC mà nhiều tháng qua không xử lý được vi phạm.

Cụ thể, ngày 25/7/2017, FLC trúng đấu giá khu đất ký hiệu ĐM1 (6,4 ha tại Đại Mỗ, Nam Từ Liêm, Hà Nội) với giá 860 tỷ đồng. Tuy nhiên, đến thời điểm 30/10, tức là hơn 3 tháng sau khi trúng đấu giá, FLC mới nộp được tổng cộng 98 tỷ đồng.

FLC vi phạm các quy định về đấu giá của Thành phố Hà Nội đã rõ, dù Sở Tài nguyên và Môi trường Hà Nội được thành phố giao chủ trì xem xét hủy kết quả trúng giá của FLC đối với lô đất trên vì ảnh hưởng nghiêm trọng đến việc thu hồi ngân sách nhà nước, nhưng đến nay mọi việc vẫn giậm chân tại chỗ. 

Một sự việc khiến người dân bức xúc đã xảy ra vào đêm ngày 19/5/2017, cảnh tượng nước mưa cuốn theo một lượng lớn đất, cát đá từ trên khu dự án sân golf của Tập đoàn FLC khiến nhiều hộ dân trong đó có một số người dân ở khu phố 6, phường Hà Lầm, Thành phố Hạ Long (Quảng Ninh) bàng hoàng, lo lắng.

Nhiều người dân sống khu phố 6, sống dưới chân dự án sân golf cho biết, bùn, đất đá kèm theo mưa lớn khá mạnh khiến con đường của khu phố biến thành “sông bùn”, nhà nào có nền thấp thì bùn, đất cát ập vào vùi lấp hết cả đồ dùng sinh hoạt trong gia đình.

Theo đó, từ khi Dự án FLC Hạ Long Bay Golf Club & Luxury Resort (FLC Hạ Long) được Công ty Cổ phần Tập đoàn FLC đi vào khởi công, người dân thành phố Hạ Long, tỉnh Quảng Ninh sống gần dự án phải hứng chịu cảnh khổ cực, đặc biệt vào những ngày mưa gió.

Cách đây ít năm, khách mua nhà tại FLC Landmark Tower (Lê Đức Thọ, Hà Nội) bức xúc trước việc Ban quản lý tòa nhà đưa ra "gói" thu phí lên tới 16 tháng (từ 1/9/2012 đến 31/12/2013) đúng nghĩa là một kiểu “tận thu”.

Hộ dân còn tố sai phạm của chủ đầu tư trong việc thu phí dịch vụ, phí trông xe cùng với đó là quyền lợi tổ chức Hội nghị nhà chung cư không được đáp ứng.

Thậm chí, khách hàng không nộp đủ tiền thu phí theo thông báo, chủ đầu tư sẽ không giao nhà, hoặc có giao nhà nhưng không cấp điện nước cho người dân sinh hoạt.


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Đà Nẵng: Công ty 79 thu lợi lớn từ mua bán khu đất KS Sông Hàn như thế nào?


HẢI CHÂU

Infonet - Chỉ với việc mua, bán nhà, đất khách sạn Sông Hàn (cũ) thuộc sở hữu Nhà nước, Công ty Xây dựng 79 đã bỏ túi riêng hơn 47 tỉ đồng trong khi ngân sách Nhà nước thất thu. Ngoài ra Công ty 79 còn bị cho là đã trốn thuế hơn 48,6 tỉ đồng trong vụ này!

Cử tri Đà Nẵng bức xúc

Như tin đã đưa, tháng 9/2017, Trung tướng Trần Đăng Yến, Thủ trưởng Cơ quan An ninh điều tra (Bộ Công an) đã có văn bản 817/ANDT(P4) gửi UBND TP Đà Nẵng cho biết Cơ quan này đang điều tra, xác minh, làm rõ những sai phạm trong việc thực hiện 09 dự án và mua, chuyển nhượng 31 nhà, đất thuộc sở hữu Nhà nước tại TP Đà Nẵng theo kết luận của Ủy ban Kiểm tra Trung ương.

Báo Điện tử Infonet cũng đã đăng tải cụ thể danh sách 09 dự án và 31 nhà, đất công sản được nêu trong văn bản 817/ANDT(P4). Từ đó đến nay, tại các cuộc tiếp xúc với Đoàn đại biểu Quốc hội và các tổ đại biểu HĐND TP, cử tri Đà Nẵng đã liên tục bày tỏ bức xúc, yêu cầu làm rõ việc không ít khu đất lớn ở các vị trí đắc địa được mua bán không qua đấu thầu theo quy định của pháp luật.

Tại các cuộc tiếp xúc cử tri của Đoàn đại biểu Quốc hội TP Đà Nẵng trong hai ngày 12 – 13/12 vừa qua để thông báo kết quả kỳ họp thứ tư, Quốc hội khóa XIV, nhiều cử tri Đà Nẵng đã đặt câu hỏi: Liệu có hay không một nhóm người, một số doanh nghiệp đang được hưởng những món lợi lớn từ việc mua bán đất đai không tuân thủ quy định pháp luật?

Để có thể phần nào trả lời cho câu hỏi đó, PV Báo điện tử Infonet đã tìm hiểu việc mua bán 03 trong số 31 nhà, đất công sản mà Cơ quan An ninh điều tra (Bộ Công an) đang tiến hành điều tra làm rõ. Đó là các nhà, đất 36 Bạch Đằng (năm 2007), 38 Bạch Đằng (năm 2008) và 38 Bạch Đằng mở rộng (năm 2009).

Theo tìm hiểu của PV, nhà đất tại 36 và 38 Bạch Đằng có tổng diện tích 3.728m2 có nguồn gốc là nhà đất công sản gồm 3 phần diện tích: (1) Khách sạn Sông Hàn – 36 Bạch Đằng, (2) Tòa án nhân dân TP và (3) Khu nhà tập thể trong khuôn viên khách sạn Sông Hàn. Cụ thể như sau:

Đấu giá chỉ… 1 đơn vị tham gia

Nhà đất tại 36 Bạch Đằng (Khách sạn Sông Hàn) có diện tích đất 1.719,0m2, diện tích sử dụng 3.628m2, cấu trúc: nhà trệt + 3 tầng + 4 tầng do Công ty Cung ứng Tàu biển Đà Nẵng quản lý sử dụng. Ngày 10/7/2006, UBND TP Đà Nẵng có Quyết định 4615/QĐ-UBND thu hồi toàn bộ nhà đất này giao cho Công ty quản lý nhà Đà Nẵng quản lý.

Ngày 27/10/2006, UBND TP Đà Nẵng có Quyết định 7516/QĐ-UBND quy định giá khởi điểm (gồm giá quyền sử dụng đất, nhà và vật kiến trúc, máy móc thiết bị, công cụ, dụng cụ …) để bán đấu giá nhà và chuyển quyền sử dụng đất đối với nhà đất nói trên là 45 tỉ đồng.

Ngày 18/12/2006, Công ty Xây dựng 79 có Tờ trình 33/TT-CT đề nghị được mua lại khách sạn Sông Hàn với giá đất kinh doanh (bằng 70% giá trị chuyển quyền hiện tại); đồng thời, cam kết sẽ đầu tư nâng cấp khu này thành khách sạn đạt tiêu chuẩn 4 - 5 sao phục vụ phát triển du lịch của Đà Nẵng.

Ngày 19/12/2006, Công ty Quản lý nhà Đà Nẵng có Tờ trình 1083/TT-CT cho hay, ngày 14/11/2006, Công ty đã thông báo bán đấu giá công khai trên Báo Đà Nẵng và Báo Thanh Niên nhưng chỉ có 1 đơn vị là Công ty 79 xin được mua thẳng và đầu tư lại khách sạn Sông Hàn đạt tiêu chuẩn 4 - 5 sao, đơn giá tính bằng 70% với lý do sử dụng để kinh doanh.

Ngày 01/02/2007, UBND TP Đà Nẵng có Công văn 582/UBND-QLĐTh đồng ý bán nhà và chuyển quyền sử dụng đất nêu trên cho Công ty 79, giảm 20% trên tổng giá trị chuyển quyền sử dụng đất quy định tại Quyết định 7516/QĐ-UBND, giảm 10% trên tổng giá trị tiền sử dụng đất phải nộp nếu Công ty 79 nộp một lần tiền trong vòng 30 ngày. Đồng thời, yêu cầu Công ty 79 phải có cam kết cải tạo nâng cấp nhà, đất tại 36 Bạch Đằng thành khách sạn 4 - 5 sao, cao từ 15 tầng trở lên.

Ngày 16/3/2007, Sở Tài nguyên và Môi trường (TN&MT) Đà Nẵng có Tờ trình 167/TT-TMTN-QLN xác định tổng giá trị bán nhà và chuyển quyền sử dụng đất, công cụ, dụng cụ mà Công ty 79 phải nộp hơn 38,9 tỉ đồng (do giá trị quyền sử dụng đất được giảm 20% là hơn 6 tỉ).

Ngày 27/3/2007, UBND TP Đà Nẵng có Quyết định 2306/QĐ-UBND cho phép bán nhà và chuyển quyền sử dụng đất, vật kiến trúc, máy móc, thiết bị, công cụ, dụng cụ thuộc sở hữu nhà nước tại 36 Bạch Đằng – khách sạn Sông Hàn cho Công ty 79 với giá 38,1 tỉ  đồng (trong đó giá trị chuyển quyền sử dụng đất 27,2 tỉ đồng). Công ty 79 phải nộp tiền vào ngân sách trong 45 ngày kể từ ngày ký quyết định. Nếu nộp đủ tiền 1 lần trong 30 ngày được giảm 10% tiền sử dụng đất.

Ngày 18/4/2007, Công ty Quản lý nhà Đà Nẵng và Công ty 79 ký hợp đồng mua bán nhà ở và chuyển quyền sử dụng đất thuộc công sản nhà nước. Tại Điều III, Hợp đồng xác định nếu vì một lý do nào đó mà Công ty 79 không nộp đủ tiền theo thời gian quy định thì coi như không có nhu cầu nhận chuyển quyền sử dụng khu đất nêu trên, Công ty Quản lý Nhà Đà Nẵng sẽ trình UBND TP hủy quyết định chuyển quyền, số tiền cược không được hoàn trả.

Trên thực tế, đến ngày 06/3/2009, tức sau gần 2 năm, Công ty 79 mới nộp tiền vào ngân sách nhưng vẫn được giảm 10% tiền sử dụng đất (hơn 2,7 tỉ đồng) nên số tiền thực nộp là 35,4 tỉ đồng theo biên lai thu số 0043970.

Nộp tiền sau 1 năm, vẫn được giảm 10% (!?)

Đất tại 38 Bạch Đằng có diện tích 700,8m2 (là một phần trụ sở của TAND TP Đà Nẵng). Ngày 10/11/2017, với lý do cần mở rộng nhà đất tại 36 Bạch Đằng để đảm bảo diện tích xây dựng khách sạn đạt chuẩn 5 sao, Công ty 79 có Tờ trình 42/TT-CT79  ngày 10/11/2007 xin mở rộng thêm diện tích nhà đất 36 Bạch Đằng về phía trụ sở TAND TP khoảng 700m2 với cam kết sẽ triển khai xây dựng khách sạn Sông Hàn đúng theo quy hoạch.

Ngày 06/12/2007, UBND TP Đà Nẵng đồng ý chủ trương cho Công ty 79 được nhận quyền sử dụng đất (Công văn số 6570/UBND-QLĐTh ngày 06/12/2007). Ngày 08/01/2008, UBND TP Đà Nẵng có Quyết định 614/QĐ-UBND thu hồi phần diện tích 700,80m2 tại 38 Bạch Đằng để giao Công ty Quản lý Nhà Đà Nẵng quản lý.

Ngày 28/12/2007, UBND TP Đà Nẵng có Quyết định 10513/QĐ-UBND quy định giá đất để thu tiền giao quyền sử dụng đất cho Công ty 79 là là 17.280.000/m2 và cho phép giảm 10% trên tổng tiền sử dụng đất nếu Công ty 79 nộp đủ tiền trong thời hạn 30 ngày kể từ ngày ký hợp đồng.


Ngày 04/01/2008, Công ty Quản lý Nhà Đà Nẵng và Công ty 79 ký hợp đồng chuyển quyền sử dụng đất thuộc sở hữu nhà nước có tổng giá trị 12,1 tỉ đồng (17.280.000 đồng x 700,80m2), với phương thức thanh toán Công ty 79 nộp đủ số tiền nêu trên trong thời hạn 30 ngày thì được giảm 10% giá trị là 1.210.982.400 đồng.

Đồng thời, Điều III của Hợp đồng xác định nếu vì một lý do nào đó mà Công ty 79 không nộp đủ tiền theo thời gian quy định thì coi như không có nhu cầu nhận chuyển quyền sử dụng khu đất nêu trên, Công ty Quản lý Nhà Đà Nẵng sẽ trình UBND TP hủy quyết định chuyển quyền.

Trên thực tế, đến ngày 06/3/2009 (tức sau hơn 1 năm), Công ty 79 mới nộp tiền vào ngân sách nhưng cũng vẫn được giảm 10% tiền sử dụng đất (hơn 1,2 tỉ đồng) nên số tiền thực nộp gần 10,9 tỉ đồng theo biên lai thu số 0043971.

Liên tục xin mua thêm đất để mở rộng KS Sông Hàn đạt chuẩn 4 – 5 sao…

Khu tập thể trong khuôn viên KS Sông Hàn và phần diện tích còn lại của TAND TP Đà Nẵng có diện tích 1300,6m2. Ngày 13/4/2009, Công ty 79 có Tờ trình 14/TT-CT79 tiếp tục có nhu cầu mở rộng KS nên xin nhận quyền sử dụng đất phần diện tích còn lại của TAND TP khoảng 800m2 và khu tập thể nằm trong khuôn viên KS Sông Hàn.

Ngày 10/7/2009, Công ty Quản lý Nhà Đà Nẵng có Tờ trình 475/TT-CT đề xuất mức giá chuyển quyền sử dụng đất theo 02 phương án: Phương án 1: 17.280.000 đồng/1m2; Phương án 2: 17.472.000đồng/1m2. Tại Công văn 2321/VP-QLĐTh ngày 30/7/2009, UBND TP Đà Nẵng thống nhất chọn phương án 2, thời gian nộp tiền trong vòng 60 ngày kể từ ngày chuyển quyền sử dụng đất và giảm 10% nếu nộp đủ tiền trong vòng 30 ngày kể từ ngày ký hợp đồng.

Ngày 31/8/2009, UBND TP Đà Nẵng có Quyết định số 6675/QĐ-UBND cho phép chuyển quyền sử dụng đất phần diện tích mở rộng nêu trên cho Công ty 79 với giá hơn 22,7 tỉ đồng. Ngày 03/9/2009, Công ty Quản lý Nhà Đà Nẵng và Công ty 79 ký hợp đồng chuyển quyền sử dụng đất số 110/HĐ-KT.

Ngày 05/10/2009, Công ty 79 nộp số tiền 20,4 tỉ đồng đồng theo Biên lai số 0047088 (đã giảm 10% là hơn 2,2 tỉ đồng). Đến ngày 28/10/2009, Công ty 79 được UBND TP Đà Nẵng cấp giấy chứng nhận quyền sử dụng đất số AM 612415 với tổng diện tích đất 3.728,0m2.

Không xây khách sạn, bán đất thu lợi rất lớn

Ngày 01/7/2011, Công ty 79 đã ký Hợp đồng 21A/2011/HĐCN/SHR-79CSC chuyển nhượng toàn bộ dự án KS Sông Hàn với tổng diện tích đất 3.728m2 cho Công ty TNHH Mặt Trời Sông Hàn với giá chuyển nhượng hơn 113,8 tỉ đồng (đã bao gồm mọi lệ phí, phí). Trong đó, quyền sử dụng đất hơn 65 tỉ đồng và tài sản gắn liền với đất hơn 48,6 tỉ đồng.

Theo quy định của Luật Đầu tư 2005 (Điều 17) và Nghị định 108/2006/NĐ-CP ngày 22/9/2006 của Chính phủ quy định chi tiết và hướng dẫn thi hành Luật đầu tư (Điều 66) thì nhà đầu tư có quyền chuyển nhượng dự án do mình thực hiện cho nhà đầu tư khác. Việc chuyển nhượng dự án sẽ tuân thủ các điều kiện và thủ tục chuyển nhượng vốn theo quy định của pháp luật.

Tuy nhiên trên thực tế, Công ty 79 không thực hiện việc đăng ký chuyển nhượng cũng như báo cáo tình hình hoạt động triển khai dự án theo quy định tại khoản 5 Điều 66 Nghị định 108, mà chuyển nhượng toàn bộ dự án thông qua hình thức chuyển quyền sử dụng đất và tài sản trên đất.

Mục đích sử dụng cũng như cam kết ban đầu để được UBND TP Đà Nẵng bán nhà công sản và giao đất thuộc sở hữu nhà nước là để đầu tư nâng cấp KS Sông Hàn thành KS đạt tiêu chuẩn 4 - 5 sao phục vụ phát triển du lịch TP. Đây cũng chính là điều kiện bắt buộc khi giao đất cho Công ty 79 mà UBND TP Đà Nẵng đã quy định tại Công văn 582/UBND-QLĐTh ngày 01/02/2007.

Thực tế là sau khi được giao đất (từ năm 2007 đến 2009) và cấp Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất vào năm 2009, Công ty 79 không thực hiện cam kết và điều kiện bắt buộc khi được giao đất, không triển khai thực hiện dự án mà đã chuyển nhượng toàn bộ diện tích 3.728,0m2 cho Công ty TNHH Mặt trời Sông Hàn vào năm 2011.

Như vậy, so sánh tổng giá trị hơn 66,8 tỉ đồng nộp cho ngân sách nhà nước (đã giảm 10% không đúng quy định là hơn 4,4 tỉ đồng) với giá chuyển nhượng lại hơn 113,8 tỉ đồng thì Công ty 79 đã hưởng chênh lệch hơn 47 tỉ đồng.

Mặt khác, Công ty 79 đã chuyển nhượng toàn bộ diện tích nêu trên với tổng giá trị hơn 113,8 tỉ đồng nhưng lập thủ tục chuyển quyền sử dụng đất và chịu thuế thu nhập với số tiền chuyển nhượng theo Hợp đồng công chứng chỉ với hơn 65 tỉ đồng. Số tiền hơn 48,6 tỉ đồng còn lại được chuyển thành hợp đồng mua bán tài sản trên đất (không qua công chứng) và chịu thuế giá trị gia tăng.

Do đó có ý kiến cho rằng trong việc chuyển nhượng này, Công ty 79 đã có hành vi trốn thuế thu nhập trên số tiền hơn 48,6 tỉ đồng. Đây cũng là điều cần được các cơ quan chức năng mà cụ thể là Cơ quan An ninh điều tra (Bộ Công an) xác minh làm rõ.
***

Như tin đã đưa, sáng 19/12, Đoàn đại biểu Quốc hội TP Đà Nẵng đã tiếp xúc cử tri theo nhóm đối tượng nhằm ghi nhận những kiến nghị liên quan đến Giấy chứng nhận quyền sử dụng đất sản xuất, kinh doanh ghi sai thời hạn sử dụng đất.

Tại đây, nhiều phóng viên đã đặt câu hỏi với ông Nguyễn Bá Sơn, Phó trưởng đoàn chuyên trách Đoàn đại biểu Quốc hội Đà Nẵng về tình trạng mua bán nhiều nhà, đất công sản trên địa bàn không qua đấu thầu theo quy định của pháp luật, hoặc tổ chức đấu thầu nhưng chỉ có... 1 đơn vị tham gia.

Ông Nguyễn Bá Sơn trả lời: “Bản thân hoạt động đấu thầu cũng có vấn đề. Bởi vì khi đấu thầu thì ông nào nhiều tiền ông đó nhảy vô. Và cái ông nhiều tiền thì thường kèm theo cái nhóm lợi ích trong đó. Và cái nhóm lợi ích thì tôi không loại trừ đó là ai, kể cả quan chức chính quyền, kể cả doanh nghiệp đều có thể xảy ra!”.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Ông Đinh La Thăng từng hợp thức hóa tài liệu đối phó với cơ quan điều tra


>> UBKT Thanh Hóa đã làm gì gần một năm qua?


Tuấn Hợp
Dân Trí - Khi vụ việc góp vốn 800 tỷ đồng vào Ngân hàng Oceanbak bị mất trắng mà không thông qua HĐQT của PVN bị phơi bày, ông Đinh La Thăng đang là Bí thư Thành uỷ TPHCM đã gọi điện nhờ nhiều người ở PVN xin chữ kí để hợp thức hoá tài liệu, đối phó với cơ quan điều tra.

Ông Đinh La Thăng đối phó với cơ quan điều tra như nào?

Theo tài liệu của cơ quan điều tra, quá trình làm việc với cơ quan điều tra, ông Đinh La Thăng né tránh trách nhiệm, hợp thức hoá tài liệu không đúng bản chất sự việc để đối phó, gây cản trở hoạt động điều tra.

Cụ thể, khi vụ việc kí thoả thuận góp vốn 800 tỷ đồng giữa ông Đinh La Thăng - Chủ tịch HĐQT PVN và Hà Văn Thắm - Chủ tịch HĐQT Oceanbank bị phanh phui, thời điểm đó ông Thăng đang làm Bí thư Thành ủy TPHCM đã gọi điện nhờ một số người là cán bộ PVN xác nhận ông Thăng đã bàn bạc, thống nhất chủ trương với HĐQT để PVN góp vốn vào Oceanbank.

Ông Đinh La Thăng cũng đã sử dụng giấy xác nhận thể hiện vào tháng 3/2008, ông đã bàn bạc với nhiều người trong HĐQT trước khi kí thoả thuận với Oceanbak. Giấy xác nhận này được ông Thăng cung cấp cho cơ quan điều tra nhưng sau khi bị bắt tạm giam vào ngày 8/12 vừa qua, ông Thăng đã xin thay đổi lời khai và thừa nhận sự việc trên.

Cơ quan điều tra làm rõ, ông Đinh La Thăng, Chủ tịch HĐQT PVN kí thoả thuận góp 800 tỷ đồng vốn điều lệ vào Ngân hàng Oceanbank. Mặc dù được báo cáo rõ tình hình hoạt động của Oceanbank cũng như các văn bản chỉ đạo của Thủ tướng, Phó Thủ tướng Chính phủ, yêu cầu của Bộ Tài chính về việc rà soát các dự án trọng điểm dầu khí, cân đối nguồn vốn; báo cáo đánh giá tình hình hoạt động của Oceanbank; xác định giá trị thực cổ phiếu để tránh rủi ro trước khi thực hiện góp vốn… nhưng ông Đinh La Thăng đã không có bất cứ chỉ đạo nào đối với HĐQT và Ban Điều hành PVN để thống nhất chủ trương, thực hiện thẩm định, khảo sát Oceanbank, phương án góp vốn, tính hiệu quả khả thi.

Ông Đinh La Thăng không thông qua HĐQT mà là ký thoả thuận thống nhất với Hà Văn Thắm việc góp vốn vào Oceanbank, cũng không báo cáo Thủ tướng Chính phủ theo quy định.

Sau khi ký thoả thuận góp vốn, ông Đinh La Thăng tiếp tục đồng ý chủ trương ký ban hành các nghị quyết góp vốn, bổ sung vốn vào Oceanbank cũng chưa có ý kiến chỉ đạo của Thủ tướng Chính phủ; ký quyết định cử người đại diện phần vốn góp của PVN bằng 20% vốn điều lệ của Oceanbank; được HĐTV và thư ký báo cáo việc ban hành nghị quyết góp vốn không đúng quy định nhưng không chỉ đạo điều hành hoặc thoái vốn.

Cũng theo cơ quan điều tra, hành vi của ông Đinh La Thăng và đồng phạm đã gây thiệt hại 800 tỷ đồng khoản góp vốn của PVN tại Oceanbank.

Cuộc gặp gỡ giữa Đinh La Thăng – Hà Văn Thắm sau cuộc điện thoại

Theo tài liệu, năm 2006, Thủ tướng phê duyệt cho Tập đoàn Dầu khí quốc gia (PVN) được thành lập mới với một ngân hàng Cổ phần dầu khí, trong đó PVN nắm trên 50% vốn điều lệ. PVN đã hoàn thành một số thủ tục thành lập ban trù bị ngân hàng Hồng Việt.

Tuy nhiên, năm 2008, thực hiện chủ trương của Thủ tướng về kìm chế lạm phát, ổn định kinh tế vĩ mô, PVN không tham gia vào việc thành lập ngân hàng Hồng Việt mà chuyển sang góp vốn mua cổ phần tại Ngân hàng TMPC Đại Dương (Oceanbank) do Hà Văn Thắm làm Chủ tịch HĐQT.

Để thực hiện chủ trương góp vốn vào Oceanbank, ngày 18/9/2008, ông Nguyễn Ngọc Sự, Phó tổng Giám đốc PVN đã có báo cáo đánh giá tình hình hoạt động của Ngân hàng Oceanbank trong đó nêu rõ: Oceanbank là ngân hàng có quy mô hoạt động nhỏ, vốn và tiềm lực tài chính thấp.

Tuy nhiên, khi tiếp nhận báo cáo trên, ông Đinh La Thăng, Chủ tịch HĐQT PVN đã không tổ chức họp HĐQT để có chỉ đạo đánh giá lại tình hình hoạt động, năng lực của Oceanbank, phương án góp vốn, tính hiệu quả khả thi của việc góp vốn. Cùng ngày ông Đinh La Thăng và Hà Văn Thắm, Chủ tịch HĐQT của Oceanbank đã kí thoả thuận, cam kết PVN góp 20% vốn điều lệ tại Oceanbank.

Tại cơ quan điều tra, Hà Văn Thắm khai rằng: ngày 17/9/2008, Thắm nhận được điện thoại của Nguyễn Xuân Sơn khi đó là Trưởng Ban trù bị của Ngân hàng Hồng Việt thuộc PVN trao đổi việc PVN muốn tham gia góp vốn vào Oceanbank vì lí do Ngân hàng Hồng Việt không được phép thành lập.

Sau đó, Hà Văn Thắm đến trụ sở PVN gặp ông Đinh La Thăng, Nguyễn Xuân Sơn, Nguyễn Ngọc Sự và Nguyễn Mạnh Hà (cả 3 ông này khi đó đang nằm trong Ban trù bị của Ngân hàng Hồng Việt), để trao đổi thống nhất việc PVN góp vốn vào Oceanbank.

Tại cuộc gặp này, hai bên đã thống nhất PVN tham gia góp 400 tỷ đồng, tương đương 20% vốn điều lệ trong đợt tăng vốn điều lệ của Oceanbank từ 1000 tỷ đồng lên 2000 tỷ đồng và PVN sẽ hỗ trợ về tài chính, vốn, đồng thời khuyến khích các đơn vị thành viên sử dụng các dịch vụ tài chính ngân hàng do Oceanbank cung cấp.

Thời gian sau, Oceanbank tiếp tục tăng vốn điều lệ từ 2000 tỷ đồng lên 5000 tỷ đồng, chia làm 2 giai đoạn. Và để đảm bảo duy trì việc nắm giữ 20% vốn điều lệ của PVN tại Oceanbank, PVN phải tiếp tục góp vốn bổ sung, tổng cộng là 800 tỷ đồng.

Sau này, PVN đã mất trắng toàn bộ số tiền này, gây thiệt hại đặc biệt nghiêm trọng đối với tài sản Nhà nước và của PVN.

Cũng tại cơ quan điều tra, Hà Văn Thắm khẳng định, trước khi kí thoả thuận này, PVN chưa tiếp xúc Oceanbank để tổ chức khảo sát, thẩm định tình hình hoạt động của Oceanbank.

Cơ quan điều tra xác định ông Đinh La Thăng và 6 đồng phạm khác đã phạm vào tội “cố ý làm trái các quy định của Nhà nước về quản lí gây hậu quả nghiêm trọng”.

Phần nhận xét hiển thị trên trang