Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Tư, 2 tháng 11, 2016

Mất trật tự. Ồn ào quá các pác ợ!

NHÀ VĂN VŨ NGỌC TIẾN LÊN TIẾNG VỀ VỤ ĐẤU TỐ Ở HNV HÀ NỘI

VÀI LỜI VỀ ĐH NHÁP Ở HỘI NHÀ VĂN HÀ NỘI 
(30/10/2016) 

Vũ Ngọc Tiến 
Thứ ba 1- 11 - 2016 
 
Bạn bè thân quý!

Mình những muốn có 2 tháng tạm xa làng fb để dồn sức vào việc rất riêng tư, nhưng hôm nay buộc phải ló mặt nói đôi lời về cái ĐH nháp của HNVHN vừa xong (30/10/2016). Hôm đó mình đã buộc phải làm một việc thiếu tế nhị là cướp diễn đàn ngăn chặn một mưu đồ phát động cuộc đấu tố kiểu “hồng vệ binh” bên nước Tầu những năm 60 của thế kỷ trước. Thời gian và sự nóng giận lúc ấy khiến mình không nói được hết ý muốn nói. Nay có thời gian ngẫm ngợi xin thưa lại rõ hơn 3 điều đã nói tại ĐH nháp như sau:

Một là nói thẳng với ông NVL, ông quen bắt nạt một cô Nhã Thuyên bằng tuổi con mình trên báo VN TpHCM, nay bổn cũ soạn lại theo lệnh ai đó đã quy chụp thô bạo anh PXN đủ thứ tội chỉ còn thiếu nước đề nghị CA tống giam tên phản động mà thôi. Điều đó không dễ nữa bởi tại diễn đàn ĐH nháp của HNVHN chuyên ngành văn xuôi- phê bình dịch thuật có tới già nửa người cỡ tuổi VNT (71) trở lên đủ trải đời và trải nghề không để ông dắt mũi lao vào cuộc đấu tố bỉ ổi, tởm lợm, vô nhân tính với anh PXN và BVĐ thành lập “Văn đoàn độc lập”. 


Hai là góp ý với BCH cũ về “Báo cáo tổng kết nhiệm kỳ 11” và dự thảo “Điều lệ Hội” cho nhiệm kỳ 12. Trước hết mình không thể chấp nhận một việc quá ư vô lý rằng trong khi cả nước đang hướng về miền Trung chia sẻ và giúp đỡ đồng bào vừa mới qua nạn cá chết, biển chết, giờ lại thêm lũ chồng lên lũ; vậy mà ở HNVHN chúng ta chỉ vì một vấn đề cỏn con về nhân sự mà ĐH phải hoãn đi hoãn lại gần cả năm trời, rồi khi họp lại bôi ra 2 ĐH nháp và 1 ĐH thật! Sao không làm gọn trong một ĐH để giảm bớt tiền thuê hội trường, mua bánh kẹo giữa giờ và phong bì 100 K cho các ĐB đi tầu đi xe… gửi vào miền Trung cứu đói cho bà con nông dân? Về bản dự thảo “Điều lệ Hội” do nhà thơ Nguyễn Việt Chiến trình bầy giải thích cũng có một điều cần nói thẳng là không ổn. Theo lời anh NVC thì tại ĐH kỳ này, sau khi đã bầu xong BCH mới sẽ có cuộc họp nhanh của BCH bầu ra vị Chủ tịch dưới sự điều hành của nhà thơ Bằng Việt- người đã được BCH cũ tiến cử lên Ban tuyên giáo Thành ủy, Sở tư pháp thành phố HN và một người nữa cao phiếu nhất trong BCH mới cùng nhau điều hành phiên họp ấy? Vậy là đã rõ, mọi diễn biến ở HNVHN một năm qua và 2 ĐH nháp vừa xong chỉ nhằm mục đích hạ bệ PXN và đưa BV quay về làm Chủ tịch ở tuổi 76? Mình không thể chấp nhận được nên đã nói rõ cuộc họp ấy chỉ có thể do một người có phiếu cao nhất trong ĐH điều hành mà thôi, nếu không thì mọi sự bầu bán trong ĐH chỉ là trò hề hay sao? (Một vài nhà văn phát biểu sau mình còn nêu lên một phương án khác rằng, sau khi bầu ra BCH mới xong thì toàn thể ĐH sẽ tiếp tục bầu chọn Chủ tịch trong số những người vừa trúng cử. Đó cũng là PA rất hay!)…

Ba là góp ý riêng với nhà thơ Bằng Việt (BV). Vì điều kiện thời gian không cho phép nói tiếp trong ĐH nháp nên mình mượn diễn đàn trên fb nhắn gửi tới anh: Thưa anh BV! Trong ký ức tôi vẫn còn in đậm về một nhà thơ BV tài hoa với tập thơ “Hương cây- Bếp lửa” in chung với Lưu Quang Vũ gần 50 năm trước. Thủa còn trai trẻ, tôi mê nghe nhạc giao hưởng trên máy quay đĩa than, trong đó mê nhất là bản giao hưởng số 5 của “BẾT” và bản giao hưởng số 6 của “TRAI”. Vì vậy, tôi không thể quên, giữ mãi hình ảnh đẹp về anh qua bài thơ anh viết về bản giao hưởng số 5- giao hưởng Định Mệnh ấy: “Em nghe chăng bốn tiếng sấm bão bùng/ Bốn tiếng đập dập vùi bao số phận/ Bốn thanh âm dựng đứng tâm hồn lên/ Trái tim không bình yên, không một phút bình yên…” Rồi tiếp: "Em ở hồ thu sâu lắng sóng thu/ Nhạc lay động vầng trăng trong thổn thức..." Nay đã ở vào tuổi 76, anh còn ham hố, cố bám lấy cái chức Chủ tịch Hội NVHN quyền rơm vạ đá kia làm gì 2 cái ĐH nháp? Nên chăng anh hãy về với “bếp lửa” năm xưa, thổi hết tro tàn và nhóm lên ngọn lửa mới cho ấm lòng anh, ấm tình bè bạn và ấm tình cảm thông chia sẻ với nông dân miền Trung, với các chiến sĩ canh giữ hải đảo ngoài khơi xa hay trên biên giới phía Bắc?…

Vài lời ngắn gọn thế thôi. Mong các anh/chị trong ĐH nháp tha lỗi cho việc cướp diễn đàn ngày 30/10/2016 và mong anh Bằng Việt ghi nhận tấm chân tình của VNT- một người bạn viết cũng đã qua 71 mùa xuân cuộc đời.

HN ngày 1/11/2016
VNT 
Nguồn FB: Vũ Ngọc Tiến

3 nhận xét :

  1. 76 còn trẻ chán! Cho em xin thêm một nhiệm kỳ nữa, bác ạ! Cày cục mãi
    mới được thế, bác bảo em quay về "với bếp lửa" thì lấy gì bỏ vào nồi, hở bác? Bác thông cảm nhé! Còn phải nghĩ cho đám con cháu cả đàn cả lũ đây này!
    Trả lời
  2. Đồng ý với ông Vũ Ngọc Tiến,ông Bằng Việt bây giờ đã 76 tuổi rồi nên tốt nhất là "anh hãy về với “bếp lửa” năm xưa, thổi hết tro tàn và nhóm lên ngọn lửa mới",rồi làm công tác"đôn lò"là phù hợp nhất.Đừng hằm hổ làm gì,vì với anh là nhà thơ, nhà báo,nhà thổ gì gì cũng chỉ nằm trong kiếp nhà xí không hơn
    Trả lời
  3. Nay đã ở vào tuổi 76, anh còn ham hố, cố bám lấy cái chức Chủ tịch Hội NVHN quyền rơm vạ đá kia làm gì 2 cái ĐH nháp? Nên chăng anh hãy về với “bếp lửa” năm xưa, thổi hết tro tàn và nhóm lên ngọn lửa mới cho ấm lòng anh, ấm tình bè bạn và ấm tình cảm thông chia sẻ với nông dân miền Trung, với các chiến sĩ canh giữ hải đảo ngoài khơi xa hay trên biên giới phía Bắc?…
    (Nhà văn Vũ Ngọc Tiến)
    *
    Ối giời ơi! Đau đớn thế! Ôi! Lời nhắc nhở chân thành! Lời van xin của người bạn văn đừng bán linh hồn cho quỷ dữ! Thống thiết đến thế là cùng!

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Ba, 1 tháng 11, 2016

Buồn buồn con ngan già!

Bà Đoàn Hương: ĐANG CÓ HIỆN TƯỢNG "NGÁO" FACEBOOK

Tiến sĩ khoa học Đoàn Hương. Ảnh: Dân Trí.
.
Đang có hiện tượng 'ngáo' Facebook 

Nghiêm Huê
Tiền Phong
06:58 ngày 31 tháng 10 năm 2016

TP - Đó những nhận định của tiến sĩ khoa học Đoàn Hương, nguyên giảng viên khoa Báo chí, ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn, ĐH Quốc gia Hà Nội, tại buổi nói chuyện Người Việt trẻ và văn hóa ứng xử được tổ chức cuối tuần qua.


TSKH Đoàn Hương cảnh báo, Facebook (FB) có nhiều hệ lụy mặt trái. “Nếu không làm việc, vào FB sẽ mất thời gian. FB có nhiều hệ lụy, giờ có hiện tượng “ngáo” FB. Người ta nghĩ đến chuyện lập trại cai nghiện FB. Ai vào FB quá hai giờ một ngày mà không phải để làm việc thì hãy cẩn thận” - bà Đoàn Hương lưu ý.

Cũng theo bà Hương, lên FB tưởng là có thể ẩn mặt, nhưng không phải, cái gì cũng phải tuân theo pháp luật. Sinh viên rất dễ mắc phải sai lầm này, đó là có một số kẻ phản động chui vào FB để kích động sinh viên và tuổi trẻ. Kích động các vấn đề chính trị và sinh viên dại dột tham gia. “Có một thứ các em phải giữ trong sạch suốt đời, đó là lý lịch của mình, nhất là những người làm báo. Vì vậy, không nên tham gia. Việc đó là việc của công an, của cơ quan chức năng”.

Tuy nhiên, theo PGS Nguyễn Thị Minh Thái, nguyên giảng viên khoa Báo chí, ĐH Khoa học Xã hội và Nhân văn, mạng xã hội cũng có những lợi ích nhất định. Đó là dùng chính FB để truyền thông và rất nhiều người đã làm được điều này. 
------------------

Trần Ban

Một câu chuyện liên quan tới TS. Đoàn Hương. 
 .
Xét rằng trí dũng có thừa.
Nghe Trần xúi giục nên cơ hội này
Rằng hay thi thật là hay
Nghe ra ngậm đắng nuốt cay thế nào.

"Đến khi nữ tiến sĩ đứng lên, Trần Hinh lại một lần nữa hồi hộp lo lắng. Vị nữ tướng này thì Trần Hinh đã chạm trán trong một vài lần cùng đi luyện thi đại học, nhằm đào tạo các nhân tài tương lai và có đọc đôi bài của chị trên báo Văn nghệ. Chị là học trò không biết là thế hệ thứ bao nhiêu của ông già vậy mà bây giờ chị lại ngỗi chễm chệ trên cao để phán về người thầy của mình. Mà món võ của chị lại thuộc môn phái khác. Đó là cái thứ Trần Hinh lo nhất. Nghe nói chị được đào tạo từ Ba Cu ở Liên xô. Ba hay Ta...đại loại như thế. Có lẽ là “Ta” thì có lý hơn chứ “ba” thì nghe buồn cười. Anh chuyên về văn học Pháp nên không thật quan tâm lắm đến tên thành phố của của xứ xở này. Nhưng thôi, điều đó không quan trọng. Miễn là, giám khảo là một tiến sĩ về văn học Việt Nam nhưng được đào tạo từ nước ngoài. Thế mới là thứ của độc. Trần Hinh cứ lo là các vị giám không hiểu thầy mình. Thật là lo phỗng lo loan. Có lẽ do đọc nhiều Camus mà anh đã trở thành “người xa lạ” với xứ sở quê hương mình. Ở xứ ta, tiến sĩ bao giờ cũng có thể làm tuốt. Cũng như giáo sư. Đã là giáo sư thì là giáo sư toàn quốc rồi chứ ai người ta gọi là giáo sư của trường nào, viện nào.

Đang nghĩ lẩn vẩn thì giọng nói của nữ tiến sĩ vang lên. Cái chất giọng khàn khàn đáng yêu, rất riêng của chị làm cho Trần Hinh, theo thói quen, bất thình lình giương cái kính vỡ mắt lên nhìn. Anh quên mất mắt kính bị vỡ. Chỉ thấy trước mắt nhoè nhoè, nhoà nhoà. Mọi thứ lẫn lộn, mờ ảo. Hoá ra ở trong cái tầm quang học như thế mọi thứ lại đẹp. Trời ơi, đeo kính vào nhìn rõ để làm gì? Tốt nhất đừng nhìn rõ một cái gì cả thì có khi lại hay."

Phần nhận xét hiển thị trên trang

ÔNG BẰNG VIỆT LÊN TIẾNG





VỀ Ý KIẾN ĐỀ CẬP ĐẾN BẢN “TUYÊN BỐ VẬN ĐỘNG THÀNH LẬP VĂN ĐOÀN ĐỘC LẬP VIỆT NAM”, DO MỘT HỘI VIÊN HỘI NHÀ VĂN HÀ NỘI CHẤT VẤN, TẠI ĐẠI HỘI TRÙ BỊ (NGÀNH THƠ) CỦA HỘI, VỪA TỔ CHỨC NGÀY 29 – 10 – 2016 VỪA QUA.

Bằng Việt
Thứ tư ngày 2 -11 - 2016
TranNhuong.net

Ngày 31-10- 2016, tôi rất bất ngờ nhận được một cú điện thoại và một lời nhắn tin từ nhà văn Nguyên Ngọc, yêu cầu phải cải chính ngay“lời vu khống” đối với Ban vận động Văn đoàn độc lập trong câu tôi trả lời chất vấn cho một hội viên Hội Nhà văn Hà Nội ( là nhà thơ Hương Mộc), khi anh yêu cầu giải thích về Ban Vận động Văn đoàn độc lập, cũng như thái độ đối với nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên, Chủ tịch Hội Nhà văn Hà Nội, có tham gia vào Ban Vận động đó. 


Việc nhà phê bình Phạm Xuân Nguyên tham gia Ban Vận động Văn đoàn độc lập này thì không có gì phải bàn cãi, và trong không khí gặp mặt thân tình của anh chị em giới văn nghệ, tôi cũng chỉ muốn đùa vui, rằng thế là anh hơi tham, vừa có vợ vừa muốn có bồ trẻ, ôm riết cả hai mang, bắt cá hai tay (Hội cũng ôm mà Văn đoàn cũng ôm), không ổn đâu! ( trong khi bản “Tuyên bố vận động Văn đoàn độc lập” của anh thì lại phát ngôn rất rành rọt và hùng hồn như sau: Văn đoàn độc lập Việt Nam là một tổ chức của xã hội dân sự, ái hữu nghề nghiệp, hoàn toàn độc lập đối với mọi hệ thống tổ chức và thiết chế trong và ngoài nước!! ).

Còn việc nhà thơ Hương Mộc khăng khăng buộc tôi phải trả lời ngay về “Tuyên bố vận động thành lập Văn đoàn độc lập”, thì ác hại thay, lúc đó tôi lại không có văn bản trên tay, nên buộc phải trả lời theo trí nhớ: Tôi nêu ý bao quát của bản “Tuyên bố…” là “Văn đoàn muốn chấn hưng văn hóa Việt Nam đang suy thoái ( nay về xem lại thì nguyên văn là phục hưng văn hóa), để tất cả những người làm văn học đích thực không bị xấu hổ vì nền văn học hiện nay đang xuống cấp nghiêm trọng. Và“Tuyên bố...” cũng có dụng ý phủ nhận nền văn học cách mạng”. Đây là những câu nói vo, tóm lược lời lẽ trong“Tuyên ngôn”,( không có trích dẫn), nhưng nhà văn Nguyên Ngọc cực lực phản đối hai từ “xấu hổ” và “phủ nhận” mà ông cho là xuyên tạc, vu khống nghiêm trọng và ông buộc phải làm cho ra lẽ đối với hai ý xuyên tạc,vu khống trắng trợn này. Ông nhắn tin cho tôi:

“Cậu đã xem lại clip về cuộc họp của bộ phận thơ trong đó cậu nói sai có tính chất vu khống về tuyên bố của Ban Vận động Văn đoàn độc lập chưa? Cần thiết thì tôi sẽ gửi lại cho cậu nguyên văn tuyên bố ra mắt của chúng tôi. Nếu là người đứng đắn, cậu cần một cải chính và một lời xin lỗi đàng hoàng công khai. Nguyên Ngọc.”

Anh nói: BVĐVĐĐL phủ nhận nền văn học cách mạng từ 1945 đến nay (mà anh cho là chính nhà văn Nguyên Ngọc, người đứng đầu BVĐVĐĐL đã từ đó sinh ra), thậm chí bảo rằng tuyên ngôn đó kêu gọi ‘’các nhà văn phải làm thế nào để không xấu hổ với nền văn học của chúng ta’’, và nói tuyên bố như thế là “ngộ nhận, vội vã”.

Trước cơn giận tày đình của một nhà văn nhớn, tôi đành phải trích dẫn lại mấy câu khởi đầu bản “Tuyên bố…” ấy, do chính nhà văn đã tâm đắc cho công bố: “ Sau năm 1975, kết thúc một thời kỳ lịch sử kéo dài hơn trăm năm, đất nước cần một cuộc phục hưng dân tộc căn bản, mà nền tảng là phục hưng văn hóa. Tiếc thay, công cuộc cần thiết và nghiêm trang ấy đã không diễn ra như mong đợi. Trái lại, văn hóa Việt Nam ngày càng suy thoái nghiêm trọng, lộ rõ nguy cơ đánh mất những giá trị nhân bản căn cốt nhất, uy hiếp đến cả sự tồn vong của dân tộc”.

Trong mấy câu này có 3 ý phủ định lớn, mà là phủ định sạch trơn nữa kia:

- Một là: công cuộc phục hưng dân tộc mà nền tảng là phục hưng văn hóa, tác giả chỉ thèm kể đến từ năm 1975 trở đi! Vậy Cách mạng tháng Tám 1945 là để làm gì, tác giả cố ý quên! Nước Việt Nam DCCH ra đời không phải là một dấu mốc phục hưng dân tộc vĩ đại ư, nhưng cũng bị bỏ qua! Và nền văn hóa dân tộc từ 1945 đến 1975 hình thành qua hai cuộc Kháng chiến chống Pháp và chống Mỹ, ở đó có cả tác phẩm “ Đất nước đứng lên” đã làm nên tên tuổi tác giả một thời và hàng trăm tên tuổi lừng lẫy khác, cũng bị xóa sổ sạch trơn chăng? Kết cục là từ 1945 đến 1975, chúng ta hoàn toàn trắng tay, vì mọi việc cần thiết và nghiêm trang không hề diễn ra như mong đợi !?.

- Hai là: Tác giả đã cố ý đánh đồng cả trăm năm nô lệ dưới thời thực dân Pháp từ năm 1858 kéo luôn đến năm 1975, không hề điểm một dấu cách nào; tức là mặc nhiên cho vào một rọ (kể từ thời nô lệ thực dân) toàn bộ các thành tựu về chính trị, xã hội, văn hóa 30 năm sau thời Pháp thuộc( 1945 – 1975) khi chính quyền Cách mạng đã thành lập; khỏa lấp toàn bộ quá trình kháng chiến và kiến quốc vĩ đại. cho tất cả xếp vào cùng một giuộc là thời kỳ đất nước chưa được phục hưng căn bản, mà văn hóa hẳn còn tệ hại hơn, vì nền tảng để phục hưng cho nó chưa hề thấy tăm hơi đâu cả?!.

- Ba là: Từ 1975 trở đi thì sao? Cũng chả khá lên gì, nếu không muốn nói là còn tệ hại hơn nữa. Vẫn theo “ Tuyên bố…” trên, thì : Văn hóa Việt Nam ngày càng suy thoái nghiêm trọng, lộ rõ nguy cơ đánh mất những giá trị nhân bản căn cốt nhất, uy hiếp đến cả sự tồn vong của dân tộc!.

Đấy là nói về sự phủ nhận. Còn nói đến tâm lý xấu hổ của văn nghệ sĩ nữa. Cứ thử đọc những dòng tiếp theo của “Tuyên bố…” trên xem, hẳn ai cũng phải tự thấy hèn kém và sỉ nhục mà chui đầu xuống đất đen ấy chứ:

- Văn chương Việt Nam yếu kém có nguyên nhân chủ quan trước tiên…là sự thờ ơ đối với trách nhiệm xã hội, vô cảm trước thời cuộc, quan trọng hơn nữa là thiếu độc lập tư duy, từ đó tự hạn chế năng lực sáng tạo.

- Về mặt khách quan, một xã hội như chúng ta đang có, trong đó các quyền tự do cơ bản của con người thực tế bị vi phạm trầm trọng,đương nhiên đè nặng lên tâm lý sáng tạo của người cầm bút, làm mờ nhạt và tắt lụi các tài năng.

- …Không có những quyền tự do tối thiểu đó thì không thể có một nền văn học đàng hoàng.

Đương nhiên, chúng ta rất đau xót về nhiều khiếm khuyết, đuối kém, tiếc nuối nhiều cơ hội bị bỏ lỡ, giận dữ vì xã hội còn thiếu công bằng, còn tham nhũng, còn lợi ích nhóm, còn mất dân chủ, nhiều lúc cũng rất xấu hổ vì cả sự dốt nát của mình; nhưng cách xử lý trong mọi quan hệ cá nhân và xã hội sẽ phải khác, không theo cách “chém gió” của bản tuyên ngôn này! Bản tuyên ngôn thuyết giáo rất trịnh trọng, to tát, lời lẽ rất kêu. Nhưng bàn soạn để chọn những giải pháp nào tối ưu nhằm ra thoát tình cảnh đó mới là cần. Đến tuổi này rồi, tôi rất sợ các kiểu tuyên ngôn thùng rỗng. những kiểu hiệu triệu mị dân. Chỉ xin nói gọn vậy thôi, còn nếu như trong “Tuyên bố…” còn ẩn khuất những khơi gợi gì quá cỡ, mà cái đầu bã đậu của tôi không hiểu nổi, thì tôi đành xin các bậc trưởng thượng thứ lỗi.

Lần đầu tiên, cực chẳng đã, tôi phải xin nhờ nhà văn Trần Nhương cho in giùm lời trần tình này lên trang Web của anh ( nếu có thương thì xin xếp vào mục: “ Bầu bạn góp cổ phần”,cũng quý lắm). Vả lại, cũng chính vì bài tường thuật về: Đại hội ngành thơ…thẩn gì đó của Hà Nội… trên trang mạng Trần Nhương, kèm theo cả video clip của anh, mà bác Nguyên Ngọc mới đọc được và yêu cầu tôi xin lỗi, nếu không, bác sẵn sàng buộc tội tôi vu khống và xuyên tạc về bản tuyên ngôn văn đoàn độc lập của bác. Đấy là lý do tôi phải xin phép Trần Nhương để anh cho đăng bài này, dù đành có làm phiền gì chủ nhân trang Web. Tôi cũng xin cáo lỗi tiếp với nhà thơ Hương Mộc nữa, do “tai bay vạ gió”, chả may chỉ vì một câu hỏi vô tư giữa hội trường mà tôi trả lời chưa gãy gọn, nên cũng bị liên lụy vào vụ này!

B.V.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tiếng Tàu vs Tiếng Anh


ENGLISH TIME CARTEL color con rayas sin fondo

Tiếng Tàu vs Tiếng Anh

[Tiếng Tàu vs Tiếng Anh] Nếu bạn giỏi tiếng Tàu, bạn có thể làm thuê cho doanh nghiệp Trung Quốc với lương 10-20tr. Nhưng nếu bạn giỏi tiếng Anh bạn có thể làm thuê cho bất cứ doanh nghiệp quốc tế nào, hoặc làm chủ ở bất cứ nơi đâu, và thu nhập không giới hạn.
 
Những người kêu gọi học tiếng Tàu vì cho rằng lương cao khi làm cho doanh nghiệp Tàu là những con ếch ngồi đáy giếng, biết 1 mà không biết 2, thấy trước mắt mà không thấy cái lâu dài.
 
Vì bản thân họ cũng chẳng tin vào điều đó vì họ cũng đâu thực hiện niềm tin của mình. Nếu họ không thực hiện thì chẳng có lý do gì để bạn tin.
 
Nếu tiếng Tàu thực dụng cao hơn thì Jack Ma học tiếng Anh làm gì? Niêm yết cổ phiếu ở Mỹ làm gì? Các trung tâm Anh ngữ mọc như nấm ở Trung Quốc làm gì? Đại gia Trung Quốc và quan chức gửi con cái họ sang mấy nước tiếng Anh làm gì?
 
Chính người Trung Quốc còn thừa nhận hạn chế của tiếng Tàu và tầm quan trọng của tiếng Anh. Nên chẳng có lý do gì để Việt Nam học thêm tiếng Tàu trong khi người Tàu đang ùa học tiếng Anh.
 
Còn bạn nào nói ngược lại thì thực hiện lời mình nói đi, lúc đó mới có trọng lượng. Vậy nhé?
 
Ku Búa

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Những quy luật cho các nhà cai trị



[Những quy luật cho các nhà cai trị] — Sub bởi Café Ku Búa —
Bạn có muốn cai trị không? Bạn có thấy những vấn đề trong đất nước của bạn và biết cách để sửa đổi chúng không? Ước gì bạn có quyền lực để làm vậy. Tốt thôi, bạn đã đến đúng chỗ.Nhưng trước khi chúng ta bắt đầu bài học này về quyền lực chính trị, hãy tự hỏi bản thân tại sao các nhà cầm quyền không nhìn rõ mọi việc như bạn?…thay vào đó lại hành động theo những cách ích kỷ, tự hủy và thiển cận như vậy?
Họ có bị ngu không… những con người quyền lực nhất thế giới này? Hay là còn điều gì đó khác? Ngai vàng có vẻ toàn năng khi nhìn từ xa, nhưng nó không giống như vậy đâu. Thúc đẩy ngai vàng hành động, và các hành động của ngai vàng sẽ tác động lên bạn. Chấp nhận điều đó hay quay đầu lại ngay đi trước khi chúng ta thảo luận, những quy luật cho các nhà cai trị.
Bất kể những tia sáng từ bất kỳ vị vua mặt trời có sáng chói thế nào: Không ai cai trị một mình. Nhà vua không thể làm những con đường một mình, không thể thực thi luật pháp một mình, không thể bảo vệ quốc gia hay tự bảo vệ bản thân, một mình. Sức mạnh của nhà vua không phải ở hành động, mà là làm cho những người khác hành động nhân danh ông, dùng kho báu trong kho chứa của mình.
Một vị vua cần một đội quân, và ai đó để điều hành nó. Một kho báu và ai đó để thu thập nó. Luật pháp và ai đó để thi hành nó. Những cá nhân cần làm để cho điều cần thiết xảy ra là những chìa khóa đến quyền lực của nhà vua.
Mọi thay đổi mà bạn muốn thực hiện nhưng nghĩ lại trong đầu đi nếu những chiếc chìa khóa này sẽ không nghe theo mệnh lệnh của bạn. Trong một chế độ độc tài, nơi sức mạnh chiến thắng, số lượng chìa khóa dẫn đến quyền lực khá nhỏ……có lẽ chỉ vài chục tướng lãnh, quan chức và thủ lĩnh địa phương.Kéo họ về phía bạn và sức mạnh để cai trị là của bạn, nhưng……đừng bao giờ quên, làm họ mất lòng và họ sẽ thay thế bạn.
Rồi, giờ thì mọi quốc gia đều nằm trong một dãy quang phổ, từ những nước mà người cai trị cần vài người ủng hộ chủ chốt cho đến những nước mà người cai trị cần nhiều hơn……nền tảng quyền lực này là lý do vì sao các quốc gia lại khác nhau.
Nhưng cho dù nhiều hay ít chìa khóa, quy luật là như nhau: Đầu tiên, kéo những người ủng hộ chủ chốt về phe bạn. Với họ, bạn sẽ có quyền để hành động; bạn có mọi thứ. Không có họ, bạn không có gì cả.
Rồi, giờ để giữ được những chiếc chìa khóa đến quyền lực này, bạn phải, thứ hai: Điều khiển kho bạc. Bạn phải đảm bảo kho bạc của bạn được gia tăng và phân phối đến bạn – vì tất cả những công việc cực nhọc — và cho những chiếc chìa khóa cần thiết để giữ vị trí của bạn. Đây là công việc thực sự của bạn như một người cai trị: tìm ra cách thức tốt nhất để phát triển và phân phối những nguồn lực, … để đừng làm lật nhào ngôi nhà xây bằng những lá bài mà ngai vàng của bạn đang ngồi lên.
Giờ thì bạn, nhà độc tài tham vọng nhân từ, có thể muốn giúp người dân của mình……nhưng sự kiểm soát kho báu là thứ hấp dẫn đối thủ cạnh tranh, cho nên bạn phải giữ những chiếc chìa khóa trung thành. Nhưng chỉ khi có quá nhiều kho báu trong hầm, quá nhiều tài sản đế chế của bạn đã tạo ra. Vậy thì hãy cẩn thận: mỗi chút xíu kho báu chi cho người dân là chút xíu đó không được chi cho lòng trung thành. Vì vậy, hãy làm điều đúng đắn, sử dụng của cải quốc gia cho những công dân của quốc gia…… sẽ đưa một công cụ thâu tóm quyền lực vào tay đối thủ cạnh tranh của bạn.
Kho báu đổ vào làm đường, các trường đại học, và các bệnh viện, là kho báu mà một đối thủ có thể hứa hẹn cho những người ủng hộ mấu chốt nếu họ chịu đổi phe. Những nhà độc tài nhân từ có thể chia chiến lợi phẩm cho người dân, nhưng những chiếc chìa khóa phải có phần thưởng của họ trước,…bởi vì *thậm chí nếu* bạn đã thu thập được những người ủng hộ trung thành và thánh thiện nhất, họ cũng có vấn đề giống y như bạn, chỉ thấp hơn một cấp…Trở thành một chìa khóa đến quyền lực là một vị trí quyền lực.
Họ cũng vậy, cũng phải cẩn thận với những đối thủ cạnh tranh từ bên dưới hay bên trên: vì thế kho báu mà họ nhận được cũng phải được chia ra để duy trì vị trí của họ. Lòng trung thành và sự mập mờ có thể ở bên bạn bất kể thế nào,……nhưng người ủng hộ mấu chốt thông minh, sẽ luôn luôn quan sát cán cân quyền lực, sẵn sàng thay đổi lòng trung thành nếu bạn có vẻ là kẻ thua cuộc trong mạng lưới chuyển dịch của các liên minh.
Trong những quốc gia có số lượng chìa khóa ít, phần thưởng rất tuyệt vời……và khi bạo lực cai trị, những kẻ tàn nhẫn nhất bị hấp dẫn; và các thiên thần xây dựng những việc làm tốt sẽ thua cuộc trước những ác quỷ không làm điều đó. Vì vậy mua tất cả lòng trung thành bạn có thể, bởi vì lòng trung thành trong các tổ chức độc tài các loại, là tất cả. Với người cai trị, dù thế nào đi nữa.
Vì vậy, chế độ độc tài bộc bạch: Một nhà vua cần đến tòa án của ông để phát triển kho báu để giữ cho tòa án trung thành và tiếp tục phát triển kho báu. Đây là bản chất tự chịu đựng của quyền lực, mọi thứ bên ngoài chỉ là hạng 2. Giờ thì nhà vua với nhiều người ủng hộ mấu chốt gặp những vấn đề thực sự: không chỉ là chi phí của họ, mà cả những nhu cầu cạnh tranh và ganh đua của họ rất khó để cân bằng,……mạng lưới xã hội và tài chính giữa họ càng rắc rối chừng nào, thì một đối thủ cạnh tranh càng dễ lôi kéo một đám đông quan trọng.
Một người cai trị càng có nhiều người ủng hộ mấu chốt tính trung bình, thì triều đại của họ càng ngắn. Điều này đưa chúng ta đến quy luật thứ 3 của những kẻ cai trị: Tối giảm những người ủng hộ mấu chốt. Nếu một chìa khóa trong triều đình của bạn trở nên không cần thiết, kỹ năng của anh ta không còn cần thiết nữa, bạn phải đá anh ta ra. Sau một cuộc đảo chính thành công, tay độc tài mới sẽ thanh trừng vài người đã giúp hắn đạt được quyền lực…..… trong khi làm việc với những thuộc hạ của tay độc tài trước – điều từ bên ngoài trông có vẻ là một ý tưởng kinh khủng.
Sao lại bỏ rơi những đồng chí cách mạng của bạn như vậy? Và những kẻ ủng hộ nhà độc tài cũ không nguy hiểm hay sao? Nhưng những chìa khóa cần thiết để có quyền lực không giống với những cái cần để giữ được nó. Có ai đó trong biên chế đã từng là quan trọng trong quá khứ, như vô dụng trong hiện tại cũng như việc chi tiền cho dân chúng: kho báu bị lãng phí cho những thứ không liên quan.
Và theo định nghĩa, một nhà độc tài lôi kéo một cuộc đảo chính phải hứa hẹn một kho báu lớn hơn cho những ai chuyển phe. Kích cỡ của kho bạc không thay đôi, cho nên kho báu phải được chia bởi ít người hơn. Một nhà độc tài lôi kéo đúng những chìa khóa, kiểm soát được kho báu, cắt giảm những chi tiêu không cần thiết, giết chết những chìa khóa không cần thiết, có một sự nghiệp thành công và vững bền. Khi thấy kết cấu đã được vén màng, bạn có thể bị kích thích để bắt đầu điều khiển một quốc gia để kiếm lợi cho mình và những người bạn của mình,……hoặc bạn có thể kiệt sức, muốn làm tốt nhưng thấy những khó khăn trong hệ thống, giờ chuyển tới nền dân chủ để giải cứu.
Vậy hãy thảo luận về một nhà cai trị như một đại biểu. Bạn lần nữa có thể nuôi dưỡng ước mơ vĩ đại về điều không tưởng mà bạn muốn xây dựng, nhưng: không ai cai trị một mình. Và không bao giờ nhiều hơn trong một nền dân chủ. Các tổng thống và thủ tướng phải đàm phán với những thượng nghị sĩ các nghị viện và ngược lại. Và họ đều có những người ủng hộ mấu chốt của mình để quản lý.
Trong một nền dân chủ được thiết kế tốt, quyền lực được chia sẻ giữa rất nhiều người, và được chiếm lĩnh không phải với bạo lực mà với lời nói,… … nghĩa là bạn phải có hàng ngàn hay hàng triệu người dân, cho dù có không thích bạn trong ngày bầu cử …thì ít ra phải thích bạn hơn so với kẻ thay thế.
Với quá nhiều cử tri và một quyền lực được chia nhỏ, nó gần như không thể, để làm như một nhà độc tài……để theo đuổi những quy luật này và mua lòng trung thành. Hay không phải vậy? Dĩ niên là không. Đừng nhìn về người dân như những cá nhân với những ham muốn cá nhân, thay vì vậy họ được chia vào các khối: …Khối trưởng lão, hay chủ sở hữu nhà, hay những chủ doanh nghiệp, hay người nghèo. Các khối bạn có thể thưởng như một nhóm.
Nền dân chủ có một chính sách thuế diện rộng và phức tạp, và luật pháp, không phải một tai nạn mà là phần thưởng cho những khối đã đưa lên và giữ người đại diện cai trị có quyền lực: Trợ cấp nông nghiệp, như một ví dụ, chả liên quan gì đến thực phẩm và nhu cầu quốc gia,…… mà liên quan hoàn toàn đến cách thức khối nông nghiệp sẽ bỏ phiếu thế nào.
Các quốc gia mà phiếu bầu của nông dân không làm lung lay cuộc bầu cử, không có trợ cấp nông nghiệp. Nếu một khối không bỏ phiếu, như những công dân trẻ hơn, vậy không cần phải phân bổ phần thưởng về phía họ. Thậm chí cả khi đạt số lượng lớn, họ vẫn không thích hợp để có quyền lực. Đây là một tin tốt cho bạn: vậy là ít thêm một khối ảnh hưởng và kho báu bạn chia cho các khối chủ chốt phải đến từ đâu đó khác…Nếu bạn muốn ngồi nhiều năm trong văn phòng, luật số 3 là bạn của bạn trong một nền dân chủ cũng như một nền độc tài.
Bạn không thể xóa sổ những ai không bầu cho bạn, nhưng vẫn còn nhiều điều bạn có thể làm. Một khi đã có quyền lực, hãy làm nó dễ dàng hơn để các khối chủ chốt của bạn bỏ phiếu và làm khó những khối khác. Thành lập một hệ thống bỏ phiếu giảm số lượng khối bạn cần để thắng, thì càng nhiều đối thủ cạnh tranh,……rất tiện lợi.
Vẽ ra biên giới bầu cử để quyết định trước kết quả cho bạn hay cho bạn thân của bạn,……và có đảng trước bầu cử với những quy luật Byzantine để quyết định thậm chí các khối “có quyền” bỏ phiếu cho ai. Pha trộn và kết hợp những điều trên cho một sự kéo dài quyền lực thậm chí tốt hơn nữa. Khi những xếp hạng được cho phép không thể thấp hơn nữa, và tỉ lệ tái đắc cử không thể cao hơn nữa,…… bạn sẽ biết bạn đã thành công.
Bây giờ, đã đủ suy nghĩ dành cho công dân rồi. Thậm chí trong nền dân chủ vẫn có những người ủng hộ mấu chốt với tư cách cá nhân cực kỳ có lực ảnh hưởng …mà bạn cần về phe bạn, vì tiền hay lực ảnh hưởng hay sự thiên vị của họ sẽ giữ bạn có quyền lực. Trong khi bạn không thể hứa hẹn sẽ chia phần trực tiếp cho họ, như một nhà độc tài làm,……bạn có thể tạo ra một kẽ hở cho các khoản đầu tư của họ, thông qua những bộ luật mà họ đã viết,…… hay in phiếu ra tù miễn phí cho các hành động của họ.
Không phải đẩy xe vàng tới tận cửa, nhưng những hợp đồng cho công ty của họ.  Bạn như một nhà cai trị có những con đường phải xây dựng hệ thống máy vi tinh hay những tòa nhà phải xây dựng lại.
Cuối cùng thì, không ai cai trị một mình. Hay bạn có thể chọn con đường đạo đức, và bỏ qua những chìa khóa lớn. Nhưng bạn sẽ chiến đấu với những người không bỏ qua. Chúc may mắn nhé. Tham nhũng không phải một tội nhẹ, nhưng giống với một công cụ quyền lực hơn, …… trong nền dân chủ và nền độc tài, nhưng nhiều hơn những thời điểm khác.
Vậy, chấp nhận sự thiên vị, lôi kéo những khối chủ chốt và bạn sẽ đến với quyền lực, …… cai trị với những hành động trông có vẻ trái ngược và ngu ngốc với những người không hiểu luật chơi –  bí mật giúp đỡ một ngành công nghiệp quyền lực mà bạn công khai lên án, … … hay thông qua những bộ luật sẽ tổn thương các khối đang bỏ phiếu cho bạn.
Nhưng công việc của bạn không phải là có một chính sách cai trị dễ hiểu và kiên định,… … nhưng là cân bằng lợi ích của các chìa khóa quyền lực, lớn và nhỏ. Đó là cách bạn giữ chức vị. Bây giờ với tất cả những cơn nhức đầu của một đại biểu, bạn có thể tự hỏi,…… nhìn lại luật số 3 để biết tại sao bạn không thể bỏ qua bước xây dựng thế lực, những cuộc trao đổi thiên vị vô nghĩa…… và chỉ cần mua chuộc quân đội để có quyền lực?
Chúng ta cuối cùng phải chuyển đến vấn đề: thuế và các cuộc nổi dậy. Bạn phải thấu hiểu luật số 2 và cách thức mà kho báu được phát triển và giữ một quốc gia cùng nhau.
Nếu chúng ta vẽ đồ thị giữa thuế suất của các quốc gia với số lượng những người ủng hộ mấu chốt mà nhà cai trị cần,…… có một mối quan hệ rõ ràng. Càng dân chủ, thuế càng thấp. Nếu bạn đang ngồi thoải mái trong một nền dân chủ vừa ý bạn có thể nhạo báng điều này, …… nhưng những đồng bào không kiếm đủ để trả thuế thu nhập và được giảm giá,…… kéo tỉ lệ thuế “trung bình” xuống. Trong nền độc tài, điều này không xảy ra.
Nền độc tài thường bỏ qua các công việc giấy tờ thuế má để thiên vị việc trưng thu tài sản trực tiếp. Chuyện đó là bình thường với một nhà độc tài khi ép buộc nông dân phải bán thu hoạch cho hắn với giá bèo,…… sau đó xoay một cái và bán nó ra trên thị trường mở, … bỏ túi phần chênh lệch tại một mức thuế suất tương đương cao không thể tưởng tượng nổi.
Vì vậy thuế trong nền dân chủ rất thấp so sánh với các nền độc tài. Nhưng tại sao những đại biểu lại hạ thấp phần thu của mình? Ờ, thì giảm thuế là một kiểu làm vừa lòng đám đông. Các nhà độc tài thì không hề có nhu cầu làm hài lòng đám đông và vì thế có thể lấy phần trăm lớn hơn từ những người dân nghèo để trả cho những người ủng hộ chủ chốt. Nhưng các đại biểu trong một nền dân chủ chỉ có thể lấy một phần trăm nhỏ hơn…từ mỗi người để trả cho các người ủng hộ chủ chốt,…… bởi vì những công dân có học thức và tự do của họ sản xuất nhiều hơn các nông dân.
Với những nhà cai trị trong nền dân chủ, càng hiệu suất càng tốt. Đó là lý do họ xây dựng những trường đại học và các bệnh viện và đường đi và trao vài quyền tự do,……không chỉ là những điều tốt bật ra trong đầu họ nhưng vì nó gia tăng hiệu suất của người dân…… điều làm tăng trưởng kho báu cho nhà cai trị và những người ủng hộ chủ chốt, thậm chí cả khi một tỉ lệ thấp hơn được lấy đi
Những nền dân chủ là nơi để sống tốt hơn trong các nền độc tài,…… không phải vì các đại biểu là người tốt hơn…… nhưng vì các nhu cầu của họ *hóa ra* là nghiên một phần lớn cùng với dân số. Những điều khiến người dân tăng hiệu suất làm việc cũng làm cuộc sống của họ tốt hơn. Các đại biểu muốn mọi người làm việc hiệu quả, để tất cả mọi người chạy trên đường cao tốc. Kẻ độc tài tồi tệ nhất là những kẻ có ích lợi với nhóm công dân thiểu số nhất,…… những kẻ có ít chìa khóa quyền lực nhất.
Điều này giải thích lý do nền độc tài tệ nhất đều có điều gì đó thông thường. Vàng hay dầu hay kim cương hay tương tự. Nếu sự giàu có của một quốc gia chủ yếu được đào lên từ đất: nó là nơi tồi tệ để sống…… bởi vì một mỏ vàng có thể chạy với những nô lệ đang chết dần chết mòn, và vẫn sản xuất ra một kho báu khổng lồ.
Dầu thì khó hơn, nhưng may mắn là những công ty nước ngoài có thể khai thác và tinh chế nó mà không cần sự liên quan của người dân. Với những công dân nằm ngoài vòng xoay này, họ có thể bị bỏ qua khi những nhà cai trị được thưởng và những chìa khóa đến quyền lực vẫn giữ sự trung thành. Vì vậy chúng ta sống trong một thế giới nơi những nền dân chủ tốt nhất và thông minh nhất rất ổn định, …… những nền độc tài giàu nhất và xa nhất cũng ổn định, và khoảng giữa là thung lũng của sự nổi dậy.
Những nhà độc tài giàu tài nguyên xây những con đường chỉ từ bến cảng đến kho tài nguyên của họ và từ dinh thự đến sân bay, …… và mọi người im lặng không phải vì nó ổn hay thậm chí chỉ vì họ sợ,…… nhưng bởi vì sự thật lạnh lùng là: cái đói, sự thiếu liên kết, và sự mù chữ không tạo ra một cuộc khởi nghĩa tốt. Giờ thì một nhà độc tài kha khá không có tài nguyên phải, như đã đề cập từ trước, lấy một lượng tài sản lớn trực tiếp từ những nông dân nghèo và công nhân nhà máy của hắn.
Vì vậy cả 2 con đường đều không thể được, vì vậy hắn phải duy trì một điều kiện sống tối thiểu cho người dân. Nhưng giữ cho lực lượng lao động kết nối và có học và khỏe mạnh…… làm họ dễ nổi dậy hơn. Giờ thì hiểu nhé: những hình ảnh lãng mạn về việc người dân đập cửa cung điện và lật đổ những nhà độc tài của họ hầu hết chỉ là ảo tưởng. Nếu bạn đang điều hành một nền độc tài ổn định, người dân chỉ đập cửa cung điện khi quân đội “cho phép” họ lật đổ bạn, …… bởi vì bạn đã mất kiểm soát các chìa khóa của mình và đang bị thay thế.
Đây là lý do vì sau sau những “cuộc khởi nghĩa thông thường” trong các nền độc tài ổn định, kẻ cai trị mới thường cũng chỉ tương tự như người cũ, nếu không tệ hơn. Người dân không thay thế nhà vua, tòa án đã thay thế nhà vua, dùng các cuộc biểu tình của người dân để khiến nó xảy ra. Điều cuối cùng mà một kẻ độc tài nhân từ muốn xây dựng để vượt qua khoảng trống này….… lấy kho báu khỏi những chìa khóa quyền lực và làm cho người dân dễ nổi dậy hơn, …… thường kết thúc bằng một kẻ cai trị mạnh mẽ hiếm xây dựng mối quan hệ hơn và trung thành hơn với những người ủng hộ của hắn.
Trên phương diện khác, những nền dân chủ tốt nhất rất ổn định không phải chỉ nhờ số lượng chìa khóa lớn…… và khát vọng cạnh tranh của họ làm cho các cuộc nổi dậy chuyên chế gần như không thể tổ chức được, …… mà còn vì cuộc khởi nghĩa sẽ phá hủy thứ tài sản nó dự định chiếm giữ.
Hiệu suất làm việc cao của người dân. Thêm nữa: những người giúp đỡ kẻ độc tài trong một nền dân chủ sẽ có kế hoạch lựa chọn những người ủng hộ chủ chốt một khi đã nắm quyền. Đó là cái gọi là đảo chính. Vì vậy những người ủng hộ chủ chốt tiềm năng phải cân nhắc giữa khả năng sống sót qua cuộc lựa chọn và phần thưởng nhận được,…… với rủi ro bị loại khỏi một nền độc tài họ đã giúp tạo ra.
Trong một nền dân chủ ổn định, đó là một canh bạc tồi tệ: hoặc bạn có thể giàu có khủng khiếp,… … có khi bạn sẽ chết ngắc và làm cho cuộc sống của mọi người bạn biết tồi tệ hơn. Các con số bảo “không”. Chọn đúng phe trong một cuộc đảo chính của một kẻ độc tài nghĩa là có được nguồn lực cho bạn và gia đình bạn thứ mà các nông dân đã thiếu. Chăm sóc sức khỏe, giáo dục, chất lượng sống – đây là những gì làm cạnh tranh tàn nhẫn với quyền lực. Nhưng trong một nền dân chủ hầu hết đều đã có những thứ này, tại sao phải đánh cược?
Vậy nhiều tài sản quốc gia đến từ những công dân có hiệu suất cao của quốc gia đó,…… quyền lực càng được lan truyền rộng, nhà cai trị càng phải duy trì chất lượng cuộc sống cho những công dân này.  Càng ít, càng ít. Giờ nếu một nền dân chủ ổn định trở nên rất nghèo,…… hay nếu một tài nguyên vượt qua sự hiệu quả của người dân được tìm thấy, …… xác suất của việc ván bài này thay đổi, và làm nó khả thi hơn cho một nhóm nhỏ chiếm lấy quyền lực.
Bởi vì nếu chất lượng sống hiện tại quá tệ hay tài sản không dựa trên công dân, các cuộc đảo chính lại đáng để mạo hiểm. Khi các nền dân chủ sụp đổ, đây là những lý do thường thấy. Những quy luật của các nhà cai trị này không giải thích vì sao vài gã là những con quái vật và vài tên khác lại từ bi,…… mà còn tất cả mọi thứ về chính trị: từ chiến tranh tới viện trợ nước ngoài, tới các triều đại chính trị, tới việc tham nhũng.
Tất cả những điều đó, chúng ta có thể nói chuyện về nó vào lúc khác. Nhưng bây giờ, bạn, những người đam mê cai trị, có thể bị chán ghét bởi thế giới chính trị, …… và đã quyết định né tránh nó hoàn toàn, nhưng bạn không thể, vì những nhà cai trị có rất nhiều dạng. Đúng, các nhà vua, các tổng thống và các thủ tướng và còn cả các chủ nhiệm, các quý tộc, các thị trưởng, các chủ tịch các trưởng phòng. Những quy luật này áp dụng cho tất cả và giải thích các hành vi của họ: từ CEO của một tập đoàn quốc tế lớn…… người phải giữ hội đồng của mình vui vẻ, cho đến chủ tịch của một hiệp hội chủ nhà nhỏ, …… đang quản lý phiếu bầu và trả phí thành viên.
Bạn không thể trốn thoát cấu trúc của quyền lực. Bạn chỉ có thể mở to mắt ra và hiểu họ, và…… nếu bạn có muốn thay đổi ước mơ về nó, có một quy luật số 0 mà bạn không thể bỏ qua. Không có quyền lực bạn chẳng ảnh hưởng được gì cả. Bạn có thể không thích những quy luật này, nhưng chắc chắn, bạn ở trên ngai vàng thì sẽ tốt hơn ai đó khác. Và ai biết được, có thể bạn sẽ khác đi.
Video này và những theo dõi của nó chủ yếu dựa trên Sổ tay độc tài của Bruce Bueno de Mesquita and Alistair Smith,… … thứ đơn giản là quyển sách tuyệt nhất viết về chính trị. Có nhiều chi tiết và nhiều ví dụ trong đó hơn tôi có thể mong chờ để đưa vào bất kì loạt videos nào. Mọi công dân nên đọc quyển sách này, và….… nếu bạn muốn hỗ trợ kênh này, bạn có thể có một bản sao của nó tại Audible.com/Grey đó là cách tôi đã đọc qua quyển sách lần đầu nhiều năm về trước.
Nếu bạn đăng ký tại Audible với liên kết đó, bạn có thể có 30 ngày dùng thử, và nghe thử quyển sách đó. Vậy nếu bạn muốn hiểu về chính trị con người, nếu bạn muốn hiểu các quy luật của những nhà cai trị đang áp dụng lên mọi thứ,…… hãy vào audible.com/grey và tải về một bản sao của sổ tay độc tài.
Và bạn sẽ không hối hận. Hãy bắt đầu 30 ngày dùng thử của bạn, lắng nghe quyển sách này, lắng nghe một trong 180,000 quyển sách nói khác… … và những sản phẩm phát thanh khác mà Audible có.
Họ là một dịch vụ không tưởng. Họ là cách tôi có được và lắng nghe mọi sách nói của tôi và bạn cũng nên làm thử. audible.com/grey cảm ơn họ vì đã hỗ trợ kênh này.
[Café Ku Búa]
Theo CGP Grey, Rules For Rulers

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Hồ Cẩm Đào viết hồi ký “Bàn giao với lịch sử”, dự định vạch tội Giang Trạch Dân

Có nguồn tin nói rằng, ông Hồ Cẩm Đào có nguyện vọng về quê dưỡng già, và bắt tay vào việc biên soạn cuốn hồi ký “Cần phải bàn giao với lịch sử”. Giới quan sát bên ngoài cho rằng, cuốn hồi ký của Hồ sẽ vạch trần nhiều việc xấu liên quan đến việc lạm quyền loạn chính của Giang Trạch Dân.

đả hổ diệt ruồi, hồ cẩm đào, Giang Trạch Dân,
Cuốn hồi ký của Hồ Cẩm Đào dự sẽ tiết lộ rất nhiều những việc làm xằng bậy của Giang Trạch Dân mà người khác không hề biết đến. nếu vậy, đây sẽ lại là một lần Hồ – Tập liên thủ với nhau đánh trả Giang. (Ảnh: Internet)
Đài truyền hình “Tân Đường Nhân đã dẫn thuật lại nguồn tin gần đây nhất của giới truyền thông Hồng Kông, nói rằng: Ông Hồ Cẩm Đào – cựu lãnh đạo tối cao của ĐCSTQ đã đưa ra bài phát biểu, nguyện vọng được cùng với vợ trở về định cư ở quê nhà sống những năm cuối đời còn lại. Ngoài ra, Hồ đang viết quyển hồi ký của mình, dự kiến sẽ hoàn thành vào đầu năm 2017.
Còn có nguồn tin cho rằng, bản thân Hồ Cẩm Đào đã từng nói: “Nhân lúc điều kiện và hoàn cảnh có lợi, ghi chép lại những việc lớn trong khoảng thời gian công tác của mình, để có giao phó với lịch sử”.
Ông Hồ Cẩm Đào trở thành Tổng Bí thư ĐCSTQ vào năm 2002, sau đó trở thành Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa, vào năm 2004 khoảng hai năm sau khi trở thành Tổng Bí thư, bắt đầu đảm nhiệm chức chủ tịch quân ủy. Cuối năm 2012 đầu năm 2013, Hồ Cẩm Đào “hoàn toàn rút lui”, lần lượt bàn giao quyền hành đảng, quân đội, chính trị, hoàn thành nghi thức bàn giao quyền lực tối cao nhanh chóng nhất, trôi chảy nhất từ khi ĐCSTQ nắm quyền cho đến nay.
Được biết, thời gian Hồ Cẩm Đào nắm quyền là từ năm 2002 – 2012, Giang Trạch Dân đã bằng mọi cách chèn ép, khiến cho ông Hồ khó có thể thực thi việc điều hành đất nước. Giang Trạch Dân sau “Đại hội lần thứ 16″ vì để kéo dài quyền kiểm soát quyền lực cao nhất trong nội bộ ĐCSTQ, đã cài thân tín của mình vào trong Thường ủy Cục chính trị, và đã thiết lập 9 Thường ủy, mỗi người nắm giữ một bộ phận. Việc này khiến cho Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo không thể thống lĩnh toàn bộ cục diện. Nhân sự, tuyên truyền, quân đội, 3 quyền lực lớn này luôn chịu sự kiểm soát của Giang Trạch Dân. Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bảo gần như chẳng còn lại chút thực quyền nào.
đả hổ diệt ruồi, hồ cẩm đào, Giang Trạch Dân,
(Ảnh: Internet)
Đối với điều này, giới quan sát bên ngoài cho rằng, cuốn hồi ký của ông Hồ Cẩm Đào sẽ “giao phó với lịch sử”. Điều được kể ra có khả năng là sẽ tiết lộ những việc xấu lộng quyền loạn chính do Giang Trạch Dân đứng sau trong khoảng thời gian Hồ, Ôn nắm quyền. Và tất nhiên, điều này hoàn toàn có lợi cho việc vây quét đối với phe cánh họ Giang của ông Tập Cận Bình.
Ông Thạch Thực – nhân sĩ bình luận về thời sự chính trị cho biết, Hồ Cẩm Đào tham gia Thường ủy Cục Chính trị chỉ muộn hơn hai năm so với Giang Trạch Dân, những việc mà Giang Trạch Dân đã làm trong nhiệm kỳ của ông ta và trong nhiệm kỳ của Hồ, Hồ Cẩm Đào rõ ràng hơn ai hết; Hồ Cẩm Đào ắt sẽ tiết lộ lượng lớn nội dụng những việc làm xằng bậy của Giang mà người khác không hề biết đến. Nếu đúng như vậy, đây sẽ lại là một lần Hồ – Tập liên thủ với nhau đánh trả Giang Trạch Dân.
Ngày 19/9 năm nay, giới truyền thông Trung Quốc ồ ạt đưa tin về cuốn sách “Văn tuyển Hồ Cẩm Đào” từ ngày 20/9 đã được phát hành toàn quốc. Sau đó, giới truyền thông nhà nước đã đăng tải những nội dung liên quan trong cuốn “Văn tuyển Hồ Cẩm Đào”, liên quan đến những nội tình sự kiện trọng đại trong thời gian Hồ Cẩm Đào nắm quyền, vạch trần sự thật Hồ Cẩm Đào nắm quyền bị phe cánh Giang Trạch Dân đè đầu cưỡi cổ.
Ngày 29/9, Tập Cận Bình tổ chức họp báo cáo học tập “Văn tuyển Hồ Cẩm Đào”. Trong bài phát biểu của mình, Tập Cận Bình đã đánh giá cao Hồ Cẩm Đào và cuốn sách này.
Chính ngay trong thời gian “Văn tuyển Hồ Cẩm Đào” được xuất bản, giới truyền thông ĐCSTQ ngày 20/9 đưa tin, trong bảng danh sách thương tiếc đưa tiễn di thể của ông Vương Minh Phương – Bí thư tổ chức đảng, Chủ tịch Hội nghị Hiệp thương Chính trị tỉnh An Huy, trong số những người lãnh đạo tối cao trong đảng khóa trước chỉ có một mình Hồ Cẩm Đào có mặt. Đây là một trường hợp lộ diện công khai cuối cùng của Hồ Cẩm Đào.
Cùng lúc này, cựu thủ tướng Ôn Gia Bảo trong 10 ngày liên tiếp đã lộ diện ở Hồ Bắc, An Huy, Đại học viện khoa học Trung Quốc. Và hai tỉnh Hồ Bắc và An Huy mà Ôn Giao Bảo đến thăm này vừa mới trải qua biến động nhân sự cấp cao.
Đối với các sự kiện này, trang web “Duo Wei” của Hồng Kông đã phân tích rằng: Giới chức cao tầng ĐCSTQ hiện nay đang ở ngay trước ngày diễn ra nhiệm kỳ mới, đề tài thảo luận của toàn thể Hội nghị trung ương 6 sẽ liên quan tới giám sát, thanh trừ đối với Ủy viên Cục Chính trị cho đến giới quan chức cấp cao Thường ủy ĐCSTQ. Ông Tập Cận Bình tổ chức hội báo cáo học tập “Văn tuyển Hồ Cẩm Đào”, cho thấy liên minh chính trị Hồ -Tập. Sau “Đại hội lần thứ 18″, mỗi khi ở vào thời khắc then chốt trong ván cờ chính trị của giới chức cao tầng, hai ông Hồ Cẩm Đào và Ôn Gia Bào thường lộ diện cùng lúc. Việc này đưa ra tín hiệu ủng hộ ông Tập, khiến cho mọi người có thể thấy chuẩn bị có biến động nhân sự to lớn và hành động “đả hổ” của phe cánh Tập Cận Bình.
Theo secretchina

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Những phát hiện bất ngờ bên trong mộ Chúa Jesus

Sau khi tháo dỡ phiến đá che trên phần mộ được tin là của Chúa Jesus, các nhà khảo cổ đã xác định được những vết tích bên trong tại nhà thờ Mộ Thánh ở Jerusalem, Israel.

tâm linh, nhà thờ mộ thánh, mộ chúa jesus, Chúa Jesus,
Công trình Edicule bao trùm mộ Chúa Jesus.
Theo Fox News, ngôi mộ có một tấm ốp đá cẩm thạch che đậy ít nhất từ năm 1555, thậm chí có thể từ nhiều thế kỷ trước đó. Ngôi mộ lần đầu tiên được mở ngày 26/10, nằm trong dự án trùng tù lớn của nhà thờ.
Quá trình kiểm tra ban đầu của nhóm nghiên cứu đến từ trường Đại học Kỹ thuật Quốc gia Athens tiết lộ, bên dưới phiến đá cẩm thạch là một lớp bụi. Đây là phát hiện nằm ngoài dự kiến của nhóm chuyên gia vì các thiết bị thăm dò trước đó như radar xuyên đất không phát hiện sự tồn tại của lớp bụi này. Qua 60 tiếng làm việc không ngừng nghỉ, các nhà khảo cổ còn tìm thấy một phiến đá cẩm thạch khác màu xám khắc hình cây thánh giá nhỏ.
Giờ phút cuối cùng trước khi đóng lại ngôi mộ ngày 28/10, nhóm nghiên cứu phát hiện bệ đá hay còn gọi là “giường chôn”, nơi được cho là đặt thi hài Đức Chúa trước khi Ngài phục sinh. Bệ đá này vẫn còn nguyên vẹn đến ngày nay. Giường chôn được đẽo từ mặt bên của hang động đá vôi sau khi Chúa Jesus bị đóng đinh, theo truyền thống Kitô giáo.
“Tôi vô cùng ngạc nhiên. Chân tôi muốn ngã quỵ vì tôi chưa từng nghĩ tới điều đó”, nhà khảo cổ làm việc cho Hiệp hội Địa lý Quốc gia Mỹ, Fredrik Hiebert chia sẻ.
tâm linh, nhà thờ mộ thánh, mộ chúa jesus, Chúa Jesus,
Công nhân kéo tấm đá cẩm thạch che ngôi mộ, hé lộ rất nhiều vật liệu bên trong.
“Chúng tôi không chắc chắn 100% nhưng có lẽ đó là bằng chứng trực quan cho thấy ngôi mộ đã không hề thay đổi qua thời gian. Đây là điều mà các nhà khoa học cũng như các sử gia đã băn khoăn trong nhiều thập kỷ”. Hiebert cho rằng phiến đá cẩm thạch thứ hai có niên đại từ thế kỷ 12.
Cộng đồng Cơ Đốc giáo quản lý nhà thờ chỉ cho phép nhóm chuyên gia khai quật địa điểm linh thiêng này trong 60 tiếng đồng hồ. Nhóm nghiên cứu đã làm việc ngày đêm để đến gần đáy mộ và phân tích. “Chúng tôi đóng kín ngôi mộ sau khi ghi chép về nó”, Antonia Moropoulou, kiến trúc sư tại Đại học Công nghệ Quốc gia Athens, người giám sát dự án tôn tạo, cho biết.
Bên cạnh đó, các nhà nghiên cứu cũng xác nhận sự tồn tại của thành hang động đá vôi ban đầu bên trong Edicule (ngôi nhà nhỏ). Đây là cấu trúc nhỏ được sửa chữa lần cuối cùng vào năm 1808-1810 sau một vụ cháy. 
tâm linh, nhà thờ mộ thánh, mộ chúa jesus, Chúa Jesus,
Công nhân làm sạch bề mặt phiến đá, nơi được coi là nơi an nghỉ cuối cùng của Chúa Jesus.
Nhóm chuyên gia đã khoét một cửa sổ ở tường phía nam bên trong Edicule để lộ ra một trong những thành hang động. Những người hành hương từ đó có thể nhìn qua bức tường đá vôi trong mộ Chúa Jesus.
Việc phân tích bệ đá cho phép nhóm nghiên cứu hiểu rõ hơn về hình dáng ban đầu của ngôi mộ và quá trình địa điểm này trở thành nơi tôn nghiêm từ khi Thánh Helena, mẹ hoàng đế La Mã Constantine, phát hiện lần đầu tiên vào năm 325.
Nhà khảo cổ Martin Biddle, chuyên gia về nhà thờ Mộ Thánh nói trên National Geographic rằng, các dữ liệu về bệ đá và thành hang động đá vôi cần phải được phân tích kỹ lưỡng, bởi bất kỳ họa tiết nào cũng có thể cung cấp bằng chứng quan trọng đối với lịch sử hình thành ngôi mộ.
Theo danviet

Phần nhận xét hiển thị trên trang