Phần nhận xét hiển thị trên trang
Thứ Tư, 8 tháng 7, 2015
Mỗi ngày tính mãi lên cao - Muối tiêu đầu bạc làm sao bây chừ? Ôi nhà văn, ồ nhà thơ ..dân tôi đầu bạc đang chờ đọc đây? Đường dài ngựa tốt mới hay.. Gian lao đã trải đắng cay đã từng. Tính cao ắt chuyện nên mừng.. Xin các pác chớ ngại ngùng trang văn!
Em bận!
Loanh quanh Nga ngố, Tầu Phù
Em hai mốt tuổi
em đu MỸ miều
Em tìm ở tận đâu đâu
Mà quên cái Cuốc
để sau nhà mình
Trồng cây phải chọn Tiết lành
Trồng Người phải chọn cái anh có Nhà
Chọn bạn đừng chọn ba hoa..
Làm ăn đâu mãi chăn Gà, nuôi Heo
Tai nghe
biết gió thay chiều
Mắt nhìn
phải biết Vàng Thau giữa đời
Quên đi.. thôi dẹp
À.. Ơi..
Sớm nay bận lắm..
Muộn rồi..
Phải Đi!
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Em hai mốt tuổi
em đu MỸ miều
Em tìm ở tận đâu đâu
Mà quên cái Cuốc
để sau nhà mình
Trồng cây phải chọn Tiết lành
Trồng Người phải chọn cái anh có Nhà
Chọn bạn đừng chọn ba hoa..
Làm ăn đâu mãi chăn Gà, nuôi Heo
Tai nghe
biết gió thay chiều
Mắt nhìn
phải biết Vàng Thau giữa đời
Quên đi.. thôi dẹp
À.. Ơi..
Sớm nay bận lắm..
Muộn rồi..
Phải Đi!
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Thôi rồi Lượm ơi!
Chứng khoán Trung Quốc: Càng cứu càng “tuyệt vọng”
Diệp Vũ
08-07-2015
“Tôi chưa từng chứng kiến sự sụt giảm như thế này bao giờ. Tôi cũng không nghĩ là ai đó đã từng chứng kiến điều này”…
Thị trường chứng khoán Trung Quốc ngày hôm nay (8/7) đã rớt xuống mức thấp nhất trong 4 tháng khi các nhà đầu tư trong tâm trạng hoảng loạn đã mạnh tay bán tháo cổ phiếu. Đà sụt giảm chóng mặt của thị trường không hề bị cản lại dù trong ngày, nhà chức trách liên tục công bố các biện pháp hỗ trợ.
Tin từ Reuters cho biết, để “tự vệ” trước tình trạng “đứt phanh” của các chỉ số chứng khoán, hơn 500 công ty niêm yết trên thị trường Trung Quốc đại lục đã tuyên bố tạm ngừng giao dịch từ trước khi thị trường mở cửa phiên hôm nay. Như vậy, số công ty niêm yết ngừng giao dịch cổ phiếu trên thị trường chứng khoán Trung Quốc đã lên tới khoảng 1.300 công ty, chiếm gần một nửa trong tổng số 2.800 doanh nghiệp niêm yết.
Số cổ phiếu ngừng giao dịch này khiến lượng vốn 2,6 nghìn tỷ USD của các nhà đầu tư bị đóng băng, tương đương với khoảng 40% tổng mức vốn hóa của toàn thị trường. Vào giữa ngày, có tới 710 cổ phiếu giảm kịch sàn 10%.
“Tôi chưa từng chứng kiến sự sụt giảm như thế này bao giờ. Tôi cũng không nghĩ là ai đó đã từng chứng kiến điều này”, nhà phân tích Du Changchun thuộc công ty chứng khoán Northeast Securities phát biểu. “Thanh khoản của thị trường hoàn toàn xẹp lép”.
Chỉ số CSI 300 của các công ty lớn nhất niêm yết trên hai sàn Thượng Hải và Thâm Quyết sụt 6,8%, còn 3.663,04 điểm. Chỉ số Shanghai Composite Index mất 5,9%, còn 3.507,19 điểm.
Trong một dấu hiệu của sự “tuyệt vọng” chưa từng có tiền lệ, toàn bộ 3 chỉ số tương lai của thị trường chứng khoán Trung Quốc cùng sụt giảm kịch sàn biên độ 10%, đồng nghĩa với việc các nhà đầu tư đang vô cùng bi quan về tất cả các loại cổ phiếu, từ cỡ nhỏ, cỡ vừa cho tới blue-chips.
Trên toàn thị trường, có tổng số 1.439 cổ phiếu giảm giá, chỉ có 83 cổ phiếu tăng giá.
Một loạt cơ quan chức năng của Trung Quốc hôm nay cùng tung ra các biện pháp trước và trong phiên giao dịch nhằm hỗ trợ thị trường, bao gồm kêu gọi cổ đông lớn và sếp lớn tại các công ty niêm yết tự mua vào cổ phiếu, đồng thời cho phép các công ty bảo hiểm mua thêm cổ phiếu blue-chips.
Tuy vậy, thị trường vẫn có một phiên “đỏ lửa”. Ngân hàng Bank of America Merrill Lynch dự báo, hoạt động giảm nợ và giải chấp trên thị trường chứng khoán Trung Quốc còn lâu mới tới hồi kết thúc, và thị trường sẽ chưa chạm đáy chừng nào Chính phủ nước này chưa trở thành người mua cuối cùng (buyer of last resort)!
____
Giới đầu tư chứng khoán Trung Quốc hoảng loạn
An Huy
08-07-2015
Vừa mở cửa, chỉ số chính của thị trường chứng khoán Trung Quốc đã bốc hơi 8%, bất chấp loạt biện pháp khẩn cấp được tung ra…
Cơ quan chức năng Trung Quốc sáng nay (8/7) đã lên tiếng cảnh báo về “tâm lý hoảng loạn” trên các sàn giao dịch chứng khoán ở đại lục. Vừa mở cửa, chỉ số chính của thị trường chứng khoán Trung Quốc đã bốc hơi 8%, bất chấp loạt biện pháp khẩn cấp được tung ra.
Hãng tin Bloomberg cho biết, các nhà đầu tư cổ phiếu ký quỹ đang bán ra giải chấp với tốc độ kỷ lục, khiến thị trường chứng khoán Trung Quốc tuột dốc không phanh, dù đã rơi vào trạng thái thị trường giá xuống (bear market) từ tháng trước.
Cuối tuần vừa rồi, nhà chức trách Trung Quốc công bố một loạt biện pháp chưa từng có tiền lệ để cứu thị trường. Sáng nay, thêm một loạt biện pháp nữa được công bố, nhưng hầu như không phát huy được tác dụng.
Sau khi mở cửa, chỉ số Shanghai Composite có thời điểm sụt 8,2%, mạnh nhất kể từ năm 2007. Sau đó, mức giảm thu hẹp còn 4,8% và chỉ số này đứng ở mức gần 3.550 điểm vào lúc gần 10h theo giờ địa phương. Kể từ mức đỉnh thiết lập vào tháng 6 tới nay, Shanghai Composite đã sụt 28%.
Trong tổng số 1.106 cổ phiếu giao dịch trên sàn Thượng Hải, chỉ có 4 cổ phiếu tăng giá phiên sáng nay. Cổ phiếu lớn nhất trên sàn này là PetroChina sụt 4,9%. Có 9 trong tổng số 10 chỉ số cổ phiếu ngành thuộc chỉ số CSI 300 Index giảm ít nhất 4%.
Trong các biện pháp cứu thị trường được tung ra sáng nay, nhà chức trách Trung Quốc nới nâng tỷ lệ ký quỹ cho chỉ số tương lai CSI 500 nhằm khiến việc bán khống trở nên khó thực hiện hơn. Công ty Tài chính Chứng khoán Trung Quốc tuyên bố sẽ mua thêm cổ phiếu của khối doanh nghiệp nhỏ.
Phát ngôn viên Deng Ge của Ủy ban Chứng khoán Trung Quốc (CSRC) thì lên tiếng cảnh báo về “tâm trạng hoảng loạn” và việc “bán tháo phi lý” trên thị trường.
Về phần mình, Ngân hàng Trung ương Trung Quốc (PBoC) sáng nay tuyên bố sẽ theo dõi chặt chẽ diễn biến của thị trường chứng khoán và sẽ có biện pháp bảo vệ thị trường trước các rủi ro tài chính khu vực mang tính hệ thống.
Bloomberg cho biết, thị trường chứng khoán Trung Quốc đại lục hiện đã “đóng băng” khoảng 43% khi có tới hơn 1.000 công ty tạm ngừng giao dịch cổ phiếu. Còn theo khảo sát của hãng tin Reuters, chỉ riêng trong sáng nay, có tới hơn 500 công ty niêm yết Trung Quốc công bố ngừng giao dịch cổ phiếu trên hai sàn Thượng Hải và Thâm Quyến.
“Tham lam và sợ hãi. Nếu không tham lam thì giờ đã chẳng phải sợ. Thị trường đang rơi về mức 2.500 điểm”, ông Michael Every, Giám đốc nghiên cứu thị trường tài chính của Rabobank ở Hồng Kông, nhận xét về những gì đang diễn ra trên thị trường chứng khoán đại lục.
Trong phiên giao dịch ngày 7/7, các nhà đầu tư trên sàn Thượng Hải đã bán ra lượng cổ phiếu ký quỹ trị giá 98,3 tỷ Nhân dân tệ, tương đương 8,5% tổng lượng cổ phiếu ký quỹ trên sàn này, đánh dấu phiên bán ròng cổ phiếu ký quỹ mạnh nhất từng được ghi nhận.
Đà lao dốc chóng mặt của thị trường chứng khoán Trung Quốc đã xói mòn niềm tin của lực lượng chính trên thị trường này – hơn 90 triệu nhà đầu tư cá nhân chiếm khoảng 80% toàn thị trường.
Để ngăn đà lao dốc của thị trường chứng khoán Trung Quốc, cuối tuần vừa qua, một loạt công ty môi giới và quản lý quỹ của Trung Quốc theo chỉ đạo của cơ quan chức năng đã nhất trí sẽ mua vào một lượng cổ phiếu lớn với sự hậu thuẫn của một công ty tài chính quốc doanh. Về phần mình, công ty tài chính này được hỗ trợ bằng nguồn thanh khoản trực tiếp từ Ngân hàng Trung ương Trung Quốc (PBoC).
Trước đó, động thái bất ngờ hạ lãi suất cơ bản đồng Nhân dân tệ hôm 27/6 của PBoC cũng đã thất bại trong việc đưa thị trường chứng khoán Trung Quốc trở lại trạng thái ổn định.
____
Nguyệt Phương
08-07-2015
TTO – Thị trường chứng khoán Trung Quốc đang rơi vào một cuộc khủng hoảng chưa từng thấy sau một thời kỳ tăng trưởng vũ bão. Nguyên nhân tại sao?
Theo AFP, thị trường chứng khoán Trung Quốc bắt đầu tăng tốc mạnh từ cuối năm 2014 bất chấp thực tế là nền kinh tế nước này trải qua giai đoạn tăng trưởng chậm nhất trong vòng 24 năm qua.
Giá cổ phiếu tăng vọt sau khi Ngân hàng Nhân dân Trung Quốc (PBC) cắt giảm lãi suất lần đầu tiên trong vòng hai năm vào ngày 21-11-2014.
Khi đó chính quyền Trung Quốc cũng công bố chương trình kết nối giao dịch giữa các sàn Thượng Hải và Hong Kong. Do đó hoạt động giao dịch liên tục diễn ra vô cùng sôi động, kéo dài sang năm 2015. Chỉ số chứng khoáng Thượng Hải leo lên mức 5.000 điểm hồi đầu tháng 6.
Các nhà đầu tư Trung Quốc chỉ phải ký quỹ một số tiền rất nhỏ so với giá trị giao dịch. Lợi nhuận là rất lớn. Khi thị trường chứng khoán Trung Quốc đạt đỉnh ngày 12-6 vừa qua, giá cổ phiếu nước này đã tăng hơn 150% chỉ trong vòng 12 tháng.
Ngay trong ngày thị trường đạt đỉnh, Ủy ban Quản lý chứng khoán Trung Quốc (CSRC) công bố các quy định mới quản lý chặt chẽ hoạt động giao dịch, bao gồm việc thắt chặt ngưỡng vay mua chứng khoán. Ngày hôm sau, khi thị trường mở cửa trở lại, các nhà đầu tư bắt đầu “xả hàng” kiếm lợi nhuận.
Giới đầu tư cũng lo ngại nguy cơ giá cổ phiếu đã bị đẩy lên quá mức so với thực tế. Xu thế này lập tức trở thành một cơn địa chấn khiến thị trường chứng khoán Trung Quốc rung chuyển. Giá cổ phiếu tại sàn giao dịch Thượng Hải sụt giảm hơn 30% so với đỉnh cao ngày 12-6.
Hôm 26-6, chỉ số chứng khoán Thượng Hải sụt giảm tới 7,4%. Ngày hôm sau, chính quyền Trung Quốc bắt đầu thực hiện các biện pháp can thiệp. PBC tuyên bố cắt giảm lãi suất và tăng tỷ lệ dự trữ của các ngân hàng. Cùng lúc CSRC cho biết sẽ nới lỏng một số quy định quản lý chứng khoán.
Sau đó, chính phủ Trung Quốc đề xuất cho phép các quỹ an sinh xã hội bước vào thị trường chứng khoán. Mới đây, Bắc Kinh cho biết các công ty bảo hiểm được đầu tư 10% tài sản vào các loại cổ phiếu mạnh, cao hơn so với mức 5% trước đây.
Trong khi đó, Công ty Tài chính chứng khoán Trung Quốc thông báo sẽ tăng cường mua cổ phiếu của các công ty vừa và nhỏ. Tuy nhiên các biện pháp này đều không tỏ ra có hiệu quả. Hôm nay gần 1.300 công ty đã dừng giao dịch cổ phiếu để ngăn chặn nguy cơ giá cổ phiếu tiếp tục sụt.
Các nhà phân tích thừa nhận hoàn toàn không thể dự báo được thị trường chứng khoán Trung Quốc sẽ tiếp tục diễn biến như thế nào. Một nguy cơ lớn là các nhà đầu tư sẽ tiếp tục bán tống bán tháo cổ phiếu, khiến giá chứng khoán tiếp tục suy sụp.
“Khi niềm tin của các nhà đầu tư đối với thị trường đã bị đập nát thì rất khó để dự báo khi nào thị trường sẽ ổn định trở lại và phục hồi” – AFP dẫn lời nhà phân tích Zhang Qi của hãng Haitong Securities cho biết.
Nhiều chuyên gia kinh tế dự báo sự sụp đổ của thị trường chứng khoán có thể ảnh hưởng đến nền kinh tế Trung Quốc. Ước tính các hoạt động giao dịch chứng khoán đã đóng góp hơn 0,5% vào tỷ lệ tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc.
Việc ngành tài chính khủng hoảng có thể sẽ tạo ra ảnh hưởng lớn đối với nền kinh tế. “Sự sụt giảm của thị trường chứng khoán Trung Quốc làm dẫn tới những lo ngại về nguy cơ đối với hệ thống” – ngân hàng ANZ Banking Group nhận định.
___
Nguyên nhân thị trường chứng khoán Trung Quốc ‘rơi tự do’
Minh Lý (P/v TTXVN tại New Delhi)
08-07-2015
Các biện pháp hỗ trợ của Chính phủ Trung Quốc đã không ngăn được đà “rơi tự do” của thị trường chứng khoán Thượng Hải, khi sàn giao dịch này giảm tới hơn 8% trong ngày 8/7. Theo thông báo, ít nhất 1.249 công ty, chiếm 43% tổng số công ty niêm yết đã ngừng giao dịch trên các thị trường chứng khoán Trung Quốc. Chỉ số CSI300 của Trung Quốc đã mất tới 1/3 giá trị kể từ tháng 6 vừa qua, mức giảm sâu nhất kể từ cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm 2008.
Chính phủ Trung Quốc đã công bố một số biện pháp mới để hỗ trợ thị trường, trong đó cho phép các công ty bảo hiểm đầu tư thêm tài sản trong các thị trường chứng khoán và triển khai chương trình mua cổ phiếu của các công ty nhỏ hơn.
Tuy nhiên, Bank of America Merrill Lynch (BofA-ML) khuyến cáo tình trạng “rơi tự do” trên các thị trường chứng khoán Trung Quốc có thể là dấu hiệu về một cuộc khủng hoảng nghiêm trọng hơn cả cuộc khủng hoảng tại Hy Lạp trong tương lai.
Các nhà phân tích của BofA-ML cho biết, cổ phiếu trên thị trường chứng khoán Trung Quốc đã mất khoảng 30% giá trị kể từ giữa tháng 6/2015 đến nay. Một số nhà đầu tư toàn cầu lo ngại sự rối loạn thị trường của Trung Quốc làm bất ổn định nền kinh tế, hiện đang trở thành một nguy cơ nghiêm trọng hơn cả cuộc khủng hoảng của khu vực đồng euro (euro zone).
Theo phân tích của tờ “The Economic Times” của Ấn Độ, có 5 nguyên nhân khiến thị trường chứng khoán Trung Quốc bị sức ép mạnh như vậy trong ngày 8/7. Thứ nhất do BofA-ML đưa ra khuyến cáo về nguy cơ xuất hiện cuộc “khủng hoảng tài chính” tại Trung Quốc nghiêm trọng hơn cả cuộc khủng hoảng Hy Lạp.
Phân tích của BofA-ML cho rằng tốc độ tăng trưởng kinh tế tại Trung Quốc chậm hơn, thu nhập của các công ty thấp hơn và nguy cơ về cuộc khủng hoảng tài chính sẽ cao hơn.
Thứ hai, đòi hỏi về tỷ suất lợi nhuận cao hơn (Higher margin requirement) trên thị trường chứng khoán Trung Quốc; thứ ba, sự hoang mang của giới đầu tư bất chấp các biện pháp hỗ trợ thị trường từ Chính phủ Trung Quốc; thứ tư là sự sụt giảm của thị trường hàng hóa, trong đó giá đồng, than, dầu mỏ, khí tự nhiên, quặng sắt đang xuống dốc.
Thị trường chứng khoán và thị trường hàng hóa phụ thuộc lẫn nhau, do đó thị trường này yếu sẽ tác động xấu đến thị trường kia; thứ năm là mối lo ngại về tăng trưởng kinh tế của Trung Quốc. Chính phủ Trung Quốc dự kiến sẽ công bố số liệu về GDP quý 2/2015 vào ngày 15/7 và nhiều nhà kinh tế dự đoán tăng trưởng GDP của quý này chỉ dưới 7%, mức thấp nhất kể từ cuộc khủng hoảng tài chính toàn cầu năm 2008.
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Thêm hai câu cuối vào bài thơ của bạn!
XIN LÀM VIÊN CUỘI CẦN CÙ
Xin làm viên cuội cần cù
Vui lăn dưới đất, buồn đu lên giời
An lành trong cõi thảnh thơi
Bỏ xa dăm bảy nhất thời hào quang
Mặc đời chen chúc mộng vàng
Mặc đời giành giật giầu sang ngấm ngầm
Ta về chơi với sơn cầm
Gửi vui cho lá, buồn thầm giấu hoa
Đắm trong mây khói la đà
Sớm hôm đủng đỉnh pha trà, thả câu
Đã không xe đẹp, nhà lầu
Thì thôi rơm rạ, áo nâu, khăn sồng
Trả cho đời những sâu nông
Trả cho đời cả tiếng bông tiếng chì
Bịt tai cho hết xầm xì
Ngậm luôn cả miệng, dẫu gì cũng thôi…(?)
Vui lăn dưới đất, buồn đu lên giời
An lành trong cõi thảnh thơi
Bỏ xa dăm bảy nhất thời hào quang
Mặc đời chen chúc mộng vàng
Mặc đời giành giật giầu sang ngấm ngầm
Ta về chơi với sơn cầm
Gửi vui cho lá, buồn thầm giấu hoa
Đắm trong mây khói la đà
Sớm hôm đủng đỉnh pha trà, thả câu
Đã không xe đẹp, nhà lầu
Thì thôi rơm rạ, áo nâu, khăn sồng
Trả cho đời những sâu nông
Trả cho đời cả tiếng bông tiếng chì
Bịt tai cho hết xầm xì
Ngậm luôn cả miệng, dẫu gì cũng thôi…(?)
***
Từ nay đánh dấu, bôi vôi
Gạch chân, đi-lết thói đời phù hoa…
Bao giờ trời mở mắt ra..
Tri ân.. trời gọi thì ta lại về
Gạch chân, đi-lết thói đời phù hoa…
Bao giờ trời mở mắt ra..
Tri ân.. trời gọi thì ta lại về
Ngày thanh bình,…
Phần nhận xét hiển thị trên trang
HỌC SỬ KHÓ LẮM !
Lịch sử Việt Nam từ nguồn gốc đến giữa thế kỉ XX
G S Lê Thành Khôi
Việt điện u linh (Lý Tế Xuyên)
Lĩnh Nam chích quái (Trần Thế Pháp)
Đại Việt sử kí toàn thư tập 1
1- Cụ Hồ dạy: “Dân ta phải học sử ta”, ai đó gia thêm: “Nếu mà không biết thì tra Gúc Gồ”. Đấy là nói cho vui, có lần bu tui thử hỏi khó ông Gúc Gồ: “bài thơ Nam quốc sơn hà…xuất hiện trong thời Lý Thường Kiệt đánh Tống hay xuất hiện từ thời Lê Đại Hành đánh Tống” ông trả lời liền : “Không tìm thấy ....”
Câu hỏi trên không chỉ khó với ông Gúc Gồ mà còn khó với các giáo sư sử học thượng thặng. Trong sách “Lịch sử Việt Nam từ nguồn gốc đến giữa thế kỷ XX” (1), ở mục “Cuộc chiến năm 1075 – 1077” GS Lê Thành Khôi viết: “Để úy lạo tinh thần quân sĩ, Lý thường Kiệt sai người núp trong miếu thờ thần Trương Hát và dõng dạc đọc bài thơ bốn câu sau đây (tr 187)
Nam quốc sơn hà Nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Tức là GS Lê Thành Khôi thừa nhận bài thơ trên xuất hiện thời Lý Thường Kiệt đánh Tống) (2)
2- Thế nhưng, Thiền sư, giáo sư Lê Mạnh Thát trong bài “Pháp Thuận và bài thơ Thần sông núi”(3) lại viết: “Theo chúng tôi, ta nên trả bài thơ thần trên về cho cuộc chiến tranh năm 981”(4). Tức là trong cuộc chiến đánh Tống của vua Lê Đại Hành. Tại sao GS Lê Thành Khôi và GS Thiền sư Lê Mạnh Thát lại nói khác nhau như vậy. Bu tui cho là do hai ông dựa vào hai nguồn tài liệu khác nhau. Xin tóm tắt như sau:
* GS Lê Thành Khôi dựa vào Đại Việt sử kí toàn thư (ĐVSKTT) do sử gia Ngô Sĩ Liên biên soạn năm 1697 dưới triều Lê Hy Tông. Sự kiện xuất hiện bài thơ thần “Nam quốc sơn hà …” trong ĐVSKTT được Ngô Sĩ Liên lại chép theo sách Việt Điện U Linh (VĐUL) của Lý Tế Xuyên viết từ đời Trần. Ở trang 124 Sách VĐUL viết “Triều vua Lý Nhân Tông, quân Tống nam xâm, kéo tới địa hạt của ta, nhà vua liền sai Thái úy Lý Thường Kiệt đặt hàng rào dọc bờ sông (Như Nguyệt) để cố thủ. Một đêm kia, quân sĩ bổng nhiên nghe trong đền (thờ Trương Hống và Trương Hát) cất tiếng cao, ngâm rằng:
Nam quốc sơn hà nam đế cư
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư
Quả nhiên quân Tống không đánh mà đã tan (?) Thần mộng rõ ràng, chẳng sai một mảy may”
* GS - Thiền sư Lê Mạnh Thát lại dựa vào sách Lĩnh Nam Chích Quái (LNCQ) của Trần Thế Pháp cũng viết từ đời Trần, ở trang 98, 99 sách LNCQ viết: Đêm ấy Đại Hành mộng thấy hai thần nhân mặc áo mủ vua ban đến bái tạ… “Canh ba đêm ba mươi tháng mười (năm Tân tị, 981 bu chú thích) trời tối đen, mưa to gió lớn đùng đùng. Quân Tống kinh hoàng, Thần nhân tàng hình ở trên không, lớn tiếng ngâm rằng:
Nam quốc sơn hà nam đế cư,
Tiệt nhiên định phận tại thiên thư
Như hà nghịch lỗ lai xâm phạm
Nhữ đẳng hành khan thủ bại hư (5)
Quân Tống nghe thấy, xéo đạp vào nhau mà chạy tan, lầm giết lẫn nhau…Quân Tống đại bại mà về. Đại Hành trở về ăn mừng, phong thưởng công thần, tuy phong cho hai vị Thần nhân…”
GS Lê Mạnh Thát còn đưa ra chiều chứng cứ để khẳng định bài thơ thần trên là của thiền sư Pháp Thuận, một đại quân sư cho vua Lê Đại Hành trong nội chính và ngoại giao.
3- Có người sẽ hỏi: Tại sao sử gia Ngô Sĩ Liên không chép sự xuất hiền bài thơ Thần “Nam quốc sơn hà…” theo sách Lĩnh Nam chích quái là lúc Vua Lê Đại Hành đáng Tống (981) mà lại chép theo sách Việt Điện U Linh là lúc Lý thương Kiệt đánh Tống (1077). Để trả lời câu hỏi này ta hãy nghe sử gia Ngô Sĩ Liên nhận xét về vua Lê Đại Hành: “Đạo vợ chồng là đầu mối của nhân luân, dây mối của vương hóa. Hạ kinh của Kinh Dịch nêu quẻ Hàm và quẻ Hằng lên đầu, là để tỏ cái ý lấy đàn bà tất phải chính đáng. Đại Hành thông dâm với vợ vua, đến chỗ nghiễm nhiên lập làm hoàng hậu, mất cả lòng biết hổ thẹn, Đem cái thói ấy truyền cho đời sau, con mình bắt chước mà dâm dật đến nỗi mất nước, há chẳng phải là mở đầu mối họa đó sao ?” (6)
Với Đánh giá đó thì dễ gì sử gia Ngô Sĩ Liên đem bài thơ như một bản “Tuyên ngôn độc lập” đó của dân tộc gắn cho Lê Hoàn được, mà dựa vào sách Việt Điện U linh ông gắn cho Lý Thường Kiệt trong cuộc chiến đánh Tống năm 1077.
---------------
(1) NXB Thế giới 11.8.2014
(2) Từ trước Cách mạng tháng 8 cho đến nay có nhiều học giả có cùng quan điểm với GS Lê Thành Khôi cho rằng bài thơ thần của Lý Thương kiệt như : Trần Trọn Kim, Hoàng Xuân Hãn, Nguyễn Đổng Chi, Dương Quảng Hàm, Văn Tân, Đinh Gia Khánh…
(3)- Theo http://www.sugia.vn
(4)- Cùng quan điểm với GS Thiền sư Lê Mạnh Thát có nhóm tác giả thuộc Hội Sử học Hà Nội, PGS Bùi Duy Tân…
(5)- Chép theo bản A1300 trong trang 99 sách Lĩnh Nam Chích quái.
(6)- Trang 222 sách Đại Việt sử kí toàn thư
Đại Việt sử lược quyển sử cổ nhất của Việt Nam.(Khuyết danh), được viết từ thời nhà Trần, trước khi Lê Văn Hưu viết Đại Việt sử ký (1272), GS Nguyễn Gia Tường (VNCH) dịch. Nguyễn Khắc Thần hiệu đính. Sách được lưu trử ở Tứ khố toàn thư triều Mãn Thanh. Ông Tiền Hy Tộ thuộc Tứ khố toàn thư có viết lời giới thiệu nhưng cho Đại Việt là phiên thuộc của Tàu nên bỏ đi chữ Đại mà gọi là Việt sử lược. Sau này ông Nguyễn Gia Tường dich từ Hán ra Việt mới thêm vào chữ Đại, thành ra Đại Việt sử lược như tên cũ của sách.
Tấm hình để bạn Nhật Thành Hồ tham khảo
Bìa gốc sách Ngục Trung Nhật Ký
29.8.1932
10.9.1933
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Một tư liệu đáng phải suy nghĩ!
Có thể nói tham vọng của Trung quốc thật là vô cùng tận, nó được ví như tư tưởng không có giới hạn của lòng tham và sự kiêu ngạo của người Hán xưa kia nay được nâng lên với tầm vóc lớn và sẵn sàng bất chấp dư luận. Ban đầu nó manh mún từ việc chiếm các đảo Hoàng Sa và Trường sa của Việt nam rồi nhân lên muốn chiếm đảo Điếu ngư của Nhật bản rồi vươn ra thành đường lưỡi bò liếm đến cả các đảo ngoài khơi của Indonexia, Malaixia, và thậm chí nay muốn chiếm cả Hawaii của Mỹ luôn.
Tham vọng đó được chắp cánh khi Mỹ đang bị chôn chân vào chiến trường Afganitan, rồi Irac, nay là Syria và Ucraina. Thời gian mấy chục năm qua khi người hùng Mỹ đang vất vả bị sa lầy vào đây là thời cơ vàng cho Trung quốc hào phóng tung tiền mua sắm vũ khí từ Nga và các nước, mặt nữa đẩy mạnh tốc độ hoạt động tình báo lấy cắp các thông tin khoa học quân sự và kinh tế để chế tạo vũ khí ở trong nước. Đảo Hải nam đã trở thành một công xưởng sản xuất vũ khí hiện đại ngang tầm với các xưởng của Mỹ và Nga hiện nay để sản xuất tầu ngầm, máy bay, tầu chiến và xe tăng v.v… Để thực hiện tham vọng to lớn đó Trung quốc sẵn sàng mua vũ khí hiện đại nhất của Nga về nhưng ngay lập tức sao chép nó một cách ngoạn mục, lại có đưa thêm vào các chức năng của họ lấy được từ Mỹ, và các nước qua kênh tình báo đem về.
Theo báo chí Nga ngày 2 tháng 6 vừa qua đã cay đắng mà thừa nhận là: Trung Quốc không chỉ là nước đứng đầu thế giới về sao chép các mặt hàng công nghiệp và tiêu dùng, mà còn là nơi sao chép công nghệ quân sự nước ngoài từ súng trường đến máy bay, UAV và hệ thống phòng không, chủ yếu của Liên Xô và Nga, theo một bài viết trên website Đài truyền hình quân đội Zvezda (Nga, ngày 30.5.)
Ngành công nghiệp sao chép vũ khí của Trung Quốc đã có hơn 50 năm nay, chủ yếu sản xuất các loại vũ khí, khí tài sao chép mẫu của Liên Xô và Nga. Vũ khí Liên Xô từ lâu nổi tiếng về chất lượng ngang ngửa phương Tây, Mỹ và quan trọng là giá rẻ.
Theo bài viết, ban đầu Trung Quốc được Liên Xô cho phép sản xuất theo giấy phép các loại vũ khí nhẹ như súng trường AK-47, CKC. Tuy nhiên hai đặc tính nổi tiếng của vũ khí Liên Xô là chất lượng và sự tin cậy khi bị Trung Quốc sao chép thì dường như danh tiếng này đã bị phá hoại.
Sĩ quan lực lượng đặc biệt về hưu Andrei Zakharov cho biết khi xảy ra cuộc chiến ở Bắc Caucasus và lúc tình trạng tội phạm lan tràn những năm 1990, súng AK của Trung Quốc xuất hiện rất nhiều tại đây nhưng ít ai dám sử dụng vì chất lượng kém, chẳng hạn súng bắn vài loạt thì bị vỡ nòng, bị hỏng hóc… Tuy vậy súng AK Trung Quốc vẫn phổ biến ở các điểm nóng xung đột trên thế giới vì giá rẻ, từ châu Phi, Trung Đông, Syria…, thậm chí phiến quân IS cũng xài AK Trung Quốc. Người ta ước tính số vũ khí cá nhân do Trung Quốc sản xuất lên đến hàng triệu và số lượng đạn thì không đếm xuể. “Bí mật là rất đơn giản: Sản xuất với giá rẻ, số lượng nhiều, giao hàng đến mọi nơi có thể”, theo kỹ sư về súng cá nhân Andrey Makarov.
Loại tăng T-54, T-55 nổi tiếng của Liên Xô những năm 1950 được Trung Quốc nhái nhiều nhất với số lượng khủng. Cuối những năm 1950, Liên Xô cung cấp cho Trung Quốc một số lượng xe thiết giáp lội nước hạng nhẹ PT-76, sau đó Trung Quốc sao chép và cải tiến thành mẫu xe lội nước riêng “made in China” gọi là Type 63. Loại xe này chỉ khác là có thêm tháp pháo tăng với khẩu pháo lớn 85 mm, được xem là cuộc hôn nhân giữa xe PT-76 và xe thiết giáp BTR-50PK.
Thực sự đây chỉ là việc phối hợp 2 mẫu xe với nhau chứ chẳng có phát triển công nghệ gì, nên nhìn tháp pháo đồ sộ trên thân xe mảnh mai trông buồn cười. “Như một con lừa phải cõng trên lưng một khẩu đại bác”, đó là nhận xét của Victor Serebryakov, lái xe tăng T-72BM thuộc quân đoàn 58 Nga.
Xe thiết giáp lội nước cải tiến Type 63 của Trung Quốc là cuộc hôn nhân giữa xe PT-76 và xe thiết giáp BTR-50PK của Liên Xô
Từ những năm 1970, Trung Quốc sao chép mẫu xe tăng T-54, T-55 và gọi đó là mẫu tăng Type 59. Đến năm 1983, sản lượng xe tăng Type 59 đạt 1.700 xe/năm, tức mỗi ngày chế tạo được 5 chiếc, đạt kỷ lục sản xuất ngang ngửa với Liên Xô.
Xe tăng Type 59 của Trung Quốc đang được sử dụng nhiều ở Trung Đông, Mỹ Latinh, Syria.
Nhái từ MiG-21 đến Su-27, Su-33
Không chỉ trên mặt đất mà cả vũ khí trên trời cũng được Trung Quốc sao chép mạnh. Tuy nhiên họ phải lệ thuộc nhiều vào người Nga.
MiG-21, tiêm kích phản lực nổi tiếng của Liên Xô khiến Không lực Mỹ phải sợ trong chiến tranh Việt Nam, được Trung Quốc sao chép thành máy bay J-7. Tuy nhiên theo như phân tích của ông Ruslan Shaydullin, chuyên gia hàng không của hãng máy bay Kazan (Nga), Trung Quốc mất 20 năm để sao chép máy bay MiG-21.
Trước đó Trung Quốc đã sản xuất nhái các tiêm kích MiG-17, Mig-19 và cả máy bay ném bom Tu-16. Nhưng đến chiếc MiG-21 thì ngành công nghiệp hàng không Trung Quốc gặp khó, khi quan hệ Liên Xô – Trung Quốc trở nên xấu đi khiến Trung Quốc phải hoãn kế hoạch phát triển mẫu máy bay J-7 từ năm 1966. Gần 20 năm sau Trung Quốc mới chế được J-7, bản copy của MiG-21.
Năm 2013, Trung Quốc trình làng tiêm kích dùng trên tàu sân bay là chiếc J-15 mà nếu nhìn qua bạn sẽ thấy đó là một bản sao chép 100% từ chiếc tiêm kích Su-33 của Liên Xô. Và với loại tiêm kích hiện đại J-11 cũng nhận được nhiều phàn nàn từ Nga, vì nó chẳng qua chỉ là chiếc Su-27SK của Nga mà thôi.
Lực lượng không quân Trung Quốc có lẽ được hầu hết các phương tiện truyền thông trên thế giới quan tâm nhất. Nhưng dù có cố gắng và tốn kém trong chỉ đạo và có thành tích, Trung Quốc vẫn cần phải xây dựng lại ngành công nghiệp hàng không mà Liên Xô từng hào phóng giúp đỡ nhiều về công nghệ. Theo hầu hết các chuyên gia trong lĩnh vực hàng không, điện tử và các hệ thống khác, nếu không có nền tảng công nghệ và kiến thức từ các trường, viện kỹ thuật hàng không của Liên Xô thì các máy bay quân sự của Trung Quốc hiện nay có vẻ khá thảm hại.
Đặc biệt, trong cuộc tập trận hải quân chung “Hợp tác biển 2015″ mới đây, nhiều sĩ quan hải quân Nga thừa nhận rằng các đồng nghiệp Trung Quốc đã bày tỏ sự ngưỡng mộ không giấu giếm khi xem các tàu chiến của Nga.
Bài viết kết luận rằng sau vài thập kỷ, đến nay có thể tự tin gần 100% khi nói rằng toàn bộ vũ khí, khí tài quân sự của Trung Quốc có đến 95% là sinh ra từ các loại vũ khí của Liên Xô, Nga; bởi vì trên thế giới không có quốc gia nào khác ngoài Nga, Liên Xô có thể làm ra các loại vũ khí tiên tiến nhưng lại rõ ràng và đơn giản cho những người lính bình thường sử dụng. Nhưng dù luôn luôn lo ngại việc Trung quốc nhái hàng quân sự của mình Nga vẫn bán vũ khí hiện đại thế hệ F2 cho Trung quốc vì Nga đã bị Mỹ và châu Âu gây sức ép về kinh tế nhất là sau sự kiện Ucraina và Crimea để có kinh tế bù đắp vào sự khủng hoảng kinh tế do cấm vận kinh tế gây ra. Mặt nữa, Trung quốc đã ký mua chất đốt của Nga với hợp đồng khổng lồ là hơn 460 tỷ đô-la để lấy lòng tổng thống Putin nhân chuyến sang tham Trung quốc vừa qua để đối phó lại Mỹ. Mặt nữa, Nga đã có sẵn giàn vũ khí F1 trong tay và cả trong thiết kế mà chưa có kinh phí để đưa vào sản xuất.
Điều mà thế giới lo ngại là Trung quốc đang chế tạo một loại hỏa tiễn được bắn đi từ trên không gian với tốc độ cực nhanh mà cac nhà khoa học quân sự thế giới đã cảnh báo.
Theo Tạp chí quốc phòng IHS Jane’s cho biết Bắc Kinh đã phát triển tên lửa siêu thanh đầu tiên cho nước này. Mỹ đặt tên cho tên lửa của Trung Quốc này là Wu-14. Loại tên lửa này đã có bốn lần phóng thử nghiệm, lần gần nhất là đầu tháng này. Lần thử nghiệm này diễn ra trong bối cảnh căng thẳng tranh chấp trên Biển Đông giữa Trung Quốc và các nước xung quanh đang leo thang. Truyền thông Mỹ cho biết loại tên lửa này có thể mang đầu đạn thường hoặc đầu đạn hạt nhân. Theo South China Morning Post, Bộ Quốc phòng Trung Quốc từng quả quyết việc nghiên cứu và thử nghiệm là hoàn toàn bình thường, không nhằm vào nước nào. Tuy nhiên trang tin Washington Free Beacon, nơi đầu tiên đăng tải câu chuyện, nói các chuyên gia Mỹ quan ngại về tần suất mà phía Trung Quốc thử nghiệm tên lửa siêu thanh, chứng tỏ sự ưu tiên cao đối với dự án này.
IHS Jane’s cho biết Nga cũng đưa tên lửa Yu-71 ra thử nghiệm hồi đầu tháng này. Mặc dù việc thử nghiệm không thành công nhưng cũng đánh dấu bước ngoặt trong cuộc chạy đua khí tài cực siêu thanh quốc tế. Giới quan sát cho rằng mục đích của Moscow và Bắc Kinh trong việc phát triển các chương trình tên lửa cực siêu thanh là để xuyên thủng hệ thống phòng thủ tên lửa đạn đạo của Mỹ. Hệ thống này của Mỹ được trang bị để chặn tên lửa trong không gian, trong khi vũ khí cực siêu thanh có thể vượt qua được bằng cách đi xuyên bầu khí quyển với khả năng thay đổi hành trình.
Sau cùng là Trung quốc xây các căn cứ quân sự, các hầm ngầm, sân bay, cảng quân sự lớn hiện đại ở các đảo mà họ đã chiếm của Việt nam để ngăn chặn sự ảnh hưởng của Mỹ nhất là sức mạnh hải quân của Hoa kỳ. Chính vì thế mà các tướng tá Trung quốc đã to mồn răn đe sẵn sàng dùng tên lửa mang đầu đạn hạt nhân tấn công Mỹ nếu bị Mỹ tấn công. Ngày nay có thể nói Trung quốc đã không còn thái độ hòa hoãn hay khoan nhượng với Mỹ mà sẵn sàng đối mặt với cường quốc hàng đầu này của thế giới để khẳng định số hạng của mình nhất là lúc kinh tế của họ đang vươn lên đứng hàng đầu thế giới.
Nước Mỹ không thể lùi thêm nữa và các chuyên gia Mỹ cảnh báo thế chiến thứ 3 với Trung Quốc
Theo báo chí Mỹ và phương tây thì vừa qua, Peter Singer, một nhà tương lai học của Washington – Mỹ, cảnh báo các nhà lãnh đạo quân sự nước này rằng chiến tranh thế giới thứ 3 với Trung quốc đang đến gần.
“Một ngày nào đó, máy bay chiến đấu tiên tiến nhất của Mỹ có thể bị cho nổ tung trên bầu trời do vi mạch của Trung Quốc sản xuất, trong khi tin tặc Trung Quốc tìm cách theo dõi hoạt động tình báo của quân đội Mỹ và rồi binh lính Trung Quốc chiếm lấy Hawaii.”
Những dự báo có vẻ giật gân này do chuyên gia 40 tuổi ở Quỹ Nước Mỹ mới đưa ra. Ông Singer phác họa viễn cảnh đen tối cho các quan chức tình báo, sĩ quan Không quân và chỉ huy Hải quân Mỹ.
Theo ông: “Chiến tranh thế giới thứ 3 có vẻ giống như một cái gì đó vừa là nỗi sợ hãi trong quá khứ vừa là mối nguy trong tương lai” - ông Singer phát biểu trong một cuộc họp báo của Lầu Năm Góc hồi tuần trước. Ông đề nghị Lầu Năm Góc xem xét khả năng người Mỹ có thể phải đối mặt với các cuộc không chiến và những xung đột trên biển hoàn toàn khác biệt với những gì Mỹ đã từng chứng kiến kể từ Thế chiến thứ 2.
Phát ngôn của ông Singer căn cứ vào thông tin từ cuốn sách sắp được phát hành, dài 400 trang, có tựa đề “Hạm đội ma: Tiểu thuyết của chiến tranh thế giới tiếp theo”.
“Ông ấy là nhà tương lai học hàng đầu trong lĩnh vực an ninh quốc gia” – ông Mark Jacobson, trợ lý đặc biệt của Bộ trưởng Hải quân Mỹ Ray Mabus, nhận xét. Theo người trợ lý này, “mọi người trong Lầu Năm Góc luôn lắng nghe những gì ông Singer nói”.
Thời gian gần đây, hoạt động quân sự của Nga tại Ukraine cũng như việc Trung Quốc tích cực mở rộng quyền kiểm soát của mình ở biển Đông buộc Lầu Năm Góc phải đánh giá lại thế giới quan, cân nhắc các phương cách mới ứng phó mối đe dọa từ các đối thủ mạnh.
Một trong những lỗ hổng lớn nhất của Mỹ là không gian mạng và các quan chức Mỹ từ lâu đã cảnh báo về nguy cơ một “Trân Châu cảng trên mạng”. Chính quyền Tổng thống Mỹ Barack Obama đang âm thầm tìm cách “vá” nó.
Cũng về quan hệ Mỹ – Trung, tại một diễn đàn về quan hệ đối ngoại tại Bắc Kinh ngày 28-6, ông Trần Tiểu Công – thành viên ủy ban đối ngoại của Quốc hội Trung Quốc – cho rằng trong năm 2014, quân đội Mỹ đã thực hiện 1.200 chuyến bay do thám gần vùng biển Trung Quốc tuyên bố chủ quyền tại biển Đông và Hoa Đông; nhiều hơn hẳn con số 260 của năm 2009. Đáp lại, Đô đốc Gary Roughead, cựu tham mưu trưởng Hải quân Mỹ, khẳng định con số trên đã bị cường điệu. Nhưng đa số các tướng tá Mỹ và nhiều nghị sỹ Mỹ thì cho rằng những điều này khiến Mỹ không thể lùi thêm và muốn ngăn chặn bắc Kinh thìa chìa khóa phải là Mỹ quan hệ chặt chẽ với Nhật, Úc và đặc biệt là Việt nam, Ấn độ vào trục để đối phó với Trung quốc hiện nay. Mỹ rõ ràng sẽ phải khai thông bình thường quan hệ với Nga để rảnh tay đối phó với một Trung quốc nguy hiểm và ngã mạn.
Việt nam cũng không có nước lùi thêm.
Với Việt nam thì việc trung quốc xây dựng các căn cứ quận sự và sân bay tại các đảo của mình chuyến đi chiếm đóng đã cho thấy tình hữu nghị hai Đảng Cộng sản đã tan vỡ không sao hàn gắn nổi nữa và an ninh biển Việt nam đang bị đe dọa nghiêm trọng. Trung quốc đang dùng số lượng lớn tầu chiến và cả tầu đánh cá có vũ trang khống chế biển Đông, kể cả khu vực thuộc chủ quyền của Việt nam. Họ thường xuyên bắt tầu, thu giữ lưới, cá và phương tiện đánh bắt của ngư dân Việt nam. Các giàn khoan khủng đang vào khu chồng lấn chủ quyền giữa Việt nam và vùng biển quốc tế, đe dọa việc hợp tác khai thác dầu khí của Việt nam với các công ty nước ngoài đang hoạt động tại đây. Vì thế, chuyến đi này của tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng sẽ là câu trả lời Việt nam và Mỹ có kết thành bầu bạn để đối phó với Trung quốc hay không?
Mọi người đang hồi hộp để thấy câu trả lời này. Biển Đông đã sóng to gió lớn!
Ngày 5 tháng 7 năm 2015.
Nguyễn Công Bằng
|
Phần nhận xét hiển thị trên trang
Nhân trường hợp Hào Anh, nghĩ về từ thiện 'ném tiền'
Lê Hồng Ngạn Ngữ
Phần nhận xét hiển thị trên trang
(TNO) Khi Hào Anh lâm nạn, người ta đua nhau gom tiền cho cậu ấy. Đến khi Hào Anh làm việc xấu, người ta nhảy vào nhiếc móc; người đã cho tiền thì hối tiếc: 'Biết thế ngày xưa tôi đã chẳng giúp thằng này'.
Cách đây chừng 10 năm, một người bạn cùng lớp tôi gặp khó khăn. Không phải là một sự sụp đổ gì ghê gớm, chỉ là sau 5 năm tốt nghiệp đại học, hầu hết bạn bè đều có công ăn việc làm, có người rất thành đạt, riêng cậu này thì vẫn “ăn không ngồi rồi”. Kiến thức học được ở nhà trường trở về gần số 0, kinh nghiệm làm việc không tích lũy được chút nào. Một số bạn bè xin việc cho, chỉ là những việc “chân tay” đơn giản, cậu ấy làm dăm bữa nữa tháng rồi bỏ. Thế là cậu lớp trưởng cũ kêu gọi mọi người quyên góp tiền giúp anh chàng có chút vốn làm ăn, chẳng hạn mua chiếc xe gắn máy để đi làm.
Chuyện tưởng đơn giản, bởi với khoảng 50 người cùng lớp, mỗi người vài trăm ngàn đến một triệu đồng, thì chúng tôi đã có một số tiền không nhỏ. Thế nhưng tranh luận nảy lửa đã nổ ra khi những người có điều kiện về kinh tế nhất lại không ủng hộ kế hoạch quyên tiền. Hầu hết những người tại Việt Nam đều tán đồng, duy có một bạn ở Mỹ, một bạn ở Đức và tôi, lúc đó vừa sang Philippines, không tán thành. Cũng như hai người bạn kia, tôi thấy rằng quyên tiền theo kiểu ấy chỉ là một giải pháp ngắn hạn, chẳng thể giải quyết được vấn đề khó khăn của anh bạn kia. Không có sự ủng hộ của ba thành viên “ngoại”, kế hoạch vẫn được thực hiện và cậu bạn khó khăn kia nhận được một số tiền khoảng 30 triệu đồng.Hơn 4 năm trước, tôi trở về Việt Nam và đi nhậu với những người bạn cũ, hỏi về cậu bạn kia, mới biết tình hình lúc bấy giờ thậm chí còn bi đát hơn thuở trước. Số tiền “tài trợ” năm xưa đã được tiêu sạch, trong khi cậu bạn ấy chẳng thể kiếm được việc làm, suốt ngày chơi lô đề. Đến lúc bấy giờ, chúng tôi mới bắt đầu bàn kế hoạch “5 năm lần thứ hai” để giải quyết một cách căn cơ hơn khó khăn của bạn ấy.
Ngày nay, với sự phổ biến của mạng xã hội, báo mạng, thông tin về các trường hợp cần giúp đỡ nhanh chóng được báo chí và công dân mạng truyền đi. Một bản trên Tây Bắc không có cầu, cô giáo và học trò phải chui túi ni lông bơi qua sông, báo chí, dân mạng lên tiếng. Thế là công dân mạng khắp nơi ào ào góp tiền. Chỉ sau vài tháng, tiền quyên góp đã đủ để xây cầu qua suối. Một người đàn ông trẻ tuổi ở Sài Gòn bị giết chết, dân mạng lại kêu gọi quyên góp với những ngôn từ thống thiết, thế là người ta ào ào góp tiền giúp cho người vợ góa. Vài ngày sau, hình ảnh một facebooker tới trao tiền tận tay góa phụ được lan truyền trên mạng, chứng tỏ sự minh bạch và vô tư của hoạt động quyên tiền, cũng để tạo cảm hứng cho những cuộc quyên góp khác.
Có thể thấy nhiều mặt tích cực của hoạt động này, đó là khơi gợi thiện tâm của đám đông, mang đến niềm vui, niềm an ủi trong chốc lát cho đối tượng nhận được sự giúp đỡ, qua đó có thể tạo động lực cho họ vượt qua nghịch cảnh để vươn lên trong cuộc sống… Tuy nhiên, một cách thực dụng, giá trị của những hoạt động kiểu đó theo tôi là có nhiều điểm cần xem xét lại. Sau hơn hai tháng kể từ lúc khánh thành, cây cầu “từ thiện” trên miền Tây Bắc bị lũ cuốn trôi, tiền bạc và lòng hảo tâm của mọi người tan vào dòng nước lũ. Trường hợp góa phụ được giúp đỡ trên, rất ít ai biết rằng bên cạnh hoàn cảnh khốn khó, tình cảnh đau thương do mất chồng, bà ấy còn bị nghiện ma túy, theo như những gì mà về sau tôi được biết qua báo chí.
Có rất nhiều cuộc hô hào làm từ thiện như vậy, và dù giá trị vật chất thu được rất lớn, thì giá trị tinh thần chỉ trong thoáng chốc, và mục đích lớn nhất của từ thiện, đó là tạo ra đổi thay thực sự cho vấn đề khó khăn đương thời thì đã không đạt được. Khi báo chí đưa tin Hào Anh trở thành nghi phạm trong một vụ trộm cắp mới đây tại Lâm Đồng, và trước đó là thông tin cậu ta đuổi cha mẹ ra khỏi nhà sau khi nhận được vài trăm triệu tiền từ thiện, chúng ta lại thấy một cái vòng luẩn quẩn không lối thoát: cho tiền từ thiện nhưng vấn đề vẫn không được giải quyết, thậm chí còn tệ hơn!
Nói thật, tôi đã phải bật cười khi thấy người ta sốt sắng kêu gọi quyên tiền mang tới cho một nam nghệ sĩ đang lâm vào cảnh khó khăn, bị ngân hàng siết nợ.
Đám đông rất dễ bị kích động trước những câu chuyện bi thương và họ sẵn sàng cho đi, sẵn sàng ra tay giúp đỡ khi có cơ hội và trong khả năng của họ. Tôi nhớ đúc kết này của kinh tế gia Rubén Hernández-Murillo: “Dù hành vi cho đi ở một số người có thể xuất phát từ lòng vị tha, kinh tế học cho chúng ta thấy rằng động cơ chủ yếu của cho đi đó là sự thỏa mãn nội tại mà các cá nhân đó thu được từ chính hành vi cho đi. Cảm giác mà các cá nhân thu được từ hành vi cho đi cũng tương tự như sự thỏa mãn mà họ có khi mua một chiếc xe hơi mới hoặc đi ăn nhà hàng sang trọng; đặc biệt trong hoàn cảnh mà có nhiều người cho đi thì một cá nhân sẽ tìm thấy sự thỏa mãn khi xét đến số lượng (vật chất) mà anh ta đóng góp…”.
Tại sao bạn giúp đỡ người khác? Đừng nghĩ rằng giúp người khác là bạn có lòng vị tha, mà trước hết, giúp người khác là bạn đang tìm kiếm sự thỏa mãn của bản thân. Sự thỏa mãn đó có thể đến từ cảm giác ta đã làm một việc tốt, ta có điều kiện (nên ta có thể) giúp đỡ - một dạng khẳng định quyền lực, hay tìm được một chút thanh thản cho chính mình.
Chính vì xuất phát từ động cơ là cảm giác thỏa mãn nội tại nên người ta, sau khi đã tận hưởng sự thỏa mãn của cảm giác cho đi, lại chẳng quan tâm gì tới tính bền vững của các kế hoạch từ thiện mà họ tham gia. Hôm nay người ta ào ào cho đi rồi nhanh chóng quên lãng, đến khi thấy đối tượng được giúp đỡ không đổi thay như mình muốn, như trường hợp của Hào Anh, họ lại nhảy vào chỉ trích, hoặc than trách, hối tiếc.
Tôi đã về những miền quê ở Tây Nam Bộ, thấy những thư viện sách từ thiện nhện giăng nơi cánh cửa, thấy những người dân quê nghèo vẫn hoàn nghèo, thậm chí còn nghèo hơn sau khi nhận tiền từ các tổ chức từ thiện nhà nước và phi chính phủ.
Trở lại câu chuyện của chúng tôi, gần hết thời hạn của “kế hoạch 5 năm lần hai”, cậu bạn cùng lớp giờ đang là công nhân một nhà máy trong nội thành Sài Gòn. Cậu vẫn ở nhà trọ, nhưng cậu chí thú với công việc của mình và còn đi học thêm để lấy lại những kiến thức đã hư hao sau những tháng ngày lụn bại mất hết niềm tin. Kế hoạch tái thiết một gã đàn ông lần này có sự tham gia cửa ba cựu thành viên đang sống ở hải ngoại, và mỗi ngày tất cả chúng tôi đều dõi theo những thay đổi của người bạn kia.
Nếu xét đây là hành động cho đi, thì chúng tôi đã không cho cậu ấy vật chất như kế hoạch lần thứ nhất. Cái mà chúng tôi mang tới cho cậu ấy là giải pháp. Giải pháp để thoát khỏi khó khăn, đó mới thực sự là cái cậu ấy cần. Hay như ông bà ta thường nói, hãy cho cậu ấy một cái cần câu, thay vì mang nồi cá kho đến tận nhà cậu ấy.
Đăng ký:
Bài đăng (Atom)