Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Năm, 26 tháng 9, 2013

Những bí ẩn khiến cả thế giới 'bàng hoàng"


Những phi hành gia cổ đại
Hơn 6.000 năm trước tên lửa đã xuất hiện, kim tự tháp sản xuất ra điện năng hay hòn đá tự di chuyển là những bí ẩn mà các nhà khoa học thế giới cũng phải "bó tay"...
Tiếp theo những câu chuyện kỳ lạ về chiếc đầu lâu pha lê nguyên chất, chiếc búa từ 140 triệu năm trước, bức điêu khắc lớn nhất nặng 2000 tấn, chiếc đĩa ngoài trái đất... đặt ra những hoài nghi về những phát minh tuyệt vời và bí ẩn từ người cổ đại.


Con búp bê đá kỳ lạ
Vào tháng 7/1889 ở Boise, Idaho, khi một nhóm người đàn ông đào giếng thì khám phá ra một con búp bê làm bằng tay. Họ tỏ ra vô cùng phấn khích khi thấy “con búp bê” được tìm ở độ sâu 320 feet. . Các nhà khoa học dự đoán nó có niên đại từ trước khi có sự xuất hiện của con người trên trái đất. Nghi vấn này chưa bao giờ được giải mã, chỉ duy nhất một người nói rằng mọi nguyên tắc nghiên cứu đều vô hiệu. 

Chiếc bu lông sắt 200 triệu năm tuổi
Được tìm thấy gần như ngẫu nhiên, Trung tâm thám hiểm "MAI-Kosmopoisk” đang tìm kiếm các mảnh vỡ thiên thạch ở phía Nam Kaluga Region, Nga thì anh Dmitry Kurkov tìm thấy một mảnh đá. Vật anh thấy có thể thay đổi nhận thức của nhân loại về trái đất và lịch sử không gian. Khi gạt đi bụi bẩn trên bề mặt nó, bên trong hiện ra… một chiếc chốt dài gần 1 centimet. Bulong và quả hạch ở trên cùng khớp chặt với nhau. 

Tàu tên lửa cổ đại

Hình ảnh cổ đại trong một hang động ở Nhật từ 5000 năm trước Công nguyên
Sa mạc Sahara ở Ai Cập, nơi xuất hiện lâu đời nhất của thiên văn học, những tảng đá trên thế giới: Nabta. Hàng nghìn năm trước, con người xây một vòng tròn đá và các công cụ khác trên hồ, nơi đã khô cạn từ lâu. Hơn 6000 năm trước, các phiến đá cao 3 mét đã được kéo hàng kilomet để xây dựng nên nơi này. Những tảng đá được chụp trong hình chỉ là một phần của phức hợp được bảo tồn. Mặc dù sa mạc phía Tây Ai Cập hoàn toàn khô ráo thì trước đây lại không phải như vậy. Có bằng chứng rõ ràng rằng nơi đây trong quá khứ có một vài giai đoạn ẩm ướt (khi lên tới 500 mm lượng mưa trong 1 năm.) Giai đoạn đóng băng cuối cùng là từ khoảng 130.000 đến 70.000 năm trước. Trong suốt giai đoạn này, vùng này là một hoang mạc là nơi sống của nhiều loài động vật như trâu đã tuyệt chủng, và hươu cao cổ lớn, các loài linh dương khác nhau.
Bắt đầu từ 10 thế kỷ trước công nguyên, vùng sa mạc Nubian bắt đầu có nhiều mưa hơn, nước lấp đầy thành hồ. Con người sớm có một khu vực hấp dẫn về nguồn nước uống. Các khám phá khảo cổ học chỉ ra dấu tích của con người xuất hiện ít nhất là vào thiên niên kỷ thứ 8 hoặc thứ 10 trước công nguyên.
Những hòn đá chuyển động
Bất kỳ người nào kể cả cơ quan vũ trụ NASA cũng không thể giải thích được hiện tượng này. Thật tuyệt vời khi quan sát sự chuyển động kỳ diệu của những hòn đá trên mặt hồ khô cạn thuộc Công viên Quốc gia của Thung lũng chết. Đáy hồ Racetrack Playa trải khá rộng, kéo dài 2,5 km từ Bắc sang Nam và 1,25 km từ phía Đông sang Tây, và bị bao phủ bởi bùn nứt. Những hòn đã làm di chuyển chậm bùn dưới đáy hồ, để lại một vệt dài như bằng chứng.
Chúng di chuyển độc lập, nhưng không một người nào nhìn thấy hay ghi lại cảnh chuyển động đó bằng camera. Những chuyển động tương tự ở các nơi khác thì đã được ghi hình lại. Tuy nhiên, số lượng  và chiều dài của những hòn đá ở hồ khô Reystrek là duy nhất.
Kim tự tháp có điện năng từ xa xưa
Những tấm mica lớn được tìm thấy ở trong những bức tường ở Teotihuacan, thành phố Mexico cổ đại. Trong khi đó, mỏ sản xuất mica gần nhất được đặt tại Brazil, cách đó hàng nghìn dặm. Mica được dùng trong sản xuất điện năng. Trong trường hợp này, câu hỏi đặt ra là tại sao những thợ xây lại đùng khoáng chất này trong những tòa nhà của thành phố. Kiến trúc xây xựng cổ đại tiết lộ một vài nguồn năng lượng bí ẩn dùng để sản xuất ra điện năng.
Người khổng lồ hóa thạch
Người khổng lồ Alen hóa thạch được phát hiện vào năm 1985, với chiều cao hơn 12 feet (3,6 mét). Người khổng lồ được phát hiện trong một khu mỏ ở Antrim, Ai len. Hình ảnh được chụp và đăng tải tạp chí Standard của Anh vào tháng 12/1985. Người này có 6 ngón chân trên bàn chân phải.
Chó tự tử hàng loạt
Những chú chó tự tử trên cầu ở Overtown, gần Milton, Dumbarton, Scotland. Được xây dựng vào năm 1859, chiếc cầu nổi tiếng với những trường hợp không giải thích được nơi hàng loạt chú chó nhảy từ trên cầu xuống để tự tử. Đặc biệt là những loài chó mũi dài, như giống Cô li, nhảy rất nhanh và bất ngờ từ độ cao 50 feet, dẫn đến chết.
Kim tự tháp của Atlantis
Những nhà khoa học tiếp tục phát hiện ra khu kiến trúc đổ nát gọi là Eo biển Yucatan gần Cuba. Chúng được tìm thấy cách bờ biển nhiều dặm. Các nhà khảo cổ Mỹ đã phát hiện ra nơi này, và ngay lập tức thông báo rằng họ đã tìm thấy Atlantis (không phải là công trình khảo cổ dưới nước đầu tiên.) Hiện tại, nơi đây thỉnh thoảng được các thợ lặn ghé thăm để chiêm ngưỡng các công trình kiến trúc quyến rũ dưới nước.
Người khổng lồ ở Nevada
Nevada theo truyền thuyết Ấn Độ kể về người khổng lồ da đỏ 12 chân ở đây. Theo lịch sử của người Mỹ bản địa, người khổng lồ này đã bị giết trong một hang động. Trong suốt cuộc khai quật vào năm 1911, người ta đã tìm thấy bộ hàm của con người. Bộ hàm này được đặt cạnh bộ hàm nhân tạo trong ảnh. Vào năm 1931, 2 bộ xương được tìm thấy ở đáy hồ. Một trong số chúng cao 8 foot (2,4 met), bộ kia cao hơn một chút, cao 10 feet (3met)


 Chiếc nêm kỳ lạ
Những bí ẩn khiến cả thế giới bàng hoàng (kỳ 2)
Một chiếc nêm bằng nhôm được tìm thấy ở Romania vào năm 1974, trên bờ con sông Mures, gần Ayud, Tây Âu. Người ta tìm thấy nó ở độ sâu 11 mét, gần bộ xương của con voi khổng lồ Mastodon, loài động vật đã tuyệt chủng.  Vật này giống như đầu chiếc búa khổng lồ. Viện khảo cổ học Cluj-Napoca cho biết chất tạo nên chiếc nêm này gồm một hợp kim nhôm phủ một lớp dày oxit. Hợp kim nhôm này chứa 12 thành phần khác nhau. Kỳ lạ là cho đến năm 1808 nhôm mới được phát hiện trong khi độ tuổi của cổ vật này xuất hiện cùng với hài cốt của con vật đã tuyệt chủng được xác định là từ 11.000 năm trước. 

Chiếc đĩa UFO
Chiếc đĩa UFO
Chiếc đĩa Loladoffa có niên đại 12.000 năm tuổi được tìm thấy ở Nepal. Điều đó chứng tỏ dường như Ai Cập không phải là nơi duy nhất chứng kiến sự ghé thăm của người ngoài hành tinh thời cổ đại. Đây rõ ràng là một UFO trong hình dạng một chiếc đĩa. Trên đó cũng có những bức tranh và các ký hiệu điển hình tương tự với các vật thể lạ ngoài trái đất.

Chiếc búa bằng hợp kim sắt nguyên chất
Chiếc búa bằng hợp kim sắt nguyên chất
Chiếc búa trông có vẻ bình thường này lại làm khó các nhà khoa học. Phần kim loại của chiếc búa có chiều dài 15 cm và đường kính khoảng 3 inches. Nó đã bị chìm trong đá vôi có niên đại 140 triệu năm, cùng với những mảnh đá khác.
Bà Emma Hahn đã phát hiện ra điều kỳ diệu này vào tháng 6/1934 trong mỏ đá gần thị trấn Mỹ, bang Texas. Các chuyên gia đã giám định, và đi đến một kết luận: đó là một trò chơi khăm. Tuy nhiên, những nghiên cứu sau này với các cuộc điều tra hàn lâm khác nhau đã chỉ ra nó phức tạp hơn ta tưởng.
Đầu tiên, tay cầm bằng gỗ đã hóa đá, và bên trong biến thành than qua hàng triệu năm. Thứ 2, các chuyên gia ở Học viện Metallurgical, Columbus (Ohio) rất kinh ngạc với hợp chất hóa học bị chìm trong đất gồm: 96.6% sắt, 2.6% Clo và 0.74% sulfur, và không có một tạp chất nào. Trong khi, sắt nguyên chất chưa từng được phát hiện trong lịch sử các kim loại trên trái đất. Trong phần kim loại không tìm thấy các kim loại sử dụng trong ngành công nghiệp sản xuất thép (như mangan, coban, niken, vonfram, vanadi hay molypden). Không có tạp chất, và tỷ lệ % của clo lớn bất thường. Đáng ngạc nhiên là không thấy dấu vết của carbon, trong khi quặng sắt từ từ trường Trái đất luôn luôn chứa carbon và các tạp chất khác. Nhìn chung, theo những quan sát hiện đại, phần sắt của chiếc búa không phải là loại chất lượng cao. Nhưng phần đặc sắc là: sắt của chiếc búa này không bị rỉ sét! Không có dấu hiệu của sự ăn mòn.
Tiến sĩ K.E.Bafa, giám đốc Bảo tàng Cổ vật khoáng sản, nắm giữ chiếc búa này ước tính nó được tìm thấy từ đầu thời kỳ kỷ Phấn trắng, tức là từ 140 đến 65 triệu năm trước. Trong khi đó, trình độ khoa học của con người có thể làm công cụ này chỉ có thể từ 10.000 năm trước. Tiến sĩ Hans-Joachim Tsilmer từ Đức kết luận cho khám phá bí ẩn này: chiếc búa được làm từ một công nghệ chưa từng thấy.

Chiếc đầu lâu pha lê làm từ đá thạch anh nguyên chất
Chiếc đầu lâu pha lê làm từ đá thạch anh nguyên chất
Một chiếc đầu lâu pha lê đã được khai quật vào năm 1927 ở Belize City Maya Lubaantuma. Chiếc đầu lâu được tạo từ một mảnh thạch anh nguyên chất với kích thước 12h18h12 centimet. Năm 1970, nó đã được phân tích trong phòng thí nghiệm và đem đến một kết quả tuyệt vời. Hộp sọ được tạo ra không bằng sử dụng các công cụ kim loại. Nó được hoàn thành trong khoảng 300 năm, là một ví dụ tuyệt vời về sự kiên nhẫn và một công nghệ cao chưa lý giải được.

Chiếc pin cổ
Chiếc pin cổ
Vào năm 1936, nhà khoa học người Đức  Wilhelm Koenig làm việc tại Bảo tàng cổ vật ở Baghdad đã mang tới một vật thể lạ được tìm thấy trong quá trình khai quật ở khu Parthian cổ đại gần thủ đô Iraq. Đó là một chiếc bát bằng đất sét nhỏ cao khoảng 15 centimet. Bên trong chưa một chiếc xi lanh của tấm đồng, được bao phủ bởi một chiếc nắp đậy kín, đầu phủ nhựa, giữ cho thanh sắt ở trung tâm chiếc xi lanh hình trụ. Từ đó, tiến sĩ Koenig kết luận rằng, nó là một chiếc pin điện, được tạo ra từ 2.000 năm trước cả phát minh ra pin của Galvani và Volta. Nhà Ai Cập học Arne Eggebreht đã tạo ra bản sao của chiếc pin cổ này trong một chiếc bình đầy giấm rượu và nối với hệ thống đo lường cho thấy có điện áp 0.5 V. Có thể người tiền sử đã sử dụng điện năng để tạo nên những lá vàng mỏng.
Bức điêu khắc lớn nhất
Bức điêu khắc lớn nhất.
Bức tượng điêu khắc lớn nhất là ở Lebanon nặng 2000 tấn. Bạn sẽ được chiêm ngưỡng bức tượng sau 2 giờ lái xe từ Beirut về Baalbek. Thềm Baalbek kéo dài khoảng 20 mét là những khối đá cao 4.5 mét, và dài 4 mét. Kỳ lạ là làm sao tổ tiên của ta lại có thể chạm khắc, vận chuyển và dựng nên những khối đá khổng lồ như vậy? Cho đến nay cũng không có phương tiện kỹ thuật nào có thể di chuyển được.

Những phi hành gia từ Ecuador
Những phi hành gia từ Ecuador
Những bức tượng phi hành gia cổ đại có niên đại hơn 2000 năm được tìm thấy ở Ecuador. Đọc cuốn sách của Erich Von Denikin bạn sẽ thấy rất nhiều bằng chứng về việc này. Ông có rất nhiều cuốn sách, trong đó nổi tiếng nhất là "Chariots of the Gods", với những bằng chứng vật lý và giải mã những chữ tượng hình và những công cụ khác khá thú vị.  

Bánh răng kỹ thuật Antikythera
Bánh răng kỹ thuật
Cơ cấu Antikythera là một thiết bị cơ khí được tìm thấy vào năm 1902 trên một chiếc tàu bị chìm cổ xưa gần các đảo của Hy lạp ở Antikythera. Có từ 100 năm trước công nguyên, nó hiện được lưu giữ tại Bảo tàng khảo cổ quốc gia ở Athens.
Thiết bị chứa 37 bánh răng bằng đồng trong một chiếc hòm gỗ để quay số và mũi tên, sau đó đã được thiết lập lại để tính toán chuyển động của các thiên thể. Các thiết bị khác của phức hợp này chưa từng được biết đến theo văn hóa Hy Lạp.
Nó có kích thước 33x18x10 cm, sử dụng một bánh răng khác tương đương với chiếc đồng hồ cơ học như ta biết là được phát minh vào thế kỷ 18.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

NẮNG

    
     Truyện ngắn Hồng Giang 
         
Tên nàng là Nắng. “Chói chang, gay gắt, ghét vòng vo, lấp lửng, nước đôi..trắng đen rõ ràng, “quân tử”..tính đàn ông” như một vài kẻ không ưa nàng bảo vậy.

Lúc Tuân gặp nàng, ở bến bốc vác cạnh chiếc xe chở vật liệu, vừa xảy ra một việc.

Bạn học xa nhau mấy mươi năm, hắn không ngờ lại gặp nàng trong tình cảnh này. Nàng đứng xây lưng lại phía đám đông, giọng cứng cỏi, dứt khoát:
- Cho chết! Đây không phải “gà”, thằng nào muốn ôm cũng được!
Phía sau lưng nàng một gã đàn ôm đang gục đầu xuống giữa hai đầu gối, máu nhỏ từng giọt xuống đám cỏ ngay bên dưới hai bàn tay đang ôm mặt của gã. Những giọt máu đặc quánh không chịu tan ngay, bám cứng lấy ngọn cỏ như muốn níu giữ tang vật của vụ va chạm bất ngờ vừa xảy ra.
- Con này ác quá! Không thích đùa thì thôi, sao nỡ vung mạnh tay như thế?
Nàng định cãi lại câu gì đó, nhưng nhìn thấy vẻ thảm hại của nạn nhân mình lỡ tay, kịp ngưng lại.
Đám đông vội tản ra xung quanh chiếc xe tải vừa bốc hàng, tìm lá nhọ nồi hay thứ gì đó cầm máu cho gã kia.
Ai bảo gã tự nhiên tự lành rón rén đến phía sau ôm ngang người Nắng, bô bô?
 - Ai bảo cô nàng nặng những tám mươi cân. Đây chứng minh cho mà.. co..oi..
Gã chưa nói hết câu, hai tay nàng nắm lại, hai quả đấm vung ngược về phía sau, trúng cái phóc, gã đổ người ra phía sau, một lúc mới lổm ngổm ngồi lên được.

Đã mệt thì chớ, còn thích đùa.. Con này mỗi ngày vác hàng tấn trên vai, còn chưa hết sức hay sao mà còn ghẹo với chả đùa? Nàng lầm nhẩm như vậy khi cả đám bốc vác quây xung quanh “ánh mắt hình hinh viên đạn” cả bọn đang nhắm vào nàng.
Nắng thản nhiên như không, không một chút bối rối, e dè.. Nhưng trong thẳm sâu, nàng chợt thấy run.
Nàng ân hận hơn là sợ hãi. Đó là sự thực. Ai bảo gã sàm sỡ? Nàng có cái lý của nàng, muốn đi tới đâu thì đi, nàng không sợ. Nhưng Nắng áy náy.
Một kẻ không tên nào đó bảo: “Phải lập biên bản về tội hành hung đánh người gây thương tích”.
Một số khác xì xạc bàn luận. Cuối cùng tay trưởng nhóm kết luận:
- Đồng ý là cái nhà cô Nắng này có quá tay.. dưng mờ không phải ngẫu nhiên. “Bụt trên tòa gà nào mổ mắt” phải không các vị?  Tại anh tại ả, tại cả đôi bên. Theo tôi cô Nắng ngay bây giờ phải đưa anh ta vào viện, tiền thuốc men hết bao nhiêu, cô phải chịu trách nhiệm thanh toán. Lập biên bản bây giờ, ở đây chả có ai đủ chức trách. Toàn bọn áo ngắn, không váy với nhau, lấy ai đứng ra viết với chả lách bây giờ? – Cái câu “không váy” chả ai biết lão ngụ ý gì? Hay chỉ quen miệng, nói cho có vẻ đầy đủ văn hoa? – May là trong hoàn cảnh này chả ai để ý đến câu chữ thừa của lão.
- Ừ có lẽ thế cũng đúng. Công an, tòa án chả ai có mặt. Chuyện này mình giải quyết nội bộ với nhau. Có mang ra chỗ công đường, cũng chả ai xét xử ba cái lẻ tẻ này. Đổ máu cam, cầm được máu một lúc là khỏi, có gì to tát? Ngày nào chả như ngày nào, giáp mặt với nhau? Kiện tụng để thù hằn cả đời à?
Bà mặt có cái sẹo ngang má chấm dứt sự việc bằng câu nói đầy thuyết phục của mình. Tổ bốc vác phàm khi bà đã ra lời, ít ai dám cưỡng lại. “Đại tẩu tẩu” đã phán là như dao chém đá. Bà ta không chồng, không con, tướng đi như sư tử, giọng ồm ồm như báo, lôi thôi “đả” ngay. Cả tổ “vếch” anh nào cũng gờm.

Cả đám tản ra, đi làm công việc đang dở. Chiếc xe tải ba chân còn quá nửa xi măng đang chình ình trước mặt. Đứng đó mà cãi nhau. Tối về lại kêu mình ít tiền!
N ắng ngần ngừ, đột nhiên nàng đưa tay nắm lấy cổ áo gã đau mũi, kéo gã đứng dậy. Gã có ý vùng vằng muốn cướng lại, nàng cộc lốc:
- Thôi đi ông, sĩ làm cái đ. gì? Để tôi đưa vào trạm gần đây, không chảy hết máu bây giờ. Gã không hiểu vì tức giận, hay vì xấu hổ, cố giãy tay ra.
Bất ngờ nàng xáp lại gần, bốc bổng gã như một bao xi măng, vác hẳn lên vai. Lúc bấy giờ gã mới thôi giãy giụa. Nói dại lỡ tay một cái là rơi, cắm đầu xuống mặt đường nhựa đang bốc khói vì nắng nóng dưới chân nàng chứ chả chơi!

Tuân vẫn chưa khỏi bàng hoàng. Hắn chưa hết ngỡ ngàng những gì mình vừa chứng kiến.
Có lẽ nào Nắng, người con gái dịu dàng, ít nói, hắn đắm đuối, ăn không ngon ngủ không yên vì nàng năm xưa, giờ trở nên, thành ra thế này?
Không hiểu nổi..
Không chủ ý, Tuân lặng lẽ cho xe máy chạy chầm chậm phía sau nàng mà không  lên tiếng. May mà xe đang thời kỳ “rốt đa”, vẫn rất êm, nàng không nghe thấy. Hoặc cũng có thể nàng nghe thấy, nhưng chưa biết đó là người quen, chỉ như người qua đường. Nắng không quay lại. Nếu biết là Tuân, chưa biết nàng sẽ xử trí ra sao, vào lúc này?
Đáng ra hắn có thể giúp nàng một tay, cho thằng bỏ mẹ kia ngồi lên xe, đưa hắn vào trạm.. Hắn có thể chia sẻ chút đỉnh với Nắng giây phút này..

**


( Còn nữa..)

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Báu vật của đời của Mạc Ngôn – lên bờ xuống ruộng trước khi nhận giải Nobel


Báu vật của đời của Mạc Ngôn – lên bờ xuống ruộng trước khi nhận giải Nobel

 Trần Đình Sử
Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng vừa có lời kêu gọi nhà văn sáng tạo các tác phẩm văn học nghệ thuật lớn xứng đáng với dân tộc và thời đại. Đó là một ý kiến rất hay. Nhưng làm thế nào để có được tác phẩm hay? Số phận nó sẽ như thế nào” Tôi xin kể số phận lên bờ xuống ruộng của kiệt tác Báu vật của đời của nhà văn Mác Ngôn để cùng suy ngẫm.
Mạc Ngôn kể, khi bắt đầu sáng tâc, động cơ của ông cũng rất tầm thường. Ông muốn có một chiếc đồng hồ đeo tay. Các bạn bè của ông đều có, mà ông thì không sao kiếm được vì trong túi không có tiền. Ông nghĩ, sáng tác tác phẩm văn học đăng báo, nếu được đăng thì có nhuận bút và đồng hồ cũng có. Nhưng các bài tập ban đầu đều không thành công. Bố mẹ ông đã phải bán một con bò để mua cho ông chiếc đồng hồ.
Nhưng tìm tòi học hỏi khi sang tác đã nhen nhóm trong ông tình yếu văn học. Đúng lúc đó mở của khai phóng, sách văn học nước ngoài được dịch rất nhiều. Ông vô cùng biết ơn văn học dịch, nhờ nó mà ông tiếp nhận được nhiều loại sáng tác đa dạng của thế giới, đặc biệt là tiểu thuyết của các nhà văn châu mĩ La tinh, nhất là Marquez. Ông đọc đủ loại từ Faulkner, Kafka, Tolstoi, Solokhov, Gras, các tác phẩm của Kawabata, Kenzaburo. Họ mở ra cho ông những con đường mới lạ. Và cáng thúc đẩy ông sáng tác. Ông trở thành nhà văn tiền phong chủ nghĩa của Trung Quốc.
Tất nhiên để có tác phẩm Báu vật của đời, ông đã trải qua 20 năm sáng tác, tích lũy đầy mình tri thức, kinh nghiệm và bản lĩnh.
Cấu tứ của tiểu thuyết Báu vật của đời bắt đầu từ một hôm, khi ông rời tàu điện ngầm ở Bắc Kinh đi lên đường. Ông cứ bước theo bậc tam cấp đi lên, cho tới khi sắp ra khỏi bậc thang thì trước mắt ông là một người mẹ gầy đen, đang ngồi, ôm hái con nhỏ, mỗi đứa ngậm một đầu vú day day, tay kia thì sờ ngực mẹ. Ông đứng lặng người, nhìn trân trân, bất giác nước mắt ứa ra, mặc cho mọi người đi qua ngạc nhiên nhìn ông như quái vật. Cho đến khi có người đến vỗ vai, là một người bạn, hỏi vì sao lại khóc. Ông cho biết ông nhớ lại thời ấu thơ và thương mẹ mình.  Ông là con út, mẹ thương cho bú đến năm tuổi. Ông nhớ tới những năm sáu mươi, làng xóm không đói to, không có gì ăn, phải hái rau dại ngoài đồng mà săn. Có gì ngon mẹ đều cho con, có lần đói quá mẹ ông đã ăn sống rau dại giữa cánh đồng. Thế là ông quyết tâm sẽ viết một tiểu thuyết để kính tặng mẹ. Ông nghĩ đến mẹ , đến người phụ nữ, đến đất mẹ nuôi dưỡng con người. Cái ông nghĩ ra đầu tiên là cái tên tiểu thuyết. Phong nhũ phì đồn. Phong nhũ nghĩa là vú to, phì đồn là mông nần nẫn, ông nghĩ đó là biểu tượng của phụ nữ, của sinh thực mà ai ai cũng thích, nếu không thì là có vấn đề. Nhân vật chủ chốt là người mẹ giàu sức sinh nở và giàu khả năng thương khó. Nội dung tiểu thuyết phải là số phận của những con người, đặc biệt là phụ nữ. Ông dự định viết trong mười năm, nhưng rút cuộc chỉ viết trong chín mươi ngày là xong. Khi thức thì ngồi dậy viết, khi ngủ thì viết trong mơ. Ông viết rất vui, đến nỗi khi viết xong ông lên 10 kg.
Khi tiểu thuyết đem đến nhà xuất bản, vấn đề dầu tiên là ban biên tập không chịu cái nhan đề kia, nó có tính khêu gợi tình dục quá. Nhưng nhà văn kiên quyết không thay đổi, cuối cùng ban biên tập phải nhượng bộ. Khi in ra rồi, búa rìu mới bắt đấu đổ xuống đầu ông. Tại sao quân quốc dân đảng lại được miêu tả tốt, tại sao người cộng sản lại tả xấu, tại sao công kích đảng cộng sản. Người ta thành lập một tiểu ban đến làm việc với ông suốt ngày đêm. Họ chia nhau mỗi người một chương, đọc kĩ và phê phán những chỗ sai trái của ông về quan điểm, lập trường. Ban đầu ông không chấp nhận, nhưng trong số những người làm việc có một người phụ nữ bụng chữa đã vượt mặt, khi trao đổi, ông như nhìn thấy cả đứa bé trong bụng kia đang dẫy đạp. Ông nghĩ đứa bé kia tội tình chi mà cả hai mẹ con đều khổ. Thế là ông chấp nhận. Bao nhiêu bài mà thành viên tổ nghiên cứu viết ra để phê phán ông, ông đều kí tên nhận lỗi hết. Tưởng thế là xong, song cấp trên không muốn thế, họ muốn phải có cái gì xử lí chứ.  Thế là lại tiểu tổ ấy đến vận động ông viết thư đến nhà xuát bản, đề nghị ngưng xuất bản, còn sách đã in thì phong lại đêm tiêu hủy. Ban đầu Mạc Ngôn kiên quyết không chịu. Việc cấm đoán là của các ông, còn tôi, tôi không rút lui tác phẩm. Tiểu tổ lại làm việc với ông cả đêm lẫn ngày. Cái cô bụng chữa kia lại đến thuyết phục nhuwuf lần. Ông thấy thương cô ấy, nghĩ, cuốn sách là cái quái gì, nó quý bàng cái sinh mệnh trong bụng người đàn bà kia không. Thế là ông viết đúng như họ yêu cầu. Nhưng nhà xuất bản vừa tuyên bố sách cấm, phải thu hồi thì trên thị trường sách in lậu phát hành tràn lan khắp cả nước, không ai ngăn được. Trong lúc đó thì trên các báo chí quan phương nhan nhản các bài phê phán ông  với những quy chụp, tội danh, lời dạy đời y như thời kì đại cách mạng văn hóa mấy chục năm trước. Ông bảo tôi hết sức khinh bỉ các bài đó, không chỉ đạo đức tầm thường, trình độ văn hóa thấp kém, hiểu biết nông cạn, mà thái độ lại thô bỉ. Đặc biệt là các nhà văn lão thành, sức sáng tác đã cạn thì lòng đố kị càng hăng, lời lẽ càng ác độc, ông càng coi thường. Một số nhà văn trẻ thì lại do nhu cầu riêng luôn miệng nhân danh nhân dân, tổ quốc, tự coi mình là đại diện cho nhân dân, thiếu một nỗi là khi ra đường thì dán hai chữ nhân dân lên mặt nhằm đánh dấu thân phận mình cho xã hội biết.
Chính trong lúc phong trào phê phán tiểu thuyết đang lên cao thì có một nhóm nghiên cứu sinh văn học của trường Đại học Cát Lâm tổ chức một cuộc tọa đàm về tiểu thuyết Báu vật của đời. Sự phân tích sâu sắc, thấu tình đạt lí và đánh giá cao tác phẩm của Mạc Ngôn, coi đó là thành tựu của văn học Trung Quốc đương đại. Kế đó có một tờ báo nhỏ dũng cảm đem đăng các bài đó lên. Dư luận loang ra, cuộc phê phán đã có chiều thay đổi. Giá trị văn học nằm ở trong tim người, không nằm ở những lời đánh giá có định hướng. Tác phẩm tuy bị cấm nhưng vẫn cứ lưu hành.  Nó được dịch ra nhiều thứ tiếng và cuối cùng được nhận giải Nobel.
Nhà văn Việt Nam muốn có tác phẩm lớn, hãy suy nghĩ và biết tự tin, tự trọng, sẽ có ngày thành công.
(Theo sách Mùi vị của tiểu thuyết của tác giả Mạc Ngôn, nxb. Xuân Phong, Thiên Tân, 2003.)

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Việt Nam vẫn đứng ngoài nhân loại và sự phát triển?

Tô Văn Trường

Chỉ cần tra cứu trên các phương tiện thông tin chính thống của Nhà nước có thể nhận thấy, đánh giá tình hình kinh tế trì trệ, vô vàn khó khăn làm người dân rối như “canh hẹ”. Hay nói đúng hơn là những người có trách nhiệm quản lý điều hành đất nước và bộ phận tham mưu giống như những học trò “kém” đang loay hoay đi tìm quỹ tích không hề có trong hình học không gian vậy!

Nguyên nhân cốt lõi 

Tình hình các nước có sự phát triển vượt bực làm cho Việt Nam ngày càng lâm vào cảnh tụt hậu xa hơn. Thể chế và con đường chúng ta đang mò mẫm đi theo kiểu đã có “Đảng và Nhà nước lo” gây nên biết bao hệ lụy nhãn tiền! 


Hiện nay, chỉ có ASEAN, Ucraina, Nga, Trung Quốc, Venezuela và Nam Phi công nhận Việt Nam là nền kinh tế thị trường, nguyên nhân chỉ vì "kinh tế nhà nước giữ vai trò chủ đạo", không phải do được quyết định bởi quy luật cạnh tranh tự do của thị trường. 

Cũng là da vàng, tóc đen  sùng bái “Đạo Khổng", Singapore và Hàn Quốc cũng phải trải qua một thời kỳ kinh tế chính trị khắc khổ, độc tài và thắt lưng buộc bụng, mà sao con tàu kinh tế của họ vẫn về đến đích. Sự hy sinh của các thế hệ dẫu sao cuối cùng còn có nụ cười no ấm, dân chủ và hạnh phúc của con và cháu họ.  Ít nhất sự trả giá còn có lối thoát.

Xã hội các nước châu Á có nét phát triển khác với châu Âu nên Mác-Ăng ghen có đề cập đến phương thức sản xuất châu Á. Theo tôi hiểu, thì phương thức sản xuất châu Á có đặc điểm là các cuộc cách mạng xã hội, gắn với các cuộc nổi nổi dậy của nông dân, dù có thành công, cũng chỉ dẫn đến thay đổi dòng họ trị vì chứ không thay đổi chế độ xã hội như đã xảy ra tại châu Âu. 

Do đó, nhân dân Việt Nam đã có câu tổng kết “Con vua thì lại làm làm vua, con sãi ở chùa thì quét lá đa”. Nói cách khác, tâm lý phong kiến, tiểu nông đã ăn sâu vào thâm căn cố đế trong tư duy của người dân.

Các nước châu Á chưa qua giai đoạn cách mạng công nghiệp (gắn với thời đại phục hưng) như của các nước tư bản châu Âu. Do đó, nền sản xuất lớn cơ giới hóa được hình thành tại các nước này là do các nước thực dân, đế quốc phương Tây đưa vào chứ không phải do tự thân vận động của các nước đó. Tuy nhiên,  cũng phải thấy Nhật Bản đã chủ động tiếp nhận quá trình công nghiệp hóa để phát triển nên mang tính chất ngoại lệ.

Chính sách đối với các nước thuộc địa của thực dân Pháp và thực dân Anh- Mỹ có nét khác biệt cơ bản. Về mặt kinh tế, thực dân Pháp duy trì nền kinh tế tại nước ta ở trình độ nền sản xuất nhỏ và chỉ đưa yếu tố của nền sản xuất lớn ở mức độ nhất định. Thế nhưng đế quốc Anh- Mỹ đã thực hiện chính sách tư bản hóa giai cấp lãnh đạo tại các nước mà họ đặt chân xâm chiếm, dẫn đến thực hiện công nghiệp hóa tại các nước này. 

Đối với Việt Nam, ai cũng nhìn thấy vấn đề ở đây là hạn chế về tư duy, phẩm chất của nhiều vị lãnh đạo, (do lỗi hệ thống tuyển chọn nhân tài). Vấn đề minh bạch, cần tra soát đề bạt và bãi miễn hệ thống nhân sự điều hành cho phù hợp với năng lực và hoàn cảnh cống hiến trở nên là "vấn đề "của Việt Nam trong con mắt  các nhà đầu tư sáng giá và chuẩn "vàng ròng".
    
 Còn chúng ta thì sao nhỉ? Ra nước ngoài thì cũng là thân phận thấp hèn, dù trí tuệ và nhân phẩm của một nhóm con người ưu tú đâu có thua dân tộc nào. Còn ở trong nước thì từ cao đến thấp phổ biến tự dối lừa bản thân và tự ngạo mạn vô lối. Trong dân gian có câu khẩu ngữ 4 D nói về “nhóm lợi ích” thao túng đất nước  “Đố kỵ, Dối trá, Độc ác, Dửng dưng” nghe thật cay đắng, bởi thế chưa có thời kỳ nào người dân coi thường lãnh đạo như ngày nay.

 Ngược lại, bản thân người dân cũng lúng túng, loay hoay không  biết dựa vào " cột trục" chuẩn mực nào để xây cuộc đời.

Chỉ riêng bài toán kinh tế cũng không có nghiệm vì tình trạng phổ biến là nhiều vị lãnh đạo từ trung ương đến địa phương có xu hướng báo cáo nặng về thành tích, nói đến khuyết điểm chỉ mang tính chất cho có vẻ khách quan, cốt để đánh bóng cho bản thân mình, tìm cách trấn an dư luận xã hội. 

Trong nội bộ lãnh đạo, không có cơ chế kiểm soát hữu hiệu, thiếu sự đấu tranh tự phê và phê bình một cách nghiêm túc dẫn đến mất đoàn kết nội bộ đã được đại hội Đảng nhiệm kỳ VI-XI liên tục ghi nhận nhưng hầu như không chuyển biến. Theo đánh giá của đại hội Đảng lần thứ VI thì đội ngũ cán bộ chiến lược (tham gia vào quá trình hoạch định và tổ chức thực hiện đường lối, chủ trương, chính sách) đã phạm sai lầm nghiêm trọng và kéo dài vì bị chi phối bởi hệ tư tưởng tiểu tư sản vừa tả khuynh vừa hữu khuynh. 

Nợ công và con số thống kê

Để đánh giá “sức khỏe”  của nền kinh tế phải dựa vào các con số thống kê, trong đó có nợ công để đưa ra các quyết sách. Tương tự như trong lĩnh vực khoa học tài nguyên nước, khi muốn xây dựng con đê, cống lớn, nhà máy thủy điện vv…người ta phải dựa vào mô hình toán thủy văn, thủy lực để mô phỏng lựa chọn phương án tốt nhất. 

Độ chính xác của mô hình phụ thuộc vào số liệu cơ bản, chất lượng phần mềm tính toán và  năng lực của người xử lý mô hình. Chỉ riêng số liệu cơ bản đầu vào mà sai  thì chất lượng của mô hình coi như đồ bỏ, nếu sử dụng thì chỉ mang lại tai họạ! Đấy chỉ là trong phạm vi của ngành, còn số thống kê của cả nước sai sự thật, thì hậu quả còn lớn hơn nhiều. 

Nguyên Phó Thủ tướng Vũ Khoan khi nghe những báo cáo thống kê nửa chặng đường phát triển kinh tế trong 5 năm từ 2011 – 2015, đã phát biểu "Các con số của Việt Nam cứ thế nào ấy. Tôi không dám tin. Thế mà chúng ta lại đem số liệu đấy ra phân tích nữa thì chắc là càng không đúng". Bản thân người viết bài này ngay từ mấy năm trước đã mạnh dạn viết về sự bất cập của số liệu thống kê Việt Nam qua các bài như “Nợ công đại vấn đề”; “Đằng sau các con số thống kê”; “Con số mà biết nói năng” vv…

Theo đánh giá của chuyên gia Vũ Quang Việt nguyên nhân của tình trạng bất ổn định kéo dài từ năm 2008 đến hôm nay thì dường như ai cũng biết. Nhà nước vừa chi tiêu quá trớn, vừa sử dụng chính sách đẩy mạnh tín dụng. Kết quả là đầu tư và phát triển thiếu chất lượng, nợ nước ngoài tăng, lạm phát cao, nợ xấu tăng, nhiều doanh nghiệp mất khả năng trả nợ và nhiều ngân hàng trên bờ phá sản, còn tốc độ tăng GDP thì lại trên đà suy giảm. 

Tất nhiên trong tình hình như thế, doanh nghiệp không muốn đầu tư, ngân hàng bó buộc phải cắt giảm và thận trọng hơn trong cho vay. Đầu tư nước ngoài cũng không thể tăng như trước. Tình hình đình đốn như thế này sẽ còn kéo dài nhiều năm. Chính sách kích cầu chỉ như đổ dầu vào lửa. Tuy nhiên trong tình hình như thế, nhà nước không phải chỉ ngồi bó tay mà cần lợi dụng thời cơ thiết lập lại trật tự kinh tế.  

Một trong những trật tự cần thiết lập (chứ không phải thiết lập lại) là hệ thống kiểm soát và cân bằng (check and balance) giữa Chính phủ và Quốc hội trong hoạt động kinh tế.

Loạn “sứ quân”! 

Ngân sách là phản ánh cụ thể chính sách kinh tế.  Ngân sách hàng năm được Quốc hội thông qua ở nhiều nước mang đầy đủ tính chất của một đạo luật. Vi phạm bằng cách vượt mức chi ngân sách đề ra là vi phạm luật. Điều này Quốc hội Việt Nam chưa bao giờ đặt ra và thực hiện, dù rằng Chính phủ chi vượt qui định là thực tế đã xảy ra hàng năm. Tỷ lệ chi ngân sách vượt mức Quốc hội quyết đã rất cao và còn đang tăng, từ 31% lên 42% trong khoảng thời gian 2007-2011.

Chỉ có thể thấy tính nghiêm trọng của vấn đề trên nếu đem so số nợ vay thêm trên với số nợ tối đa mà Chiến lược vay nợ của Chính phủ đã đề ra cho giai đoạn 2011-2015. Nợ tối đa được qui định là 225,000 tỷ đồng,  tức là 10,6 tỷ US. Tuy nhiên, số nợ tăng thêm tính từ đầu năm 2011 đến tháng 6 năm 2013 đã hơn 11 tỷ US, nhưng vẫn còn 02 năm rưỡi nữa mới hết thời hạn kế kế hoạch.  Đấy là chỉ kể nợ trái phiếu  bao gồm cả tín phiếu ngắn hạn, chưa tính tới nợ vay chính phủ hay ngân hàng nước ngoài.

Theo Bộ trưởng Bộ Kế hoạch & Đầu tư Bùi Quang Vinh nhận xét tham nhũng, lãng phí trong đầu tư  công xuất hiện chủ yếu từ khâu quyết định chủ trương đầu tư. Hàng loạt các công trình xây dựng xong bỏ hoang, lãng phí không sử dụng, nhưng không ai chịu trách nhiệm cho nên khoản nợ đọng xây dựng cơ bản của các địa phương cả nước lên đến 91.000 tỉ đồng. 

Theo tôi hiểu, thiếu tiền, nhiều địa phương lại tìm mọi cách “moi tiền” mà không biết ai có thể kiểm soát được họ, kể cả phát hành thêm trái phiếu, thêm nợ. Ngay ở Trung ương, ông Vương Đình Huệ Trưởng ban kinh tế tuyên bố là 7% lạm phát nằm trong kế hoạch những năm tới, có nghĩa là bình thường. Với tư duy kinh tế như vậy, không hiểu nền kinh tế của đất nước sẽ đi về đâu?  Lẽ nào, theo Hiến pháp Quốc hội là cơ quan quyền lực cao nhất của Nhà nước nhưng thực tế mãi mãi vẫn chỉ là “hữu danh, vô thực”!?

Bài học về Vinashin

Ngay từ khi  bùng nổ, vụ Vinashin  đã được nhiều chuyên gia phân tích đánh giá rất sâu sắc. Tôi cũng đã viết bài “Vinashin đừng đánh bùn sang ao”. 

Tháng 2/2013, có ý kiến cho rằng Bộ Tài chính có thể đứng ra bảo lãnh cho khoản nợ quốc tế tới 600 triệu USD của Tập đoàn Công nghiệp Vinashin Vinashin cùng 23 triệu đô la tiền lãi chưa thanh toán thành loại trái phiếu chiết khấu có thời hạn 12 năm, do Bộ Tài chính Việt Nam phát hành để tránh chủ nợ bắt các tầu cũng như ngăn chặn hàng hóa của Vinashin trên thị trường quốc tế để lấy lại vốn. 

Đề án này đã được Tòa thượng thẩm chấp thuận hôm 4/9. Như vậy,  nó không còn là nợ của Vinashin nữa. Bộ Tài chính đang phải “đứng mũi chịu sào” cho bao nhiêu những khoản nợ của nhóm “khu vực chủ đạo” - doanh nghiệp Nhà nước (DNNN)!?.

Người nước ngoài không cần biết tên Vinashin hay bất cứ thứ tên nào tương tự nữa. Đến ngày đáo nợ họ sẽ đến Bộ Tài chính để đòi. Nếu đã quyết định đẩy các công ty con đi cho người khác chịu  trách nhiệm thì bây giờ cái còn lại đã là 01 công ty mới rồi. Nó không còn liên hệ gì với những cái bị đẩy đi nữa. Nhà nước đã lãnh đủ cái đó rồi. Vậy cái mới có đủ sức sống không thì phải đánh giá tình trạng tài chính và kế hoạch của họ trong tương lai. Thông tin ở đâu để đánh giá?  

Về phát triển ngành đóng tầu trên thế giới thì đây là ngành đi xuống từ trước năm 2006 và sẽ tiếp tục đi xuống. Không có khả năng đóng tầu để bán. Vậy thị trường đóng tầu trong nước như thế nào? Có đóng nổi tầu chiến hay nên mua nước ngoài? Về mặt quản lý thì không hy vọng gì, bởi vì cái hệ thống quản lý quốc gia vẫn như cũ.  Nếu không còn có thị trường đóng tầu thương mại mà chỉ có nhu cầu đóng tầu chiến thì nên giao nó cho quân đội. 

Thay cho lời kết
Kinh nghiệm của nhiều quốc gia phát triển, và Đảng ta luôn nói lắng nghe mọi ý kiến góp ý, nhưng lắng nghe kiểu như vừa qua, thì rút cục đất nước VN vẫn sẽ đứng ngoài nhân loại, và sự phát triển. Chính sự tôn trọng sự khác biệt, tôn trọng mọi sự sáng tạo, trong đó, có tư duy, mới là động lực kích thích cho dân tộc đó phát triển, và cũng chứng tỏ chính quyền của quốc gia đó mạnh.
Người mạnh là người biết lắng nghe mọi chính kiến khác biệt.

T.V.T

Phần nhận xét hiển thị trên trang

TIN VĂN GIANG: ĐẮP LẠI CON ĐƯỜNG DẪN RA CÁNH ĐỒNG VỪA BỊ TÀN PHÁ



Trong mấy ngày 17 - 18 - 19 vừa qua, chủ đầu tư dự án Ecopark đưa hàng chục tên xã hội đen đi để bảo vệ máy xúc vào phá cây trồng của bà con xã Xuân Quan - Văn Giang. Hàng trăm người dân đã kéo nhau ra bảo vệ tài sản. Công an huyện VG làm hàng rào chắn ngăn dân để cho máy thi công phá tài sản của dân.  

Với sự yểm trợ của các loại công an, những chiếc xe san ủi đã phá nát vườn chuối và vườn cây cảnh, ruộng lúa đang uốn câu của bà con nông dân.

Những người nông dân tay trắng, nước mắt lưng tròng đứng nhìn những thành quả được đổi bằng thật nhiều nước mắt mồ hôi và...máu !


Chúng cho ủi phá bỏ con đường dẫn ra cánh đồng.

Sáng nay, 21.9.2013, bà con đã cùng nhau đắp lại con đường dẫn ra cánh đồng và bắt đầu trồng chuối, trả lại màu xanh cho cánh đồng đau thương sau trận càn cách đây ít ngày. 

Hình ảnh lúc 09h30 sáng nay:













Phần nhận xét hiển thị trên trang

MẤY Ý NGHĨ TẢN MẠN VỀ THƠ


BÙI MINH QUOC

QUYỀN LỰC THƠ
Thơ cũng là một quyền lực, tôi tin thế.
Hãy cứ xem, dưới các chế độ mà nhân dân bị áp bức, bị chà đạp thì bọn thống trị rất sợ những tiếng thơ chân thực nói tiếng nói của người bị áp bức, bị chà đạp, và chúng tìm mọi cách để dập tắt những tiếng thơ ấy.Nhưng không bao giờ, mãi mãi không bao giờ chúng dập nổi. Đấy là một bằng chứng cho thấy thơ cũng là một quyền lực, nếu không thì việc gì bọn thống trị phải sợ ?

THƠ VÀ NHÀ TIỂU THUYẾT
Tôi tin rằng trong một nhà tiểu thuyết lớn, bao giờ và trước hết cũng là một hồn thơ lớn. Đốt-xtôi-ép-xki là một hồn thơ lớn, dù ông không viết một câu nào theo những tiêu chí thời ông gọi là thơ. Sở dĩ tôi tin thế vì cảm thấy ông nhìn thấu, bằng trực giác thơ chứ không phải bằng con mắt quan sát lạnh lùng, tới tận đáy thẳm chập chờn tranh chấp thiện ác của lòng dạ con người; từng trang viết của ông luôn run rẩy mãnh liệt một xúc cảm thơ trước nỗi thống khổ và niềm khát vọng da diết bất tận của con người thanh tẩy tâm hồn mình để vươn tới cái Đẹp.
Đà Lạt 29.6.2008
BMQ

1
Thi sĩ chật công đường quán nhậu
Hí há phì phà thơ mất máu

2
Đất nước bốn mùa lũ lụt thơ ca
Có giọt chữ nào đọng mảy phù sa ?

3
Những câu thơ như phóng đến tận cùng mọi điều phải nói
Mà xem ra chưa nói được gì
Đời xám nặng mây chì
Thơ lay phay mưa bấc

4
Sao lắm lúc muốn quăng cả hồn lẫn bút
Cái cây bút nhẹ tênh mà vương nợ chi mà
Nhưng cứ mãi vậy thôi, mãi còng lưng cõng bút
Từng bước nhọc nhằn rút ngắn dặm trời xa.
Đà Lạt 1999

5
Kinh viện nghìn chương nhạt thếch giữa biển đời
Thơ một chữ thật lòng sóng dồi động biển.
Đà lạt 18.05.2009


BI KỊCH HÓT
Tưởng bay ngàn dặm thơ
Hóa vòng vo nhảy nhót
Giữa cái lồng rất to
Tự đan bằng tiếng hót.
Đà Lạt 1997
BMQ
------------------

Phần nhận xét hiển thị trên trang

(Soha.vn) - Viên đại tá "diều hâu" Đới Húc ghét Mỹ đến mức ông ta cho rằng mọi vấn đề của Trung Quốc, từ cúm gà đến bạo loạn Tân Cương... đều do Mỹ.

Đới Húc mang hàm đại tá, hiện đang là giáo sư, giám đốc Trung tâm Nghiên cứu An toàn và Hợp tác trên biển của Đại học Quốc phòng Trung Quốc, ngôi trường tập hợp rất nhiều gương mặt đại diện phe "diều hâu" của quân đội nước này.

Đới Húc sinh năm 1964, theo học kĩ thuật quân sự và hiện nay là khách mời thường xuyên của các chương trình truyền hình bình luận quân sự của Trung Quốc. Đới Húc từng nằm trong danh sách 9 người nổi bật nhất trên mạng internet của Trung Quốc năm 2010.
Đới Húc
Đới Húc "chém gió" trên truyền hình Trung Quốc

Là một “thế hệ mới” trong danh sách những quân nhân diều hâu của Trung Quốc, nhưng có vẻ Đới Húc còn vượt qua cả các bậc “tiền bối” với những ngôn từ đậm chất thù hằn, đặc biệt là những vấn đề liên quan tới Mỹ. Bất cứ vấn đề bất ổn nào ở Trung Quốc như vùng Tân Cương, Tây Tạng đến những điểm nóng trên thế giới như Senkaku/Điếu Ngư hoặc gần đây nhất là Syria thì trong con mắt của viên đại tá này đều là chiêu bài của Mỹ để “sẵn sàng hạ gục Trung Quốc”.
Đới Húc từng bị “ném đá” tơi bời khi lên viết trên weibo cá nhân rằng “cúm gia cầm có gì mà đáng sợ ? Chết được bao nhiêu đâu mà lo ?” đồng thời tố cáo Mỹ tấn công sinh học Trung Quốc bằng các loại virus H1N1, H7N9 và SARS.
Ít ngày sau đó trước sự phản ứng dữ dội của dư luận trong và ngoài nước, Đới Húc lại cho biết tài khoản mạng xã hội của mình…bị ăn cắp. Nhưng đi kèm với đó là lời khẳng định “những ai phản đối và chống lại đều là chó, phải giết”. Chỉ có điều, đại đa số những người phản đối luận điệu của ông này ở trang weibo cá nhân đều là người Trung Quốc.
Viên đại tá diều hâu này liên tục công kích thậm chí kêu gọi Trung Quốc viện trợ và cùng Syria đánh Mỹ. Đới Húc còn cho rằng những vụ bạo loạn ở Tân Cương là do Mỹ xúi giục, và Mỹ có thể sẽ phát vũ khí cho hàng trăm nghìn người Duy Ngô Nhĩ sẵn sàng đứng dậy khởi nghĩa, đe dọa cắt đứt các đường ống dẫn dầu từ Trung Đông. Ông ta cũng nhấn mạnh Trung Quốc giờ đây phải là nước có khả năng gây ra chiến tranh ở lãnh thổ nước khác, khi đó mới đảm bảo an toàn cho người dân của mình.
Lời lẽ cay nghiệt có phần khoác lác của Đới Húc đã nhiều lần làm dậy sóng trên các trang mạng Trung Quốc. Có người cho rằng Đới Húc là đại diện của chủ nghĩa phát xít khi mở mồm là đòi đánh, đòi giết và chiến tranh. Đới Húc từng lên truyền hình cảnh báo người dân Trung Quốc khi có tin Mỹ chuẩn bị đánh Syria, cho rằng toàn dân hãy sẵn sàng chiến đấu vì sau khi Mỹ đánh Syria sẽ đánh sang cả…Trung Quốc.
Trong quan điểm của viên đại tá này, chiến tranh trong tương lai sẽ không phải giữa các quốc gia, mà là giữa các dân tộc, nền văn hóa và tín ngưỡng. Quan điểm này của Đới Húc làm nhiều người lo ngại trước những chiêu tuyên truyền chủ nghĩa dân tộc cực đoan đang ngày một lớn mạnh ở Trung Quốc.
Mới đây nhất, Đới Húc đã bị một phen muối mặt khi đài Tiếng nói nước Nga bóc mẽ ông này tung tin đồn nhảm về tình hình Syria. Ngày 30/8, Đới Húc dõng dạc viết trên trang weibo cá nhân rằng Tổng thống Nga Vladimir Putin ra lệnh chuẩn bị khẩn cấp cho quân đội, sẵn sàng tấn công Ả Rập Saudi nếu Mỹ đánh Syria. Ngày hôm sau, Tiếng nói nước Nga đã công bố bài báo phủ nhận và cho biết đây hoàn toàn là tin bịa đặt. Cư dân mạng Trung Quốc lên tiếng đòi chính quyền bắt giữ Đới Húc bởi trước đó ít ngày, chính quyền Trung Quốc ra quy định bắt giữ tất cả những cá nhân tung tin đồn thất thiệt trên mạng.

Phần nhận xét hiển thị trên trang