Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Bảy, 30 tháng 4, 2016

VŨNG TÀU ĐÃ BẮT ĐẦU BIỂU TÌNH

07h00:


07h00, sáng nay, 1/5/2016 anh em trí thức và thanh niên TP Vũng Tàu đã bắt đầu biểu tình đòi môi trường trong sạch cho Đất Nước. 

Băng rôn của anh em là: 
- Bảo vệ Biển - Bảo vệ nguồn sống của chúng ta.
- Formosa hãy cút khỏi Việt Nam.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tháng Tư – Về thăm nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ







Tháng Tư, một đoàn tám người, “cơ cấu tùy hứng”, đã về Lộc Ninh – Bình Phước thăm nhà văn Nguyễn Thị Thụy Vũ, bởi biết chị bị tai nạn gãy chân trước đó mà chưa lên thăm được.

Trong năm nhà văn nữ nổi tiếng nhất của miền nam thời kỳ trước 1975, có ba người gốc Huế: Túy Hồng, Nhã Ca, Nguyễn Thị Hoàng. Người thứ tư gốc Bắc di cư: Trùng Dương. Chỉ có Nguyễn Thị Thụy Vũ là dân Nam bộ rặt. Văn chương của chị cũng đặc sệt chất Nam bộ, từ ngôn phong, từ ngữ chị dùng cho tới lời ăn tiếng nói, tính cách, hành vi của các nhân vật. Nguyễn Thị Thụy Vũ tên thật là Nguyễn Thị Băng Lĩnh, sinh năm 1937 tại Vĩnh Long.

Xuất thân là một cô giáo tỉnh nhỏ ở Vĩnh Long nhưng tác phẩm của Thụy Vũ ngồn ngộn chất “đời” của Sài Gòn đô thị, sát sàn sạt những thực-tế-tàn-nhẫn mà không phải người phụ nữ nào cũng có điều kiện để hiểu biết. Đó chính là “vốn sống” mà chị tích lũy được khi vào năm 1965 chị lên Sài Gòn dấn thân vào nghiệp viết lách, bên cạnh đó còn kiêm việc dạy tiếng Anh cho những cô gái bán bar hoặc lấy Mỹ.

 Trong 10 năm từ 1965 đến 1975, chị đã xuất bản 10 tác phẩm gồm ba tập truyện ngắn: Mèo đêmLao vào lửaChiều mênh mông; và bảy tiểu thuyết: Ngọn pháo bôngThú hoang,Khung rêu (Giải thưởng Văn học toàn quốc năm 1971), Như thiên đường lạnhNhang tàn thắp khuyaChiều xuống êm đềmCho trận gió kinh thiên.

Sau 1975, dù là con gái một cán bộ kháng chiến – nhà văn Mặc Khải – Nguyễn Thị Thụy Vũ vẫn không thể tiếp tục cầm bút do tác phẩm bị quy là đồi trụy, chị phải bươn chải với những công việc cực nhọc để nuôi bốn đứa con, trong đó có một người sống đời thực vật. Chị từng buôn bán vặt, làm lơ xe đò, làm rẫy, chăn dê, trồng cà phê…, những công việc mà trước đó không ai hình dung nhà văn nữ này có thể kham được.

Hiện nay đời sống của chị tương đối ổn định khi chị về dựng nhà trên mảnh đất mà cha mẹ để lại. Đó là sau khi chị nhận được sự giúp đỡ từ những bạn văn cũ qua một bài viết mô tả cuộc sống lây lất khốn khó của mấy mẹ con, vào đầu thập niên 2000. Chị đang sống với gia đình con trai, là một người tu tại gia chuyên việc hộ niệm, và cùng với họ là cô con gái út ngoài bốn mươi tuổi vẫn sống đời thực vật.

Phần ngoài cùng của căn nhà, sát mặt đường nhựa là Cửa hàng Cá cảnh Sinh vật biển và Hoa kiểng Trúc Hạc. Phần nhà ở phía trong tương đối rộng, thoáng, với một số đồ gỗ chị đã mang về từ ngôi từ đường của dòng họ, mà sau 1975 cha chị đã hiến tặng nhà nước để làm cơ quan nhưng lại bị sử dụng làm nơi sản xuất hàng thủ công mỹ nghệ.

Gian thờ thật trang nghiêm với bàn thờ Phật A Di Đà, Quán Thế Âm và Đại Thế Chí cùng với hai câu “Sắc bất dị Không, Không bất dị Sắc – Sắc tức thị Không, Không tức thị Sắc”. Gian kề thờ ông bà, với hình một hoa hồng trắng thật lớn làm nền, trên đó đính tên những người quá cố, cùng với hai câu: “Bốn bể tung hoành ngang với dọc – Ra đi thanh thản tựa như về”. Câu chuyện giữa chủ khách mới bắt đầu đã rôm rả thân mật dù nhiều người chị mới gặp lần đầu.

Mái tóc bạc cắt ngắn có vẻ được chăm chút, bộ quần áo lụa giữa màu lam và màu mỡ gà rất hợp với tuổi tác và nước da trắng trong veo, có lẽ bị cớm nắng sau thời gian dài không ra ngoài được, trông chị thật đẹp, một vẻ đẹp phúc hậu bình yên. Tuy nhiên nụ cười nhuốm chút tinh nghịch mỉa mai cùng những ngôn từ sắc sảo hài hước và trí nhớ mẫn tuệ cho thấy chị vẫn là một Nguyễn Thị Thụy Vũ-ngày xưa, cho dù đã vào tuổi tám mươi.

Đôi chân chị đã có thể bước đi chầm chậm trong nhà dù vẫn chập chững và phải tựa trên gậy chống. Chị đãi khách những trái dừa rất ngọt hái trong vườn nhà, cả loại trà ngon đặc biệt và sau đó ngồi bên khách ồn ào vui vẻ trong bữa trưa món mặn chỉ với vài muỗng cơm chay, bởi từ lâu chị đã ăn chay trường. Mọi người cứ lo chị mệt nhưng sau bữa trưa chị lại hết sức vui vẻ tiếp tục “hồi ký” không ngừng bao nhiêu câu chuyện về người thân trong gia đình, về các cô gái mà chị dạy tiếng Anh trước 1975, về những tháng ngày xáo trộn kinh hoàng sau 1975, và nhiều nhất về mối tình nổi tiếng giữa chị với nhà thơ Tô Thùy Yên, mối tình đã cho họ ba đứa con chung, nối kết họ với cả một quá khứ đã thay màu đổi sắc của Sài Gòn cũ…

Chị khiến mọi người, hầu hết là kẻ hậu sinh, cứ há hốc mồm ra nghe như hút từng lời và phì cười không đừng được khi biết đến vô vàn kỷ niệm có một không hai trong cuộc sống chung của hai người, kể cả việc chị đi thăm nuôi anh khi anh đang “học tập cải tạo”… Tôi nhớ nhất câu chị nhắc lời anh Tô Thùy Yên từng nói về chị với một bạn gái: “Không phải vợ nhưng là người tri kỷ của anh…”. Hẳn anh đã nói rất trung thực và chính xác.

Không ai đem kể cho vợ nghe chuyện bồ bịch của mình như anh thường kể với chị không hề giấu giếm che đậy. Bởi vì, hơn cả người yêu, hơn cả chồng vợ, họ là một cặp trời sinh để gặp nhau rồi nợ nần nhau… Người yêu thì có thể bỏ. Vợ thì có thể ly dị. Nhưng tri kỷ thì không cưới hỏi, không ly dị và không biết làm cách nào để “bỏ” được nhau… Có lẽ họ là phần “bổ sung/phản biện”, phần-trái-dấu-nên-hút-nhau-theo-định-luật… Họ, những “đôi lứa bên trời lận đận”, vừa giống mà cũng vừa chẳng thể giống với bất cứ lứa đôi nào trong quá khứ chiến tranh dằng dặc của một đất nước/dân tộc Việt Nam bị đày ải…

Chiến tranh đã chấm dứt được gần bốn mươi mốt năm rồi sao… Hay thật ra, nó vẫn đang tiếp diễn…?  Với nước da trắng muốt trong veo, mái tóc bạc và nụ cười hiền, “người đẹp” tám mươi tuổi Nguyễn Thị Thụy Vũ trong giống bà tiên trong chuyện cổ…

Vinh dự theo hầu bà tiên hiền là Ngô Thị Kim Cúc và nhà thơ Ý Nhi…


Ngô Thị Kim Cúc
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Ký Ức Tháng Tư


Nguyễn Lương Tuấn



Image result for 30-4



Ký Ức Tháng Tư


1


Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Chuyện thời bao cấp kéo dài chục năm
Chuyện qua rồi, kể sắp nhỏ không tin
Làm gì có chuyện lạ như rứa
Ba nhiều tuổi lẩm cẩm mất rồi

2

Tháng tư - 41 năm
Làm sao mà quên được
Chuyện đi dạy - người giáo viên nhân dân
Áo bỏ ra ngoài không nên nhét vô
Chân mang dép nhựa không mang giày bít
Đầu đội mủ cối còn hơn để trần
Người nào cũng thế
Cứ phải làm theo
Vì giáo viên nhân dân là phải như thế
Vì mấy ông giáo viên ngoài Bắc vô
Cũng đều như thế
Mình không theo
Ngộ nhỡ bị làm sao!



Image result for 30-4


3

Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Ngày cuối tháng lãnh gạo 13 cân,
một chai nước mắm, một gói đường, …
Giáo viên khệ nệ bỏ lên xe đạp
Mấy đứa học trò từ xa nhìn sững
Thương thầy
Thấy lạ quá đó thôi


4

Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Chuyện phân phối thuốc lá theo sổ mua hàng
Ai cũng nói rằng mình nghiện hút
Để được mua phần mình mấy bao


5

Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Chuyện ở trường
Chuyện cuộc sống người dân
Vẫn nhớ hoài những chuyến thăm nhà
Chiếc xe lửa Đà Nẵng đi Huế
Chạy lúc 2 giờ chiều đến Huế 2 giờ đêm
Bước xuống ga
Sao trời đen tối
Thì ra là đêm cúp điện ông ơi!
Nhưng lòng mừng nhảy vội xuống ngay
Ối trời ơi chân tôi suýt trượt
Vì đạp nhầm một bãi bầy nhầy
Nghe hôi quá biết mình dẫm trúng phân



Image result for 30-4


6

Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Điện 1 đêm đỏ, 3 đêm tắt
Còn ban ngày lâu lâu có chút điện
Là mừng quýnh như trúng số độc đắc

7

Tháng tư – 41 năm
Làm sao quên được
Vẫn xách ấm đi xin nước về dùng
Vì vòi nước trong nhà chỉ để ngó chơi
Nhưng tiền nước cuối tháng vẫn phải trả
Vì bảo trì đồng hồ ống nước khi hư


8

Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Mặt người nào người nấy buồn xo
Đủ chuyện để lo
Chuyện đi học tập cải tạo
Chuyện đi kinh tế mới khó lường
Và còn thêm chuyện lo ăn qua ngày
Anh vẫn bảo,
Sao mặt em buồn như mất sổ gạo
Thì đúng rồi, có sai đâu anh



Image result for 30-4



9

Tháng tư – 41 năm
Làm sao mà quên được
Đủ thứ chuyện trên đời
Nói hoài nói mãi
Nói nửa chừng nước mắt tuôn rơi
Nhưng giờ đây vui quá
Vì bọn mình già cả rồi!
Chỉ còn ngồi kể chuyện …
Một thời quá oan khiên.



Nguyễn Lương Tuấn
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Journey in Life: Làm cách nào để tiêu diệt đau khổ

Journey in Life: Làm cách nào để tiêu diệt đau khổ: Con người đau khổ là vì các thành kiến. Khi nhìn mọi thứ cởi mở hơn, chúng ta sẽ tự do và chẳng còn khổ đau nữa. ~ Thích Nhất Hạnh ... Phần nhận xét hiển thị trên trang

Journey in Life: Trật tự thế giới dưới mắt Henry Kissinger

Journey in Life: Trật tự thế giới dưới mắt Henry Kissinger: by Trần Bình Nam, shared via Đàn Chim Việt . ----- Trần Bình Nam: Ông Henry Kissinger vừa xuất bản cuốn “World Order” (Penguin press, ... Phần nhận xét hiển thị trên trang

"Không sao đâu, còn lâu mới chết"!

Chủ tịch UBND Đà Nẵng ăn cá nục hấp 
ngay cảng cá

Tuổi trẻ
30/04/2016 18:35 GMT+7

TO - Chiều 30-4, dù là ngày nghỉ lễ nhưng ông Huỳnh Đức Thơ - Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng cùng các sở ngành đã có buổi kiểm tra tại cảng cá Thọ Quang và ăn cá để người dân an tâm. 

 
Chủ tịch UBND TP Đà Nẵng (đội mũ) ăn cá tại cảng cá Thọ Quang để dân an tâm.
Ảnh: Đoàn Cường

Tại buổi làm việc, ông Thơ nói cần rà soát lại toàn bộ quy trình hướng dẫn, định vị từ ra khơi đánh bắt đến về bán kể cả ngư dân Đà Nẵng, ngư dân nơi khác về. Tàu bè bà con về cũng cần phải kiểm soát về một cảng, xác nhận tọa độ, thông tin định vị.


Để người dân an tâm, theo ông Thơ cũng cần phải kiểm tra cá y như kiểm tra thú y. 
“Chúng ta có thể kiểm tra bất ngờ. Đến các chợ, công khai các bảng, có khu vực bán cá dán bảng nguồn cá chính quyền chịu trách nhiệm về việc đó, nguồn cá đã được kiểm soát 3 ông sở y tế, công thương, nông nghiệp đóng dấu vào đó. Làm ngay trong 2-3 ngày. Ngày mai không nghỉ lễ nữa, họp bà con để kiểm soát hết lại” - ông Thơ nói.

Ông Thơ cũng nói thêm, làm sao bà nội trợ tin tưởng được. Cần nghiên cứu tổ chức những show ẩm thực nghề cá để mời dân, công chức đến ăn....

Ông Thơ cũng khẳng định: “Cán bộ công chức phải làm gương. Tòa nhà hành chính của UBND thành phố yêu cầu căntin phục vụ chỉ một món cá buổi trưa thôi, riêng giám đốc Sở phải làm gương, tôi cũng vậy. Văn phòng hỗ trợ thêm cho căntin, ăn không sao thì bà con tin tưởng thôi”.

Sau buổi làm việc, ông Thơ cùng lãnh đạo UBND TP Đà Nẵng, lãnh đạo các ban ngành đã xuống cầu cảng của cảng cá Thọ Quang ăn thử món cá nục hấp để chứng minh cá sạch.

Đoàn Cường.
_____________

Cán bộ Đà Nẵng đồng loạt tắm biển sáng 30/4

Zing
08:44 30/04/2016

Hàng chục cán bộ của TP Đà Nẵng xuống biển tắm trong sáng 30/4. Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường Nguyễn Điểu khẳng định nguồn nước ở Đà Nẵng an toàn.

Lúc 5h sáng 30/4, ông Nguyễn Điểu - Giám đốc Sở Tài nguyên Môi trường TP Đà Nẵng cùng nhiều cán bộ của đơn vị đã ra tắm biển.

Hình ảnh của người đứng đầu Sở bơi dưới dòng nước biển của TP đã thu hút nhiều người dân và du khách.

Nhiều người dân cho biết, nếu thường ngày, tắm biển chỉ là hành động sinh hoạt bình thường thì thì hành động của lãnh đạo TP Đà Nẵng là một minh chứng rõ nhất cho việc nước biển Đà Nẵng không bị ô nhiễm.

Ông Điểu và nhiều cán bộ TP Đà Nẵng tắm biển sáng nay. Ảnh: Đ.Nguyên.

Trao đổi với Zing.vn, ông Điểu cho hay, tắm biển là thói quen thường ngày của ông từ trước đến nay. Tuần qua, thông tin về hiện tượng cá chết làm mọi người lo lắng. Nhưng với tư cách là người đứng đầu Sở Tài nguyên Môi trường, ông khẳng định nước biển Đà Nẵng không ô nhiễm.

"Tôi tắm biển về và đang đi ăn sáng, uống cà phê bình thường. Mọi người nếu tắm biển mà bị ngứa hay nhiễm độc, tôi sẽ chịu trách nhiệm", ông Điểu nói.

Đoàn Nguyên

4 nhận xét :

  1. Đến nay chưa nghe công bố nước biển bị nhiễm độc chất gì và nồng độ bao nhiêu, các tỉnh dọc theo duyên hải cũng chẳng nghe ai lấy mẩu xét nghiệm. Giới chức cố tìm cách trấn an dân thay vì phạt kẽ gây hại và phải bôi thường thiệt hại về lâu về dài. Chứng cớ rõ ràng thì bỏ đi rồi nêu ra 2 lý do khó thể chấp nhận được! Formosa ơi là Formosa! Mi là thế lực! Mi là âm mưu! Mi là hung thần! Mi được che chở và mi được "Trắng án". Thiệt hại đời sống ngư dân, môi trường và tài nguyên đất nước vô cùng lớn lao và lâu dài thế mà cho "chìm xuồng" dần dần!!!
    Trả lời
  2. Chẳng thấy mấy ông quan lớn nói gì để trấn an dân đen mình, mà toàn là mấy quan nhỏ nhảy nhót ăn nói làm đúng quy trình nhưng hơi lúng túng xin nhận khuyết điểm (không từ chức à nhe!) hay nếu ai bị nhiễm đôc quan nhỏ sẽ chịu trách nhiệm nhận khuyết điểm tiếp tục nhưng cương quyết không từ chức của Đảng và nhà nước giao phó. Nước mình nó lạ lắm, em ơi!
    Trả lời
  3. Ồ hay nhỉ , thời đại khoa học mà lại không chứng minh bằng khoa học , mà lại đem mấy ông ra tắm thử rồi nói là an toàn . Đúng là đỉnh cao trí tuệ .
    Trả lời
  4. Thịt da nõn nà như thế mà bảo thường xuyên tắm biển.
    Bịa vừa thôi.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Cố Thủ tướng Võ Văn Kiệt: Nỗ lực hòa giải dân tộc






Phần nhận xét hiển thị trên trang