Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 23 tháng 8, 2013

Tàu đổ bộ "Zubr" được chế tạo bất chấp sự phản đối của Nga đã rời Ucraina đến Trung Quốc




Из Крыма в Китай отправился корабль «Зубр», построенный вопреки протестам России (ФОТО) 


Аlexander Flok

Nguồn: nr2.ru

Kichbu posted on 29.04.2013

Sevastopol - Feodosia, ngày 28 tháng Tư (New Region, Alexander Flok) - Hôm nay, từ bờ biển của bán đảo Crym tàu đổ bộ chạy trên đệm khí lớp "Zubr", được xây dựng bởi Ucraina tại nhà máy "More" ở Feodosia theo hợp đồng với CHND Trung Hoa bất chấp sự phản đối của Nga đã trực chỉ đến Trung Quốc.

Theo phóng viên "New Region" đưa tin, con tàu đã được chuẩn bị cho việc khởi hành mất gần một ngày - "Zubr" sẽ được vận chuyển đến Trung Quốc bằng tàu chở hàng lớn Hansa Heavy Lift.

Theo "New Region" đưa tin, Nga trước đó đã nhiều lần bày tỏ lo ngại về các hành động của Trung Quốc sao chép thiết bị quân sự của Nga và Liên Xô. Đặc biệt, tại Moscow đã phản đối các kế hoạch của Kiev chuyển giao cho Trung Quốc hồ sơ của tàu đổ bộ chạy trên đệm khí kiểu "Zubr".

Ukraina đã ký hợp đồng với Trung Quốc bán bốn tàu của dự án 12322. Ngoài các tàu này, Trung Quốc được chuyển cả toàn bộ tài liệu kỹ thuật mà nó sẽ cho phép phía Trung Quốc tự tổ chức sản xuất độc lập các phiên bản của "Zubr".

Hợp đồng quy định rằng tại Feodosia sẽ được xây dựng chỉ có hai tàu đổ bộ, và sau đó bên Ucraina sẽ chuyển tài liệu cho Trung Quốc, nơi sẽ xây dựng hai tàu đổ bộ quân sự tương tự.Không  có tàu tương tự trên thế giới, "Zubr" được chế tạo chỉ tại Feodosia và thêm ở Nga tại nhà máy đóng tàu "Almaz".

Người Trung Quốc trước khi ký kết hợp đồng với Ukraina đã tiến hành đàm phán với Nga, nhưng ở đó đã đưa ra điều kiện chặt chẽ hơn - trước tiên, xây dựng một loạt 10-15 tàu tại Liên bang Nga, và chỉ sau đó mới chuyển giao tài liệu kỹ thuật. Có lẽ đây chính là lý do tại sao Pekin đã chọn nhà máy Ukraina. Tàu đổ bộ chạy đệm không khí loại nhỏ "Zubr" được thiết kế để đổ bộ bờ biển và yểm trợ hỏa lực. Con tàu có khả năng vận chuyển ba xe tăng chính có trọng lượng lên đến 150 tấn hoặc 10 xe bọc thép và 140 binh lính đổ bộ.

Vào năm 2000, Ucraina và Nga đã bán 2 chiếc "Zubr" cho Hải quân Hy Lạp.
Новый Регион: Из Крыма в Китай отправился корабль ''Зубр'', построенный вопреки протестам России (ФОТО)Chiếc tàu đầu tiên, được Ucraina xấy dựng tại nhà máy "More" ở Feodosia cho Trung Quốc
 Новый Регион: Из Крыма в Китай отправился корабль ''Зубр'', построенный вопреки протестам России (ФОТО)
«Zubr» được xếp lên bong của tàu  vận tại cỡ lớn đến CHND Trung Hoa
 Новый Регион: Из Крыма в Китай отправился корабль ''Зубр'', построенный вопреки протестам России (ФОТО)
Tàu vận tải với "Zubr" rời bờ biển Krym
 Новый Регион: Из Крыма в Китай отправился корабль ''Зубр'', построенный вопреки протестам России (ФОТО)
Ucraina xây dựng "Zubr" cho Trung Quốc bất chấp những phản đối của Nga



Xem thêm:


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Đình chỉ phát hành bộ tiểu thuyết Đại gia


Tiểu thuyết ngàn trang ĐẠI GIA của Thiên Sơn chính thức bị thu hồi

Là người cầm bút, nhà văn Thiên Sơn xem mình đã hoàn thành công việc. Quan trọng là cuốn tiểu thuyết đã được in, bằng cách này hay cách khác, nó đến với bạn đọc. Công việc của nhà văn, vì vậy, coi như xong. Từ đó trở đi, là thuộc cái ngoài nhà văn.

Sáng nay, Thiên Sơn đã bắn tin. Và bây giờ, trên Sài Gòn tiếp thị đã có tin chính thức. 

SGTT.VN - Ông Nguyễn Cảnh Bình, giám đốc công ty cổ phần sách Alpha (Alpha Books), đơn vị liên kết với NXB Lao động đầu tư in hai tập tiểu thuyết Đại gia (tác giả Thiên Sơn) vừa gửi thông báo đến các đối tác phát hành trong nước đề nghị ngưng phát hành, gỡ bỏ quảng cáo và thu hồi tác phẩm trên về kho Alpha Books.

Bìa bộ tiểu thuyết gồm hai cuốn của nhà văn Thiên Sơn.
Trước đó, công văn số 2896 / CXB – QLXB ngày 31.7.2013 do ông Chu Văn Hòa, cục trưởng cục Xuất bản ký, gửi đến NXB Lao Động và Alpha Books, đã đề nghị hai đơn vị này “đình chỉ phát hành để tổ chức thẩm định nội dung bộ tiểu thuyết Đại gia”, “chủ động đề xuất phương án xử lý đối với cuốn sách trên” và yêu cầu “có văn bản gửi về cục Xuất bản trước ngày 25.8.2013”.

Theo công văn trên, sau khi “kiểm tra nội dung” bộ tiểu thuyết Đại gia (gồm 2 tập: Tam giác vàng và Quyền lực đen), cục Xuất bản đưa ra ý kiến: “Nội dung bộ tiểu thuyết miêu tả những mối “quan hệ” làm ăn kiểu xã hội đen của một số tập đoàn kinh tế với các quan chức cấp cao của nhà nước và những thủ đoạn, mánh khóe trong công tác tổ chức cán bộ. Cùng với đó là sự tha hóa, biến chất, tham ô, tham nhũng của bộ máy quan chức các cấp từ Trung ương đến địa phương. Qua tác phẩm, người đọc thấy một “tam giác ngầm” mà ở đó, quyền lực, tiền bạc và gái gú câu kết với nhau để bòn rút của cải xã hội, làm mục rỗng đạo đức xã hội.
Việc phản ánh hiện thực xã hội và đề cập đến một số vấn đề “nhạy cảm” hiện nay với tính chất cường điệu quá mức, cùng với những nhận định, đánh giả chủ quan, một chiều của tác giả sẽ ảnh hưởng không tốt cho bạn đọc và gây bất lợi cho xã hội”.

Hai tập tiểu thuyết Đại gia của nhà văn Thiên Sơn dày hơn 1.100 trang, được in với số lượng 1.000 bản theo quyết định xuất bản của giám đốc NXB Lao động số 77/QĐLK-LĐ ngày 28.5.2013; sách in xong và nộp lưu chiểu quý 3/2013.

Theo nhận định của nhà văn Võ Thị Hảo được trích dẫn trên bìa 4 của hai tập sách: “Tác giả đã đau đớn để nhận biết, để đồng hành, để cập nhật với nỗi đau của những phận người đông đảo mà bé nhỏ, bị bóp nghẹt trong thế giới của quyền lực đen. Một khát vọng cháy bỏng muốn hành động để sự bóp méo này, ung hoại này được cắt bỏ và những vết thương lành lại”.

Tác giả Thiên Sơn, tên thật Nguyễn Xuân Hoàng, sinh năm 1972 tại Diễn Kim, Diễn Châu, Nghệ An, là hội viên Hội nhà văn VN, hiện công tác tại Tạp chí Điện Ảnh Việt Nam. Trước tiểu thuyết Đại gia, ông đã có 2 tập thơ, 2 tập truyện ngắn và 4 tiểu thuyết đã được xuất bản và từng dành giải C cuộc thi tiểu thuyết của Hội nhà văn VN (2006-2010) với tiểu thuyết Dòng sông chết.


TIN, ẢNH: NGUYỄN VINH


Phần nhận xét hiển thị trên trang


Phần nhận xét hiển thị trên trang
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Năm, 22 tháng 8, 2013

CHOẼ BÒ ĐI TRẠI

Sau chuyến công tác thành phố Hồ Chí Minh về, Choẽ bò em lại được các bác trong Hội Văn nghệ tỉnh cho đi trại viết ở Nha Trang với tư cách là trại trưởng. Phải nói là cái số em năm nay nó may mắn, được "vào nam, ra bắc", cưỡi "máy bay tàu bò" đi liên tục. Lần này lại nhảy một phát làm trưởng trại mới oách chứ. "Có chức có quyền" trong tay hẳn hoi nha. Chả thế mà đêm trước khi đi trại em thao thức đếch ngủ được, cứ mong cho chóng sáng để dẫn đoàn đi, để được thể hiện vai trò lãnh đạo của mình. Thì có bao giờ em giữ cái chức oách thế này đâu. "Cờ đến tay phải phất" chứ. 
  • Đoàn văn nghệ sỹ em dẫn đi đợt này rặt các vị "đầu bò đầu bướu", "có nanh có mỏ" trong làng nghệ. Ghê lắm. Toàn những người "nói ra văn, thở ra thơ" cả. Không rắn với họ là không xong. Em tuy "ngu như bò" nhưng em có cái chức trưởng trại. Không tuân thủ ư, em chẳng lại cho ra bã ấy à.
    Vừa ngồi trên ô tô ra sân bay, học tập các bác lãnh đạo, em vừa quán triệt anh em. Có mấy vị lần đầu đi máy bay "lơ ngơ như bò đội nón". Vài vị đi rồi thì ra cái điều sành điệu, "tinh vi sờ ti con chuồn chuồn", tranh nhau với lãnh đạo (tức là với em) nói về máy bay "cứ như mổ trâu mổ bò". Em tức quá phải giơ thẻ vàng ra, nhắc lại cho họ biết chức năng, vị trí, quyền hạn, trách nhiệm... trưởng trại của em họ mới chịu ngồi im.
    Có hơn chục vị mà phải chia làm hai tốp. Tốp cưỡi tàu bay em trực tiếp chỉ huy. Tốp đi tàu bò em phân cho lái xe của em là Chu Quyết Phượng làm toán trưởng. Toán này do kinh phí vợ cấp hạn hẹp, có vị phải bán hàng tấn sắn khô, huy động "gà nở, chó con" đi trại vưỡn đếch đủ tiền cưỡi máy bay nên phải chịu đi tàu bò vậy. Phương châm "nhà nước và nhân dân cùng làm" mà. Bộ và Hội lo tiền ăn, tiền nghỉ và một lượt vé đi, hội viên dự trại lo một chiều vé về. Hơn ngàn cây số chứ ít gì, đi máy bay, tàu hoả đều tiền triệu cả. Tàu bò 30 tiếng. Máy bay hơn một tiếng. Toán kia phải đi từ hôm trước. Em có tiêu chuẩn lãnh đạo, nhà nước lo tất. Chả thế lại không ư? Không thế ai làm lãnh đạo, phải không các bác?
    Lúc ở cơ quan xuất phát, chủ tịch Hội em dặn em đủ thứ, chỉ sợ em quen thả bò, không làm lãnh đạo được. Em hơi bị ấm ức. Chớ có coi thường tôi nha. Quản cả đàn bò tôi còn làm được nữa là quản có mấy ông bà văn nghệ sỹ. Ông ấy cười cười bảo "chọn hãng máy bay oách nhất cho ông đó". Tôi nắm chặt tay trưởng hội có ý ông yên tâm và cảm ơn ông ấy đã phong chức và tạo điều kiện cho tôi và đoàn đi trại. Ra sân bay, nghệ sỹ múa Nguyễn Vũ Hùng nheo mắt nhìn chiếc máy bay nói: "Sao nó lại vá loang lổ thế kia nhỉ?". Tôi nhìn vào vỏ chiếc máy bay to đùng thì thấy quả thật như thế. Đôi chỗ sơn nâu, sơn đỏ loang lổ. Tuy nhiên, tôi vẫn nói đầy vẻ tự hào: "Xấu gỗ nhưng tốt nước sơn". Mình đi hãng Rét-xít-ta đấy. Loại oách nhất đấy". Chẳng ngờ mấy cô gái đẹp như trong mộng đi cạnh giơ tay bụm miệng cười. Còn mấy vị trông khá sang thì nhìn tôi như nhìn người từ hành tinh khác đến. Được thể tôi càng vênh mặt lên. Chả thế lại không ư! Ông là trưởng trại đây nhé, đếch sợ bố con thằng nào đâu. Tuy vậy, tôi nghĩ giá được hãng Rét-xít-tây thì vưỡn oách hơn.
    Ngồi trên máy bay, tôi cố nghển cổ cao hơn kiểm đếm anh em trong đoàn. Làm lãnh đạo nó khổ thế đấy, có được ngồi yên như dân thường đâu. Không kiểm, lỡ có vị nào lạc, vị nào tinh vi chọn chỗ ngồi với gái đẹp rồi bỏ đoàn thì chết tôi à? Để yên tâm hơn, tôi đứng hẳn lên, đi đi lại lại trong khoang máy bay, giơ tay đếm quân của mình như kiểm đếm đàn bò của tôi. Trách nhiệm ra phết. Và...cũng oai ra phết.
    Chợt cô tiếp viên hàng không đến kéo tay tôi: "Mời bác về chỗ ngồi của mình đi. Thẻ tàu của bác đâu?". Tôi hơi bị ngỡ ngàng. Sao lại tự tiện kéo tay lãnh đạo như thế được nhỉ? "Xin lỗi cô nhé, tôi là trưởng trại, tôi phải kiểm quân của tôi chứ", tôi nén bực dọc nói. Tự nhiên làm mất cái cảm hứng làm lãnh đạo của tôi bảo sao mà không tức. Cô tiếp viên vẫn nhã nhặn giải thích. Cuối cùng, tôi vưỡn phải về ngồi vào ghế của mình. Tuy nhiên, "bụng bảo dạ": dù sao ông vưỡn cứ là lãnh đạo, nha.
    Máy bay phành phạch bay hơn tiếng đồng giờ thì tới Cam Ranh. Vừa đúng ngọ. Bụng đói meo nên tôi chẳng để ý đến quanh cảnh xung quanh nữa. Đeo cái túi hãng Prudential đựng ba bộ quần áo với tập bản thảo trên lưng, tôi "cắm cổ cắm đầu" lao nhanh ra cửa sân bay. Bây giờ mà được bát phở bò thì chỉ có nhất. Chợt có tiếng gọi với sau lưng: "Sếp ơi, bắt tắc xi về trại chứ?". Tôi ngoảnh lại thì ra là cô Tuất, phó văn phòng đi giúp việc cho tôi. Sực nhớ đến vai trò lãnh đạo của mình, tôi quyết luôn: "Chả thế lại không ư. Tắc xi chứ. Chẳng lẽ lại xe ôm?". Vừa nói xong thì thấy cả chục vị áo trắng sọc xanh, sơ vin, cavat bâu đến. "Sếp đi xe em nhé". "Mời sếp ra xe em". Chưa bao giờ tôi thấy mình oách như lúc này. Tôi thong thả lấy cái kính ra, từ từ lau, từ từ đeo và nhìn cánh tắc xi bằng nửa con mắt. Thực tình thì tôi muốn đi ngay lắm rồi, kiếm nhanh cái quán nào mà oánh một bát phở, hay cái bánh mì cũng được. Giá như mọi khi, nhân viên quèn thì tôi đã "luổn" ra quán tranh thủ ngấu nghiến rồi nhưng hôm nay khác, mình làm lãnh đạo cơ mà. Phải khề khà một chút. Phải dềnh dang một chút. Và cuối cùng, hai chiếc tắc xi được tôi chọn, lai xe sướng rơn đưa đoàn văn nghệ sĩ Phú Thọ đến nhà sáng tác Nha Trang cách đó hơn bốn chục cây số.
    Sực nhớ đến điện thoại, tôi liền mở máy. Một loạt tin nhắn và các cuộc gọi lỡ, trong đó nàng của tôi có tới gần hai chục cuộc, đặc kín cả cái màn hình nhỏ xíu. Tôi đọc vội, tỉnh cả người, quên cả đói. Chợt có tin nhắn của Vũ Kim Liên. "Các bác bay trên trời đừng có tè mà ướt hết cả đầu bọn em ở dưới này nha". Giời ạ, toán đi tàu hoả nhắn mà. Biết thân phận chưa? Bò từ hôm qua tới giờ mà vẫn còn ậm ạch mãi tận ngoài Bình Định. Cũng may, hình như cả toán chúng tôi không ai tè cả, nếu không thì...
    Đúng một giờ chiều ngày mùng 2 tháng 8 tây, em và toán đi máy bay đã đến được nhà sáng tác. Năm giờ chiều thì toán đi tàu hoả cũng đến. Nhiệm vụ bước đầu của em đã xong. Đúng giờ, đủ người, khoẻ quân, hồ hởi, phấn khởi. Thấy chưa, làm lãnh đạo dễ ẹc. Có quái gì mà các bác cứ quan trọng hoá vấn đề. Em vốn bản chất "đêch sợ bố con thằng nào cả" nên khi được giao nhiệm vụ làm lãnh đạo là làm được ngay. Thì đấy, ngày hôm nay cầm quân cả hai toán đi thì biết. Oách chưa? Gọn gàng chưa? Hoành tá tràng chưa? Còn việc sáng tác tác phẩm là việc của các vị quân em nhé. Không viết được thì...kệ bố họ.
    Thôi, các bác để em lãnh đạo cái việc tắm rửa của em cái đã. Bản tin số 1 đến đây tạm dừng, có gì em sẽ thông báo các bác sau. Nhớ là chỉ "thông báo" thôi đấy, chứ không phải "báo cáo" đâu nghen. Em còn phải "báo cáo" ai nữa? Phải không các bác?

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Quê Choa: Cả thế giới đang dõi theo

Quê Choa: Cả thế giới đang dõi theo: Jonathan London   Vài tháng trước, khi ghé thăm Hà Nội, tôi đã có dịp trò chuyện với một số thanh niên quan tâm sâu sắc đến tương la... Phần nhận xét hiển thị trên trang

Phiên tòa xử Bạc Hy Lai: phép thử nghiêm túc cho cải cách của Trung Quốc?

Hai Hoang Van 
Tuần rồi, chính quyền Trung Quốc đã thông báo chính khách thất sủng  Bạc Hy Lai sẽ hầu tòa về các tội tham nhũng vào ngày thứ Năm 22/8. Xì  căng đan Bạc Hy Lai nổ ra hồi tháng Ba năm ngoái, chỉ mấy tháng trước  khi cuộc chuyển giao thế hệ lãnh đạo diễn ra mười năm một lần đưa Tập  Cận Bình lên thay Hồ Cẩm Đào làm tổng bí thư và chủ tịch.
Lúc đó, bí thư Trùng Khánh được xem là một nhân vật đang lên và nhiều  tham vọng trong hệ thống tôn ti phức tạp của chính trị Trung Quốc. Đà  thăng tiến của ông chấm dứt khi thuộc hạ thân cận của ông lánh nạn tại  lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô. Hơn một năm sau, Bạc Hy Lai bị buộc tội  hối lộ, tham nhũng và lạm dụng quyền lực.
Từ ngôi sao đang lên đến vòng lao lý
Bạc Hy Lai cùng vợ Cốc Khai Lai và con trai Bạc Qua Qua
Bạc Hy Lai cùng vợ Cốc Khai Lai và con trai Bạc Qua Qua
Ở đất nước mà hình ảnh của Mao Trạch Đông vẫn còn được tôn kính và giới tài xế tắc-xi treo huy hiệu Mao trên kiếng chiếu hậu làm bùa cầu may, chiến dịch hồi sinh ‘văn hóa đỏ’ của Bạc Hy Lai luôn có người ủng hộ.

Ở Trùng Khánh, Bạc Hy Lai đã khởi xướng phong trào “hồng ca, đả hắc” tung hô văn hóa Trung Cộng bằng những đợt hát nhạc đỏ của cộng sản, đồng thời triệt phá tội ác có tổ chức. Từ tháng 6/2009, Bạc Hy Lai đã chỉ đạo một chiến dịch an ninh trật tự, bắt giữ hàng ngàn nghi can thuộc các băng đảng xã hội đen, nhưng giới phê bình cho rằng chiến dịch này cũng nhắm vào các kẻ thù chính trị của ông.

Đợt càn quét này có thể đã làm hài lòng nhiều người ở thành phố Trùng Khánh với 32,8 triệu dân (gần 4 triệu trong số đó là dân nông thôn lên thành thị tìm việc), nhưng chiến dịch đả hắc này đã chạm đến một trong những vết rạn nứt xã hội và chính trị ngày càng tăng của Trung Quốc. Trong khi nhiều người trở nên giàu sụ ở nước Trung Quốc mới, hàng triệu người khác cảm thấy họ không hưởng được thành quả của quá trình biến đổi kinh tế của đất nước.

Các chính sách kinh tế đượm sắc hồng của Bạc Hy Lai (trong đó có hàng triệu nhân dân tệ chi tiêu cho nhà xã hội) có thể đã khiến ông nổi tiếng như siêu sao ở Trùng Khánh, nhưng cách thành phố ven sông Dương Tử này gần ngàn cây số, một số lãnh tụ đảng tại Bắc Kinh lại có quan điểm khác. Các chính sách dân túy và phong cách cá nhân thích phô trương đình đám của ông bị xem là mối thách thức đối với phe chủ trương tự do kinh tế và định hướng cải cách bên trong Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Sự chia rẽ này thể hiện rõ trong cuộc tranh luận “lý thuyết cái bánh” nổi tiếng giữa Bạc Hy Lai và Uông Dương, bí thư tỉnh ủy Quảng Đông, vào năm 2011. Lúc đó, Uông Dương cho rằng Trung Quốc cần phấn đấu tăng trưởng kinh tế trước khi lo đến chuyện phân chia của cải; ông nói: “ta phải làm một cái bánh lớn hơn trước khi chia bánh”.

Được biết Bạc Hy Lai đã đáp lại: “Một số người nghĩ rằng ta phải làm một cái bánh lớn hơn trước khi chia bánh; nhưng như vậy là sai lầm trên thực tế. Nếu chia bánh không công bằng, những người làm bánh sẽ không muốn làm bánh”. Giới phân tích chính trị nhận định rằng cuộc tranh cãi này (được đưa tin rộng rãi trên các phương tiện truyền thông Trung Quốc hồi năm ngoái) đánh trúng trọng tâm tình trạng chia rẽ bè phái trong Đảng Cộng sản Trung Quốc.

Những chia rẽ chính trị đó lên đến đỉnh điểm vào tháng 3/2012 khi quốc hội Trung Quốc nhóm họp thường niên ở Bắc Kinh. Phát biểu với các ký giả hôm 9/3/2012 bên lề một cuộc thảo luận nhóm của đoàn đại biểu Trùng Khánh, Bạc Hy Lai biện hộ cho các chính sách của mình. Ông hớn hở khoe: “Thử hỏi bất cứ người dân thường nào xem họ có ủng hộ chống tham nhũng hay không, thì họ sẽ nói ‘có’”. Bàn về sự phân hóa giàu nghèo, ông nói: “Nếu chỉ vài người giàu lên, thì chúng ta là tư sản rồi, chúng ta đã thất bại”.

Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân
Bạc Hy Lai và Vương Lập Quân
Đó có thể là lần kháng cự cuối cùng của ông. Vài tuần trước đó, Vương Lập Quân, giám đốc công an Trùng Khánh, lánh nạn tại lãnh sự quán Mỹ tại Thành Đô, thuộc tỉnh Tứ Xuyên lân cận, gây ra một cuộc khủng hoảng chính trị làm rúng động giới lãnh đạo ở Bắc Kinh.Ngày 14/3, thủ tướng Ôn Gia Bảo cạnh khóe phê phán lãnh đạo Trùng Khánh về vụ Vương Lập Quân trong cuộc họp báo thường niên của thủ tướng. Ôn Gia Bảo cũng nhắc đến tác hại do Cách Mạng Văn Hóa đưa ra, ám chỉ đến phong trào hồng ca ở Trùng Khánh, và nói rằng thành tựu kinh tế xuất sắc với tỉ lệ tăng trưởng hai chữ số của thành phố này là kết quả của nhiều đời lãnh đạo chứ không chỉ là công lao riêng của Bạc Hy Lai.

Ngày 15/3, Tân Hoa Xã thông báo Bạc Hy Lai đã bị cách chức bí thư Trùng Khánh, và gần một tháng sau, ông bị đình chỉ chức vụ trong Trung ương Đảng và Bộ Chính Trị trước khi diễn ra các cuộc điều tra về những vi phạm kỷ luật nghiêm trọng. Vụ cách chức Bạc Hy Lai là xì căng đan chính trị đình đám nhất của Trung Cộng trong những năm gần đây.

Là “thái tử đảng”, Bạc Hy Lai được xem có nhiều khả năng lọt vào Thường vụ Bộ Chính Trị gồm 9 ủy viên có quyền ra quyết định điều hành Trung Quốc. Cha của ông, Bạc Nhất Ba, hoạt động cùng thời với Mao Trạch Đông và Đặng Tiểu Bình, và thuộc nhóm “Bát đại nguyên lão”, tức các lão thành cách mạng nắm giữ những chức vụ chóp bu của Trung Cộng trong thập niên 1980 và 1990. Bạc Nhất Ba từng bị tống giam và tra tấn trong thời Cách Mạng Văn Hóa vì bị cáo buộc là “tẩu tư phái” (chịu áp lực của tư sản và có thiên hướng đưa cách mạng theo con đường tư bản chủ nghĩa).

Bạc Nhất Ba chủ trương cải cách kinh tế, và tiếng tăm đó được củng cố vào thập niên 1980 trong một chuyến đi thăm nhà máy Boeing ở Mỹ. Thấy chỉ có hai chiếc máy bay trên đường băng, Bạc Nhất Ba hỏi có phải nhà máy chỉ định sản xuất hai chiếc đó thôi. Khi nhận được câu trả lời Boeing chỉ sản xuất máy bay đã có đơn đặt hàng, ông lập tức nhận ra những vấn đề của nền kinh tế kế hoạch tập trung của Trung Quốc: sản xuất hàng hóa bất kể có thị trường hay không.

Bản thân Bạc Hy Lai cũng nằm tù 5 năm trong thời Cách Mạng Văn Hóa và được biết là đã tố giác cha mình trong giai đoạn biến động chính trị kinh hoàng đó. Có người cho rằng hành động đó có thể đã khiến ông mất nhiều đồng minh chính trị trong một nền văn hóa đề cao các mối quan hệ gia đình.

Sau khi ra tù, năm 1977 Bạc Hy Lai vào học khoa lịch sử ở Đại học Bắc Kinh, và hai năm sau, sau khi lấy bằng, ông học chương trình thạc sĩ báo chí (đầu tiên ở Trung Quốc) tại Viện Hàn lâm Khoa học Xã hội Trung Quốc. Một bạn học và bạn thân của ông cho biết hoài bão lớn nhất của ông lúc đó là làm ký giả ở nước ngoài.

Tuy nhiên, sau khi tốt nghiệp, ông không theo đuổi hoài bão đó mà làm cán bộ đảng và chính quyền địa phương để tiến thân. Ông làm việc 17 năm ở Đại Liên thuộc đông bắc Trung Quốc. Ông trở thành chủ tịch Đại Liên năm 1993 và biến thành phố này thành một địa điểm đầu tư và du lịch nổi tiếng.

Năm 1999, Bạc Hy Lai dự kiến sẽ chuyển lên Bắc Kinh làm bộ trưởng nhưng bất thành vì không được bầu vào Trung ương Đảng. Ông làm chủ tịch tỉnh và về sau là bí thư tỉnh Liêu Ninh ở vùng đông bắc. Ở Liêu Ninh, một tỉnh có nhiều doanh nghiệp quốc doanh lớn nhưng thường thua lỗ, ông giải quyết nạn thất nghiệp cao và tình trạng tham nhũng lan tràn. Năm 2004, khi được bầu vào trung ương, ông lên Bắc Kinh làm bộ trưởng thương mại. Năm 2007, ông được bầu vào Bộ Chính Trị, và được bổ nhiệm bí thư Trùng Khánh.

Trong nhiều thập niên, Bạc Hy Lai là một trong những chính khách năng động nhất trên chính trường Trung Quốc. Wenfang Tang, giáo sư chính trị học tại Đại học Iowa, nhận xét: “Ông có cơ hội thành lãnh tụ hàng đầu của Trung Quốc nếu nước này có bầu cử trực tiếp. Nhưng ông lại thể hiện cá tính và sức thu hút quá nhiều trong nền văn hóa chính trị hậu Mao Trạch Đông vốn nhấn mạnh sự lãnh đạo tập thể”.

Trong chiến dịch chống tham nhũng, Bạc Hy Lai dựa rất nhiều vào Vương Lập Quân, giám đốc công an Trùng Khánh từ năm 2009 đến 2011. Chiến dịch này đã dẫn đến hàng ngàn vụ bắt bớ và nhiều vụ xử tử. Vương Lập Quân được thưởng công bằng chức phó chủ tịch thành phố.

Oái ăm thay, cũng chính Vương là người phá hủy sự nghiệp của Bạc. Ngày 8/2/2012, báo chí bất ngờ đưa tin Vương “nghỉ phép” vì lý do sức khỏe. Mấy ngày sau Vương bí mật trốn vào lãnh sự quán Mỹ ở Thành Đô, cách Trùng Khánh sáu giờ lái xe. Ngày hôm sau, giới chức Mỹ cho biết Vương tự ý rời khỏi lãnh sự quán và bị cơ quan an ninh bắt giữ.

Đến nay vẫn chưa rõ tại sạo Vương muốn lánh nạn ở lãnh sự quán Mỹ, và hành động đó gây nên những hậu quả gì. Kể từ khi đó chưa ai nghe nói gì hay thấy ông ở nơi công cộng. Biến cố Vương Lập Quân dẫn đến một cuộc điều tra vụ giết người liên quan đến gia đình Bạc Hy Lai.

Hồi tháng tư, vợ ông, Cốc Khai Lai, và trợ lý của gia đình bị bắt vì bị nghi đã sát hại doanh nhân người Anh Neil Heywood. Hai tháng sau, họ bị buộc tội “cố ý giết người”. Sau một phiên tòa chỉ diễn ra trong một ngày 9/8, tòa phán quyết Cốc Khai Lai phạm tội giết Neil Heywood. Bà nhận án tử hình treo, dự kiến sẽ giảm xuống thành chung thân.

Trong phiên tòa, bà Cốc nói rằng bà không bác bỏ những lời buộc tội đối với bà mà “chấp nhận mọi sự thật viết trong cáo trạng” (trong đó có đầu độc Heywood khi bà nghĩ tính mạng con trai bà, Bạc Qua Qua, bị nguy hiểm). Trợ lý của gia đình, Trương Hiểu Quân, cũng bị phán quyết phạm tội trong cái chết của Heywood và nhận án chín năm tù.

Ván cờ chính trị?

Nhưng vẫn còn đó câu hỏi liệu phiên tòa và hình phạt dành cho ông sẽ chuyển thông điệp gì cho quốc dân vào lúc Đảng Cộng sản Trung Quốc đang đẩy mạnh chủ trương chống tham nhũng và chống lãng phí.

Joseph Cheng, giáo sư chính trị học tại Đại học City University of Hong Kong, nhận định rằng phiên tòa này không nhất thiết đem lại công lý, mà chỉ là một dàn xếp chính trị. Theo giáo sư này, Bạc Hy Lai bị trừng phạt một phần là để trả đũa việc ông cả gan thách thức Hồ Cẩm Đào, Tập Cận Bình và các lãnh đạo hàng đầu của Trung Cộng khi cổ xúy “mô hình Trùng Khánh” của ông và tìm cách lấy lòng dân chúng.

Giáo sư Cheng cho rằng đây là một ván cờ chính trị. “Lâu nay có nhiều tin đồn là nhiều lãnh đạo cấp cao khác đã ủng hộ Bạc, và Bạc có tham vọng thay thế Tập Cận Bình. Ngay cả sau khi Tập chính thức được bầu làm tổng bí thư hồi tháng 11 năm ngoái, màn mặc cả chính trị vẫn tiếp diễn và trong đó có vấn đề làm sao xử lý vụ Bạc Hy Lai”. Giáo sư Cheng nhận định rằng Tập muốn nhanh chóng kết thúc vụ này để chuẩn bị cho hội nghị đảng dự kiến nhóm họp vào cuối năm nay để bắt đầu cải cách và thảo luận vấn đề kinh tế và các vấn đề quan trọng khác.

Giới lãnh đạo Trung Quốc muốn giải quyết xong và quên đi vụ này, nhưng một số chuyên gia cho rằng hình phạt dành cho Bạc Hy Lai có thể thể hiện rõ chính quyền nghiêm túc đến đâu trong việc chống tham nhũng chính trị. Tuy cáo trạng không nêu con số cụ thể, nguồn tin của Đài CNN cho biết Bạc Hy Lai bị cáo nhận hối lộ 20 triệu nhân dân tệ (3,3 triệu Mỹ kim) và biển thủ 6 triệu nhân dân tệ (1 triệu Mỹ kim).

Luật sư Shang Baojun cho rằng vụ Bạc Hy Lai mang tính cá nhân; ông bị đưa ra xử chỉ vì cá tính và phong trào hồng ca đả hắc, chứ chưa hẳn vì tội tham nhũng. Theo luật sư này, vụ án này không có ý nghĩa gì đối với chiến dịch chống tham nhũng của Trung Quốc, mà chỉ là lời cảnh báo đối với những người như Bạc sẵn sàng làm bất cứ điều gì để đạt mục tiêu.

Mo Shaoping, một luật sư ở Bắc Kinh từng biện hộ cho những nhà bất đồng chính kiến, cũng nghi ngờ tương tự. “Tôi tin rằng chống tham nhũng ở Trung Quốc là một vấn đề mang tính hệ thống, chứ không chỉ một vụ cụ thể. Nhiều người dân thường tin rằng tất cả các cán bộ nhà nước đều tham nhũng, và không ai được phép thoát”.

Báo chí Trung Quốc mô tả phiên tòa sắp tới là bằng chứng cho thấy lãnh đạo Trung Quốc quyết tâm chống tham nhũng. Một số công dân mạng Trung Quốc đồng ý, ví dụ trên mạng Vi Bác có người cho rằng vụ xử Bạc Hy Lai là một bước cải thiện cho hệ thống pháp lý Trung Quốc, có người hồ hởi phát biểu đây là một ví dụ của nguyên tắc quân pháp bất vị thân.

Nhưng cũng có người nghi ngờ. Họ cho rằng đây là cuộc đấu đá giữa các nhóm lợi ích, mà không phải là lần đầu tiên. Trên mạng Vi Bác, Riyuezhiguangjushi viết: “Khi Giang Trạch Dân cầm quyền, ông trừ khử (cựu chủ tịch Bắc Kinh) Trần Hy Đồng. Cũng dễ hiểu là Tập muốn trừ khử Bạc Hy Lai, ngay cả Đặng Tiểu Bình cũng từng trừ khử Hoa Quốc Phong. Đây là chuyện chính trị, không có đúng sai. Chỉ có được làm vua, thua làm giặc”.

Phiên tòa xử Bạc Hy Lai sẽ được tổ chức ở thành phố Tế Nam, thủ phủ tỉnh Sơn Đông ở miền đông Trung Quốc, cách xa trung tâm quyền lực của Bạc ở Trùng Khánh, nơi ông vẫn còn ảnh hưởng. Chính quyền Trung Quốc chắc sẽ quản lý chặt chẽ diễn tiến, trừ phi Bạc Hy Lai không chịu làm theo kịch bản soạn sẵn.

Một nguồn tin thân cận với gia đình Bạc Hy Lai nói với Đài CNN rằng Bạc Hy Lai phủ nhận các cáo buộc và mong có cơ hội tự biện hộ trước tòa – nếu ông được phép phát biểu công khai. Xem chừng khó có khả năng đó. Ban Tuyên huấn Trung ương Trung Quốc đã ra chỉ thị: “Khi đưa tin về phiên tòa Bạc Hy Lai, các cơ quan báo chí phải sử dụng bản tin của Tân Hoa Xã, không có ngoại lệ nào cả. Không được điều tra độc lập và và không sử dụng tư liệu từ các nguồn khác”.

(Bản lược dịch tiếng Việt, ký tên Khương An, đăng trên Thời Mới Canada, ngày 21/8/2013.)


Phần nhận xét hiển thị trên trang