Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Ba, 5 tháng 9, 2017

Elon Musk tiên đoán Thế chiến III


image
Elon Musk, tổng giám đốc SpaceX và Tesla, vừa dự báo trí tuệ nhân tạo có thể làm nổ ra Thế chiến III.

Elon Musk đăng một số ý kiến trên Twitter về Thế chiến III trong dịp cuối tuần vừa qua, theo một bài đăng trên trang CNN Money hôm 4/9.

image

Nhưng Tổng Giám đốc điều hành của Tesla và SpaceX không đưa ra dự đoán về ngày tận thế vì Bắc Hàn thử nghiệm vũ khí hạt nhân. Trí thông minh nhân tạo mới là điều làm ông Musk lo hơn về nguy cơ xảy ra chiến tranh thế giới.

Trong một ý kiến đăng trên Twitter, ông Musk viết: "Tôi cho rằng cuộc cạnh tranh để đạt ưu thế về A.I. [trí thông minh nhân tạo] ở cấp độ quốc gia có thể là nguyên nhân dẫn đến chiến tranh thế giới thứ 3".

image

Dự đoán u ám này là lời đáp cho một phát biểu mới đây của Tổng thống Nga Vladimir Putin.

Ông Putin nói: "Trí tuệ nhân tạo là tương lai không chỉ của Nga mà của toàn thể nhân loại. Ai trở thành người đi đầu trong lĩnh vực này sẽ trở thành người cai trị thế giới".

image.
Hiện tại, Hoa Kỳ, Trung Quốc và Ấn Độ là ba nước dẫn đầu cuộc đua về A.I., theo Malcolm Frank, giám đốc chiến lược của Cognizant.

Nhưng ông Musk tin rằng những nước khác sẽ cố gắng đuổi kịp bằng bất cứ thủ đoạn nào. Ông viết trên Twitter:
"Các chính phủ không cần phải tuân theo luật thông thường. Nếu cần thiết, họ sẽ dùng súng để có được A.I. do các công ty phát triển".

image

Trong một ý kiến khác trên Twitter, ông Musk phỏng đoán rằng một hệ thống A.I. có thể chọn phương án khai chiến, "nếu nó kết luận rằng tấn công phủ đầu có xác xuất chiến thắng cao nhất".

image

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tsar Bomba: Trái bom hạt nhân của Liên Xô


image

Vào năm 1961, Liên Xô thử nghiệm một trái bom hạt nhân có sức mạnh khủng khiếp, mạnh tới mức không thể dùng trong chiến tranh. Và nó gây ra những tác động ghê gớm một cách rất khác biệt so với những thứ vũ khí khác.

Vào sáng ngày 30/10/1961, một phi cơ ném bom Tu-95 của Liên Xô cất cánh từ sân bay Olenya ở Bán đảo Kola nơi miền viễn bắc Nga.

image

Chiếc Tu-95 này đã được chỉnh sửa đặc biệt, hoạt động được hai năm. Con quái vật khổng lồ với sải cánh rộng và bốn động cơ có nhiệm vụ chở kho vũ khí là bom hạt nhân của Nga.

Thập niên trước đó là thời kỳ các nghiên cứu hạt nhân của Liên Xô đã đạt những bước tiến dài. Chiến tranh Thế giới thứ hai đặt Hoa Kỳ và Liên Xô vào cùng một phe, nhưng thời kỳ hậu chiến là lúc quan hệ hai bên trở nên lạnh nhạt, rồi tới mức băng giá. Và Liên Xô, đứng trước đối thủ là siêu cường duy nhất có khả năng hạt nhân, thì chỉ có một lựa chọn. Đó là phải đuổi kịp, và phải kịp thật nhanh.

image

Vào 29/8/1949, Liên Xô đã thử nghiệm thiết bị hạt nhân đầu tiên của mình - được phương Tây biết đến với tên gọi 'Joe-1' - tại khu vực thảo nguyên hẻo lánh ở nơi nay thuộc về Kazakhstan, với những thông tin tình báo mót được từ việc xâm nhập vào chương trình bom hạt nhân của Hoa Kỳ.

Trong những năm đó, chương trình thử nghiệm của Liên Xô đã có những bước nhảy vọt, với hơn 80 thiết bị được kích nổ; chỉ riêng trong năm 1958, Liên Xô đã thử 36 quả bom hạt nhân.

Thế nhưng không trái bom nào Liên Xô từng thử có thể so sánh được với trái này.

Chiếc Tu-95 mang theo bên dưới nó một trái bom khổng lồ, lớn tới mức không thể đặt vừa vào bên trong khoang máy bay, nơi lẽ ra đạn dược thường được chứa để vận chuyển đi các nơi khác.

image
Trái bom dài 8m, đường kính gần 2,6m và nặng trên 27 tấn.

Về mặt vật chất, nó có hình dạng rất giống với bom 'Little Boy' (Cậu Nhỏ) và 'Fat Man' (Gã Bự) vốn đã tàn phá các thành phố Hiroshima và Nagasaki của Nhật Bản hồi 15 năm trước đó.

image

Trái bom này trở nên nổi tiếng với vô số các tên gọi kỹ thuật mang tính trung lập - Dự án 27000, Mã Sản Phẩm 202, RDS220, và Kuzinka Mat (Mẹ của Kuzka). Ngày nay, nó được biết đến nhiều hơn với tên Tsar Bomba - tức bom của Sa Hoàng.

Tsar Bomba không phải là một trái bom hạt nhân bình thường. Nó là kết quả của một nỗ lực ghê gớm, quyết liệt của các khoa học gia Liên Xô trong việc chế tạo ra một thứ vũ khí hạt nhân mạnh nhất, như mong muốn của Thủ tướng Nga khi đó, Nikita Khruschchev, là khiến cho cả thế giới phải run sợ trước sức mạnh thần thánh của công nghệ Liên Xô.

image
Nikita Khruschchev


To khủng khiếp, đáng sợ hơn một con quái vật bằng thép, nó to tới mức không đặt vừa vào bên trong chiếc phi cơ lớn nhất, và nó có thể phá hủy cả một thành phố - nó là thứ vũ khí cuối cùng dùng tới, khi người ta không còn cách nào khác.

Chiếc Tupolev được sơn màu trắng sáng để giảm bớt hiệu ứng flash từ trái bom, bay tới địa điểm dự kiến.
Novya Zemlya, quần đảo thưa thớt dân cư nằm ở Biển Barents, phía trên rìa bắc giá lạnh của Liên Xô.


image

Viên phi công lái chiếc Tupolev, Thiếu tá Andrei Durnovtsev, đưa chiếc phi cơ tới Vịnh Mityushikha, là một địa điểm thử nghiệm của Liên Xô, ở độ cao 10km.

Một chiếc phi cơ nhỏ hơn, đã được chỉnh sửa cho phù hợp, chiếc máy bay ném bom Tu-16, bay bên dưới, sẵn sàng ghi hình lại quang cảnh vụ nổ và ghi nhận, theo dõi các mẫu không khí trong lúc nó bay ra từ vùng có vụ nổ.

image

Bom Tsar Bomba được kích nổ vào lúc 11:32 giờ Moscow. Trong chớp mắt, nó tạo ra một quả cầu lửa rộng năm dặm. Quả cầu lửa bùng lên trên do sức mạnh khủng khiếp mà nó tự tạo ra. Người ta có thể nhìn thấy cú bùng lên từ khoảng cách cách đó 1.000km.

Khối mây hình nấm bùng lên tới độ cao 64km, và phần đỉnh nấm tỏa rộng ra khắp một khu vực trải dài gần 100km từ đầu này cho tới đầu kia.

Tại Novaya Zemlya, những tác động mà trái bom tạo ra là vô cùng khủng khiếp. Ở ngôi làng Severny, cách địa điểm thả bom (Ground Zero) chừng 55km, toàn bộ các ngôi nhà bị phá hủy hoàn toàn. Các huyện thị của Liên Xô nằm cách đó hàng trăm dặm cũng phải hứng chịu nhiều loại tổn thất, hư hại khác nhau, từ sập nhà, tốc mái, bung cửa, vỡ cửa kính... Việc phát sóng radio bị gián đoạn trong hơn một giờ đồng hồ.

Chiếc Tupolev của Durovtsev may mắn thoát hiểm; sóng của vụ nổ mà Tsar Bomba gây ra khiến chiếc máy bay ném bom khổng lồ rớt độ cao hơn 1.000m trước khi viên phi công tái kiểm soát được tình hình.
Một người quay phim của Liên Xô được chứng kiến cảnh tượng kích nổ trái bom nói:

image

"Những quầng mây bên dưới chiếc phi cơ và ở xa sáng rực lên do vụ nổ. Biển ánh sáng chói lòa tỏa ra bên dưới và thậm chí những đám mây cũng bắt đầu lấp lánh rồi trở nên trong suốt. Vào lúc đó, chiếc phi cơ của chúng tôi nhô ra từ giữa hai tầng mây và bay bên dưới, trong khoảng trống giữa tầng mây và trái cầu màu cam sáng rực khổng lồ. Trái cầu quá mạnh, kiêu hãnh như thể Thần Zeus. Từ từ, chầm chậm, nó lan lên trên... Xuyên thủng qua những lớp mây khổng lồ, nó tiếp tục lớn dần. Trông như thể nó nuốt chửng Trái Đất vậy. Quang cảnh cực kỳ tuyệt diệu, siêu thực, siêu nhiên."

Tsar Bomba xả ra một lượng năng lượng nhiều tới mức không thể tưởng tượng nổi - ngày nay người ta cho rằng nó đạt bằng khoảng 57megatons, tức 57 triệu tấn thuốc nổ TNT. Tức là nó mạnh gấp 1.500 lần so với cả bom thả xuống Hiroshima và Nagasaki gộp lại, và mạnh gấp 10 lần toàn bộ số thuốc súng được sử dụng trong Đại chiến Thế giới thứ hai. Các thiết bị cảm ứng đo được sóng của vụ nổ bom lan vòng quanh Trái Đất không chỉ một hay hai, mà là ba lần.

Một vụ nổ như vậy thì không thể giấu kín. Hoa Kỳ có một máy bay do thám ở cách vị trí vụ nổ chỉ vài chục km. Chiếc máy bay này mang theo một thiết bị quang học đặc biệt được gọi là bhangmeter, rất hiệu quả trong việc tính toán sức mạnh của các vụ nổ hạt nhân.

image

Dữ liệu mà chiếc máy bay này thu được - được đặt mã hiệu là Speedlight - được dùng bởi Ủy ban Thẩm định Vũ khí Nước ngoài nhằm tính toán sức mạnh của vụ nổ bí hiểm.

Quốc tế nhanh chóng lên án vụ việc, không chỉ từ phía Hoa Kỳ và Anh mà còn cả từ một số quốc gia láng giềng của Liên Xô trên bán đảo Scandinavi như Thụy Điển. Điều duy nhất may mắn trong vụ mây nấm này là do quả cầu lửa không trùm xuống mặt đất cho nên lượng phóng xạ xả ra chỉ ở mức thấp một cách đáng ngạc nhiên.

Mọi thứ có thể đã rất khác. Nhưng may là do có một thay đổi trong thiết kế để khống chế bớt sức mạnh của nó, nếu không thì bom Tsar Bomba lẽ ra đã có sức công phá mạnh gấp đôi.

***

image

Một trong những kiến trúc sư của thiết bị thần thánh này là nhà vật lý Liên Xô, Andrei Sakharov, người sau này trở nên nổi tiếng toàn cầu do những nỗ lực trong việc xóa bỏ khỏi thế giới thứ vũ khí mà ông đã góp phần sinh ra.
Ông là một gương mặt kỳ cựu của chương trình bom hạt nhân Liên Xô, tham gia từ những ngày đầu tiên, và là một thành viên trong nhóm đã thiết kế và cho ra đời những trái bom hạt nhân đầu tiên của Liên Xô.

Sakharov bắt đầu làm việc trên một thiết bị phản ứng hóa học đa tầng (layered fission-fusion-fission device), một trái bom có khả năng tạo ra thêm năng lượng từ tiến trình xử lý hạt nhân trong phần lõi của nó.

image
Sức hủy hoại của trái bom khiến nhà vật lý hạt nhân của Liên Xô, Andrei Sakharov tỏ thái độ lên án vũ khí hạt nhân

Tiến trình này gồm việc 'đóng gói' chất deuterium - một chất đồng vị hydro ổn định - bằng một lớp uranium đã được làm giảu.

Uranium sẽ thu giữ những hạt neutrons từ việc kích hoạt chất deuterium và tự nó bắt đầu phản ứng. Sakharov gọi đó là sloika, tức là chiếc bánh có nhiều lớp.

Bước phát triển đột phá này đã cho phép Liên Xô xây dựng được trái bom nhiệt hạch đầu tiên của mình, một thiết bị mạnh hơn nhiều so với các trái bom hạt nhân được chế tạo chỉ vài năm trước đó.

Sakharov được Khrushchev yêu cầu hãy nghĩ ra một trái bom có sức công phá mạnh hơn bất kỳ thứ gì từng được thử nghiệm cho đến nay.

Liên Xô cần thể hiện rằng họ tiến nhanh hơn Hoa Kỳ trong cuộc đua vũ khí hạt nhân, theo Philip Coyle, cựu giám đốc chương trình thử nghiệm vũ khí hạt nhân dưới thời Tổng thống Bill Clinton, người từng dành 30 năm tham gia thiết kế và thử nghiệm các loại vũ khí hạt nhân.

"Hoa Kỳ khi đó đã dẫn trước rất xa bởi việc thử nghiệm đã được thực hiện từ trước để chuẩn bị sẵn sàng cho việc ném bom Hiroshima và Nagasaki. Khi đó Hoa Kỳ đã tiến hành nhiều vụ thử trong khí quyển trước khi Nga có thể thực hiện được một vụ."

"Chúng tôi dẫn trước và Liên Xô tìm cách làm cái gì đó nhằm chứng tỏ với thế giới rằng họ cần phải được công nhận. Bom Tsar Bomba về căn bản là được thiết kế để khiến thế giới phải đứng dậy mà nhận ra rằng nay Liên Xô có sức mạnh cũng không kém gì," Coyle nói.

Thiết kế gốc - một trái bom ba lớp, với các lớp uranium được tách ra hoạt động từng giai đoạn một - lẽ ra mạnh tới 100 megatons, tức là gấp 3.000 lần các trái bom thả xuống Hiroshima và Nagasaki.

Liên Xô đã thử nghiệm những thiết bị lớn trên bầu khí quyển, mạnh vài megaton, nhưng trái bom lần này thì mạnh hơn rất nhiều. Một số nhà khoa học tin rằng nó quá lớn.

Với sức mạnh khủng khiếp đó, không gì có thể đảm bảo được rằng trái bom khổng lồ sẽ không bao phủ phần phía bắc của Liên Xô với một đám mây bụi phóng xạ lan rộng khủng khiếp.

image

Đó là một nỗi lo sợ lớn của Sakharov, theo Frank von Hippel, một nhà vật lý đồng thời là người đứng đầu Khoa Quan hệ Quốc tế tại Đại học Princeton.

"Ông ấy thực sự rất chú trọng tới lượng phóng xạ mà trái bom tạo ra," ông nói, "và các tác động gây biến đổi gene mà vụ nổ có thể gây ra đối với các thế hệ sau."

"Đó là sự khởi đầu cho hành trình của ông, từ một nhà thiết kế bom trở thành một nhà bất đồng chính kiến."

image

Trước khi trái bom được đem đi thử nghiệm, các lớp uranium giúp cho bom tạo được sức mạnh khủng khiếp hơn đã được thay bằng các lớp chì, giúp giảm bớt độ đậm đặc của chất phóng xạ hạt nhân.

Liên Xô đã chế tạo được một vũ khí mạnh tới mức họ không muốn thử nghiệm ở mức tạo công suất tối đa. Và đó là vấn đề duy nhất đối với thiết bị có sức hủy hoại khủng khiếp này.

Các máy bay ném bom Tu-95 được thiết kế để chở vũ khí hạt nhân của Liên Xô ở mức gọn nhẹ hơn nhiều. Bom Tsar Bomba thì lớn tới mức không thể đặt trên một tên lửa, và nặng tới mức máy bay chở nó sẽ không đủ nhiên liệu để bay tới đích được. Và với một trái bom mạnh như thế thì chiếc phi cơ chở nó đằng nào cũng sẽ chỉ thực hiện được sứ mệnh một chiều.

"Khó có thể dùng trái bom vào việc gì trừ phi quý vị muốn xóa sổ những thành phố rất lớn," Coyle, người nay là thành viên hàng đầu tại tổ chức nghiên cứu đóng tại Washington DC, Kiểm soát Vũ khí và Vũ khí Giết người Hàng loạt, nói. "Đơn giản là nó quá lớn để sử dụng."

Von Hippel cũng đồng ý như vậy.

Bom Tsar Bomba còn có các tác động khác nữa.

Có những quan ngại quanh vụ thử nghiệm, von Hippel nói rằng Sakharov đặc biệt quan ngại tới lượng phóng xạ carbon 14 mà vụ nổ xả vào khí quyển. Đây là chất đồng vị tồn tại ở dạng chu kỳ nửa phân rã.

Sakharov lo rằng một trái bom lớn hơn trái được thử nghiệm sẽ không tự bị đẩy ra bởi chính lớp sóng mà nó tạo ra như trong trường hợp bom Tsar Bomba, và điều đó sẽ khiến chất độc hại bay ra toàn cầu.

image

Sakharov trở thành người nhiệt thành ủng hộ Lệnh cấm thử nghiệm từng phần 1963, và là người lớn tiếng chỉ trích việc phổ biến vũ khí hạt nhân. Vào cuối thập niên 1960, ông cũng phản đối việc thiết lập các hệ thống phòng thủ tên lửa mà ông sợ là sẽ làm thổi lên một cuộc chạy đua vũ trang hạt nhân mới.

image

Ông ngày càng bị chính quyền ghẻ lạnh, trở thành một nhà bất đồng chính kiến mạnh mẽ. Năm 1975 ông được trao giải Nobel Hòa bình, và được coi là "sự thức tỉnh lương tâm nhân loại", von Hippel nói.

Có vẻ như trái bom Tsar Bomba lẽ ra đã nổ theo một cách rất khác.




Stephen Dowling

image

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Quá quắt!

Trung Quốc coi thường phản ứng của Việt Nam về tập trận
Bắc Kinh nói Hải Quân Trung Quốc tập trận gần sát Việt Nam là theo kế hoạch huấn luyện thường xuyên hằng năm nên Việt Nam cần “bình tĩnh,” trong khi Hà Nội “bày tỏ quan ngại sâu sắc.”

Khu vực Trung Quốc tập trận chỉ cách Đà Nẵng 75 hải lý. (Hình: Tư liệu)
Hôm Thứ Sáu, 1 Tháng Chín, Bộ Ngoại Giao Việt Nam cho phát ngôn viên lên tiếng phản ứng về cuộc tập trận hải quân bắn đạn thật của Trung Quốc tiến hành phía Tây quần đảo Hoàng Sa hiện đang bị họ chiếm đóng. Khu vực Trung Quốc tập trận lại chỉ cách bờ biển Đà Nẵng khoảng 75 hải lý.

“Việt Nam bày tỏ quan ngại sâu sắc về thông báo tập trận của Trung Quốc trong khu vực cửa ngõ vịnh Bắc Bộ. Mọi hoạt động của nước ngoài trong vùng lãnh hải của Việt Nam cần phải được thực hiện phù hợp với các quy định của luật pháp Việt Nam và luật pháp quốc tế. Việt Nam đề nghị Trung Quốc chấm dứt và không lặp lại các hành động làm phức tạp thêm tình hình trên Biển Đông,” phát ngôn viên Lê Thị Thu Hằng nói trong cuộc họp báo, theo báo Thanh Niên.

Trước các hành động bá quyền bành trướng và mang tính cách đe dọa của Bắc Kinh trên Biển Đông, đây không phải là lần đầu tiên Bộ Ngoại Giao Việt Nam “bày tỏ quan ngại sâu sắc” và kêu gọi “không lặp lại các hành động làm phức tạp thêm tình hình trên Biển Đông.” Nó đã được lặp đi lặp lại từ năm này sang năm khác như một điệp khúc rất quen tai.

Khi được hỏi về phản ứng của Việt Nam, bà Hoa Xuân Oánh, phát ngôn viên Bộ Ngoại Giao Trung Quốc, trả lời rất bình thản, kiểu như coi phản ứng của Hà Nội chẳng có gì đáng phải “quan ngại sâu sắc.” Điều đáng nói là bà Oánh nói khu vực tập trận là vùng biển của Trung Quốc trong khi phát ngôn viên ngoại giao của Việt Nam nói là vùng biển của Việt Nam.

“…Quân đội Trung Quốc hiện đang tập luyện bình thường ở vùng biển Tây Bắc của tỉnh Hải Nam theo kế hoạch huấn luyện hằng năm. Cục An Toàn Hàng Hải của tỉnh Hải Nam đã ra thông báo trước như thường lệ và theo luật. Khu vực tập trận là vùng biển thuộc pháp quyền của Trung Quốc. Trên căn bản luật nội bộ của Trung Quốc, luật quốc tế và thông lệ quốc tế, cuộc tập trận của Trung Quốc trong vùng biển liên quan là nằm ngoài vùng tranh chấp. Chúng tôi hy vọng các nước liên quan nhìn vấn đề ấy một cách bình tĩnh và hợp lý.”

Lần tập trận trên Biển Đông lần này của Trung Quốc được đưa vào rất sát với Việt Nam có vẻ như một sự dằn mặt với Hà Nội, đáp trả lại hành động của Hà Nội trong cuộc họp ASEAN hồi đầu Tháng Tám và việc Hà Nội khoan dò dầu khí tại khu vực bãi Tư Chính có cái vạch “Lưỡi Bò” vắt ngang qua.

Trong cuộc thảo luận về hiệp định khung để làm sườn thảo luận cho một Bộ Quy Tắc Ứng Xử Trên Biển Đông, Việt Nam muốn có các ràng buộc pháp lý. Bắc Kinh lôi kéo một số nước ASEAN chống lại. Bực tức vì thái độ của Hà Nội, Ngoại Trưởng Vương Nghị của Trung Quốc đã hủy bỏ cuộc họp riêng với Ngoại Trưởng Phạm Bình Minh.

Cuộc tập trận từ ngày 29 Tháng Tám đến ngày 4 Tháng Chín của Hải Quân Trung Quốc chỉ cách Đà Nẵng 75 hải lý, thêm một lần nữa Bắc Kinh muốn cho Hà Nội thấy tình nghĩa láng giềng “16 chữ vàng” và “4 tốt” tùy thuộc các điều kiện làm phương Bắc hài lòng.

Tháng Bảy trước đó, Việt Nam đã buộc phải bỏ ngang cuộc dò tìm dầu khí tại lô 136-3 thuộc khu vực Tư Chính-Vũng Mây khoảng 160 cây số phía Đông Nam Vũng Tàu vì bị Bắc Kinh đe dọa sẽ đánh các căn cứ của Việt Nam tại quần đảo Trường Sa.

Người Việt


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Ai cũng tham nhũng thì lấy ai chống tham nhũng?


Có thể khẳng định rằng, 72 năm qua, kể từ khi cụ Hồ đọc bản tuyên ngôn độc lập khai sinh ra nhà nước VHDCCH nay là CHXHCNVN, chưa bao giờ vấn nạn tham nhũng lại gây nhức nhối trong xã hội đến như vậy. Tham nhũng thực sự đã trở thành “quốc nạn”. Nó không chỉ làm bào mòn lòng tin của người dân vào Đảng, đe doạ sự ổn định chính trị, sự tồn vong của chế độ mà nguy hại hơn nó làm cho đất nước khánh kiệt, người dân khốn khổ.
Bây giờ, tham nhũng không chỉ là tiền bạc, tài sản, mà còn tham nhũng cả cơ chế, tham nhũng quyền lực. Trong đó, tham nhũng quyền lực là nguy hiểm và gây hậu quả nghiêm trọng nhất.

Người đứng đầu Đảng, Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng đã từng thẳng thắn thừa nhận:“tham nhũng… nhìn vào đâu cũng thấy, sờ vào đâu cũng có”. Nguyên Phó chủ tịch nước Nguyễn Thị Doan cũng từng than phiền "Tôi càng đi càng thấy buồn, ăn của dân không từ một cái gì”.

Như chúng ta thấy, tham nhũng hiện nay xảy ra ở hầu hết các lĩnh vực, các cấp các ngành, từ cấp thấp nhất cho đến cấp cao nhất trong hệ thống chính trị. Lãnh đạo cấp xã thì ăn chặn tiền cứu trợ, bán đất trục lợi, lợi dụng trương trình nông thôn mới tham nhũng. Lãnh đạo cấp huyện, cấp tỉnh, cấp bộ thì tham nhũng dự án, công trình, nhận tiền biếu xén, chạy chức chạy quyền…

Quan chức bây giờ nhiều người quá giàu, siêu giàu. Một ông chủ tịch xã lương chừng vài triệu/tháng chỉ một nhiệm kỳ đã xây được nhà bạc tỷ thì đủ hiểu từ chủ tịch huyện trở lên sẽ thế nào. Giám đốc sở, bí thư huyện, chủ tịch tỉnh, bí thư tỉnh, tổng thanh tra chính phủ, bộ trưởng, thứ trưởng… họ lấy tiền đâu để xây biệt thự, biệt phủ nếu không tham nhũng?

Chống tham nhũng, hô hào thì rất lớn, quyết tâm thì cũng rất mạnh, bao nhiêu nghị quyết, bao nhiêu hội nghị bàn về chống tham nhũng nhưng rồi cũng chẳng mang lại kết quả nào đáng kể. Vì sao? rất đơn giản, là vì cơ chế này nó đẻ ra tham nhũng và ngược lại tham nhũng nuôi sống cơ chế. Vậy chống tham nhũng là chống lại cơ chế mà chống lại cơ chế khác nào “đem nạng chống trời”. Khi quan chức ai cũng tham nhũng như ai thì lấy ai chống tham nhũng? Chẳng có vị lãnh đạo nào thanh liêm mà thăng quan tiến chức được trong cơ chế này. Họ chỉ khác nhau là tham nhũng ít hay nhiều, người ăn kín đáo, kẻ ăn lộ liễu. Tôi chắc chắn điều đó.

Vừa rồi, Nguyễn Xuân Sơn bị cáo trong đại án OceanBank đang xét xử khai trước toà là chi hàng trăm tỷ cho các đồng chí lãnh đạo trong các dịp lễ tết: “chi cho ngoại giao các dịp lễ tết, chi từ cấp nhỏ đến lớn... Cấp nhỏ nhất là chuyên viên, tết mỗi phong bì 50 triệu. Còn cấp lớn, dịp tết chi phong bì tới 200 triệu đồng… mà chỉ là phong trào như các doanh nghiệp khác mỗi dịp lễ, tết” (theo báo Thanh niên). Đó mới chỉ là một doanh nghiệp, còn trong hàng trăm doanh nghiệp, tổng công ty, công ty số tiền lễ tết biết bao nhiêu mà kể.

Hay như vụ án VN Pharma buôn thuốc giả thu lợi bất chính hàng ngàn tỷ đồng, trong đó chi cả trăm tỷ tiền hoa hồng cho bác sĩ, quan chức quản lý. Đó là chưa kể những khuất tất liên quan đến Bộ trưởng Y tế đương nghiệm.

Chỉ hai vụ việc đang được dư luận quan tâm trên, đủ để chúng ta hình dung tham nhũng làm mục nát đất nước này như thế nào.

Công cuộc chống tham nhũng của Tổng bí thư Nguyễn Phú Trọng chỉ là một cuộc chiến nữa vời như lời ông đã từng nói “kỷ luật một vài người để cứu muôn người”. Cho nên, mới có chuyện kỷ luật một vài quan chức về hưu, còn các vị đương nhiệm thấy đã kỷ luật, khởi tố được ai đâu. Vụ cô Trần Vũ Quỳnh Anh ở Thanh Hoá đến nay vẫn không tin tức. Vụ cả nhà bí thư Bắc Ninh Nguyễn Nhân Chiến làm quan rơi vào im lặng. Chuyện quan chức tỉnh Yên Bái sở hữu khu đất vàng không còn được nhắc đến. Dự án xe buýt nhanh ở Hà Nội thất bại, không thấy ai chịu trách nhiệm. Kết quả thanh tra tài sản của ông Phạm Sĩ Quý – Giám đốc sở TN&MT Yên Bái. Vấn đề sai phạm của các dự án BOT… Tại sao những vụ việc trên được báo chí thông tin, dư luận ồn ào, dân chúng bất bình rồi một thời gian rơi vào im lặng ?

Để kết thúc bài viết, xin mượn lời của nhà báo Huỳnh Ngọc Chênh: Tham nhũng phát sinh ra từ thể chế mà quyền lực không được kiểm soát khách quan. Tham nhũng như là thuộc tính của thể chế nầy thì làm sao chống lại được. Ông Trọng lấy gì bảo đảm thay quan tham nhũng nầy bằng bằng quan khác sẽ không tham nhũng?

Đ.An
(Dân Luận)


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Khác nhau khi nước Mỹ và VN có thêm một tỷ phú


Nhân Thế Hoàng 

- Khi nước Mỹ có thêm một tỷ phú mới, người dân Mỹ và cả thế giới sẽ có thêm một sản phẩm tiện ích, hiện đại, sành điệu để kết nối yêu thương như Iphone hay Facebook.
Khi nước Nhật có thêm một tỷ phú, người dân Nhật và cả thế giới có thêm những sản phẩm thoả mãn nhu cầu tiêu dùng của họ như Sony, Toshiba hay Lexus.




Nước Mỹ hay Nhật lúc đó sẽ giảm bớt đi tỷ lệ người thất nghiệp, vô gia cư, các quỹ từ thiện vì cộng đồng sẽ được nhiều lên, những nước nghèo đói ở Châu Phi sẽ được giúp đỡ, hỗ trợ.
Khi Việt Nam xuất hiện một tỷ phú mới, rừng sẽ mất đi thêm một ít, tài nguyên sẽ dần cạn kiệt đi, dân oan bị cướp đất cũng sẽ tăng lên, nợ công cũng sẽ phình to sau mỗi nhiệm kỳ, người dân bỏ xứ đi làm culi, làm điếm cũng sẽ ngày càng tăng.

Khi Việt Nam xuất hiện thêm một tỷ phú mới, quốc lộ sẽ có thêm nhiều trạm BOT hơn, thuế phí cũng sẽ tăng thêm vài %, xăng dầu cũng sẽ tăng thêm vài ba nghìn một lít.

Khi Việt Nam xuất hiện thêm một tỷ phú mới, không khí sẽ ngày càng ô nhiễm thêm, bệnh nhân ung thư cũng sẽ tăng thêm, thị trường cũng sẽ nhiều hàng giả - hàng kém chất lượng hơn, kẹt xe cũng ngày càng trầm trọng.

Thế nên, ở Việt Nam, tỷ phú tăng theo cấp số cộng thì người nghèo sẽ tăng theo cấp số nhân. Vui gì mà reo hò tung hô họ!


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Cụ Trọng vào cuộc VN Pharma: Xử lý nghiêm


Lậu và giả lẫn lộn.
Chỉ thị chung của Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng là giao Chính phủ xử lý nghiêm các cá nhân, đơn vị sai phạm liên quan trong vụ VN Pharma.

Theo Nghị định 185/2013 của Chính phủ (về xử phạt vi phạm hành chính trong hoạt động thương mại, sản xuất, buôn bán hàng giả, hàng cấm và bảo vệ quyền lợi người tiêu dùng), các “đặc tính” của hàng giả, được chia làm ba loại:
Thứ nhất, hàng giả về nội dung: Đây là hàng giả về chất lượng hoặc công dụng. Đây là loại hàng hóa không có giá trị sử dụng hoặc có giá trị sử dụng không đúng bản chất tự nhiên như tên gọi và công dụng của loại hàng hóa đó.
Thứ hai, hàng giả về hình thức: Đây là hàng giả về nhãn hàng hóa, kiểu dáng công nghiệp, nguồn gốc, xuất xứ… Đây là loại hàng hóa mang nhãn hiệu, kiểu dáng… của cơ sở sản xuất khác nhưng có giá trị sử dụng.
Thứ ba, hàng giả về nội dung và hình thức: Đây là loại hàng hóa vừa mang nhãn hiệu, kiểu dáng… của cơ sở sản xuất khác vừa không có giá trị sử dụng mà nó mang tên.
Từ những điểm tựa trên, ông Trần Hùng cho rằng: “Như vậy trường hợp lô thuốc H-Capita của VN Pharma là buôn bán hàng giả. Cụ thể ở đây là thuốc chữa ung thư nhưng không có khả năng sử dụng để chữa bệnh cho người, lừa người bệnh là giả về chất lượng hoặc công dụng”.
Ông Hùng cho rằng buôn bán thuốc giả là tội ác. Mà đã là tội ác thì phải bị trừng phạt đúng với hành vi mà những kẻ phạm tội gây ra.
Xem tin trên SOHA
http://soha.vn/tong-bi-thu-chi-dao-xu-nghiem-vu-vn-pharma-20170905065622667.htm

Phần nhận xét hiển thị trên trang

“Quan lộ” của cựu Tổng Giám đốc Oceanbank và cách xài “tiền chùa”



Phiên toà xét xử đại án kinh tế xảy ra tại Ngân hàng TMCP Đại Dương (Oceanbank) đã diễn ra được 5 ngày. Trong đại án này, cựu Chủ tịch HĐQT Oceanbank Hà Văn Thắm cùng các đồng phạm là cấp dưới có nhiều vi phạm trong hoạt động tín dụng gây thiệt hại cho ngân hàng gần 2.000 tỷ đồng.
Ngoài vai trò chủ mưu của Hà Văn Thắm, một nhân vật khác cũng có ảnh hưởng rất lớn đến các hoạt động của Oceanbank là Nguyễn Xuân Sơn (SN 1962, quê Hà Tĩnh; hiện sống tại Khu đô thị Nam Thăng Long, quận Tây Hồ, Hà Nội), cựu Tổng Giám đốc Oceanbank bị truy tố về ba tội danh: tham ô tài sản, lạm dụng chức vụ, quyền hạn chiếm đoạt tài sản và cố ý làm trái quy định của Nhà nước về quản lý kinh tế gây hậu quả nghiêm trọng. Ông này bị cáo buộc đã có hành vi lợi dụng chức vụ được giao, ban hành, tổ chức và chỉ đạo các hoạt động trái pháp luật chiếm đoạt hơn 246 tỷ đồng.
Theo dõi quá trình xét xử đại án này, chúng tôi thấy quan lộ của Nguyễn Xuân Sơn quá thần tốc và cả cách nhận tiền, tiêu tiền thật đáng sợ.
Oceanbank có hơn 1.000 cổ đông góp vốn do Hà Văn Thắm là Chủ tịch HĐQT. Cuối năm 2008, Tập đoàn Dầu khí Việt Nam (PVN) đã ký thoả thuận với Oceanbank và trở thành cổ đông, góp 20% vốn điều lệ vào ngân hàng này, qua đó đã cử Nguyễn Xuân Sơn tham gia thành viên HĐQT ngân hàng, kiêm chức vụ Tổng Giám đốc Oceanbank.
Đầu năm 2009, khi Thắm trao đổi, bàn bạc về việc huy động vốn cho Oceanbank, với vị thế của người được Tập đoàn lớn cử sang làm đối tác chiến lược tham gia HĐQT và điều hành ngân hàng, Sơn chủ động đề nghị Thắm phải chi thêm khoản “chăm sóc khách hàng” ngoài lãi suất tiền gửi quy định trong hợp đồng đối với số tiền huy động của các đơn vị thành viên PVN.
Số tiền này, Sơn được toàn quyền quyết định mà không cần trao đổi với ai. Do Oceanbank có quy mô nhỏ, khó cạnh tranh trong việc huy động vốn nên Thắm đã đồng ý đề nghị trên của Sơn. Để có nguồn tiền “chăm sóc khách hàng” theo yêu cầu của Sơn, Thắm sử dụng Công ty cổ phần BSC Việt Nam (viết tắt là Công ty BSC) do Thắm thành lập từ năm 2008 để thực hiện việc ký các hợp đồng làm dịch vụ đối với khách hàng có nhu cầu vay vốn tại Oceabank nhằm thu phí.
Bị cáo Nguyễn Xuân Sơn tại phiên toà.
Được sự đồng ý của Thắm, Sơn đã chỉ đạo Phó Tổng Giám đốc Oceanbank Nguyễn Minh Thu, phụ trách Khối nguồn vốn triển khai thực hiện việc thu thêm phí ngoài tỷ giá theo quy định trong hợp đồng bán ngoại tệ cho khách hàng thông qua việc yêu cầu khách hàng ký hợp đồng dịch vụ với Công ty BSC nhằm tạo thêm nguồn thu theo yêu cầu của mình và chiếm đoạt gần 69 tỷ đồng. Tại phiên toà, Sơn thừa nhận, có nhận số tiền này từ Thắm và cấp dưới của Thắm chuyển cho được lấy từ Công ty BSC. Nhưng Sơn biện minh rằng “Bị cáo nghĩ đấy là tiền của Thắm chứ không phải tiền của Oceanbank”.
Một trong những doanh nghiệp lớn đã gửi tiền tại Oceanbank là Liên doanh Dầu khí Việt-Nga (Vietsovpetro). Thời điểm doanh nghiệp này gửi tiền nhiều nhất tại Oceanbank tới hơn 100 triệu USD (khoảng 2.000 tỷ đồng). Sơn khai, chỉ riêng doanh nghiệp này, bị cáo trực tiếp đưa tiền cho Kế toán trưởng là Võ Quang Huy và Tổng Giám đốc Nguyễn Hữu Tuyến khoảng 10 lần, mỗi lần từ 10 đến 20 ngàn USD hoặc từ 200 đến 300 triệu đồng. Còn những doanh nghiệp lớn khác là khách hàng lớn khác cũng gửi từ 1.000 đến 1.500 tỷ đồng cũng đều được Oceanbank “chăm sóc” rất chu đáo. Cũng vì lời khai này của Sơn mà HĐXX đã yêu cầu triệu tập ông Huy và ông Tuyến đến toà để đối chất.
Trong 5 ngày xét xử vừa qua, mỗi khi được HĐXX thẩm vấn cách tiêu những khoản tiền kếch xù từ Oceanbank việc gì, bị cáo Sơn đều khai đã chi từng này tiền và quà cho ông nọ, bà kia là quan chức, hoặc doanh nghiệp. Khai là vậy, nhưng Nguyễn Xuân Sơn không chứng minh được với lý do: “Tiền mang đi biếu, tặng mà Toà yêu cầu bị cáo chứng minh thì khó quá. Mình đi biếu, tặng quà, tiền mà lại bảo người được biếu, được tặng ký xác nhận làm sao được”.
Chủ tọa hỏi “Cáo trạng xác định, bị cáo lợi dụng chức vụ được giao để ban hành, tổ chức và chỉ đạo các hoạt động trái pháp luật chiếm đoạt số tiền hơn 246 tỷ đồng. Vậy toàn bộ số tiền này đều mang đi biếu, tặng hết sao?”. Nguyễn Xuân Sơn trả lời “cũng có những khoản chi khác nữa nhưng để hạch toán vào chứng từ kế toán thì rất khó”. Sau khi gây ra thiệt hại lớn về kinh tế cho Oceanbank, bị cáo Sơn được bổ nhiệm giữ chức vụ Phó Tổng Giám đốc PVN. Những tưởng khi ngồi vào ghế mới, ông ta không tham gia gì vào hoạt động của Oceanbank nữa nhưng thực tế không phải như vậy.
Khi Nguyễn Xuân Sơn được bổ nhiệm chức vụ mới cũng là thời điểm Phó Tổng Giám đốc Nguyễn Minh Thu tiếp quản vị trí Tổng Giám đốc Oceanbank. Từ đầu năm 2011 đến cuối năm 2014, thực hiện theo chỉ đạo của Hà Văn Thắm, Thu trực tiếp chỉ đạo các khối nghiệp vụ của Hội sở Oceanbank và Giám đốc các chi nhánh, phòng giao dịch Oceanbank chi trả lãi ngoài huy động vốn cho khách hàng tiền gửi trái quy định về lãi trần suất huy động vốn do Ngân hàng Nhà nước quy định từng thời kỳ với tổng số tiền khoảng 540 tỷ đồng.
Thu khai “Thời điểm này, theo bàn giao công việc và chỉ đạo của Sơn, bị cáo đã trực tiếp phê duyệt, nhận và chi tiền lãi ngoài hơn 125 tỷ đồng tiền gửi có kỳ hạn và không kỳ hạn cho các khách hàng thuộc nhóm Tập đoàn PVN do Nguyễn Xuân Sơn phụ trách. Cũng vì nhóm khách hàng của PVN gửi tiền tại Oceanbank rất lớn nên bị cáo không thể không nghe theo ý kiến của Sơn”.
Nguyễn Xuân Sơn từ vị trí là Tổng Giám đốc Công ty Tài chính dầu khí Việt Nam (PVFC), cuối năm 2008, do PVN ký thỏa thuận với Oceanbank và trở thành cổ đông, đối tác chiến lược, góp 20% vốn điều lệ vào Oceanbank, sau đó Sơn được PVN giới thiệu làm thành viên HĐQT và được HĐQT Oceanbank bổ nhiệm chức vụ Tổng Giám đốc Oceanbank từ đầu năm 2009 đến cuối năm 2010.
Từ chức tại Oceanbank, Sơn được bổ nhiệm làm Phó Tổng Giám đốc PVN rồi Chủ tịch Hội đồng thành viên PVN. Khi Sơn chuyển về PVN đảm nhận cương vị mới, người kế nhiệm vị trí Tổng Giám đốc Oceanbank là Nguyễn Minh Thu lại chính là cấp dưới một thời của Sơn kể từ thời còn công tác ở PVFC (một đơn vị thành viên của PVN) khi Thu lần lượt đảm nhận các chức vụ từ chuyên viên đến trưởng phòng.
Có thể thấy, không phải chỉ đến khi chuyển sang công tác tại Oceanbank, Thu mới là cánh tay của Nguyễn Xuân Sơn mà mối quan hệ cấp trên cấp dưới giữa họ đã được củng cố từ thời còn ở PVFC. Những sai phạm nghiêm trọng trong việc quản lý, điều hành Oceanbank là nguyên nhân trực tiếp đưa bộ ba nổi tiếng của Oceanbank là Hà Văn Thắm - Nguyễn Xuân Sơn và Nguyễn Minh Thu vào vòng lao lý.
Trước khi công tác trong ngành Dầu khí, rồi chuyển sang Oceanbank và lại trở lại làm lãnh đạo cao nhất của ngành Dầu khí, Nguyễn Xuân Sơn tốt nghiệp Trường Đại học Nam Carolina (Hoa Kỳ), chuyên ngành Quản trị kinh doanh, cấp đào tạo trên đại học; Đại học Kinh tế Quốc dân, chuyên ngành Vật giá và Trường Đào tạo cán bộ dầu khí.
Phần nhận xét hiển thị trên trang