Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 4 tháng 8, 2017

Đ/c Thông lại nói ngược:

Thích đốt

Các cụ xưa luôn nhắc nhở con cháu cẩn thận chuyện củi lửa, bởi cháy gớm lắm, đứng hàng thứ 2 trong 4 thứ tai họa thủy hỏa đạo tặc. Vì vậy, ngay trong ăn nói hằng ngày cũng tránh những từ cháy, lửa, củi, lò, rơm... bởi sợ gợi ý hoặc phật ý thần lửa.

Nay các bố làm ngược lại. Bố thì đòi nhóm lò thật nóng, đốt cả củi tươi; bố thì kêu gọi bộ hạ ai cũng phải có lửa trong lòng...

Cuối cùng thì họ vẫn theo nguyên tắc mà họ tự đặt ra, tức là thích cháy thích lửa, chứ không phải theo kinh nghiệm truyền răn của cha ông. Đó cũng là nối cách của tiền nhân họ với tinh thần "gió càng to ngọn lửa càng cao, núi rừng đều bén cháy ào ào", "dù có phải đốt cháy dãy Trường Sơn"...

Giới cai trị xứ này có phần nào giống lực lượng thánh chiến bên châu Âu hồi xưa, chỉ khác ở chỗ người xưa tử vì đạo Thiên Chúa, còn họ tử vì chủ nghĩa cộng sản. Họ thích đốt, thích ném mọi thứ vào lửa. Đạo diễn Đặng Nhật Minh có bộ phim về bác sĩ Đặng Thùy Trâm, tên phim ngắn gọn là Đừng đốt (lời của một cựu chiến binh Mỹ tham chiến ở VN khi nhặt được cuốn nhật ký của chị Trâm, nhờ thế mà giữ lại được kỷ vật ấy), còn các nhà cầm quyền VN bây giờ thì nói "Cứ đốt".

Tôi sực nhớ câu thấm đầy tinh thần Phật giáo của Đức vua Thái Lan Bhumibol Adulyadej khi tiếp sứ thần An Nam rằng "Các ngài tự hào đã đánh thắng hai đế quốc to, còn chúng tôi cũng tự hào không phải đánh thắng đế quốc nào". Chính với những người đứng đầu xứ họ như vậy, bạn đi sang Thái luôn thấy cuộc sống và con người rất yên bình, dễ chịu.

Nguyễn Thông


Phần nhận xét hiển thị trên trang

Thứ Năm, 3 tháng 8, 2017

Đặng Văn Thành-Trầm Bê: Người thua cuộc tỷ USD, kẻ thắng cờ xộ khám


M. Hà
VNN - Vụ thâu tóm Sacombank đã hạ màn, cục diện đã thay đổi. Ai sướng khổ hơn ai đã rõ. Thua đau đớn trong cuộc chiến cách đây 5 năm nhưng giờ đây Đặng Văn Thành thấy tỷ USD, trong khi người thắng Trầm Bê vướng vòng lao lý.

Cái kết sau 5 năm

Vụ thâu tóm lịch sử trên thị trường tài chính ngân hàng Việt Nam đã khép lại. Ông Đặng Văn Thành đã ra đi khỏi ngân hàng con đẻ Sacombank và quay về với nơi ông từng khởi nghiệp.

Đại gia Trầm Bê thì toại nguyện vì đã hợp nhất thành công 2 ngân hàng, trở thành đế chế lớn thứ 5 trong lĩnh vực này. Song, không giữ được thành quả, ông Trầm Bê đã từ bỏ tất cả tài sản ở ngân hàng nhưng trách nhiệm thì không dễ rũ bỏ.

Đoạn cuối Trầm Bê - Đặng Văn Thành: Ai khổ hơn ai dường như đã rất rõ ràng từ thời điểm đó. Bởi chỉ một thời gian ngắn sau khi hợp nhất thành công SouthernBank và Sacombank, cục diện đã thay đổi vào phút chót.

Ông Trầm Bê là chủ tịch HĐQT Sacombank (sau sáp nhập), người từng được xem là kẻ thắng cuộc, đã bất ngờ cam kết ủy quyền không hủy ngang, vô thời hạn cho NHNN thực hiện các quyền cổ đông theo quy định pháp luật đối với toàn bộ số cổ phần của ông và các bên liên quan ở Phương Nam (SouthernBank), Sacombank và NH sau sáp nhập. NHNN sẽ cử người tham gia điều hành, quản trị”.

Thâu tóm thành công nhưng ông Trầm Bê đã không còn quyền trong ngân hàng sau sáp nhập, thậm chí có thể phải chịu các trách nhiệm khác trong quá trình xử lý nợ xấu của ngân hàng sau sáp nhập.

Trước đó, ông Đặng Văn Thành có lẽ đã trải qua một quãng thời gian khó khăn trong nhất cuộc đời. Liên tiếp những tin đồn về cha con ông Đặng Văn Thành từ làm ăn khó khăn, bị mất ghế, thậm chí bị bắt.

Có một khoảng thời gian, sau khi đánh mất Sacombank vào tay Trầm Bê, ông Đặng Văn Thành đã “mất bóng” trên thị trường. Trong khi vợ con lo làm ăn thúc đẩy mảng mía đường, ông Đặng Văn Thành về trồng chè, nuôi bò và dạy học, nói chuyện với sinh viên.

Từng là một ông trùm trong lĩnh vực ngân hàng, gây dựng lên một Sacombank thuộc top đầu nhưng rồi ông Thành bị bật bãi. Ông không xuất hiện trên các phương tiện đại chúng, không nắm giữ các vị trí lãnh đạo ở các doanh nghiệp. Và trong cơn biến động này, ông Đặng Văn Thành dường như nhẹ nhàng hơn cả.

Ông Thành thấy tỷ USD, Trầm Bê xộ khám

Buộc phải rời Sacombank, chỉ khoảng 1-2 năm sau, giới đầu tư chứng khoán lại bắt đầu thấy lại những hoạt động kinh doanh mạnh mẽ của ông Đặng Văn Thành, sôi động như những ngày trước đây.

Không chỉ tìm đến những ngành kinh doanh đầy sức hấp dẫn như nuôi bò Kobe trên Lâm Đồng, trồng chè và làm du lịch, ông Thành còn trở lại với mảng mía đường của Tập đoàn Thành Thành Công.

Trong một thời gian dài, con gái ông Thành - "công chúa mía đường" Đặng Huỳnh Ức My - liên tục mua gom cổ phiếu của hàng loạt doanh nghiệp mía đường. TTC Group cũng liên tục gia tăng tỷ lệ sở hữu. Nhà ông Thành nắm giữ cổ phần chi phối ở một loạt các doanh nghiệp mía đường lớn và đã sáp nhập thành công một số doanh nghiệp vào với nhau.

Trước đó, ông Đặng Văn Thành đã thực hiện quá trình sáp nhập các công ty mía đường trong hệ thống Thành Thành Công từ nhiều năm. Đường Ninh Hòa đã được sáp nhập vào Đường Biên Hòa và Mía đường Nhiệt điện Gia Lai sáp nhập vào TTC Tây Ninh.

Trong tháng 7 vừa qua, 2 doanh nghiệp mía đường nhà ông Đặng Văn Thành (SBT và BHS) đã công bố sáp nhập thành 1 doanh nghiệp có quy mô gần tỷ USD. Sau cú sáp nhập, doanh nghiệp mới, chiếm khoảng 30% thị phần Việt Nam.

Bên cạnh đó, Thành Thành Công cũng rất mạnh về du lịch và nông nghiệp. Tập đoàn này sở hữu hệ thống khách sạn 2 đến 4 sao, khu du lịch, resort trải dài từ Nha Trang, Phan Thiết, Vũng Tàu, Cần Thơ, Đà Lạt như khách sạn Ngọc Lan, khách sạn Michelia, khu du lịch Thung lũng Tình Yêu, Đồi Mộng Mơ, khu du lịch Hòn Rơm 2, Pegasus resort,...

Không những thế, ông Đăng Văn Thành còn thấy vận lớn với dòng tiền ngàn tỷ đổ về, vào các doanh nghiệp của gia đình trong lĩnh vực bất động sản và cả mía đường. LienVietPostBank thông qua khoản đầu tư trị giá 500 tỷ đồng vào Công ty Cổ phần Địa ốc Sài Gòn Thương Tín - Sacomreal (SCR), nơi mà vợ và con cũng như Tập đoàn TTC nhà ông Thành nắm giữ cổ phần chi phối và bà Huỳnh Bích Ngọc (đang là phó chủ tịch thường trực).

Hai doanh nghiệp khác mía đường nhà ông Thành cũng đã có kế hoạch phát hành cả ngàn tỷ đồng trái phiếu riêng lẻ.

Trên thực tế, vì lưu luyến với đứa con tinh thần của mình mà có thời điểm, ông Thành muốn quay trở lại với Sacombank, khi ông Trầm Bê thất thế. Tuy nhiên, sau đó ông đã từ bỏ ý định và thâu tóm mảng mía đường của ông Đoàn Nguyên Đức (Bầu Đức), củng cố thêm vị trí số 1 trong lĩnh vực mía đường.

Trong khi ông Đặng Văn Thành thấy tỷ USD thì ông Trâm Bê rơi lại vào tình trạng dính líu đến đại án khi ông và dàn lãnh đạo liên quan đã bị bắt giữ do có liên quan đến vụ án xảy ra tại Ngân hàng TMCP Xây Dựng.

5 năm sau cuộc chiến tranh quyền, Sacombank chưa bao giờ hết nóng và câu chuyện của 2 đại gia với 2 lối rẽ, hai kết cục khác nhau vẫn còn là một câu chuyện dài đầy dư vị.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Mạng xã hội, quyền lực và trò chơi


Phạm Trung Tuyến 

VNN - Quyền lực đó không hề ảo, bởi thực tế một phó chủ tịch phường ở Văn Miếu bị đình chỉ, một bà mẹ phải xin lỗi cộng đồng bởi bênh con thái quá, trước áp lực truyền thông từ mạng xã hội. 

Mạng xã hội, dù vô tình hay hữu ý, cuối cùng cũng đã dần chia sẻ cái gọi là “quyền lực thứ tư” với báo chí truyền thống theo cách trang bị cho mỗi người dùng một cơ hội ngang nhau về quyền lực truyền thông. Từ đó, mỗi người dùng, tuỳ khả năng, mục đích của bản thân mà sử dụng quyền lực đó theo cách mình muốn. Quyền lực đó không hề ảo, bởi thực tế một Phó chủ tịch phường ở Văn Miếu bị đình chỉ, một bà mẹ phải xin lỗi cộng đồng bởi bênh con thái quá, trước áp lực truyền thông từ mạng xã hội. 

Nhưng không phải đến khi những trường hợp cụ thể đó xảy ra thì người ta mới nhìn thấy quyền lực của mạng xã hội. Ngay khi một người dân giơ máy điện thoại lên như một cách thức để tự vệ thì ý thức về quyền lực đã được xác lập rồi. Tuy nhiên, đa số người dùng vẫn sử dụng quyền lực được trang bị bởi mạng xã hội với tâm thế tham gia một trò chơi trên cõi ảo. 

Với tâm thế dùng mạng xã hội như một trò chơi, người ta dễ dàng a dua theo một quan điểm, dễ dàng cổ xuý cho bất cứ trào lưu nào, chỉ dựa trên cảm tính cá nhân, hoặc lợi ích trực tiếp mà không cần quan tâm tới khả năng chịu trách nhiệm đối với hậu quả từ hành vi trên mạng xã hội của bản thân. Thực tế vừa qua đã cho thấy, ai chơi mạng xã hội một cách đàng hoàng, có trách nhiệm sẽ được xã hội tín nhiệm nhờ những đóng góp tích cực. Ngược lại những ai chơi mạng xã hội với tâm thế vô trách nhiệm sẽ nhanh chóng bị cộng đồng bóc mẽ và lãnh hệ lụy.

Bởi vì khi những câu chuyện bịa đặt dễ dàng được lan truyền qua các tài khoản mạng xã hội của các cá nhân. Nó sẽ không hoàn toàn được nhìn nhận như là một câu chuyện bịa đặt nữa, khi xuất hiện trên trang cá nhân của những người dùng cụ thể. Bởi với danh tính thật, lý lịch thật, những chủ tài khoản mạng xã hội đã trở thành nguồn tin có thật. 

Một bài báo dẫn lời các nguồn tin ẩn danh sẽ không có nhiều giá trị về thông tin. Nhưng thông tin từ các trang cá nhân có danh tính, về lý thuyết, mặc nhiên được coi là nguồn tin có trách nhiệm. Nhưng trên thực tế, khi tham gia mạng xã hội với tâm thế “chơi mạng, chơi facebook” thì tính trách nhiệm lại vô cùng mờ nhạt. 

Sự thiếu vắng trách nhiệm của người “chơi” mạng xã hội khiến họ có thể lớn tiếng xúc phạm, chửi mắng bất cứ ai, chỉ dựa trên định kiến, hoặc tình cảm của mình. Họ cũng có thể làm lây lan nỗi sợ hãi, thù ghét, sử dụng bạo lực đối với đồng loại bởi những ý nghĩ của bản thân, thông qua suy diễn ác ý, hoặc ngây thơ, của cá nhân. 

Đã có những cá nhân phải chịu trách nhiệm về việc sử dụng mạng xã hội để truyền thông sai sự thật, gây ảnh hưởng nghiêm trọng đến cộng đồng. Nhưng, đó đều là những trường hợp cá biệt, khi thông tin đó gây hậu quả nghiêm trọng, và rõ ràng như vụ hoang tin máy bay rơi gần đây. Vì những tin tức bịa đặt mà đã có những người vô tội bị đánh như hai phụ nữ bán tăm, có người bị đốt xe như chuyện ở Hải Dương. Song, những kẻ loan tin sai sự thật dẫn đến hậu quả đó thì chưa hề bị buộc chịu trách nhiệm. 

Với mạng xã hội, mỗi người trong chúng ta đều được trang bị một công cụ để thực hành quyền lực truyền thông. Có quyền lực trong tay, người ta có thể sử dụng nó theo cách mình muốn, song không phải ai cũng có đủ kiến thức, kỹ năng, và cả tinh thần trách nhiệm để sử dụng quyền lực đó. Quyền lực không được kiểm soát, đã, đang, và sẽ luôn là điều đáng sợ ở bất cứ cộng đồng nào. 

Để được quyền điều khiển phương tiện cơ giới, người ta cần phải được cấp bằng. 

Để được quyền bán thuốc, hoặc chữa bệnh, người ta cần phải được cấp bằng. 

Để được quyền biểu diễn nghệ thuật, như kéo đàn violin trên phố, người ta cũng cần xin giấy phép. 

Để được xuất bản một tờ báo, một cuốn sách, người ta cũng cần được cấp phép. 

Song, để được quyền sử dụng mạng xã hội cho mục đích truyền thông, không ai cần bằng cấp, không ai bị ràng buộc bởi các quy định của pháp luật, bởi việc sử dụng mạng xã hội vẫn đang được nhìn nhận như một trò chơi. 

Quyền lực không bao giờ là một trò chơi, quyền lực luôn có khả năng làm tha hoá con người, quyền lực tuyệt đối sẽ có thể dẫn đến tha hoá tuyệt đối. Vì thế mà quyền lực luôn phải được kiểm soát. Chỉ có quyền lực truyền thông trên mạng xã hội thì chưa phải chịu bất cứ sự kiểm soát nào. 

Xu hướng lạm dụng quyền lực truyền thông trên mạng xã hội đang dần trở nên phổ biến trong mọi hành vi ứng xử giữa con người, với con người. Vì thế, đã đến lúc, thứ quyền lực tấy cần được kiểm soát, bằng luật lệ, bằng quy định, và bằng những chế tài nghiêm túc. Đã đến lúc không thể tiếp tục coi việc sử dụng mạng xã hội giống như một trò chơi. 

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Bóng tối quyền lực


>> Dân ơi, xin cố mà chờ!
>> Bệnh đã đến ngay ngoài ngõ
>> Trump thề sẽ hủy diệt băng đảng tàn bạo nhất thế giới

FB Bạch Hoàn

Chính trường Việt Nam vẫn tiếp tục nóng. Những kẻ đã tàn phá nền kinh tế này, đã làm tan hoang đất nước này, đã khiến nhân dân lầm than, người đời oán thán, có lẽ sắp đến ngày phải trả giá.

Một đại án ngành công thương, giống như đại án ngành ngân hàng, bây giờ là vô cùng cần thiết.

Trịnh Xuân Thanh để lại khoản lỗ 3.200 tỉ đồng. Vào năm 2014, thủ tướng lúc ấy là ông Nguyễn Tấn Dũng đã có chỉ đạo Bộ Công thương phải xem xét, làm rõ trách nhiệm của các cá nhân có liên quan. Vậy nhưng không hiểu vì sao Vũ Huy Hoàng lại đưa Trịnh Xuân Thanh về Bộ Công thương, chỉ trong một thời gian ngắn liên tục cất nhắc lên vị trí cao hơn, biến những vị trí ấy thành bệ đỡ để Trịnh Xuân Thanh về Hậu Giang làm phó chủ tịch tỉnh.

Nhiều anh chị tôi ở Bộ Công thương kể rằng, có những dấu hiệu cho thấy ông Vũ Huy Hoàng lập ra một ekip thao túng quyền lực, toàn bộ tay chân được cất nhắc, đề bạt vào các vị trí béo bở, màu mỡ.

Nổi bật như ông Vũ Văn Cường, từ chân thư ký của Vũ Huy Hoàng, được đưa lên Chánh văn phòng Bộ Công Thương, rồi chính tay ông Hoàng lại ký quyết định đưa lên làm chủ tịch hội đồng thành viên Tổng công ty thuốc lá Việt Nam.

Một nhân vật khác là ông Bùi Huy Sơn. Ông Sơn cũng đi từ vị trí thư ký của Vũ Huy Hoàng, nay đã ngồi ghế Cục trưởng Cục trưởng Cục Xúc tiến thương mại.

Thêm một thư ký khác của Bộ trưởng Vũ Huy Hoàng là ông Trương Thanh Hoài. Ông Hoài từ thư ký đã lên chức Vụ trưởng Vụ Công nghiệp nặng.

Ông Võ Thanh Hà, thư ký của Vũ Huy Hoàng, chỉ kiêm nhiệm vị trí phó chánh văn phòng một thời gian ngắn, rồi lên chánh văn phong và lại lên tiếp, ngồi vị trí chủ tịch Tổng ty bia rượu nước giải khát Sài Gòn (Sabeco).

Còn nhiều cái tên khác, người trong ngành gọi là "đệ anh Hoàng", "em chị Huyền" - tức vợ ông Hoàng, là có thể leo cao, luồn sâu. Thậm chí, dù có sai phạm nghiêm trọng như vụ gian lận thi tuyển công chức ở Cục Quản lý thị trường, ông Hoàng vẫn một tay che trời. Chủ tịch hội đồng thi tuyển là Trương Quang Hoài Nam, dù có sai phạm vẫn được đi luân chuyển làm phó chủ tịch Cần Thơ, phó chủ tịch hội đồng thi tuyển thì lên chức Cục trưởng Cục Quản lý thị trường.

Những điều này chẳng khác nào dẫm đạp lên lẽ phải, chẳng khác nào thách thức nhân dân và nhạo báng công lý.

Những con người như thế, nếu không bị trả giá trước pháp luật, thì sự xuất hiện của Trịnh Xuân Thanh bây giờ có ý nghĩa gì đâu?

"Đã hỏi chị chưa?" là ấn tượng ông Vũ Huy Hoàng để lại với những người biết rõ nội tình ở Bộ Công thương sau 10 năm ông Hoàng làm Bộ trưởng.

Phía sau thành công của một người đàn ông có bóng dáng của một người phụ nữ. Phía sau thất bại của người đàn ông cũng có phần kém cỏi của người phụ nữ. Những điều ấy thật sự rất bình thường. Nhưng phía sau sự thất bại của một ngành công nghiệp quốc gia, một ngành thương mại quốc gia, của một lĩnh vực quản lý tới 60% nền kinh tế quốc gia, lại có bóng tối quyền lực của một người phụ nữ, thì vô cùng bất thường. Đó chính xác phải gọi là tội lỗi. Tội lỗi ấy trời không dung, đất không tha, lòng người căm hận.

Phần nhận xét hiển thị trên trang

BÀN VỀ BỆNH



Không có bệnh nào nhỏ
cũng không bệnh nào quá to
vấn đề kê đúng thuốc
và định được..
đúng toa
Mấy hôm bị zô na dằn vặt
lại nghe tin bạn ung thư
nháo nhào tìm Đỗ Tất Lợi
may thay bệnh khỏi.
Êm ru!
Xử lý không đúng cách,
điều trị sai liệu trình
bệnh sẽ không phải nhỏ
hoài hơi ngồi,
kêu ca
Đừng nghe kẻ thâm mưu xúi dại
quáng quàng thuốc nào cũng dùng
Ví như chuyện vừa xảy ra bên Đức
Chuyện nhỏ thành to..
mà thương!
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Quan hệ Việt – Đức sau vụ TXT

“head animal”

Cụ Rossler và PB Minh. Ảnh: Internet
Tất nhiên là xấu nhưng không đến mức rất xấu như mạng ảo đang lo ngại, kiểu biển Đông đang bị Trung Quốc đe dọa nhưng có đánh nhau đâu. Việt Nam tự đánh nhau là kém, chứ với nước ngoài á, trăm trận trăm thắng, kể cả lúc thua.

Cụ TBT Trọng cứ từ từ tiến lên CNXH cuối thế kỷ này nên chẳng đi đâu mà vội. Có TXT trong tay rồi, phần còn lại ngoại giao với Đức có anh Phạm Bình Minh lo. Vào BCT mà không lo ổn việc này thì kỳ sau lại giống bố Nguyễn Cơ Thạch. Trong cơ có nguy, trong nguy có cơ, mới gọi là nguy cơ.
Winners and Losers (được và mất) sau vụ “đầu thú – head animal” – tỷ số 1-1
Winners – người được
  1. Công đầu thuộc về AN VN, cho một đội sang theo dõi và đợi thời điểm ra tay khá chính xác. Vào tận sào huyệt của một nước có Gestapo và Stassi nổi tiếng hai thế kỷ để bắt người thì ít có nước dám làm. Hiện có Mỹ dám chơi Pakistan cho trực thăng vào tận nhà Bin Laden, dùng camera quay trực tiếp cho TT Obama xem cảnh xử cụ khủng bố. Israel bắt cóc tội phạm thời Đức QX, sau này là ám sát làm nhưng không bao giờ nói.
  2. Cụ Tô Lâm chối không biết gì cũng khôn khéo và Osin tha hồ nổi tiếng sau khi tung vài chữ lên FB hai ngày trước khi báo chí được phép nói cụ thể.
  3. Báo Việt hải ngoại ở Đức thêm điểm do khẳng định ngay từ đầu không phải “head animal”.
  4. Người Buôn gió lãi bão. Sau vụ TXT thì vị trí của Lái Gió vững như bàn thạch, bất chiến tự nhiên thành. AN khó sang lần nữa vì lái gió. Với lại bắt cóc tay này chả được vị gì, nhiều chữ nhưng không có tiền.
Losers – người mất
  1. An ninh Đức quá kém, để xảy ra vụ bắt cóc. Dân Đức sẽ chán vì họ nghĩ AN VN làm được thì ISIS có gì mà không làm nổi. Lỗ hổng chết người.
  2. Báo chí VN bị việt vị vì không bằng mạng xã hội. Cũng dễ hiểu vì họ bị quản lý chặt nên nhiều khi botay.com.
  3. Cụ gì trong sứ quán phải rời Đức lên đường về nước trong vòng 48 tiếng, nhưng cái mất này sẽ giúp cụ được lên lon (vừa mất – vừa được)
  4. Khổ nhất là nền ngoại giao “thuyền thúng” Việt Nam. Đối nội làm một đằng, đối ngoại làm một nẻo, thúng cứ quay tròn.
Quan hệ Việt Đức: HÒA
Dù thế trận nghiêng về phía Đức đang giữ bóng nhiều hơn, có phạt penalty, có sút phạt góc, lật cánh đánh đầu, nhiều cú đá nguy hiểm nhưng đội bắt gol của VN cực giỏi, tỷ số chung cuộc dự đoán hai bên cùng về nhất.
Cụ Hồ đã theo cụ Marx từ thế kỷ 19, triết học Đức được người Việt từ trẻ đến già thuộc làu làu, chủ nghĩa XH là mồ chôn chủ nghĩa tư bản, cách mạng liên minh công nông sẽ đập tan xiềng xích của chủ nghĩa đế quốc.
Kiểu “head animal” là một bài trong “chuyên chính vô sản” do Marx chỉ ra, nên hỏi lại cụ ấy xem có đúng không?
Năm 2015 là kỷ niệm 40 năm quan hệ Việt – Đức (Tây Đức). Năm 2011 cụ Dũng và cụ Merkel đã ký hợp tác coi hai bên là đối tác chiến lược về chính trị, kinh tế, văn hóa và phát triển. Ai đã đến ngôi nhà Goethe trên đường Nguyễn Thái Học để hưởng các món ăn Đức, đọc sách, xem phim Đức thì sẽ hiểu nước Đức luôn tồn tại trong lòng người Việt.
Về kinh tế, riêng năm 2016 trao đổi thương mại giữa hai nước khoảng 10 tỷ đô la, Đức xuất khẩu 2 tỷ tăng 15% so với năm trước, Việt Nam xuất khẩu 8 tỷ tăng 33%, hai bên đều có lợi, VN lợi nhiều hơn trong ngắn hạn vì toàn xuất khẩu giầy da, may mặc, đồ điện tử, nhưng trong dài hạn Việt Nam cần có hàng chất lượng cao thì phải có máy móc hiện đại tối tân của cụ Marx như nền triết của cụ trường tồn và vô địch.
Đức sẽ có thị trường tiềm năng nên năm trước cụ Merkel mất rất nhiều công sức thuyết phục EU là Vietnam là đối tác tin cậy và được chấp thuận vào thương mại tự do với EU. Cụ Merkel không nghĩ ra anh TXT đang “chơi” dài với anh Buôn Gió làm lộ hết thiên cơ.
Người Việt ở Đức cỡ trăm ngàn đang đóng góp cho kinh tế nước này. Họ không theo ISIS, chăm chỉ làm ăn, thỉnh thoảng có đánh lộn nhưng chỉ là “một bộ phận không nhỏ”
Về văn hóa Đức tại Việt Nam khỏi phải nói, ngoài triết học Mác còn có thơ Goethe, nhạc hay dù chúng tôi nghe nhạc phải quạt, có xe Mec nổi tiếng cho nhà giầu, tiếng Đức được dạy chính thức trong trường ở Việt Nam trong khi tiếng Việt không có chỗ ở Đức, unfair 😊
Khi bàn chuyện quan hệ hai nước thì họ đặt lên bàn cân được và mất, còn chuyện anh “head animal” chỉ là cái cớ để đàm phán.
Mà biết đâu AN VN sang Đức định bắt cóc anh Philipp Rösler, người Đức gốc Việt, từng làm PTT tướng chi đó, đưa về VN thay cho 5 PTT và giúp cho kinh tế đỡ trì trệ, nhưng không may các anh AN bắt nhầm TXT thành ra là “đầu thú”.
Các cụ ngoại giao Đức nổi giận, anh Phạm Bình Minh cứ đọc mấy câu thơ sau của nhà thơ Goethe vĩ đại, cuộc đời mới thì tình yêu mới, làm răng mà buồn nếu TXT head animal, thế nào cũng rủ nhau đi uống bia, hết giận.
Thơ Goethe – Neue Liebe, neues Leben    Tình yêu mới, cuộc đời mới
Herz, mein Herz, was soll das geben? Con tim của ta ơi, có điều gì
Was bedranget dich so sehr? – Đã xảy ra làm mi buồn đến thế?
Welch ein fremdes, neues Leben! – Cuộc đời mới lại hồi sinh mạnh mẽ
Ich erkenne dich nicht mehr. – Làm cho ta không thể nhận ra.
Weg ist alles, was du liebtest, – Những gì xưa yêu giờ đã trôi qua
Weg, warum du dich betrubtest, – Xưa khát khao để giờ mi rầu rĩ
Weg dein Fleiss und deine Ruh – Đâu rồi tĩnh lặng, đâu vẻ vô tư
Ach, wie kamst du nur dazu! – Con tim ơi, sao mi buồn đến thế!

Chúc các cụ chém gió vui.
Hiệu Minh. 3-8-2017
Tham khảo:

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Chỉ là những chuyến xe!


Cuộc đời như những chuyến xe
Người lên, người xuống, người về, người đi
Lúc hội ngộ, lúc phân ly
Nụ cười, tiếng khóc, có khi lặng buồn

Kẻ cùng đi, xuống giữa đường
Gặp nhau phút chốc, vô thường chào nhau
Vẫy tay gạt vội niềm đau
Rồi mai tiếp chuyến xe đầu lại xa

Chuyến xe trong cuộc đời ta

Đến giây phút cuối chỉ là ta thôi
Duỗi chân ngẫm nghĩ sự đời
Ngộ ra ta chợt bật cười vu vơ…

ST

Phần nhận xét hiển thị trên trang