Kho giống má trên cánh đồng chữ nghĩa!

Thứ Sáu, 2 tháng 10, 2015

Nỗi nhục ngàn năm!

Tác giả : Vũ Ngự Chiêu

Lễ Đầu Hàng Của Ông Cháu Mạc Đăng Dung 

(30/11/1540-29/4/1541)



tranh LeMinhPhong-bien lay
Biển lẫy - Tranh Lê Minh Phong
Lễ Đầu Hàng 30/11/1540:
Ngày 30/11/1540, Đăng Dung bàn giao chính quyền cho Phúc Hải (Mo Fu-Hai, 8/3/1540-5/6/1546), rồi cùng Văn Minh và khoảng trên 40 thủ hạ tới Trấn Nam Quan, tự trói, xõa tóc, đi chân đất vào doanh trướng quân Minh, quì lạy xin cắt đất, làm lễ đầu hàng.
Tên Trấn Nam Quan [Chennanguan] xuất hiện lần đầu trong chỉ thị của Mao Bá Ôn gửi Nguyễn Văn Thái ngày 24/3/1539. (Ming shi-lu, Shizong, (Wade, NUS data base), juan 221:1b-7a). Hiện nay đổi làm Hữu Nghị Quan. Ranh giới là một đường gờ sất chạy ngang con lộ từ Đồng Đăng qua Bằng Tường. Hai bên đường gờ sắt có trạm kiểm soát của công an biên phòng. Trụ sở hành chính của Trung Hoa nằm trên một triền núi, cách gờ sắt khoảng 800 mét tới 1 cây số. Trụ sở biên giới của Việt Nam ở phía nam gờ sắt, với khoảng cách tương tự. Mùa Xuân năm 2005, vợ chồng tôi cùng một số thân hữu đã chụp hình kỷ niệm tại mốc cây số 0. Thời gian này, du khách Trung Hoa khá đông. Những công ty du lịch trên phố cũ Hà Nội đều quảng cáo nhận làm thủ tục xin visa [giấy nhập khẩu] “Trung Quốc” với lệ phí nhỏ.
Một số nhạc sĩ, ký giả thích gọi Trấn Nam Quan là Ải Nam Quan, với hàm ý sai lạc rằng ải này do các triều đại quân chủ Việt xây dựng. Thực ra, cái gọi là “Ải Nam Quan” nằm trong lãnh thổ Trung Hoa, do nhà Minh xây dựng và tu bổ năm 1539-1540 khi tổ chức lễ cắt đất, đầu hàng của ông cháu Mạc Đăng Dung. Trước đó, ải này có tên Pha Lũy hay Ba Lủy, cách Khâu Ôn (Lạng Sơn), “ba ngày đường.” Theo Minh thực lục, ngày 1/10/1427, Liễu Thăng và khoảng 70,000 quân Minh tới Pha Lũy. Ngày 2/10, tới Ải Lựu. Hôm sau, 3/10, tới ải Kê Lăng, hay Chi Lăng, đổi tên thành “Trấn Di Quan.” Ngày này, Liễu Thăng và khoảng 100 kỵ mã vượt Chi Lăng, tiến về phía nam. Bị danh tướng Trần Nguyên Hãn vây đánh ở chân núi Mã Yên (tức Đảo Mã Pha, hay Đèo Đổi Ngựa). Liễu Thăng và thủ hạ bị ràn sát, chết vì vết gươm chém hoặc lao bay. Khí giới, khiên mộc và ấn tín đều bị tịch thu. Quân Lê dùng chiến lợi phẩm này đề binh vận Mộc Thạnh, Đàm Trung, và quân Vân Nam, lúc ấy mới kéo tới châu Thủy Vỹ, Tuyên Quang. Mộc Thạnh và Đàm Trung phải rút chạy về Lâm An, rồi Côn Minh. Chu Kỳ Trấn ân xá Mộc Thanh, nhưng Đàm Trung bị ngũ phủ, lục bộ và Đô sát viện kết tôi cố tình trì hoãn trước quân địch, bị cách làm thường dân, tịch thu tài sản, hạ ngục, cùng Vương Thông, Trần Trí, Mã Anh, Phương Chính, Lý An, thái giám Sơn Thọ (tội dung dưỡng địch), và Mã Kỳ (tội tạo cơ hội cho man di nổi loạn). Sáu tướng khác - gồm Thái Phúc, Chu Quảng, v.. v..- bị tử hình vì kêu gọi quân viễn chinh Minh đầu hang. Chu Quảng bị thêm tội đích thân mở cổng thành Xương Giang ngày 28/9/1427. Ngoài ra, các tướng trên còn tố cáo âm mưu nổi loạn của hơn 9,000 tù binh, khiến tất cả đều bị giết. Ngày 29/12/1427, Thái Phúc được lệnh cầm đầu toán hơn 13,000 tù, hàng binh Minh, vượt sông Hồng về Nam Ninh. Mang theo 1200 lừa ngựa. Phần thủy quân, Sơn Thọ và Mã Kỳ đưa về Khâm Châu. Riêng Vương Thông rời Bồ Đề ngày 3/1/1428. Vương Thông cũng là người cho hộ tống sứ đoàn Lê Thiếu Dĩnh đi Bắc Kinh, mang theo biểu đầu hang và cầu phong của Trần Cảo, Lê Lợi, do Nguyễn Trãi soạn thảo. Những người muốn có một kiến thức vừa phải về thời Minh thuộc và 12 năm kháng Minh gian khổ của Lê Lợi và chiến hữu. nên đọc qua Quân Trung Từ Mệnh tập của Nguyễn Trãi—tức thư từ trao đổi giữa Lê Lợi và quan tướng Minh. Cũng nên thêm, theo Minh thực lục, từ ngày 8/2/1418  Lý Bân đã sai Chu Quảng tiến vào Lam Sơn tàn phá, giết chóc. Vi phạm những tội ác khó tha thứ như đào mộ phụ thân Lê Lợi lấy hài cốt. hay bắt bớ phụ nữ, trẻ em bán làm nô tì. Những tội ác chiến tranh của Chu Lệ và thuộc hạ mới cao tày trời, vượt qua cả 20 tội cha con Quí Ly, và nhiều lần tái diễn từ thời Lưu Triệt (Hán Vũ Đế, 140-86 TTL) “tru Lữ Gia, lập cửu quận” [giết Lữ Gia, lập chin quân] năm 112-110 TTL.
Tại hành dinh mới được dựng lên cho lễ đầu hàng, bọn Dung đi chân đất, bò vào, quì bái và trình nộp biểu đầu hàng. Tới Tổng Hành Dinh, chúng cũng bò vào, theo đúng lệ qui phục.
Chúng khai báo về lãnh thổ, quân đội, dân sự, quan lại, và xin được xét xử.
Chúng tuyên bố bốn [4] động châu Khâm thuộc vào nội địa.
Hai [2] đô Như Tích [Ru Xi] và Chiêm Lăng [Tie Liang], bốn [4] động Tê Phù [hay Tư Lẫm, Si Lin], Kim Lặc [Jin Le], Cổ Sâm [Gu Sen], Liễu Cát [Liao Ge], cho nội thuộc Khâm Châu.” Gồm cả Phân Mao Lĩnh nơi vua quan Trung Hoa ngủ mơ thấy Mã Viện trồng trụ đồng 1,500 năm trước. Và, năm 1540, Bố chính sứ ti Quảng Đông/Quảng Tây yêu cầu Chu Hậu Tổng (Thế Tông, 27/5/1521-23/6/1567) đòi lại phần đất 300 lý của châu Khâm đã bị dân An Nam lấn chiếm—từ Phân Mao Lĩnh tới Đồng Đăng, tức trụ đồng Mã Viện..

Xin được tiếp tục cai trị, và giữ ấn cũ cho đến khi có lệnh mới.
Bá Ôn bèn tuyên dương uy đức Hoàng đế, và cho lệnh bọn Dung trở lại quê hương, chờ lệnh.

B. Bá Ôn và những người khác họp bàn về tờ biểu lên triều đình.
1. An Nam đang sợ hãi sức mạnh của triều đình nên tự chế và muốn chuộc tội.
2. Về Lê Ninh, việc tự nhận là giòng dõi vua Lê chẳng có gì chắc chắn, khó tìm được bằng chứng.
3. Xin đề nghị: Tha tội cho Dung, hủy bỏ các chức tước cũ [của nhà Lê], và nghiên cứu việc phong chức tước mới.

C. Biểu đầu hàng của Dung:

Tôi kính cẩn tâu trình rằng họ Lê, những người cai trị cũ của An Nam, đã liên tục gặp đại họa; người này nối tiếp người kia qua đời. Rồi Lê Khoáng được cử lên tạm coi việc nước. Nào ngờ chỉ một thời gian ngắn sau, Khoáng cũng bị đau nặng, rơi vào tình trạng chờ chết. Trong tình trạng chờ chết, [Lê Khoáng] đã sai lầm khi muốn trao phó cho tôi tạm coi việc nước. Và tôi, kế đó, truyền lại cho Đăng Doanh, con tôi. Chúng tôi không dâng biểu xin phép, và quả thực chúng tôi quá táo bạo, tự tung tự tác.
Mặc dù triều đình xa cách cả 10,000 dặm [khoảng 5,000 cây số] và thật khó khăn để xin cố vấn, nhưng tội ác của chúng tôi thấu trời xanh. Cách nào để khoan dung cho sự mù lòa của chúng tôi.
Năm Gia Tĩnh thứ 17 [1538-1539], cha con tôi gửi Nguyễn Văn Thái và những người khác [như Phạm Văn Nghị ngày 22/4/1538] dâng biểu đầu hàng, và xin triều đình quyết định. Tuy nhiên, sự trung thành sâu, dày của chúng tôi không đủ chuyển lòng Hoàng đế.
Chúng tôi ngày đêm lo lắng. Ngày 3/3/1540, con trai tôi là Đăng Doanh lo lắng đến chết. Dân chúng theo thông lệ, cử con trưởng Đăng Doanh là Phúc Hải tạm quyền việc nước.
Tài liệu Lê ghi Doanh chết ngày 22/2/1430, tức 15/1 Canh Tí. ĐVSK, BKTB, XVI:3a, Long & Lâu (2009), 3:149. Lê Quí Đôn và Minh thực lục ghi ngày 3/3/1540, tức 25/1 Canh Tí.

Tôi lo ngại về cả hai lỗi lầm trong việc truyền ngôi và nhận ngôi, và tình trạng không theo đúng phép tắc. Nếu chúng tôi làm theo ý dân, tội lỗi sẽ càng to hơn, và không cách nào sửa chữa được. Bởi vậy, tôi và cháu nội tôi, Phúc Hải, cùng tạm coi việc nước trong khi chờ lệnh.
Thời gian ngắn sau, các đại tướng chỉ huy cuộc chinh phạt và quan quân áp lực trên lãnh thổ. Như con lợn trong chuồng, tôi phải làm gì đậy? [What was I, like a caged pig, to do?] Tôi chỉ ngày đêm lo lắng cho sự an nguy của dân chúng.
Thật may mắn, tôi được lời của Tổng Hành Dinh và được nghe lời của Trời. Chúng xuyên chảy qua chúng tôi với độ lượng vô bờ bến khiến tôi ứa nước mắt. Tôi xin thú nhận rằng chính tôi, Đăng Dung, đã phạm tội, còn dân chúng hoàn toàn vô can. Chính tôi là kẻ mà lòng độ lượng của triều đình không thể tha thứ, vậy mà dân chúng lại sắp sửa bị trừng phạt. Cách nào tôi cố kéo dài thêm ít hơi thở, với cái giá mà dân chúng phải chịu đựng. Bởi vậy, dù đang ở quê hương, tôi hướng về phía bắc của Thánh Đế, sai bọn thuộc hạ thấp hèn Nguyễn Như Quế, Đỗ [Thế] Thanh, Đặng Văn Trị cùng các kỳ lão Lê Thuyên [Li Qian], học giả Nguyễn Kinh Tế, chúng tôi tự trói mình, ngày 30/11/1540 vượt biên giới, bái lậy xin hàng.
Đăng Dung tôi muốn tự mính bò tới kinh đô để bái kiến thiên tử và xin ban tội chết. Nhưng tuổi già, sức yếu, tôi không thể bò tới đó. Cháu đích tôn của tôi thì đang cư tang, không thể đi xa. Vì vậy tôi sai cháu tôi là Mạc Văn Minh, và các thượng thư cao tuổi Hồ Tam Tĩnh, vàĐỗ Chí Khanh cùng tiểu mục Nguyễn Như Quế, từng phục vụ triều trước, đến kinh đô nhận hình phạt.
Tôi hy vọng rằng với lòng độ lương bao la, Hoàng Đế sẽ có thiện cảm và ban cho tôi cơ hội thay đổi. Lãnh thổ và dân chúng đều thuộc triều đình [The territory and the people all belong to the Court].
Tôi hy vọng rằng Hoàng thượng sẽ nghĩ đến tình cảm của man di và xét xử lưu tình cho chúng tôi được trở thành một phần của nội địa [part of the within] và từ lâu tuyên bố là chư hầu.
Trả đất Khâm Châu:
Mới đây tôi được biết rằng án sát Li Xi Yuan [Lê Huy Uyên] đã đòi hai đô Như Tích và Chiêm Lăng, cùng bốn động Tư Lẫm, Kim Lặc, Cổ Sâm và Liễu Cát. Nếu quả thật như thế, tôi xin tuân lệnh.
Cống lễ: Sẽ đóng góp số cống lễ [20 năm] còn thiếu.
Cống tượng hình người bằng vàng, bạc, giống các triều trước.
Xin giữ lại ấn tín cũ, nhưng không sử dụng bừa bãi.
[Ngày 17/5/1541, đúc xong ấn bạc An Nam Đô thống sứ ti, Đô thống sứ; Shizong (Wade, NUS data base: 2005), juan 248:16b-17a; MSL, vol 182, pp 4996/97]

D. Biểu của Nguyễn Như Quế:
Đăng Dung thực sự nhận được sự truyền ngôi của Lê Khoáng.
Nhà Lê đã dứt, xin ân xá cho Dung.

Sau lễ đầu hàng ngày 30/11/1540, bọn Bá Ôn cho Đăng Dung về nước đợi lệnh. Văn Minh cùng Hồ Tam Tĩnh [Xu San-shang], Nguyễn Văn Thái, Nguyễn Như Quế [Ruan Ru-gui] tất cả 29 người  lên Bắc Kinh, mang theo biểu đầu hàng của Dung. Bọn Nguyễn Như Quế cũng dâng một biểu riêng, xin ban ơn cho Dung. Bọn Quế nói thêm về vùng lãnh thổ dâng cho Hậu Tổng: hai [2] đô Như Tích [Ru Xi], Chiêu Lăng [Tie Liang] và bốn “động” Tê Phù hay Tư Lẫm [Si-lin], Kim Lặc [Jin-le], Liễu Cát [Liao Se], Cổ Sâm [Gu Sen] tức là đất “trụ đồng,” mà theo huyền thoại là nơi Mã Viện [Ma Yuan] dựng lên thời Lưu Tú [Liu Xu] (5/8/25-29/3/57) sau khi đánh bại Hai Bà Trưng (40-43) mà sách sử Hán tộc rẻ rúng gọi là “Trưng thị [Sheng Ce],” hay “Trưng tặc.” (Ming shi-lu, Taizu, (Wade, NUS, database) juan 249:2b-3a. Shi-zong [Jiajing], juan 248:1b-5a MSL, 82, pp 4966/73; LTHCLC, 46: Bang Giao Chí, (1992), 3:203 [203-204], 217; ĐVSK, BKTB, XVI:2b, 3b, Lâu et Long (2009), 3:148-149, Giu (1967), 3:132-33; CMCB,XXVII:32-33; (Hà Nội: 1998), II:115-16). Truyện Mạc Đăng Dung trong Thông sử của Lê Quí Đôn thiếu đoạn này; Thông sử, Long (1978), tr 272 [không dịch hay tự kiểm duyệt]
Về huyền thoại trụ đồng, xem Chính Đạo Vũ Ngự Chiêu, “Trụ Đồng Mã Viện: Sự đàn hồi của biên giới Đế Quốc Trung Hoa;” Hợp Lưu (Fountain Valley, CA), số 110 (Tháng 6-7/2010), tr 5-36; tu  chỉnh năm 2014, phổ biến trên hopluu.net, vietnamvanhien.net, minhtrietviet.net];cùng những bài về Trưng Vương và tài liệu cổ sử của tác giả (về Việt Thường, Nghiêu, Thuấn, v.. v..). Nên lưu ý, từ năm 1967, Đào Duy Anh [và Cao Huy Giu?] đã thay đổi quan điểm về trụ đồng đưa ra năm 1943, khẳng định nó chỉ là huyền thoại. Từ năm 2009, dân Việt, Phi-lip-pin và thế giới được chứng kiến một cuộc mạo hóa sử học khác về biển và hải đảo Đông Nam Á mà đế quốc định hướng xã hội chủ nghĩa Trung Hoa Nhân Dân Cộng Hòa tự nhận là “lãnh thổ bất khả phân ly;” Vũ Ngự Chiêu & Hoàng Đỗ Vũ, “Nhục hận biển Đông Nam Á: Kiện hay không Kiện?;” hopluu.net, vietnamvanhien.net; minhtrietviet.net.
Zhou Qufei [Chu Khứ Phi, 1100-1178], từng làm thông phán ở Quế Lâm (Quảng Tây?) đời Tống (960-1279), nằm mơ thấy Mã Viện trồng trụ đồng ở khu hang động Cổ Sâm, Khâm Châu. (dẫn trong ANCL (Uy Vũ Miếu, q I, 1961:40-41; Đào Duy Anh, “Les colonnnes de Bronze de Mã Viện;” BAVH, XXX, No. 4 (10-11/1943), p. 358 [349-360] . Zhou Qufei, Lingwai dai da [Lĩnh Ngoại đại đáp/ Trả lời từ bên ngoài các đèo núi Lĩnh] q. 8:1a; Maspéro, II. “La géographie politique;”  BEFEO, XVI (1916-1917), p. 31 [27-48]. Đại Thanh Nhất Thống Chícũng chép: “Đèo Phân Mao” [Phân Mao Lĩnh] ở động Cổ Sâm, phía tây châu Khâm khoảng 3 lí [1.246 km]. Mã Viện dựng trụ đồng ở đây. Năm 1405, Chu Lệ đã ép cha con Quí Ly trả lại 59 thôn thuộc Lộc châu (Lạng Sơn) vào lãnh thổ phủ Tư Minh [Si-ming] bao gồm một phần đất Đồng Đăng; cơ bản dựa theo câu tuyên bố của một quan chức nhà Trần rằng đã thường tiếp đón sứ giả thượng quốc hay tiễn biệt sứ đoàn tại Khâu Ôn [Qiu-wen], phía tây nam trạm giữ ngựa tại biên giới Đồng Đăng-Bằng Tường. Mingshilu, Taizu (Wade, NUS data base), juan 250:3b-9a; MSL (Zhongyang), record 264, vol 8, pp 3620/27; Taizong, juan 30:3b; 32:3a; MSL, vol 10, p 538; ĐNNTC, XXIV: Lạng Sơn, (1997), 4:8-9); ĐVSK, BKTT, VIII:47b-48a, Lâu (2009), 2:262; ĐVSKTB, BK IX:40a, The (1997), tr 518; CMCB, XII:7 (Hà Nội: 1998), I:720-721.
. Sử Lê chép là năm 1540, Mạc Đăng Dung trả lại Chu Hậu Tổng (Minh Thế Tông, 27/5/1521-23/1/1567), thêm  1 châu, 6 động (thêm hai động Yên Lãng và La Phù). Khâm Châu Chí, 1 châu. 4 động]; ĐVSK, BKTB, XVI:4a-5b, 6a; Lâu & Long (2009), 3:150-151, 152; ĐNNTC,XVIII: Quảng Yên, (1997), 4:366-368; CMCB, XXVII:31-38 (Hà Nội: 1998), II:113-120.
Minh sử thông giám kỷ sự (q.32) chép là năm 1538 Đăng Dung mới cử sứ qua nhà Minh vì đường ra biên ải bị bọn Trần Cung [Thăng], con Trần Cảo, ngăn chặn. Có lẽ dựa theo tờ biểu ngày 22/4/1538 của Đăng Doanh, do Phạm Chính Nghị dâng nộp. Thực ra, từ năm 1537, người của Đăng Dung đã tới Quảng Đông và Vân Nam. Phần lớn đều bị bắt giữ như gián điệp.

III. Quyết định của Chu Hậu Tổng:
A. Chu Hậu Tổng cho lệnh các đại thần [ngũ phủ, lục bộ, đô sát viện] thảo luận về biểu đầu hàng của Mạc Đăng Dung và biểu của Mao Bá Ôn.
1. Chấp thuận đề nghị của Mao Bá Ôn.
Trả lại đất châu Khâm.
Thành lập một chức vụ mới ở An Nam.
Thành lập qui chế cống lễ.
Tiền cống lễ hàng năm rất nặng; và phải trả bù 20 năm thiếu [từ 1515-1535].
2. Điều tra về Lê Ninh.
3. Triệt thoái ngay lực lượng kỵ mã.

B. An Nam bị hạ cấp từ một nước chư hầu xuống An Nam Đô thống sứ ti.
Mạc Đăng Dung là Đô thống sứ ti, hàm tùng nhị phẩm.
Cha truyền con nối.
16/12/1542 [10/11 Gia Tĩnh 21]: Phong Mạc Phúc Hải [Mo Fuhai] làm đô thống sứ ti [Commander of the Annam Commandery] Mingshilu, Shizong (Wade, NUS database], juan 268:3ab;
Mạc Phúc Nguyên, dưới tên Hong Yi [Hoằng Dực], được ban thưởng chức Đô thông sứ năm 1551, nhưng năm 1563 vẫn chưa lên Trấn Nam Quan hội khám. Mingshilu, Shizong (Wade, NUS database], juan 371:8ab; 521:3b;
Mạc Mậu Hợp được phong năm 1573. Các vua đầu Lê Trung hung, từ Thế Tông tới Thần Tông cũng chỉ được phong Đô thống sứ ti. Mingshilu, Shenzong (Wade, NUS database], 9:11b;
Tình trạng nội thuộc này chỉ chấm dứt ba năm sau ngày nhà Thanh chiếm Bắc Kinh; Minh Quế vương (1547-1562) ở Lâm An phong Lê Thần Tông (TTH 1643-1649, 1649-1662) làm An Nam Quốc vương; và hai chục năm sau, Khang Hy [Kangzi] (1662-1722) phong Lê Huyền Tông (1662-1671) chức ANQV. Tuy nhiên, năm 1669, do tờ trình của tổng đốc Lưỡng Quảng, Khang Hy vẫn sai sứ xuống Thăng Long yêu cầu vua Lê-chúa Trịnh nhường cho “Nguyên Thanh” [Mạc Kính Vũ] bốn châu ở Cao Bình, tức Cao Bằng đời Tây Sơn. Mãi đến năm 1677,Đinh Văn Tả mới đánh đuổi Kính Vũ khỏi lãnh địa, và nhà Thanh ngoảnh nhìn hướng khác, vì Kính Vũ bí mật thờ phụng Ngô Tam Quế, cung cấp quân lương, sau khi Quế nổi loạn ở Vân Nam.
C. Chia An Nam làm mười ba [13] tuyên phủ sứ hay lộ, kể cả Hải Dương và Sơn Nam.
Mỗi lộ có một ủy ban bình định, gồm ba người: bố chính, phó Bố chính, và phụ tá. Mạc Đăng Dung toàn quyền bổ nhiệm.
D. Hàng năm Quảng Tây phát một cuốn lịch Đại thống. Ba năm cống một lần.
E. Quảng Đông/Quảng Tây thu nhận bốn [4] động do Dung trả lại.
F. Lê Ninh giữ động Tất Mã Giang; giao cho phiên ti Vân Nam điều tra. Nếu là dòng giõi họ Lê, cho coi bốn phủ Thanh Hóa; nếu không, quên đi.
Không được mang quân đi đánh Lê Ninh [Lê Trang Tông] và Vũ Văn Uyên, Vũ Văn Mật [chúa Bầu], thổ tù Thủy Vỹ, Tuyên Quang. (ĐVSK, BKTB, XVI:6a, Lâu & Long (2009), 3:154, Giu (1967), 3:135; CMCB, XXVII:31, 42 (Hà Nội: 1998), II: 113, 124-25). Điều kiện này đã đồng ý ngày 22/4/1538.

G. Nếu man di bốn phương không tới triều đình, chúng sẽ bị trừng phạt. Mới đây, việc trừng phạt An Nam là điều ta muốn.
H. Các quan đề nghị làm lễ chúc mừng, nhưng Hậu Tổng không đồng ý.
Đứng đầu trong danh sách được khen thưởng là Thương thư bộ Lễ Xia Yan [Hạ Diên], người hoạch định tổng quát.
Zhai Luan, Guo Xun, Yan Song
Mao Bá Ôn, Thái Cảnh [Cai Jing]
Tông binh Mu Shao Fu (Mộc Triều Phụ, Vân Nam), Liu Xun (Lưu Huân, Quảng Đông/Quảng Tây)
Weng Wan Da và ba người khác, thăng một cấp.
Hong Yuan và 8 người khác, thăng một trật lương.
71 người khác như Cừu Loan, Uông Văn Thịnh, Zhang Yan, Fan Li-Xu, Tao Xie, Wang Yi-Qi, Ma Guang, Đề đốc Thái Giám, Peng Shi-Ji, v.. v…

11/9/1541 [22/8 Tân Sửu]: Đăng Dung (22/12/1483- 11/9/1541) chết ở Cổ Trai. Thọ 59 tuổi ta. Có 10 trai, 4 gái.
Trối trăng cho cháu nội là không được đóng nắp quan tài khi chưa nhận được sắc phong của nhà Minh; (ĐVSK, BKTB, XVI:4a, Lâu & Long (2009), 3:150, Giu (1967), 3:132); Thông sử, Long (1978), tr 272-73, 280; CMCB, XXVII: 31, 31-35, 35, 35-37, 38, 39; (Hà Nội: 1998), II:118)
Sử Việt ghi ngày 7/11/1541, Mao Bá Ôn dẫn bọn Mạc Minh Văn, Nguyễn Như Quế, [Ruan Ru-gui] Nguyễn Văn Thái, Hồ Tam Tĩnh [Xu San-shang], tất cả 29 người  lên Bắc Kinh yết kiến Hậu Tổng, mang theo biểu đầu hàng của Đăng Dung.
Vì Đăng Dung đã chết ở Cổ Trai ngày 11/9/1541. nên ngày 6/4/1542 , Phúc Hải tới Trấn Nam Quan nhận bằng sắc, ấn bạc của Đăng Dung, và 1,000 cuốn lịch.
Hơn một năm sau, ngày 19/1/1543, Hậu Tổng cho Phúc Hải làm đô thống sứ ti đô thống sứ, cống hiến hàng năm, nhưng từ ngày này  sứ đoàn Mạc tới Bắc Kinh không được thết yến như các chư hầu khác.
Minh thực lục ghi sớm hơn,  ngày 16/12/1542 [10/11 Nhâm Dần, Jiajing 21]. (1)
1. Mingshi-lu, Shizong, (Wade, NUS data base), juan 268:3ab  Lê Quí Đôn, “Nghịch Thần Truyện,” Mạc Phúc Hải, Thông sử, Long (1978), tr. 280-82; ĐVSK, BKTB, XVI: 6ab, 8a [1b-9a], Long & Lâu (2009), 3:150-152; Giu (1967), 3:134; 136, 154, 349n5; CMCB, XXVII:39; (Hà Nội: 1998), II:121 [ngày 19/1/1543, nhận chức đô thống sứ]; chết ngày 5/6/1546].Thông sử, Long (1978), tr 272-73, 280; ĐVSK, BKTB, XVI:4a, 6a; Lâu et Long (2009), 3:150, 152; Giu (1967), 3:132-33; CMCB, XXVII: 36-37; (Hà Nội: 1998), II:118-20).
Tới ngày 25/11/1597, Chu Dực Quân (Minh Thần Tông, 5/7/1572-18/8/1620) dù khoan khoái đọc ba chục bài thơ chúc tụng của Phùng Khắc Khoan vẫn chỉ cho Lê Thế Tông (2/2/1573-12/10/1599) tước An Nam đô thống sứ ti [tusi], giống như họ Mạc, với cống lễ hàng ngàn cân vàng bạc [một cân ta bằng 0.600 cân tây [kilogram]; một lạng bằng 37.5 grams] cùng tượng người bằng vàng, bằng bạc cao 1 thước, 2 tấc. (2)
2. ĐVSK, BKTB, XVI:6ab, 8a, Lâu & Long (2009), 3:152, 154; Giu (1967), 3:134, 136; Thông sử, “Nghịch Thần Truyện,” Mạc Phúc Hải, Long (1978), tr 280-82; CMCB, XXVII:31, 31-35, 35, 35-37, 38, 39 (Hà Nội: 1998), II:113 [Đăng Doanh chết; con là Phúc Hải lên ngôi], 113-18 [1540: MĐD qua Trấn Nam Quan cắt đất đầu hàng], 118 [1541, MĐD chết], 118-20 [Nhà Minh đổi Đại Việt thành An Nam Đô Thống Sứ Ti; đặt 13 tuyên phủ sứ], 121-22 [19/1/1543, nhà Minh phong Phúc Hải làm Đô Thống Sứ Ti; chết ngày 5/6/1546 [8/5 Bính Ngọ].]XXVII:39; (Hà Nội: 1998), II:121 [ngày 19/1/1543 nhận chức đô thống sứ]
Lê 5: Năm 1543 này, Nguyễn Cam [Kim] (1467 [1468]-1545) được gọi ra Thanh Hóa giữ tước Thái Tể; ĐVSK, BKTB, XVI: 6b, Lâu &  Long (2009), 3:152. Sử Nguyễn cho là sử Lê chép lầm việc Nguyễn Cam [Kim] từ Ai Lao về sông Nghĩa Lộ, nhận chức Thái Tể; CMCB, XXVII:40, (Hà Nội: 1998), II:122-23, 24. Tuy nhiên, không thể không tự hỏi phải chăng năm 1543 phiên ti Vân Nam đã điều tra xong tông tích Lê Ninh, và Phúc Hải ngoan ngoãn chấp nhận cho Lê Ninh và Nguyễn Cam tự trị ở Thanh Hóa, cũng như chúa Bầu ở Tuyên Quang?
Năm 1545, một biến cố xảy ra khiến cuộc cờ nội bộ An Nam Đô Thống Sứ Ti có những chuyển biến quan trọng, dù chẳng tạo được bao thay đổi về đối ngoại. Ngày 28/6/1545, Nguyễn Kim/Cam bị đầu độc chết.
Hậu Tổng còn cho Lê Ninh tạm giữ động Tất Mã, do Vân Nam quản lí; nếu quả thực con cháu nhà Lê sẽ cho giữ bốn phủ Thanh Hoá đang chiếm đóng. Ngoài ra cho Uông Văn Thịnh [Wang Wen-zheng] giám sát Tuyên Quang. (3)
3. Mingshilu, Shizong,  (Wade, NUS data base), juan 248:1b-5a; MSL [Zhongyang], record 2782, vol 82, pp 4966/73; LTHCLC, 46: Bang Giao Chí (1992), 3:203-204; ĐVSK, BKTB,XVI:3a, 4a, 5ab, Lâu & Long (2009), 3:150-51, Giu (1967), 3:132-33; CMCB, XXVII:35-38; (Hà Nội: 1998), II:31-35, 35, 35-37, 38, 39, 113-18, 118-20, 121-22.



Vũ Ngự Chiêu
(từ: TCHL) 

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Cuối cùng là do ai? Chỉ là công ty may sao không đưa lên Sơn Tây, Hòa Lạc hay nơi nào khác mà để chình ình giữa trung tâm Hà Nội vốn đã chịu áp lực dân số, giao thông quá tải?

Bộ Quốc phòng không cấp phép cho xây tòa 8B Lê Trực cao 70 m



Phó tổng tham mưu trưởng Võ Văn Tuấn khẳng định, Bộ Quốc phòng chỉ cho ý kiến về ảnh hưởng an toàn bay chứ không có quyền cấp phép cho việc xây dựng tòa nhà.


Tại buổi họp báo Chính phủ thường kỳ tháng 9 chiều 1/10, Chủ nhiệm Văn phòng Chính phủ Nguyễn Văn Nên cho biết, chiều qua Chính phủ đã nhận được báo cáo của Hà Nội về công trình xây dựng ở 8B Lê Trực. Theo đó Hà Nội đã lập đoàn kiểm tra, sơ bộ phát hiện những sai phạm. Do bận họp Chính phủ nên Thủ tướng chưa xem xét vụ việc.
"Tuy nhiên, chủ đầu tư lại có phản ứng lại kết luận của UBND TP Hà Nội, khẳng định lại việc làm của họ. Như vậy tình huống đặt ra là phải tiếp tục theo dõi, xem xét, nghiên cứu. Chúng tôi sẽ đề xuất Thủ tướng xem xét kỹ vấn đề này để có chỉ đạo cụ thể. Nếu thấy cần thiết, Thủ tướng sẽ thành lập đoàn thanh tra để xác minh, làm rõ trước khi xử lý ", ông Nên nói và cho biết Chính phủ chưa nhận được báo cáo của Bộ Quốc phòng về việc cho phép xây dựng cũng như ảnh hưởng của công trình này đối với an ninh quốc gia.
"Tuy nhiên, qua báo chí, tôi được biết Bộ Quốc phòng đã lên tiếng sau khi chủ đầu tư đưa ra thông tin. Bộ Quốc phòng nói rằng họ cho ý kiến về khoảng tĩnh không là 70m chứ không phải là cho xây dựng 70m", người đứng đầu Văn phòng Chính phủ nói.
lt2-3790-1443699559.jpg
Theo ông Nguyễn Văn Nên, nếu cần thiết Chính phủ có thể thanh tra công trình 8B Lê Trực trước khi Thủ tướng có ý kiến. Ảnh: Giang Huy.
Trao đổi với VnExpress, Trung tướng Võ Văn Tuấn, Phó tổng tham mưu trưởng Quân đội nhân dân Việt Nam phản bác thông tin chủ đầu tư đưa ra liên quan đến chiều cao xây dựng tòa nhà.
Theo đó, năm 2008, Công ty cổ phần may Lê Trực có xin ý kiến Cục tác chiến (Bộ tổng tham mưu). Bộ Quốc phòng đã trả lời là ở độ cao tĩnh không 70m không ảnh hưởng đến an toàn bay, chứ không phải là cho phép xây dựng nhà cao 70m. "Bộ Quốc phòng chỉ cho ý kiến về ảnh hưởng đến an toàn bay chứ không có quyền cấp phép", ông Tuấn nói.
Trước đó, báo cáo của UBND TP Hà Nội gửi Thủ tướng về quản lý quy hoạch kiến trúc và đầu tư xây dựng dự án tại 8B phố Lê Trực, quận Ba Đình cho biết, vị trí khu đất nằm ngoài quy hoạch chi tiết trung tâm chính trị Ba Đình, nhưng chủ đầu tư đã có nhiều vi phạm trong quá trình xây dựng. Chủ đầu tư đã xây xong phần thô công trình cao tầng; công trình thấp tầng chưa triển khai. Phần cao tầng đã sai với giấy phép xây dựng.
Cụ thể từ tầng 8 (phía đường Trần Phú kéo dài) phải có khoảng lùi khối cao tầng 3,36 m so với khối đế, song chủ đầu tư đã xây thẳng đến mái. Phần giật cấp đầu hồi phía Đông theo thiết kế từ độ cao 44 m công trình giật cấp vào 15 m và tại độ cao 50 m giật cấp tiếp thêm 5,3 m về phía Tây, nhưng chủ đầu tư không xây dựng giật cấp làm tăng diện tích sàn xây dựng.
Theo giấy phép xây dựng, công trình cao đến đỉnh tum thang là 53 m. Thực tế chủ đầu tư đã tự ý tăng chiều cao các tầng, xây thêm tầng 19, tổng chiều cao hiện tại khoảng 69 m (vượt 16 m, tương đương 5 tầng).
Diện tích sàn theo giấy phép xây dựng là gần 30.000 m2, tuy nhiên chủ đầu tư đã xây dựng khoảng 36.000 m2, tăng trên 6.000 m2 so với giấy phép.
“Những vi phạm xây dựng của chủ đầu tư về quy mô, khối tích công trình cả về chiều cao và chiều rộng là nghiêm trọng, ảnh hưởng đến hình dáng công trình và không gian kiến trúc khu vực”, thành phố Hà Nội báo cáo.
Trước đó, ngày 24/9, Văn phòng Chính phủ có công văn truyền đạt ý kiến Thủ tướng yêu cầu Hà Nội chủ trì, phối hợp với Bộ Xây dựng và cơ quan liên quan kiểm tra việc chấp hành quy định về quản lý quy hoạch kiến trúc và đầu tư xây dựng của dự án Trung tâm thương mại, văn phòng nhà ở để bán và cho thuê tại 8B phố Lê Trực.
Một ngày sau đó, Hà Nội lập tổ công tác liên ngành do Giám đốc Sở Quy hoạch Kiến trúc chủ trì, kiểm tra, rà soát về quản lý quy hoạch, kiến trúc và đầu tư xây dựng dự án trên.
Ngày 30/9, Công ty cổ phần may Lê Trực (chủ đầu tư) có văn bản khẳng định dự án đã được Bộ Quốc phòng cho phép về độ cao tĩnh không là 70 m, trên cốt đất tự nhiên 7 m. Doanh nghiệp cũng nêu tọa độ vị trí xây dựng cùng số văn bản được ban hành đầu năm 2008 của Bộ Quốc phòng.
Hoàng Thùy

http://vnexpress.net/tin-tuc/thoi-su/bo-quoc-phong-khong-cap-phep-cho-xay-toa-8b-le-truc-cao-70-m-3288883.html

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Hà Nội ........ không có nước?



Trong vòng bốn ngày từ 25 đến 29 tháng 9, 2015, bệnh viện Phụ sản Hà Nội phải hoãn 20 ca mổ đã lên lịch từ trước do... không có nước!
Vì ba bể chứa nước của bệnh viện Phụ Sản Hà Nội đã cạn, vài ngày gần đây, bệnh viện này phải mua nước từ các xe bồn và họ đã đề nghị Sở Y Tế Hà Nội cho phép ngưng nhận bệnh nhân mới. Ðồng thời chuyển những bệnh nhân nặng sang bệnh viện Phụ Sản Quốc Gia và đưa những bệnh nhân nhẹ về các bệnh viện đa khoa. Lý do: Thiếu nước sẽ làm tăng nguy cơ nhiễm khuẩn bệnh viện.

Ống dẫn nước bể, dân Hà Nội phải múc nước giếng thay nước máy. (Hình: VNExpress)
Kể từ khi đường ống dẫn nước sông Ðà vỡ lần thứ 15 vào sáng 26 tháng 9, 2015, không chỉ có 70,000 gia đình tiếp tục thiếu nước ăn uống, tắm giặt mà hoạt động của hàng loạt cơ quan thuộc nhiều ngành, nhiều cấp bị xáo trộn đến mức nguy hiểm như bệnh viện Phụ Sản Hà Nội!
Thực tế cho thấy, tuyên bố của Viwasupco - công ty dẫn nước từ sông Ðà về Hà Nội, hồi hạ tuần tháng 8, chính xác tới mức... đáng phẫn nộ. Sau lần vỡ thứ 14, Viwasupco bảo rằng, đường ống dẫn nước sông Ðà có thể... vỡ bất kỳ lúc nào và chỉ hứa, nếu... vỡ thì sẽ... “khắc phục trong thời gian ngắn nhất”!
Ðường ống dẫn nước từ sông Ðà về Hà Nội là một phần quan trọng trong “Dự án cấp nước cho chuỗi đô thị Sơn Tây-Hòa Lạc-Xuân Mai-Miếu Môn-Hà Nội-Hà Ðông,” do Vinaconex - một doanh nghiệp nhà nước - thực hiện.
Theo đó, Vinaconex sẽ thu nước từ bề mặt sông Ðà, lọc, đưa vào bể rồi dẫn 220 ngàn mét khối nước/ngày, qua 47.5 cây số về Sơn Tây-Hòa Lạc-Xuân Mai-Miếu Môn-Hà Nội-Hà Ðông.
Vinaconex bắt đầu cung cấp nước cho dân chúng Hà Nội từ giữa năm 2008 và từ đầu năm 2012 đến nay đường ống dẫn nước đã vỡ... 15 lần. Mỗi lần đường ống này vỡ, tại Hà Nội có chừng... vài trăm ngàn gia đình không có cả nước để ăn uống, chứ đừng mơ tói tắm, giặt.
Lần vỡ nghiêm trọng nhất xảy ra hồi trung tuần tháng 8: Có tới ba điểm cùng vỡ, rò rỉ trên một đoạn đường ống. Tuy đoạn ống đó đã được thay nhưng từ giữa tháng 8 đến nay, vẫn còn từ 5,000 đến 7,000 gia đình chưa có nước để dùng.
Viwasupco - do Vinaconex thành lập để vận hành đường ống dẫn nước từ sông Ðà về Hà Nội - phân trần, bởi việc tăng áp lực bơm có thể khiến ống tiếp tục... vỡ, thành ra dân chúng ráng... chờ nước tự chảy đến những khu vực nằm ở cuối nguồn.
Lúc đầu, mỗi khi đường ống dẫn nước từ sông Ðà về Hà Nội bị vỡ, Vinaconex lại biện bạch nguyên nhân khiến ống vỡ là vì địa chất yếu.
Sau lần vỡ thứ năm, một số chuyên gia tiết lộ, loại ống mà Vinaconex sử dụng để dẫn nước sông Ðà từ tỉnh Hòa Bình về Hà Nội làm bằng nhựa composite. Không có quốc gia nào dùng ống composite để dẫn nước sạch. Tại Nam Hàn và, Nhật, ống composite chỉ được sử dụng để làm... ống cống thoát nước thải.
Cũng vào lúc đó, ông Nguyễn Sỹ Trung, kỹ sư trưởng của dự án mở rộng đường Láng-Hòa Lạc, làm việc tại Viện Khoa Học-Công Nghệ Giao Thông Vận Tải, cho biết, đại lộ Thăng Long có 29 điểm mà nền đất yếu. Cũng vì vậy, ông Trung từng nhiều lần cảnh báo cả chủ đầu tư, cơ quan thiết kế, lẫn nhà thầu của dự án cấp nước sông Ðà, song các bên có liên quan không chú ý đúng mức. Theo ông Trung, ống composite được làm từ sợi tổng hợp, không chịu được lực tác động trực tiếp hoặc bị uốn cong. Nếu lắp đặt trên nền đất yếu mà không làm móng kỹ thì khi đất lún không đều, ống composite sẽ biến dạng rồi vỡ.
Trước sự phẫn nộ của dân chúng Hà Nội, giữa năm ngoái, đại diện của Vinaconex từng lên tiếng trấn an rằng, tổng công ty nhà nước này “sẽ” xây dựng một đường ống dẫn nước mới, chạy song song với đường ống dẫn nước cũ và gọi đây là “Dự án cấp nước cho chuỗi đô thị Sơn Tây-Hòa Lạc-Xuân Mai-Miếu Môn-Hà Nội-Hà Ðông”... giai đoạn 2. Chi phí dự trù là 1,000 tỷ, vay của... ngoại quốc.
Ðến giữa tháng 5 năm nay, khi làm việc với Vinaconex, ông Nguyễn Thế Thảo, chủ tịch thành phố Hà Nội, thúc Vinaconex phải gấp rút thực hiện “giai đoạn 2,” đừng hứa suông nữa. Ðại diện Vinaconex phân trần chưa thể vì mới vay được vốn. Vinaconex thề, đến giữa năm... 2016 sẽ hoàn tất “giai đoạn 2.”
Cũng hồi tháng 5 vừa qua, sau khi đường ống dẫn nước từ sông Ðà về Hà Nội bị vỡ lần thứ chín. Bộ Công An Việt Nam khởi tố ông Hoàng Thế Trung, cựu giám đốc Ban Quản lý Dự án Cấp nước Sông Ðà và ông Trần Cao Bằng, giám đốc công ty ống sợi thủy tinh Vinaconex vì “vi phạm quy định về xây dựng gây hậu quả nghiêm trọng.”
Chưa biết Bộ Công An CSVN có khởi tố thêm ai hay không nhưng chuyện dùng ống nhựa composite dẫn nước sông Ðà, bất chấp khuyến cáo của các chuyên gia chắc chắn không chỉ có hai người. Ai hay những ai là những người ở cấp trên chấp thuận cho Vinaconex mua và lắp đặt ống nhựa dẫn nước sạch đưa đến hậu quả này, không thấy được đề cập.
Từ giữa tháng 5 đến cuối tháng 9, đường ống dẫn nước sông Ðà vỡ thêm sáu lần nữa. Ý kiến dân chúng qua những lần vỡ ống dẫn nước gần đây cho thấy, chuyện ống nước vỡ, thiếu nước không còn là chuyện nhỏ. Dường như sự bất bình của từng cá nhân đang chờ gộp chung với sự phẫn nộ của cả đám đông hàng triệu người.
@NguoiViet
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Cờ bạc xuyên quốc gia, trùm lô đề thu 1 tỷ/ngày



- Sơ bộ ở 18 địa phương trọng điểm trên cả nước, có hơn 200 chủ đề lớn đang tung hoành. Bộ Công an ước tính, số tiền thu được của mỗi chủ đề này vào khoảng 500 triệu đồng đến hàng tỷ đồng một ngày đêm Nếu như các sòng bài hợp pháp ở Việt Nam chỉ đạt doanh thu cả năm là 1.379 tỷ đồng thì khu vực bất hợp pháp, các nhà cái lại đang giao dịch hàng nghìn tỷ đồng mỗi vụ.
"Nhà cái" kiếm hàng tỷ đồng mỗi đêm
Một bức tranh siêu lợi nhuận về thế giới ngầm, các trò may rủi đã được Viện Nghiên cứu phát triển bền vững Vùng, thuộc Viện Hàn lâm khoa học xã hội Việt Nam phác hoạ.
casino, sòng-bài, người-Việt, Hồ-Tràm, cá-độ, cá-cược, trường-đua, sổ-xố, nợ-nần, tội-phạm, kinh-doanh, Macau,
Theo báo cáo vừa công bố của Viện này, trong 5 năm qua, khoản tiền được giao dịch trao đổi ở thế giới cờ bạc bất hợp pháp lên tới hàng chục nghìn tỷ đồng.
Hiện, tại 18 tỉnh, thành phố trọng điểm trên cả nước, có hơn 200 chủ đề lớn đang tung hoành. Bộ Công an ước tính, số tiền thu được của mỗi chủ đề này vào khoảng 500 triệu đồng đến hàng tỷ đồng một ngày đêm.
Nhóm nghiên cứu đánh giá, lượng tiền mà một ngày các con đề huy động vào việc đánh số có thể lên tới hàng trăm tỷ đồng, lớn hơn gấp nhiều lần so với số tiền huy động được từ nguồn bán vé xổ số kiến thiết của Nhà nước.
Năm 2014, số người bị bắt giữ vì chơi cờ bạc trái phép là 345 người với tổng số tiền thu được là gần 3 tỷ đồng và 6.700 đô la Mỹ. Tổng số vụ việc lên tới hơn 100 vụ.
Cục cảnh sát phòng chống tội phạm công nghệ cao (C50) và Cục cảnh sát hình sự (C45) cũng đã triệt phá 10 đường dây đánh bạc trực tuyến với số lượng tiền đánh bạc lên tới hơn 10.000 tỷ đồng. Đình đám nhất là vụ Nguyễn Võ Hoài Trâm- một đại lý trung gian chỉ trong thời gian ngắn đã chuyển hơn 2.000 tỷ đồng tiền đánh bạc cho chủ của M88, một trang web chuyên tổ chức cá độ bóng đá ở nước ngoài. Chỉ trong 3 tháng, từ tháng 4- 7/2014, một đường dây đánh bạc liên tỉnh qua mạng đã có số tiền giao dịch lên tới 5.000 tỷ đồng.
Báo cáo cũng đánh giá, hình thức cá độ phát triển không thua kém. Hiện có hàng trăm đối tượng là trùm các đường dây cá độ liên tỉnh có quan hệ chặt chẽ với các trung tâm cá độ quốc tế ở Hồng Kong, Macao, Thái Lan, Malaysia... Số tiền chơi độ ở mỗi giải bóng đá lớn có thể lên tới hàng chục tỷ đồng/trận.
Đơn cử như trước mùa World Cup 2014, các nhà cái đã tưng bừng tung ra khuyến mại chào đón dân chơi cá độ, sôi động không kém gì hoạt động kinh doanh hợp pháp.
Báo cáo của các địa phương gửi về C45 trong đợt World Cup vừa qua phát hiện 658 vụ cá độ, bắt giữ 3.757 đối tượng, tổng số tiền mặt thu giữ là 14,244 tỷ đồng và hơn 81 nghìn USD. Tổng tiền giao dịch cá độ qua tài khoản ngân hàng là hàng nghìn tỷ đồng. Số vụ cá độ đã tăng thêm 37% và số người bị bắt tăng 41% so với mùa World Cup 2010.
Riêng ở Việt Nam, cờ bạc bất hợp pháp còn núp bóng dưới các trò chơi dân gian như chọi gà, chọi dế, chọi cá, đá gá.
Đặc biệt, khảo sát thực địa ở Tây Ninh, nhóm nghiên cứu cho biết, trung bình mỗi ngày có khoảng 200 lượt người Việt xuất cảnh sang Campuchia để chơi sòng bài. Riêng các ngày thứ Bảy hoặc Chủ nhật, số lượng lên tới khoảng 700-800 lượt người.
Từ năm 2010 đến nay, thống kê của Bộ chỉ huy Bộ đội biên phóng tỉnh Tây Ninh cho biết có 471 nghìn lượt người từ các tỉnh xuất nhập cảnh sang Campuchia để đánh bạc.
Doanh thu ngành sòng bài của Campuchia khoảng 250 triệu USD/năm và trong đó, chắc chắn có một phần không nhỏ ngoại tệ Việt Nam chảy máu sang do đa số người chơi ở đây là người Việt. Ước chỉ trong 4 năm 2008-2010, ngoại tệ bị thất thoát khoảng 200 triệu USD.
Sếp lớn, sinh viên cũng lụy cờ bạc
Điều đáng nói là, nhiều người chơi không phải chỉ là những người nghề nghiệp không ổn định. Trong số các vụ việc bị bắt giữa, còn có sinh viên, giảng viên đại học, là cán bộ ngân hàng, cán bộ Nhà nước, võ sư..
casino, sòng-bài, người-Việt, Hồ-Tràm, cá-độ, cá-cược, trường-đua, sổ-xố, nợ-nần, tội-phạm, kinh-doanh, Macau,
Chẳng hạn như ở Quảng Nam, năm 2013 đã có 3 cán bộ ngân hàng sa vào vòng lao lý vì ham mê cá độ bóng đá mà thụt két tới 25 tỷ đồng.
Trước đó, năm 2012, một nguyên Phó Giám đốc Sở Giao thông vận tải, một nguyên chủ nhiệm Uỷ ban kiểm tra Thành uỷ và một nguyên giám đốc Trung tâm đào tạo lái xe ở tỉnh Sóc Trăng đã bị bắt vì sát phạt nhau tới mức 5 tỷ đồng/ván cờ. Một võ sư nổi tiếng cũng vì mê bạc đã biến sới gà thành ổ cờ bạc với 50 người bị bắt giữ.
Với thực trạng này, Viện Nghiên cứu phát triển bền vững Vùng đánh giá, nếu nhìn góc độ thuần tuý thì các sòng bài chỉ là nơi vui chơi giải trí, là điểm du lịch, nơi giao lưu. Nhưng khi không được quản lý tốt, Việt Nam phải gánh chịu nhiều hệ quả tiêu cực.
Viện khẳng định, cách thức quản lý theo hình thức cấm đoán hiện nay là thiếu hiệu quả, không ngăn chặn được các hoạt động phi pháp, cũng không giúp nhà nước thu ngân sách và cũng không hạn chế việc chảy máu ngoại tệ ra nước ngoài.
Trong khi đó, khi người Việt Nam đang tự do đánh bài tại Campuchia, thì tỉnh Tây Ninh phải hứng chịu và gánh tác động tiêu cực từ hoạt động sòng bài biên giới này mà không thu lại được lợi ích gì.
Đó cũng là một lý do chủ chốt để Viện này đề nghị cần hợp pháp và thí điểm người Việt được chơi sòng bài casino.
Ở khu vực hợp pháp, Bộ Tài chính thống kê doanh thu năm 2014 của các sòng bài chỉ đạt 1.379 tỷ đồng, đóng góp cho ngân sách 336 tỷ đồng. Riêng hoạt động kinh doanh xổ số, năm 2014, doanh thu là 64 nghìn tỷ đồng, nộp ngân sách đạt xấp xỉ 20 nghìn tỷ đồng.
Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tập đoàn Giang Trạch Dân lâm nguy



Tác giả BTVOA
Cựu Tổng bí thư đảng Cộng sản Trung Quốc Giang Trạch Dân.
Báo chính thức của Đảng CS Trung Quốc vừa công khai cảnh báo việc bắt giữ và truy tố Giang Trạch Dân, sẽ diễn ra trong thời gian rất gần, có thể là sau chuyến công du quan trọng của Tổng Bí thư Tập Cận Bình thăm Hoa Kỳ và tại Liên Hiệp Quốc.
Báo mạng Epoch Times ngày 29/9 đăng bài của Leo Timn cho biết việc khởi tố Phó Chánh án Tòa án Tối cao TQ Hồ Hiếu Minh mới đây là một dấu hiệu quan trọng nhằm chuẩn bị xét xử cả Tập đoàn Giang Trạch Dân.
Trong tháng qua theo lệnh của Tổng Bí thư Tập Cận Bình, 249 quan chức Trung Quốc đã bị kỷ luật vì «lơ là công việc, lười biếng», chỉ làm việc cầm chừng, nhiều dự án ngưng trệ vì họ sợ làm việc dễ phạm tội. Hơn nữa, một số khá đông quan chức các cấp bị kỷ luật với tội không phấn khởi, mặn mà với chiến dịch «đả hổ, diệt ruồi, săn cáo» của họ Tập. Toàn đảng căng thẳng theo dõi nhau để tố cáo ai dửng dưng, không vỗ tay hoan hô việc hàng loạt tướng lĩnh, cán bộ cao cấp, kể cả ủy viên Thường vụ Bộ Chính trị - từng được coi là bất khả xâm phạm - bị sa lưới.
Ngày 26/9, Thời báo Hoàn cầu, cơ quan bán chính thức của Đảng CS Trung Quốc, đăng bản «tin đặc biệt» ký tên Tạ Đông Đình với đầu đề rất kêu: «Bắt giữ Giang Trạch Dân là lối thoát duy nhất cho sự ổn định xã hội Trung Quốc”. Bài báo có thể được tóm tắt như sau:
- Tứ Nhân Bang mới gồm có Chu Vĩnh Khang, Từ Tài Hậu, Quách Bá Hùng, và Lệnh Kế Hoạch do Giang Trạch Dân làm trùm phản nghịch và trùm tham nhũng đã bị lần lượt sa lưới. Nay đến lượt họ Giang sắp bị lâm nguy khốn.
- Bài báo kể ra hai tội dối trá lớn của Giang. Một là Giang và ông bố Giang đều là Hán gian tay sai phát-xít Nhật nhưng đã che dấu kỹ tội này; hai là Giang đã khai man là con liệt sỹ đảng viên CS để chui vào đảng, luồn sâu leo cao lên thượng đỉnh quyền lực. Giang đã về hưu nhưng không chịu nghỉ, còn lũng đoạn nền chính trị trong 10 năm, cài vào đảng rất nhiều lâu la, tay sai.
- Giang là kẻ bất tài, vô đạo đức, là trùm dâm lọan, đã tạo nên một mạng lưới tham nhũng thối nát rộng khắp là Tập đoàn Giang Trạch Dân.
- Bị bao vây, bắt giữ, Giang đã giật dây cho tay sai phản ứng dữ dội, gây bất ổn xã hội, xách động 8.435 cuộc biểu tình ở 128 nơi với 1 triệu rưởi người tham gia, còn gây nên cuộc khủng hoảng lớn về cổ phần - chứng khoán, lại còn gây ra vụ nổ hóa chất lớn ở Thiên Tân.
- Bài báo dẫn lời dạy của Tôn Tử «cầm tặc tiên cầm vương» - bắt giặc trước hết phải bắt tên đầu sỏ, tên làm vua, mới tiêu diệt hết giặc. Bài báo dẫn lời ông Lưu Mộng Hùng, nguyên ủy viên Chính Hiệp Hồng Kông : «Ngày rớt đài của Giang là có thể thấy được».
Ngày 3/9 Tập Cận Bình cho Giang được đứng bên cạnh, trên lễ đài, cùng duyệt cuộc diễu binh và diễu hành lớn, như thể Tập muốn nói rằng «ta đã nắm chắc tên trùm đây, không thể thoát đi đâu được, ta nắm quân đội hùng mạnh».
Như vậy là chiến dịch «đả hổ, diệt ruồi, săn cáo» không có dấu hiệu hạ cường độ. Trái lại Tập Cận Bình, người lãnh đạo muốn được coi là có uy lực không kém gì Mao Trạch Đông, đang quyết tâm đi tới cùng, đưa lịch sử Trung Quốc đến thời kỳ sôi động nhất, với hậu quả khôn lường, khi một nhà lãnh đạo cao nhất, từng là Tổng Bí thư đảng kiêm Chủ tịch Nước trong hơn 10 năm, nay bị xử trọng tội.
Hãy chờ xem giấc mộng Trung Hoa cùng chiến dịch đả hổ náo động xã hội, xáo trộn hàng ngũ đảng sẽ đưa đất nước Trung Quốc đến tình trạng ra sao - đến thời kỳ phồn vinh và ổn định hay ngược lại.
Và tình trạng đó sẽ ảnh hưởng như thế nào? Hãy chờ xem!

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Tại sao ‘đến nước này’ mà chưa KHỞI KIỆN TRUNG QUỐC RA TRƯỚC TÒA ÁN QUỐC TẾ ?!

                                                                                                               * NGUYỄN ĐĂNG QUANG

        Trong chuyến thăm chính thức tới Hoa Kỳ vào cuối tháng 9/2015 vừa qua, Tổng Bí thư Đảng Cộng sản Trung Quốc kiêm Chủ tịch nước Cộng hòa Nhân dân Trung Hoa Tập Cận Bình đã ngang nhiên lấp liếm là: “Quần đảo Tây Sa và Nam Sa là thuộc chủ quyền của Trung Quốc từ thời cổ đại xa xưa”!?
        Trong vấn đề này, như mọi người đều biết, Trung Quốc xưa nay vẫn dùng từ “Tây Sa” và “Nam Sa” để chỉ quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa của Việt Nam. Việc Trung Quốc lâu nay nhận vơ Hoàng Sa và Trường Sa là của họ thì là chuyện thường ngày của các học giả hoặc các tướng lĩnh “diều hâu” hay của cả các quan chức chính phủ mà cao nhất cho đến nay là cấp Bộ trưởng, cụ thể là Bộ trưởng Bộ Ngoại giao. Trong vòng chưa đầy 2 tuần lễ trong tháng Chín vừa qua, có 3 quan chức đáng chú ý của Trung Quốc lớn tiếng về chủ đề này:
         Người đầu tiên là một viên tướng Hải quân Trung Quốc:  Ngày 14/9/2015, tại một cuộc hội thảo quốc phòng ở London, Phó Đô đốc Hải quân Viên Dự Bách, Tư lệnh Hạm đội Bắc Hải của Trung Quốc, ngang ngược tuyên bố: “ Biển Hoa Nam (South China Sea, tức Biển Đông) đúng như tên gọi của nó, là vùng biển thuộc sở hữu của Trung Hoa”! Lời tuyên bố này đã gây “sốc” và nực cười cho giới truyền thông quốc tế với lập luận ngây ngô của viên Tư lệnh Hạm đội Bắc Hải của Trung Quốc!  
         Ngưới thứ hai là Ngoại trưởng Trung Quốc Vương Nghị:  Ngày 16/9/2015, nhằm chuẩn bị hành trang cho chuyến thăm Hoa Kỳ của Tập Cận Bình, quan chức đứng đầu ngành ngoại giao này của Trung Quốc thản nhiên tuyên bố:  “Quần đảo Nam Sa (tức quần đảo Trường Sa của Việt Nam) là lãnh thổ của Trung Quốc”!
         Người thứ ba là đích thân họ Tập:  Ngày 22/9/2015, trả lời báo Wall Street Journal khi vừa tới Seatle (thủ phủ tiểu bang Washington), chặng  đầu tiên của chuyến thăm Hoa Kỳ, đích thân Tổng Bí thư ĐCSTQ kiêm Chủ tịch nước CHND Trung Hoa Tập Cận Bình nói rằng quần đảo Nam Sa (tức Trường Sa của Việt Nam) ở Biển Đông “từ thời xa xưa đã là lãnh thổ của Trung Quốc”. Đây là lần đầu tiên, một người đứng đầu Đảng và Nhà nước Trung Quốc chính thức và công khai khẳng định lập trường ăn cướp của họ đối với lãnh thổ biển đảo của Việt Nam chúng ta!
     Tuyên bố ngang ngược này ngay lập tức bị Chủ tịch nước CHXHCN Việt Nam Trương Tấn Sang đáp trả! Hôm 28/9/2015, trong bài phát biểu tại Hội Á Châu (Asia Society) ở New York cũng như trả lời Đài Tiếng nói Hoa Kỳ (VOA) Việt ngữ, Chủ tịch Trương Tấn Sang, người đang dẫn đầu Phái đoàn Việt Nam tham dự Khóa họp lần thứ 70 Đại Hội Đồng LHQ ở New York, khẳng định: “Hai quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa thực sự thuộc về Tổ quốc Việt Nam chúng tôi.” Chủ tịch Trương Tấn Sang nói tiếp: “Phía Trung Quốc trong những lần gặp gỡ phía Việt Nam thường nói rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của họ, không có gì phải tranh cãi. Phía Việt Nam cũng khẳng định lại rằng Hoàng Sa và Trường Sa là của tổ tiên Việt Nam chúng tôi, không thể tranh cãi”. Nguyên thủ Việt Nam nói tiếp: “Chúng tôi mong muốn mọi tranh chấp phải được giải quyết bằng luật pháp quốc tế. Đây là cách duy nhất (để giải quyết bất đồng).” Ông cho biết: “Chúng tôi hết sức chủ động bàn với Trung Quốc để tìm một giải pháp lâu dài, cơ bản mà 2 bên có thể chấp nhận được. (Trong khi chờ đợi, 2 bên) phải kiểm soát tình hình, kiểm soát hành động. Hai nước đã thỏa thuận về 6 nguyên tắc cơ bản chỉ đạo các vấn đề trên biển. Nhưng rất tiếc, trong quá trình thực tế ở Biển Đông đã diễn ra không đúng như mong muốn của cả hai bên như thỏa thuận 6 nguyên tắc đã  ký.”  Chủ tịch Trương Tấn Sang nói tiếp:  “Ngài Tập Cận Bình khẳng định Nam Sa từ lâu là của Trung Quốc thì chúng tôi cũng nói lại rằng đối với chúng tôi, lập trường trước sau như một không thay đổi. Chúng tôi gọi đó là Trường Sa và Hoàng Sa, trước sau như một là thuộc về Việt Nam chúng tôi. Chúng tôi có đầy đủ bằng chứng về lịch sử và thực tiễn pháp lý để xác định chủ quyền là của Việt Nam chúng tôi.”
        Trước đó, ngày 25/9/2015, trong bài diễn văn đọc trước phiên họp Đại Hội Đồng LHQ về Mục tiêu phát triển bền vững của LHQ, Chủ tịch Trương Tấn Sang cũng đã khôn ngoan và khéo léo  “cài” vấn đề Biển Đông vào bài phát biểu của mình!  Ông tuyên bố trước sự hiện diện của trên 100 nguyên thủ quốc gia và người đứng đầu chính phủ các nước rằng ”Việt Nam đang nỗ lực cùng các nước ASEAN và các nước liên quan khác duy trì, củng cố hòa bình, an ninh trong khu vực nhằm tạo thuận lợi cho phát triển bền vững, trong đó có an ninh, an toàn và tự do hàng hải, hàng không trên Biển Đông vì đây là con đường huyết mạch kết nối ASEAN với các nước và khu vực khác trên thế giới”. Chủ tịch Trương Tấn Sang nói tiếp: “Việt Nam kiên trì và nhất quán chủ trương giải quyết hòa bình các tranh chấp ở Biển Đông trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế, trong đó có Công ước  của LHQ về Luật biển năm 1982 (UNCLOS) và thực hiện nghiêm túc và đầy đủ Tuyên bố về Ứng xử của các bên ở Biển Đông (DOC)”.
      Xin hoan nghênh Chủ tịch Trương Tấn Sang!  Ông đã lên tiếng kịp thời và đáp trả khá mạnh mẽ luận điệu ăn cướp của kẻ bành trướng, bá quyền xưa nay luôn ỷ thế nước lớn để ức hiếp thiên hạ! Lời tuyên bố của ông có giá trị ở chỗ không phải là ở nơi “đóng cửa bảo nhau” như nhiều kẻ lâu nay chủ trương, mà là trước bàn dân thiên hạ! Còn gì chính thống và quan trọng hơn là trước diễn đàn của tổ chức quốc tế lớn nhất Hành tinh này bao gồm 193 quốc gia thành viên là Liên Hợp Quốc! Còn gì ý nghĩa và giá trị hơn là trước một cử tọa quan trọng gồm các học giả hàng đầu thế giới về Á Châu của Tổ chức Asia Society danh tiếng ở New York!
       Vâng, thưa Chủ tịch Trương Tấn Sang, tôi tin là 90 triệu con dân đất Việt đồng tình và hoan nghênh các tuyên bố của ông vừa rồi!  Song nghĩ lại, tôi thấy rằng các tuyên bố này của Chủ tịch là cần thiết nhưng chưa đủ!   Ở nước ta, ĐCSVN vẫn tự coi là người đại diện cho nguyện vọng và ý chí của toàn thể nhân dân Việt Nam, nhưng cho tới nay, ông Tổng Bí thư Nguyễn Phú Trọng vẫn chưa hề có một tuyên bố công khai nào thể hiện lập trường chính thức và rõ ràng của riêng ông cũng như của tập thể Ban Lãnh đạo ĐCSVN tương tự như tuyên bố của ông Chủ tịch nước vừa qua và của ông Thủ tướng Nguyễn Tấn Dũng trước đây!  Nhân dân Việt Nam mong muốn cá nhân người đứng đầu ĐCSVN và tập thể Ban Lãnh đạo Đảng thực hiện đúng trách nhiệm trước toàn dân như Lãnh đạo Đảng vẫn tự nhận để xác quyết nguyện vọng, quyết tâm và ý chí của dân tộc Việt Nam trước những hành động gây hấn của nhà cầm quyền Trung Quốc xâm phạm lãnh thổ và chủ quyền biển đảo của Tổ quốc chúng ta. Việt Nam đã rất nhiều lần thể hiện thiện chí giải quyết hòa bình mọi bất đồng và tranh chấp với Trung Quốc bằng con đường đàm phán hòa bình, trong đó có vấn đề quần đảo Hoàng Sa của chúng ta mà Trung Quốc đang chiếm giữ bất hợp pháp. Trung Quốc luôn đóng sập cánh cửa đàm phán, thương lượng về vấn đề này. Họ trịch thượng nói: “Tây Sa (tức Hoàng Sa) đã là của Trung Quốc rồi! Bàn gì thì bàn, các đồng chí không được đòi bàn về Tây Sa (Hoàng Sa) nữa”!
         Nói về chủ quyền quần đảo Trường Sa của Việt Nam chúng ta, nay đến lượt ông Tập Cận Bình đích thân và ngang ngược khẳng định “là thuộc chủ quyền của Trung Quốc từ thời cổ đại xa xưa”!  Đây là lần đầu tiên một lãnh đạo chóp bu của Đảng và Nhà nước Trung Quốc công khai và chính thức thừa nhận ý đồ xâm chiếm dần dần quần đảo Trường Sa của Việt Nam chúng ta. Tôi và rất nhiều người khác cho rằng đây là một dịp may, một cơ hội tốt cho Ban Lãnh đạo Đảng và Nhà nước Việt Nam khởi kiện Trung Quốc ra tòa án quốc tế để phân xử chủ quyền  của hai quần đảo này thuộc về quốc gia nào, Việt Nam hay Trung Quốc?  Kể từ khi Việt Nam tái thống nhất đất nước đến nay, chúng ta đã kiên trì và nhất quán chủ trương giải quyết hòa bình các tranh chấp ở Biển Đông trên cơ sở tôn trọng luật pháp quốc tế, trong đó có UNCLOS 1982 và DOC 2002, nhưng phía Trung Quốc luôn tìm cách tránh né! Chúng ta đã tận dụng mọi biện pháp hòa bình, nhưng Trung Quốc luôn ngang ngược khước từ, do vậy thiện chí của chúng ta chưa mang lại hiệu quả như mong muốn! Nay chỉ còn giải pháp hòa bình cuối cùng là pháp lý quốc tế. Đây là giải pháp khả thi nhất hiện nay. Chúng ta phải vận dụng khả năng cuối cùng này trước khi tình hình xấu nhất có thể sẽ xảy ra!
          Tôi hoàn toàn đồng tình với nhà nghiên cứu Đinh Kim Phúc - một trong các chuyên gia hàng đầu của Việt Nam về Biển Đông - khi ông đề cập đến tuyên bố nói trên của Chủ tịch Nhà nước Trung Quốc Tập Cận Bình. Ông Đinh Kim Phúc nói “ Đây là cơ hội “ngàn năm có một” mà các nhà lãnh đạo Việt Nam phải tận dụng để đấu lý với Trung Quốc” về chủ quyền 2 quần đảo Hoàng Sa và Trường Sa nói riêng cũng như về cái gọi là “lãnh thổ nội thủy” mà Trung Quốc nói thuộc chủ quyền của họ trong bản đồ hình chữ U tự vẽ để nuốt trọn trên 80% diện tích Biển Đông. Phải kiên quyết và rứt khoát khởi kiện Trung Quốc ra trước Tòa án quốc tế của LHQ! Không nên chần chừ nữa. Đây là thời điểm đúng lúc để ta thực hiện việc làm đúng đắn này. Tôi tin rằng Việt Nam sẽ thắng vụ kiện này vì ta có chính nghĩa, ta có sự ủng hộ của dư luận thế giới, song trước hết và quan trọng hơn hết là ta có đầy đủ cơ sở lịch sử và bằng chứng pháp lý quốc tế chứng minh chủ quyền của ta đối với 2 quần đảo này theo luật pháp quốc tế!Nếu chúng ta dũng cảm và tự tin, không bị trói buộc bởi bất cứ điều gì, và chúng ta chuẩn bị tốt mọi mặt, chắc chắn chúng ta sẽ thành công!
     Hà Nội, ngày 1/10/2015.
         N.Đ.Q(Tác giả gửi BVB)                       
      

Phần nhận xét hiển thị trên trang

Hãy đặt lợi ích của đất nước lên trên hết!

Vụ cản trở nạo vét cảng Cam Ranh: “Phải đặt an ninh quốc gia lên trên hết”

Đó là quan điểm của Luật sư Phạm Công Út xung quanh vụ việc người dân cản trở việc nạo vét quân cảng Cam Ranh.
Theo thông tin từ Báo Khánh Hòa, do yêu cầu về an ninh quốc phòng, mới đây, Vùng 4 Hải quân đã lên phương án nạo vét luồng lạch trong vùng nước quân sự. Tuy nhiên, khi kế hoạch mới bắt đầu triển khai, người dân ở phường Cam Phúc Bắc (TP. Cam Ranh) đã liên tục có những hành vi gây rối, cản trở, nhiều hành vi đã vượt quá giới hạn…Cụ thể, trưa 30/9, hàng trăm người dân ở phường Cam Phúc Bắc đã đổ ra Quốc lộ 1A (đoạn qua khu phố Hòa Do 3) ngăn cản các phương tiện trên đường nhằm gây áp lực với chính quyền địa phương về việc nạo vét trên vịnh Cam Ranh. 
Tuy UBND TP. Cam Ranh đã chỉ đạo nhiều cơ quan, ban ngành cùng các lực lượng Công an, Biên phòng giải quyết, nhưng giao thông vẫn bị ngưng trệ gần 1 tiếng đồng hồ. Sau đó, tình hình an ninh trật tự mới vãn hồi.

 Hình ảnh người dân có hành động cản trở nhiệm vụ an ninh quốc phòng
                                                                                 
     (Ảnh: Báo Khánh Hòa)
.
Để cung cấp cho bạn đọc về góc nhìn pháp luật xung quanh vụ việc này, PV Infonet đã có cuộc trao đổi với luật sư Phạm Công Út, Văn phòng Luật sư Phạm Nghiêm (Đoàn Luật sư TP. HCM):
Thưa luật sư, qua thông tin vụ việc người dân cản trở việc nạo vét tại quân cảng Cam Ranh, ông có nhận định gì?
Việc di dời tái định cư, tái sản xuất đối với những dự án phục vụ nhu cầu phát triển công hoặc tư gần đây xuất hiện nhiều thông tin trái chiều, thậm chí mang tính kích động để cản trở sự phát triển phục vụ nhu cầu lợi ích chung, lợi ích xã hội. 
Rất tiếc là lần này sự việc ở Cam Ranh lại cản trở chống đối nhu cầu phát triển quốc phòng trước những hiểm họa xâm lấn thì người dân có thể đã bị phân hóa theo những thông tin kích động mà phủ nhận chủ trương của Nhà nước trong lĩnh vực an ninh quốc phòng. Theo tôi, đó là điều đáng tiếc.
Theo luật sư, những khu vực quân sự và những nhiệm vụ đảm bảo cho mục đích an ninh quốc gia được Nhà nước ưu tiên ra sao?
Trước hết, chúng ta cần có những hiểu biết cơ bản cần thiết về độc lập, chủ quyền, thống nhất và toàn vẹn lãnh thổ của Tổ quốc; cần hiểu biết và nhận diện các âm mưu, thủ đoạn hoạt động chống phá của các thế lực thù địch; hiểu biết nhiệm vụ quốc phòng và an ninh trong từng thời kỳ; phòng thủ dân sự; trách nhiệm của công dân đối với sự nghiệp xây dựng và bảo vệ Tổ quốc Việt Nam xã hội chủ nghĩa.
Kế đó, Luật An ninh quốc gia được nhà nước ưu tiên cho sự phối kết hợp chặt chẽ giữa Bộ Công an, Bộ Quốc phòng, Bộ Ngoại giao để bảo vệ sự toàn vẹn lãnh thổ, chủ động phòng ngừa nhằm làm thất bại mọi âm mưu và hoạt động xâm phạm an ninh quốc gia. Từ các quy định của luật pháp như thế, chúng ta có thể thấy, quyền lợi cục bộ không thể làm thiệt hại tới sự thống nhất, toàn vẹn lãnh thổ của quốc gia.
Cũng theo thông tin từ báo chí, sự việc này có sự tung tin thất thiệt, gây kích động của một số đối tượng. Vậy đối tượng tung tin sẽ bị xử lý như thế nào, thưa luật sư?
Tùy thuộc vào mục đích của đối tượng tung tin thất thiệt, nếu họ tung tin nhằm chống chính quyền nhân dân bằng hành vi kích động, lôi kéo, tụ tập nhiều người phá rối an ninh, chống người thi hành công vụ, cản trở hoạt động của cơ quan, tổ chức, nếu không thuộc trường hợp quy định tại điều 82 của Bộ luật Hình sự thì họ có thể bị truy tố về “Phá rối an ninh” theo điều 89 Bộ luật Hình sự. 
Nếu họ lợi dụng sự kiện nạo vét trên vịnh Cam Ranh mà kích động lôi kéo người dân cản trở hoạt động phục vụ nhu cầu bảo vệ an ninh quốc phòng bằng hình thức bạo loạn để chống đối, cản trở nhu cầu bảo vệ an ninh quốc phòng của quốc gia nhằm chống lại chính quyền nhân dân thì có thể bị truy cứu trách nhiệm hình sự về tội bạo loạn theo điều 82 Bộ luật Hình sự. Mức án có thể lên đến tử hình.
Mặt khác, những người dân bị kích động, nếu có hành động gây thiệt hại làm hư hỏng phương tiện quân sự, hoặc làm bị thương Hải quân sẽ bị xử lý ra sao?
Tùy vào mức độ thiệt hại về tài sản, sức khỏe, tính mạng của người thi hành công vụ phục vụ cho việc bảo vệ công trình an ninh quốc phòng mà người gây thiệt hại có thể sẽ phải đối diện với các cáo buộc tương xứng như tội “Chống người thi hành công vụ”, hoặc “Hủy hoại tài sản”, hoặc “Cố ý gây thương tích”, thậm chí họ có thể bị truy tố về tội “Giết người”...
Qua sự việc này, tôi cho rằng, an ninh quốc gia là vô cùng quan trọng và thiết yếu. Với các khí tài quân sự ngày càng phát triển của lực lượng Hải quân bảo vệ biển đảo cần có những cơ sở hậu cần tốt để bảo vệ những trang thiết bị vũ khí, xây dựng luồng lạch để khi quốc gia nguy biến thì lực lượng quân sự không rơi vào thế bị động. Vì vậy người dân cần nhận thức được lợi ích chung để gạt bỏ lợi ích riêng, đừng đợi tới giai đoạn tiêu thổ kháng chiến mà hãy chủ động phòng ngừa chiến tranh bằng ý thức bảo vệ an ninh quốc phòng của quốc gia của mình.
Xin cảm ơn luật sư!
“Cản trở nạo vét cảng Cam Ranh là xâm phạm an ninh quốc gia”
Đó là quan điểm của Luật sư Đặng Văn Cường, Văn Phòng Luật sư Chính Pháp (Đoàn Luật sư Tp Hà Nội) khi trả lời phỏng vấn của Infonet.
Luật sư Đặng Văn Cường cho rằng: "Việc nạo vét kênh rạch, củng cố các công trình an ninh, quốc phòng cho lực lượng hải quân là nhiệm vụ quan trọng đảm bảo hoạt động của lực lượng quốc phòng. Việc người dân cản trở hoạt động của lực lượng quân đội trong việc nạo vét kênh mương, đảm bảo sức chiến đấu của bộ đội là hành vi vi phạm pháp luật. 
Hành vi như đã nêu ở trên có căn cứ để xử lý hình sự với những người chống đối quá khích về các tội xâm phạm an ninh quốc gia, các tội xâm phạm sức khỏe của người khác hoặc tội chống người thi hành công vụ, gây rối trật tự công cộng, hay nói cách khác, cản trở việc nạo vét cảng Cam Ranh là xâm phạm an ninh quốc gia".
Luật sư Cường nói thêm, vụ việc này cần chính quyền địa phương và chỉ huy đơn vị quân đội này cần phải xác minh, tìm hiểu và có cách giải quyết cho phù hợp. Nếu công tác tuyên truyền, dân vận tốt thì việc người dân ủng hộ các chính sách về an ninh, quốc phòng không khó như việc triển khai các dự án phát triển kinh tế, xã hội. Tìm hiểu rõ nguyên nhân, động cơ của người dân và có hoạt động tuyên truyền, thuyết phục, giải thích cho người dân chấp hành là nhiệm vụ quan trọng đầu tiên phải làm. 
Luật sư Đặng Văn Cường cũng nhấn mạnh đến việc đảm bảo công trình, khu vực an ninh quốc gia. Theo đó, khu vực quân sự, khu vực thuộc phạm vi quản lý của các đơn vị quân đội để đảm bảo an ninh, quốc phòng là những không gian riêng, ai không phận sự thì không được xâm phạm. Những nơi này có thể cấm quay phim, chụp ảnh, cấm tụ tập đông người gây rối. Nếu bất cứ cá nhân, công dân nào có hành vi vi phạm, ảnh hưởng đến an ninh trật tự những nơi này thì người thực hiện nhiệm vụ có quyền nổ súng để bảo vệ mục tiêu, khu vực quân sự. Việc sử dụng vũ lực trong trường hợp này được pháp luật cho phép.
Vấn đề đảm bảo an ninh, quốc phòng được nhà nước quy định rõ ràng ở nhiều văn bản pháp luật như:  Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Sĩ quan Quân đội nhân dân Việt Nam, Luật Quốc phòng, Luật sửa đổi, bổ sung một số điều của Luật Nghĩa vụ quân sự, Luật An ninh Quốc gia, Luật Công an nhân dân, Luật Biên giới quốc gia... Pháp lệnh Cảnh sát biển, Pháp lệnh Dân quân tự vệ, Pháp lệnh Tình báo, Pháp lệnh Bộ đội Biên phòng, Pháp lệnh Động viên quốc phòng, Pháp lệnh Công nghiệp quốc phòng...
Ngoài ra, Luật đất đai, Luật tài nguyên nước, luật khoáng sản, Bộ luật hình sự... cũng có những quy định về đảm bảo lợi ích quốc gia, an ninh quốc phòng. Hành vi xâm phạm lợi ích quốc gia, an ninh quốc phòng là hành vi nguy hiểm cho xã hội và chế tài quy định với những tội danh này rất nghiêm khắc.
Theo Luật sư Đặng Văn Cường, có thể nói rằng việc một số người dân xâm phạm khu vực quân sự, cản trở lực lượng quân đội nạo vét kênh mương để đảm bảo nhiệm vụ quốc phòng, an ninh tại Cam Ranh là chuyện đáng buồn, không đáng xảy ra và không nên xảy ra trong bối cảnh nước ta hiện nay.
Trong các nhiệm vụ chính trị thì nhiệm vụ đảm bảo quốc phòng, an ninh quốc gia là nhiệm vụ quan trọng đầu tiên mà bất cứ quốc gia nào cũng phải quan tâm. Trong các nghĩa vụ cơ bản của công dân thì nghĩa vụ phụng sự, bảo vệ Tổ quốc là nghĩa vụ quan trọng, thiêng liêng. Nếu xét tới các  lợi ích thì lợi ích quốc gia, lợi ích công cộng luôn được đặt lên trên hết, luôn cao hơn lợi ích nhóm, lợi ích cá nhân.
Đó là những nội dung cơ bản về quyền và nghĩa vụ công dân đã được đưa vào chương trình giáo dục phổ thông. Tuy nhiên không hiểu lý do gì mà những người dân nơi đây lại không hiểu hoặc có hiểu nhưng lại không chấp hành. Vì vậy, chính quyền địa phương cần sớm vào cuộc xác minh, làm rõ nguyên nhân và đưa ra giải pháp tích cực cho chuyện này.
Hồng Chuyên (thực hiện)/Infonet

Phần nhận xét hiển thị trên trang